Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62
Lôi Tuấn Vũ quay đầu lại nhìn Lãnh Tử Tình, suýt chút nữa trượt chân! Chết tiệt! Đều đã lên bờ cả rồi, cô còn đeo cái kính bơi kia làm gì nữa?! Cô không sợ nhìn không rõ đường sẽ ngã sấp xuống sao?!
“Nhanh lên đi!” Lôi Tuấn Vũ giận dữ nói! Coi như cô còn thức thời. Liếc mắt nhìn về phía chỗ ngồi của bọn họ, không nhịn được cười giễu. Chắc chắn là cô đã nhìn thấy ông anh trai rồi! Anh muốn để cho Lãnh Tử Hiên thấy, không chỉ riêng một mình anh Lôi Tuấn Vũ không hết lòng với gia đình! Em gái yêu quý của anh ta, vẫn luôn được nâng niu bảo vệ, cũng xuất hiện ở cái chỗ này! Anh nóng lòng không thể chờ xem vẻ mặt giật mình kinh ngạc của Lãnh Tử Hiên!
Đang suy nghĩ, bỗng nghe một tiếng “bộp”, xoay người lại liền thấy Lãnh Tử Tình đi phía sau bất ngờ bị vấp vào một chiếc ghế nghiêng, vô cùng xấu hổ ngã xuống đất.
Shit! Cô đúng là khiến anh mất mặt!
Lôi Tuấn Vũ bực bội đi lại gần, ngồi xổm xuống nghiến răng nghiện lợi nói: “Lãnh Tử Tình, về nhà sẽ tính sổ với em sau!”
Kéo tay Lãnh Tử Tình, xoay người bước đi, Lôi Tuấn Vũ cũng không để ý cô đứng lên như thế nào. Tức giận đến độ muốn bùng nổ!
Trở về đến chỗ ngồi, các cô gái đều đang mỉm cười dịu dàng, vỗ tay tán thưởng, chờ đợi trò chơi bắt đầu. Tát Bối Nhi lại hò reo ầm ĩ, tuyên bố mình phải hôn Lôi Tuấn Vũ đến không thể hô hấp mới thôi!
Lôi Tuấn Vũ căn bản không để tâm lắng nghe!
Mà mấy người đàn ông đang ngồi lại hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào Lãnh Tử Tình, tự hỏi cô gái mang phong thái vận động viên bơi lội này sao vẫn cứ đeo khư khư chiếc kính bơi thế kia! Chẳng lẽ cô không thấy nóng sao?
Cổ Dương đột nhiên cười nói: “Mình bảo cậu nhé Vũ! Cậu làm gì với người ta vậy? Khiến nữ nhân vật chính của chúng ta thật là thần bí!”
Anh vừa trêu chọc, Lãnh Tử Hiên cũng tò mò nhìn người phụ nữ này. Sau đó lại trừng mắt nhìn sang Lôi Tuấn Vũ. Vừa rồi gọi điện cho Tử Tình không thấy nghe máy, trong lòng anh vẫn đang lo lắng. Làm gì còn tâm trí xem hai tên này đùa giỡn! Sở dĩ anh vẫn còn không đi là vì muốn ở lại xem Lôi Tuấn Vũ có thể làm càn tới trình độ nào! Anh thân là anh vợ cũng không phải chỉ là nói suông!
Lãnh Tử Tình xấu hổ cười cười, men theo bàn ngồi xuống một chỗ trống, vừa nhìn sang người bên cạnh, ngạc nhiên nhận ra một thân ảnh quen thuộc, không khỏi rớt mồ hôi lạnh. Là... Hoa Bá!
Ngồi cạnh anh còn có một cô gái ăn mặc kỳ quái, nhìn qua lớp kính bơi rất mờ, nên không thấy rõ lắm. Chỉ biết là không phải một trong bốn người nhóm các cô.
