Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 115
Chuyện # Thẩm ảnh đế hít thuốc phiện #, gần đây xôn xao trên mạng.
Mọi người đầu tiên không tin, thế nhưng Vương Văn Hào một mực chắc chắn, để dư luận nghe Vương Văn Hào.
Về sau, trên mạng như nước chảy phát ra một video, để phái trung lập bắt đầu tin tưởng Thẩm ảnh đế, nhưng ai biết, ngày thứ hai, liền có ký giả xác minh nói rõ, thấy Thẩm Lương Xuyên ở khách sạn Hoa Mậu, dư luận tiếp tục đảo ngược.
Nhưng lúc mọi người cho là, Thẩm Lương Xuyên thật sự hít thuốc phiện, cùng một tòa soạn, lại đưa tin về vi deo Vương Văn Hào và Thẩm Lương Xuyên không hợp!
Cái tin này ra, giống như đổ một giọt nước tỏng dầu nóng, trong nháy mắt nổ tung!
Đám fan hâm mộ Thẩm Lương Xuyên trên mạng đè ép Vương Văn Hào, những anti và thủy quân Vương Văn Hào thuê, đều bị Fan hâm mộ Thẩm Lương Xuyên công kích nói không ra lời, trong lúc nhất thời, tình thế rất tốt!
----
Sau khi Kiều Luyến đưa tin, mắt lạnh nhìn Tô Mỹ Mỹ.
Trước đó đưa tin, giống như Kiều Luyến thêm nhiệt, việc tối hôm qua Tô Mỹ Mỹ tăng giờ làm việc, lúc này lại thành chuyện cười.
Cô ta cảm giác mình như bị chơi xỏ, nhất định là cô cố ý!
Tô Mỹ Mỹ hung tợn trừng mắt nhìn Kiều Luyến, trong ánh mắt hiện lên ác độc.
Cô ta không nói gì, chỉ nở nụ cười gằn, quay người tiến vào văn phòng chủ biên.
"Chị Kiều, em thấy Tô Mỹ Mỹ không thích hợp! Chị phải cẩn thận!" Tiểu Diệp có ý tốt nhắc nhở.
Kiều Luyến khẽ gật đầu, thế nhưng không biết Tô Mỹ Mỹ sẽ nhằm vào cô cái gì, chỉ có thể binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn!
Cô hít vào một hơi thật sâu, nhìn lén đám người trong tòa soạn, nói với Tiểu Diệp: "Nếu như chủ biên hỏi tôi, em nói tôi đi đào tin tức."
Sau đó trực tiếp đứng lên, chạy ra ngoài, cô đứng ở trên đường phố, quay đầu nhìn văn phòng tòa soạn.
Hoàn cảnh làm việc ở đây để cho cô cảm giác càng ngày càng kiềm chế.
Trước kia có tổng biên đè ép chủ biên, chủ biên làm chuyện gì cũng không dám trắng trợn, nhưng bây giờ...
Kiều Luyến cười tự giễu.
Nếu như có thể, cô không muốn đi làm ở chỗ này, nơi này càng để cho cô cảm giác buồn nôn.
Cô hít vào một hơi thật sâu, đi đến ven đường, chặn một chiếc taxi lại.
Lên xe, cô ngồi phía sau một lúc, lúc này mới lên tiếng: "Bác tài, qua Bệnh Viện Đệ Nhất."
Cái giờ này, trên đường không kẹt xe, nửa giờ sau, cô đã đến cửa bệnh viện.
Qua bên cạnh mua chút hạt dẻ, cô đi qua con đường quen thuộc, tìm được phòng bệnh VIP, tiến vào nhìn thoáng qua, lại phát hiện trên giường bệnh không có ai.
Cô để hạt dẻ xuống, tìm hộ lý hỏi thăm: "Kiều Dịch đâu?"
"À, đang luyện tập ở phòng khôi phục! người thân bệnh nhân, cô nên khuyên nhủ bệnh nhân thật tốt, cậu ấy mới vừa phẫu thuật hoàn tất, không thích hợp làm cường độ khôi phục lớn như vậy. Thế nhưng chúng tôi nói cái gì, cậu ấy đều không nghe."
Kiều Luyến khẽ gật đầu, tìm tới phòng khôi phục.
Trong phòng khôi phục, có mấy người già, được hộ lý nâng đỡ, nỗ lực làm huấn luyện.
Cô liếc một chút ngay trong đám người kia, thấy được Kiều Dịch trẻ tuổi.
Tướng mạo rất giống cô, bời vì không tốt, cho nên không thế nào vận động, da thịt vừa trắng vừa mềm, nhìn lấy đều khiến người ta đố kỵ.
Thế nhưng giờ phút này, cậu lại nỗ lực chống gậy, từng bước chật vật đi tới, trên trán và tóc của cậu đều bị mồ hôi ướt nhẹp, nhưng thiếu niên quật cường, cắn môi, nghiêm túc, không phát ra bất kỳ tiếng gì.
