Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 117
Cô đã rất cố gắng ở trước mặt em trai, biểu hiện vui vẻ rồi.
Thế nhưng không nghĩ tới, cho dù bình thường bọn họ không thấy, cậu vẫn lúc nào cũng có thể bắt được tâm tình cô.
Cô cười chảy nước mắt, nghiêng đầu, sau khi lai nước mắt, liền quay đầu: "Chị không có không vui."
"Chị khóc."
"Là bởi vì Tiểu Dịch của chúng ta đã trưởng thành, cho nên chị cảm động~ được rồi, nhiệm vụ của em bây giờ là dưỡng thân thể tốt, không nên vì cái trước mắt, chị vừa mớinói chuyện với bác sĩ chủ trị, ông ấy nói em cưỡng ép gia tăng huấn luyện khôi phục, như vậy chân của em có khả năng bị phế đi! Về sau nhất định phải chấp hành huấn luyện bác sĩ cho em, biết không?"
Kiều Dịch nhíu mày: "Chị, em xem tiền bệch, rốt cuộc chị lấy ở đâu?"
Kiều Luyến yên lặng, mở miệng nói: "Em cũng biết chị là nữ MC, hiện tại thu nhập nữ MC cũngcao! Tiểu Dịch, em mau dưỡng chân tốt, sau đó tiếp tục đọc sách đi học!"
Kiều Dịch nhìn cô chằm chằm, sau đó cười: "Việc phóng viên kia, chị nghỉ đi, em biết, chị không thích nghề này."
Kiều Luyến lập tức mở miệng: "Trước kia chị không thích, thế nhưng hiện tại rất thích! Em biết không? Bên tòa soạn sắp xếp cho chị việc mới, chính là nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên! A, thần tượng của chị đó, hiện tại mỗi ngày đều đang tiếp xúc gần gũi với anh ấy!"
Kiều Dịch:"Chị, chị có thể đừng hoa si như vậy không? Bộ dạng này của chị, không biết còn nghĩ mấy người gần nhau đó!"
Kiều Luyến hơi đỏ mặt: "Móa! sao thằng nhóc em nói chuyện không đứng đắn như thế?"
Kiều Dịch tiếp tục cười, cười trong chốc lát, lúc này mới lần chăm chú nhìn cô: " Chị, chuyện ký giả, đừng làm. Nguyên nhân ba mẹ chết... Về sau em sẽ tra, được không?"
Hốc mắt Kiều Luyến lại nóng lên, vươn tay không để ý sự phản đối của cậu, xoa đầu của cậu: "Tiểu Dịch à, nguyện vọng lớn nhất của cha mẹ, chính là chúng ta có thể học tập cho giỏi, em đã chậm trễ lâu như vậy, chân tốt, thì đi học! Chị đã làm ở tòa soạn 8 tháng, còn có 4 tháng, là đầy một năm có thể cầm được chứng minh ký giả."
Lấy được chứng minh ký giả, thì có thể điều tra nguyên nhân năm đó cha mẹ chết...
Biết cô không nghe mình khuyến cáo, Kiều Dịch nói sang chuyện khác: "Chị, thương lượng với chị vấn đề?"
"Cái gì?"
"Chị có thể thay giúp em hộ lý nam không."
"Vì sao?"
"Bởi vì em đã lớn lên!"
"... Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Dịch, sao em đáng yêu như thế!"
----
Từ trong bệnh viện đi ra, Kiều Luyến giống như hồi máu, cả người lần tràn đầy động lực.
Chủ biên làm khó dễ tính là gì?
Chỉ cần sống qua bốn tháng này, cầm chứng minh ký giả, chị đây không thèm làm việc cho mấy người nữa!
Sáu giờ tối, Kiều Luyến đi xe buýt, đang định đi về biệt thự số 8, lại nhận được điện thoại của Hạ Diệp Hoa: "Tiểu Kiều, tối nay tới số 18 ăn cơm, mọi người ăn một bữa cơm đoàn viên."
Lúc Kiều Luyến đến biệt thự số 18, phát hiện trong sân đã đỗ chiếc xe hôm nay Thẩm Lương Xuyên lái đi.
Nói như vậy, Thẩm Lương Xuyên trở về rồi sao?
Không phải bởi vì nhìn thấy đưa tin, biết tin tức đó không phải mình gửi, ngoan ngoãn về nói xin lỗi chứ?
Nghĩ như vậy, cô liền ngẩng đầu lên, đi vào trong phòng khách.
Trên ghế sofa phòng khách ngồi ba người bọn họ, trước khi cô vào cửa, bọn họ cười cười nói nói.
Nhưng khi cô tiến vào, sắc mặt Thẩm Lương Xuyên, liền lập tức lạnh xuống.