Trời ạ! Ông trời, nhanh nhanh cho mấy tia sét xuống ngay lúc này đánh chết con đi! Nếu không, cho mất điện luôn đi! Hoặc là có chiếc áo khoác tàng hình gì đó cũng được. Ôi trời! Có phải là cố tình sắp xếp cái tình cảnh dở khóc dở cười này hay không?!
“Ai da! Bạn thân yêu, sao còn đeo cái kính bơi mãi thế làm gì! Mau bỏ xuống đi! Cậu không mở màn, chúng tớ cũng không thực hiện màn hôn môi này được nhé!” Nói xong, Chu Nhân liền với tay muốn kéo kính bơi của Lãnh Tử Tình xuống. Oạch. Nhưng Lãnh Tử Tình lại quyết tâm không chịu, tay nắm chặt bảo vệ chiếc kính bơi của mình, không buông.
Chu Nhân không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Này? Bạn yêu? Cậu làm sao vậy? Không phải là xấu hổ đấy chứ? Được rồi, Chu Chu mình sẽ thay cậu mở màn!”
Chu Nhân đứng lên trước mặt mọi người, vô cùng duyên dáng nói: “Các anh chàng đẹp trai, tôi rất tiếc là người phụ nữ duy nhất chiến thắng trong trò chơi này lại thuộc nhóm chúng ta. Đây chúng tôi cũng cần thiết phải thực hiện nghĩa vụ của mình. Có ai đổi ý không?”
Bàn tay nhỏ của Chu Nhân bắt đầu từ Trần Hàng, lướt qua Hoa Bá, Lãnh Tử Hiên, Cổ Dương, Lôi Tuấn Vũ, quét một vòng, tất cả mọi người đều không ai hé răng.
Vì thế cô vỗ tay một cái: “Được rồi! Vậy thì các tỷ muội, bắt đầu hôn đi!”
“A!” Tiếng hét chói tai của cô gái bắt đầu.
Quách Oánh Tuyết cười khanh khách, vọt tới bên người Trần Hàng, không kiêng nể gì hôn dữ dội. Cô là người đầu tiên thế nhưng lại lựa chọn người đàn ông nhiều tuổi này, làm cho tất cả các anh chàng ở đây phải mở rộng tầm mắt! Nhưng xem đến tư thế của hai người, sao có thể là lần đầu tiên được, rõ ràng là đã luyện tập vô số lần! Mọi người trong lòng đều hiểu rõ.
Ánh mắt Chu Nhân đảo tròn, vừa định đi về phía Lôi Tuấn Vũ, lại phát hiện Tát Bối Nhi giống như phát điên rồi, nhảy vọt lại đây, Lôi Tuấn Vũ vẫn còn đang sững sờ liền bị cô cuồng dã ấn xuống trên ghế. Oạch.
Lãnh Tử Tình lấy tay ôm kính bơi, vốn là không nhìn thấy rõ lắm. Nhưng mà không biết vì nước trên mắt kính đã khô hay là vì nguyên nhân nào khác, cô lại có thể nhìn thấy rất rõ đôi môi của bọn họ dây dưa với nhau. A! Anh ta còn rất tận hưởng!
Chu Nhân lắc đầu, lúc này mới nhìn ra khí thế mạnh bạo của Tát Bối Nhi. Hai bầu ngực đồ sộ kia của cô đập mạnh vào người ta như vậy, không đau mới là lạ!
Chu Nhân uyển chuyển đi đến bên người Cổ Dương, nụ cười mê hoặc: “Thưa ngài, tôi có vinh dự được thưởng thức kỹ thuật hôn của ngài chứ?”
Cổ Dương cười vang nói: “Yên tâm đi! Nhất định sẽ không để em phải thất vọng!”
Nói xong, một tay liền kéo Chu Nhân lại, bao phủ đôi môi. Đối với mỹ nhân, từ trước tới nay anh chưa bao giờ keo kiệt!
Cô gái ăn mặc kỳ quái kia lại không ngừng lắc đầu, tựa hồ như thật không thích cái loại trò chơi này, nhìn hai người đàn ông còn lại, cô thực sự một người nào cũng không muốn hôn! Sớm biết thế này dù thế nào cũng sẽ không tới đây tham gia! Đều tại lão ba hết! Cứ ép buộc mình đến! Chẳng lẽ sợ con gái không thể lấy chồng được hay sao chứ?!
