Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 30
Kiều Luyến nắm chặt nắm tay, bình tĩnh nhìn anh.
Anh đứng tùy ý ở chỗ đó, trong tay bưng một ly rượu, nghe được đạo diễn Giả nói, rũ mắt xuống, ánh mắt đạm mạc, dừng ở ly champagne trong tay.
Bộ dạng đứng ngoài, làm người không đoán ra anh sẽ trả lời như thế nào.
Dương Linh Tư không nhịn được mở miệng: “Thẩm Ảnh Đế, khẳng định anh nhận ra cô ta?”
Tâm Kiều Luyến, hơi dao động.
Sau đó thấy đến Thẩm Lương Xuyên ngước mắt, nhìn về phía cô.
Bộ dạng này, làm Kiều Luyến cảm thấy tuyệt vọng.
Đúng rồi, lúc trước ở đoàn phim, lúc Dương Linh Tư làm khó dễ cô, anh cũng chưa giúp cô, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng.
Hiện tại, sao anh có thể sẽ giúp cô?
Kiều Luyến cười khổ một chút, thần sắc cô đơn, sau đó mở miệng: “ Tôi……”
“Tôi không nhớ rõ.”
Tiếng trầm thấp, tràn ngập từ tính, phiêu đãng trong hiện trường, làm Kiều Luyến kinh ngạc ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn người nói chuyện.
Chỉ cảm thấy một loại cảm giác kỳ lạ, lan khắp toàn thân.
Thẩm Lương Xuyên đứng ở chỗ đó như cũ, nói xong những lời này, anh nhíu mày, có chút không kiên nhẫn đặt ly champagne trong tay lên trên bàn, xoay người muốn đi.
Dương Linh Tư cực kỳ khiếp sợ, “Thẩm Ảnh Đế, sao anh có thể nhớ không rõ?”
Thẩm Lương Xuyên không có trả lời, Kiều Luyến gấp không chờ nổi mở miệng, “Dương tiểu thư, Thẩm Ảnh Đế chưa thấy qua tôi, đương nhiên không nhớ được, nếu cô không có chứng cứ, còn ở nơi này nói bậy, tôi nghĩ tất cả mọi người sẽ không cao hứng, chính cô không cẩn thận bị chụp lén, có phải có chút thần hồn nát thần tính hay không?”
Sắc bén không chút khách khí, trực diện đánh trả, khiến sắc mặt Dương Linh Tư trướng đến đỏ bừng.
Đạo diễn Giả nhìn Thẩm Lương Xuyên, vội vàng mở miệng: “Còn không mai mang người không liên quan đi ra ngoài, đây đều là hiểu lầm, mọi người tiếp tục!”……
Tô Mỹ Mỹ bị mời ra khỏi, Dương Linh Tư còn muốn dây dưa, bị người đại diện dùng sức túm chặt cánh tay: “Dương Linh Tư, cô đừng quên hôm nay tới đây làm gì! Lại làm gì không tốt, tôi cũng không giúp cô!”
Dương Linh Tư tức giận cắn răng, trước kia sao người đại diện dám nói chuyện với cô ta như vậy? Hiện tại còn không phải xem cô ta nghèo túng!
Cô ta nuốt tức giận này xuống, nhìn về phía người đại diện dò hỏi, “Mọi chuyện chuẩn bị tốt chứ?”
Người quản lí gật đầu, “Đây là cơ hội cuối cùng của cô!”
Dương Linh Tư cắn môi, nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, ánh mắt thay đổi thất thường.
Một trò khôi hài, mau chóng kết thúc, yến hội khôi phục náo nhiệt.
Thẩm Lương Xuyên ngồi xuống sô pha trong khu nghỉ ngơi, khí thế cường đại, làm người chung quanh, trừ bỏ đạo diễn Giả, không có một ai dám lên trước hỏi thăm.
Anh ngồi lẳng lặng ở đó, chính là một bộ cảnh đẹp ý vui.
Tùy ý trò chuyện với đạo diễn Giả, nhưng tầm mắt lại luôn quét về thân hình nhỏ xinhphía trong đám người.
Lúc này Kiều Luyến cố ý tôi khỏi tầm mắt mọi người, tìm một góc.
Cô nhìn qua như đang chuyên tâm ăn bánh kem, nhưng ánh sáng khóe mắt, lại nhìn chằm chằm nam minh tinh cách đó không xa, là tiểu thịt tươi Vương Văn Hào.
Vương Văn Hào không biết cùng người ta nói cái gì, gợi lên một nụ cười xấu xa, sau đó ngẩng đầu, liếc mắt với nữ minh tinh Lý Mộng Kỳ cách đó không xa một cái.
Lý Mộng Kỳ tìm lấy cái cớ, đi ra ngoài.
Kiều Luyến liền lập tức buông bánh kem, cùng đi qua!
Cô hiển nhiên đã làm chuyện này vô cùng quen thuộc, nếu không biết thân phận của cô, khẳng định sẽ không cho rằng cô đang theo dõi Lý Mộng Kỳ.
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống, bỗng nhiên đứng lên, mở miệng với đạo diễn Giả: “Tôi có chút việc, đi ra ngoài một chút.”