Mọi người đầu tiên không tin, thế nhưng Vương Văn Hào một mực chắc chắn, để dư luận nghe Vương Văn Hào.
Về sau, trên mạng như nước chảy phát ra một video, để phái trung lập bắt đầu tin tưởng Thẩm ảnh đế, nhưng ai biết, ngày thứ hai, liền có ký giả xác minh nói rõ, thấy Thẩm Lương Xuyên ở khách sạn Hoa Mậu, dư luận tiếp tục đảo ngược.
Nhưng lúc mọi người cho là, Thẩm Lương Xuyên thật sự hít thuốc phiện, cùng một tòa soạn, lại đưa tin về vi deo Vương Văn Hào và Thẩm Lương Xuyên không hợp!
Cái tin này ra, giống như đổ một giọt nước tỏng dầu nóng, trong nháy mắt nổ tung!
Đám fan hâm mộ Thẩm Lương Xuyên trên mạng đè ép Vương Văn Hào, những anti và thủy quân Vương Văn Hào thuê, đều bị Fan hâm mộ Thẩm Lương Xuyên công kích nói không ra lời, trong lúc nhất thời, tình thế rất tốt!
----
Sau khi Kiều Luyến đưa tin, mắt lạnh nhìn Tô Mỹ Mỹ.
Trước đó đưa tin, giống như Kiều Luyến thêm nhiệt, việc tối hôm qua Tô Mỹ Mỹ tăng giờ làm việc, lúc này lại thành chuyện cười.
Cô ta cảm giác mình như bị chơi xỏ, nhất định là cô cố ý!
Tô Mỹ Mỹ hung tợn trừng mắt nhìn Kiều Luyến, trong ánh mắt hiện lên ác độc.
Cô ta không nói gì, chỉ nở nụ cười gằn, quay người tiến vào văn phòng chủ biên.
"Chị Kiều, em thấy Tô Mỹ Mỹ không thích hợp! Chị phải cẩn thận!" Tiểu Diệp có ý tốt nhắc nhở.
Kiều Luyến khẽ gật đầu, thế nhưng không biết Tô Mỹ Mỹ sẽ nhằm vào cô cái gì, chỉ có thể binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn!
Cô hít vào một hơi thật sâu, nhìn lén đám người trong tòa soạn, nói với Tiểu Diệp: "Nếu như chủ biên hỏi tôi, em nói tôi đi đào tin tức."
Sau đó trực tiếp đứng lên, chạy ra ngoài, cô đứng ở trên đường phố, quay đầu nhìn văn phòng tòa soạn.
Hoàn cảnh làm việc ở đây để cho cô cảm giác càng ngày càng kiềm chế.
Trước kia có tổng biên đè ép chủ biên, chủ biên làm chuyện gì cũng không dám trắng trợn, nhưng bây giờ...
Kiều Luyến cười tự giễu.
Nếu như có thể, cô không muốn đi làm ở chỗ này, nơi này càng để cho cô cảm giác buồn nôn.
Cô hít vào một hơi thật sâu, đi đến ven đường, chặn một chiếc taxi lại.
Lên xe, cô ngồi phía sau một lúc, lúc này mới lên tiếng: "Bác tài, qua Bệnh Viện Đệ Nhất."
Cái giờ này, trên đường không kẹt xe, nửa giờ sau, cô đã đến cửa bệnh viện.
Qua bên cạnh mua chút hạt dẻ, cô đi qua con đường quen thuộc, tìm được phòng bệnh VIP, tiến vào nhìn thoáng qua, lại phát hiện trên giường bệnh không có ai.
Cô để hạt dẻ xuống, tìm hộ lý hỏi thăm: "Kiều Dịch đâu?"
"À, đang luyện tập ở phòng khôi phục! người thân bệnh nhân, cô nên khuyên nhủ bệnh nhân thật tốt, cậu ấy mới vừa phẫu thuật hoàn tất, không thích hợp làm cường độ khôi phục lớn như vậy. Thế nhưng chúng tôi nói cái gì, cậu ấy đều không nghe."
Kiều Luyến khẽ gật đầu, tìm tới phòng khôi phục.
Trong phòng khôi phục, có mấy người già, được hộ lý nâng đỡ, nỗ lực làm huấn luyện.
Cô liếc một chút ngay trong đám người kia, thấy được Kiều Dịch trẻ tuổi.
Tướng mạo rất giống cô, bời vì không tốt, cho nên không thế nào vận động, da thịt vừa trắng vừa mềm, nhìn lấy đều khiến người ta đố kỵ.
Thế nhưng giờ phút này, cậu lại nỗ lực chống gậy, từng bước chật vật đi tới, trên trán và tóc của cậu đều bị mồ hôi ướt nhẹp, nhưng thiếu niên quật cường, cắn môi, nghiêm túc, không phát ra bất kỳ tiếng gì.