Tuy rằng cô cũng không phải là người tốt đẹp gì, nhưng dù sao cũng là nụ hôn đầu tiên của người ta có được không?! Mấy anh chàng ở đây tuy rằng điều kiện đều rất tốt, nhưng có thể nhìn ra được, về phương diện này cũng đều là kinh nghiệm lão làng! Cô cực ghét mấy loại đàn ông phong tình này! Cô gái càng thêm ảo não.
Nam nữ hôn nhau dường như ngày càng đến gần cao trào, nhất là Trần Hàng, bàn tay của ông ta đã không để ý kiêng dè, lần vào trong làn áo của Quách Oánh Tuyết...
Lãnh Tử Tình lén lút đứng dậy, tính nhân cơ hội lẳng lặng rời đi. Nhưng lại nghe tiếng quát từ phía sau vang lên: “Đứng lại!”
Âm thanh này bỗng làm bừng tỉnh những người khác!
Đọc truyện❤với //truyencuatui.Net/
Cô nàng Tát Bối Nhi kia bị hôn đến sưng cả môi mà vẫn còn có thể hét lên được, thật đúng là kỳ tích!
Lãnh Tử Tình xấu hổ quay lại đối diện với cô, chỉ thấy cô tới gần mình, nhỏ giọng nói thầm: “Tử Tình, mình cảnh cáo cậu! Không được trốn! Đừng làm mất hứng của mọi người!”
Nói xong liền vòng tay ôm cổ Lãnh Tử Tình, quay qua mọi người cười nói: “Bạn của tôi hơi xấu hổ một chút, không có cách nào! Đây chính là nụ hôn đầu của cô ấy! Trong số các vị không biết ai sẽ là người may mắn đây!”
Quả nhiên, trong mắt mấy người đàn ông đều ánh lên những tia khác thường. Chết tiệt! Nụ hôn đầu tiên là hay lắm sao? Trong lòng Tát Bối Nhi thầm mắng! Lão nương đây cũng đã từng qua nụ hôn đầu tiên! Sao không thấy có người quý trọng!
Đột nhiên xoay người, cô kéo kính bơi của Lãnh Tử Tình xuống, ném sang bên cạnh cho Chu Nhân, Chu Nhân rất phối hợp liền vươn tay bắt được.
Lúc này, ngoại trừ Lãnh Tử Tình, có ba người đàn ông khác cũng sững sờ đứng hình tại chỗ, lại thêm một người đàn ông nữa mặt đen sì.
Cổ Dương thiếu chút nữa sặc luôn chính nước miếng của mình! Trời đất! Lãnh Tử Tình?! Hay... Hay thật! Đúng là chân nhân giấu mặt nha!
Hoa Bá nhìn chăm chú đến giây tiếp theo mới ngẩn ra, là Tử Dạ? Anh vốn nghĩ rằng ở chỗ này lại gặp được Lôi Tuấn Vũ và Cổ Dương đã là chuyện tình cờ trùng hợp lắm rồi! Vừa xong anh vẫn còn đang thấy buồn thay cho Tử Dạ, nghĩ chồng của cô dĩ nhiên lại lén lút tham gia mấy loại tiệc gặp gỡ hẹn hò này sau lưng cô, có người phụ nữ nào lại không thấy đau lòng chứ?! Nhưng lúc này, anh không khỏi nhăn trán: Vợ chồng họ coi hôn nhân là trò chơi hay sao?
Lãnh Tử Hiên là người bị sốc nhất! Em gái của anh?! Là cái cô gái nhỏ thích nằm nhà, thỉnh thoảng dạo phố shopping, đi du lịch kia sao, như thế nào lại có thể xuất hiện ở trong này?! Ánh mắt soi mói dò hỏi như muốn kéo cô đến góc tường tra khảo ngay tại chỗ! Lúc này, anh mới phát hiện, đứa em gái nhỏ anh vẫn luôn che chở, bảo vệ, một chút anh cũng không hề hiểu biết!