Thế nhưng không nghĩ tới, cho dù bình thường bọn họ không thấy, cậu vẫn lúc nào cũng có thể bắt được tâm tình cô.
Cô cười chảy nước mắt, nghiêng đầu, sau khi lai nước mắt, liền quay đầu: "Chị không có không vui."
"Chị khóc."
"Là bởi vì Tiểu Dịch của chúng ta đã trưởng thành, cho nên chị cảm động~ được rồi, nhiệm vụ của em bây giờ là dưỡng thân thể tốt, không nên vì cái trước mắt, chị vừa mớinói chuyện với bác sĩ chủ trị, ông ấy nói em cưỡng ép gia tăng huấn luyện khôi phục, như vậy chân của em có khả năng bị phế đi! Về sau nhất định phải chấp hành huấn luyện bác sĩ cho em, biết không?"
Kiều Dịch nhíu mày: "Chị, em xem tiền bệch, rốt cuộc chị lấy ở đâu?"
Kiều Luyến yên lặng, mở miệng nói: "Em cũng biết chị là nữ MC, hiện tại thu nhập nữ MC cũngcao! Tiểu Dịch, em mau dưỡng chân tốt, sau đó tiếp tục đọc sách đi học!"
Kiều Dịch nhìn cô chằm chằm, sau đó cười: "Việc phóng viên kia, chị nghỉ đi, em biết, chị không thích nghề này."
Kiều Luyến lập tức mở miệng: "Trước kia chị không thích, thế nhưng hiện tại rất thích! Em biết không? Bên tòa soạn sắp xếp cho chị việc mới, chính là nhìn chằm chằm Thẩm Lương Xuyên! A, thần tượng của chị đó, hiện tại mỗi ngày đều đang tiếp xúc gần gũi với anh ấy!"
Kiều Dịch:"Chị, chị có thể đừng hoa si như vậy không? Bộ dạng này của chị, không biết còn nghĩ mấy người gần nhau đó!"
Kiều Luyến hơi đỏ mặt: "Móa! sao thằng nhóc em nói chuyện không đứng đắn như thế?"
Kiều Dịch tiếp tục cười, cười trong chốc lát, lúc này mới lần chăm chú nhìn cô: " Chị, chuyện ký giả, đừng làm. Nguyên nhân ba mẹ chết... Về sau em sẽ tra, được không?"
Hốc mắt Kiều Luyến lại nóng lên, vươn tay không để ý sự phản đối của cậu, xoa đầu của cậu: "Tiểu Dịch à, nguyện vọng lớn nhất của cha mẹ, chính là chúng ta có thể học tập cho giỏi, em đã chậm trễ lâu như vậy, chân tốt, thì đi học! Chị đã làm ở tòa soạn 8 tháng, còn có 4 tháng, là đầy một năm có thể cầm được chứng minh ký giả."
Lấy được chứng minh ký giả, thì có thể điều tra nguyên nhân năm đó cha mẹ chết...
Biết cô không nghe mình khuyến cáo, Kiều Dịch nói sang chuyện khác: "Chị, thương lượng với chị vấn đề?"
"Cái gì?"
"Chị có thể thay giúp em hộ lý nam không."
"Vì sao?"
"Bởi vì em đã lớn lên!"
"... Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Dịch, sao em đáng yêu như thế!"
----
Từ trong bệnh viện đi ra, Kiều Luyến giống như hồi máu, cả người lần tràn đầy động lực.
Chủ biên làm khó dễ tính là gì?
Chỉ cần sống qua bốn tháng này, cầm chứng minh ký giả, chị đây không thèm làm việc cho mấy người nữa!
Sáu giờ tối, Kiều Luyến đi xe buýt, đang định đi về biệt thự số 8, lại nhận được điện thoại của Hạ Diệp Hoa: "Tiểu Kiều, tối nay tới số 18 ăn cơm, mọi người ăn một bữa cơm đoàn viên."
Lúc Kiều Luyến đến biệt thự số 18, phát hiện trong sân đã đỗ chiếc xe hôm nay Thẩm Lương Xuyên lái đi.
Nói như vậy, Thẩm Lương Xuyên trở về rồi sao?
Không phải bởi vì nhìn thấy đưa tin, biết tin tức đó không phải mình gửi, ngoan ngoãn về nói xin lỗi chứ?
Nghĩ như vậy, cô liền ngẩng đầu lên, đi vào trong phòng khách.
Trên ghế sofa phòng khách ngồi ba người bọn họ, trước khi cô vào cửa, bọn họ cười cười nói nói.
Nhưng khi cô tiến vào, sắc mặt Thẩm Lương Xuyên, liền lập tức lạnh xuống.