Anh đứng tùy ý ở chỗ đó, trong tay bưng một ly rượu, nghe được đạo diễn Giả nói, rũ mắt xuống, ánh mắt đạm mạc, dừng ở ly champagne trong tay.
Bộ dạng đứng ngoài, làm người không đoán ra anh sẽ trả lời như thế nào.
Dương Linh Tư không nhịn được mở miệng: “Thẩm Ảnh Đế, khẳng định anh nhận ra cô ta?”
Tâm Kiều Luyến, hơi dao động.
Sau đó thấy đến Thẩm Lương Xuyên ngước mắt, nhìn về phía cô.
Bộ dạng này, làm Kiều Luyến cảm thấy tuyệt vọng.
Đúng rồi, lúc trước ở đoàn phim, lúc Dương Linh Tư làm khó dễ cô, anh cũng chưa giúp cô, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng.
Hiện tại, sao anh có thể sẽ giúp cô?
Kiều Luyến cười khổ một chút, thần sắc cô đơn, sau đó mở miệng: “ Tôi……”
“Tôi không nhớ rõ.”
Tiếng trầm thấp, tràn ngập từ tính, phiêu đãng trong hiện trường, làm Kiều Luyến kinh ngạc ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn người nói chuyện.
Chỉ cảm thấy một loại cảm giác kỳ lạ, lan khắp toàn thân.
Thẩm Lương Xuyên đứng ở chỗ đó như cũ, nói xong những lời này, anh nhíu mày, có chút không kiên nhẫn đặt ly champagne trong tay lên trên bàn, xoay người muốn đi.
Dương Linh Tư cực kỳ khiếp sợ, “Thẩm Ảnh Đế, sao anh có thể nhớ không rõ?”
Thẩm Lương Xuyên không có trả lời, Kiều Luyến gấp không chờ nổi mở miệng, “Dương tiểu thư, Thẩm Ảnh Đế chưa thấy qua tôi, đương nhiên không nhớ được, nếu cô không có chứng cứ, còn ở nơi này nói bậy, tôi nghĩ tất cả mọi người sẽ không cao hứng, chính cô không cẩn thận bị chụp lén, có phải có chút thần hồn nát thần tính hay không?”
Sắc bén không chút khách khí, trực diện đánh trả, khiến sắc mặt Dương Linh Tư trướng đến đỏ bừng.
Đạo diễn Giả nhìn Thẩm Lương Xuyên, vội vàng mở miệng: “Còn không mai mang người không liên quan đi ra ngoài, đây đều là hiểu lầm, mọi người tiếp tục!”……
Tô Mỹ Mỹ bị mời ra khỏi, Dương Linh Tư còn muốn dây dưa, bị người đại diện dùng sức túm chặt cánh tay: “Dương Linh Tư, cô đừng quên hôm nay tới đây làm gì! Lại làm gì không tốt, tôi cũng không giúp cô!”
Dương Linh Tư tức giận cắn răng, trước kia sao người đại diện dám nói chuyện với cô ta như vậy? Hiện tại còn không phải xem cô ta nghèo túng!
Cô ta nuốt tức giận này xuống, nhìn về phía người đại diện dò hỏi, “Mọi chuyện chuẩn bị tốt chứ?”
Người quản lí gật đầu, “Đây là cơ hội cuối cùng của cô!”
Dương Linh Tư cắn môi, nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, ánh mắt thay đổi thất thường.
Một trò khôi hài, mau chóng kết thúc, yến hội khôi phục náo nhiệt.
Thẩm Lương Xuyên ngồi xuống sô pha trong khu nghỉ ngơi, khí thế cường đại, làm người chung quanh, trừ bỏ đạo diễn Giả, không có một ai dám lên trước hỏi thăm.
Anh ngồi lẳng lặng ở đó, chính là một bộ cảnh đẹp ý vui.
Tùy ý trò chuyện với đạo diễn Giả, nhưng tầm mắt lại luôn quét về thân hình nhỏ xinhphía trong đám người.
Lúc này Kiều Luyến cố ý tôi khỏi tầm mắt mọi người, tìm một góc.
Cô nhìn qua như đang chuyên tâm ăn bánh kem, nhưng ánh sáng khóe mắt, lại nhìn chằm chằm nam minh tinh cách đó không xa, là tiểu thịt tươi Vương Văn Hào.
Vương Văn Hào không biết cùng người ta nói cái gì, gợi lên một nụ cười xấu xa, sau đó ngẩng đầu, liếc mắt với nữ minh tinh Lý Mộng Kỳ cách đó không xa một cái.
Lý Mộng Kỳ tìm lấy cái cớ, đi ra ngoài.
Kiều Luyến liền lập tức buông bánh kem, cùng đi qua!
Cô hiển nhiên đã làm chuyện này vô cùng quen thuộc, nếu không biết thân phận của cô, khẳng định sẽ không cho rằng cô đang theo dõi Lý Mộng Kỳ.
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên trầm xuống, bỗng nhiên đứng lên, mở miệng với đạo diễn Giả: “Tôi có chút việc, đi ra ngoài một chút.”