Lôi Tuấn Vũ lúc này muốn nhìn nhất chính là biểu tình của Lãnh Tử Hiên, hoàn hảo, vẻ mặt kia của cậu ta khiến anh thật vừa lòng! Ha ha, Hiên! Để xem tiếp theo cậu sẽ phải xử sự thế nào?!
Đang đắc ý, đột nhiên nhìn đến người đàn ông ngồi bên cạnh Lãnh Tử Hiên, trông rất quen mặt, có cảm giác đã từng gặp qua ở đâu. Bỗng chợt nhớ tới cái tên ngày đó gặp gỡ với cô vợ nhỏ của anh. Là Hoa Tiên Sinh gì đó đi? Thật đúng là hoa! Cái loại chỗ này mà cũng lui đến!
Chỉ lo phát tiết cảm xúc của chính mình, Lôi Tuấn Vũ lại quên mất những nơi thế này Hoa Bá chẳng có vấn đề gì mà không thể đến, thậm chí Cổ Dương, Lãnh Tử Hiên cũng đều có thể, chỉ duy độc có anh là không nên tới! Tuy nhiên, trong Đạo Đức Kinh của anh lại không có viết rõ điểm này!
Lãnh Tử Hiên sau một giây kinh ngạc, đột nhiên lại tươi cười, khóe miệng nhếch lên. Hay lắm! Tử Tình! Có dũng khí! Khó trách vừa nãy lúc lên khỏi bể bơi vẻ mặt Lôi Tuấn Vũ lại đen sì như vậy! Chắc chắn là nhìn thấy Tử Tình, rất mất mặt đi! Anh muốn nhìn xem tiếp theo Lôi Tuấn Vũ sẽ làm thế nào.
Vì vậy, anh vươn cánh tay dài, vòng qua người Hoa Bá, kéo cô gái bên cạnh anh ta vẫn còn đang ngồi ảo não lại đây. Cô gái kia ăn mặc cổ lỗ không ra cổ lỗ, trẻ trung không ra trẻ trung, nhưng cũng rất có sức hấp dẫn, cuốn hút! Đôi môi liền hạ xuống.
Lãnh Tử Tình cứ tưởng rằng anh trai sẽ mắng cô một trận, không nghĩ tới ông anh vốn coi phụ nữ như thứ cần phải tránh xa này vậy mà cũng... Hôn con gái nhà người ta! Trời ạ!
Nụ cười của Hoa Bá càng thêm rõ ràng. Người đàn ông bên cạnh anh đã lựa chọn cô gái kia làm đối tượng hôn, vậy anh... Ha ha. Hoa Bá trong lòng vô cùng hưng phấn, hoàn toàn không ăn nhập với vẻ ngoài trấn định. Đáy lòng có một âm thanh lên tiếng hỏi: Tử Dạ, chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lôi Tuấn Vũ lập tức liền hiểu được ý đồ của Lãnh Tử Hiên. Sắc mặt anh trở nên tối sầm, nhấp nhấp đôi môi bị Tát Bối Nhi giày vò, xéo nát. Hiên! Cậu muốn khơi mào chiến tranh có phải hay không? Tầm mắt vừa chuyển qua, anh thấy được trong mắt Hoa Bá có tia chờ mong, trong lòng bỗng dâng lên một cỗ lửa giận không rõ từ đâu!
Hoa Bá thực quý trọng cơ hội hiếm có trò chơi lần này đem lại. Anh phút chốc đứng dậy, đi về phía Lãnh Tử Tình. Lãnh Tử Tình sững sờ nhìn Hoa Bá đi tới gần mình, có chút bối rối, anh... Anh muốn làm gì?! Tuấn Vũ? Cứu tôi?
Ánh mắt bối rối không khỏi nhìn về phía Lôi Tuấn Vũ ở bên cạnh. Hoảng quá quên cả chạy trốn!