Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 74
Hạ Diệp Hoa nghe nói như thế, nhìn về phía khung hình trong tay Kiều Luyến, không nhịn được nhíu mày: "Nhận ra à!"
Kiều Luyến gật đầu: "Đây là thời điểm anh ấy mới xuất đạo sao?"
"Đúng, chính là khi đó! Ái chà chà, không nghĩ tới tiểu Kiều hiểu rõ nó như vậy!"
Kiều Luyến trả lời: "Cái áo lông này, năm đó anh ấy đã mặc."
"Ha ha ha! Xem ra con thật đúng là quan tâm Thẩm Lương Xuyên!" Hạ Diệp Hoa đi tới, dắt Kiều Luyến ngồi xuống, lấy hình lại, trong ánh mắt hiện lên một vòng giảo hoạt.
Nếu như ngày nào đó, mời tiểu Kiều tới nhà làm khách, đến lúc đó thấy được Thẩm Lương Xuyên, khẳng định tiểu Kiều chấn kinh!
Suy nghĩ dáng vẻ đó của tiểu Kiều, bà lập tức cười híp mắt mở miệng: "Ta cũng là fan của nó! Nhìn nó trưởng thành!"
Lời này rơi xuống, liền đặt hình của anh sang bên cạnh, sau đó cầm máy tính bảng lên: " tiểu Kiều, con mau giúp ta nhìn xem, cửa này qua làm sao?"
Cố gắng dời đề tài đi, sau đó chưa kể tới chuyện của Thẩm Lương Xuyên.
Đến lúc ăn cơm, Hạ Diệp Hoa bỏ đồ ăn đã nguội vào lò vi sóng cho nóng lên, không nhịn được tức giận mở miệng: "Đều nói cưới nàng dâu quên mẹ! Con không biết, bên nhà kia thiếu người, liền mang người giúp việc chỗ ta đi. Đây nhất định là con dâu chống đối với ta, muốn cho ta hiểu, địa vị cô ta trong lòng con ta!"
Kiều Luyến tức giận: "Sao có thể như vậy? Vẫn luôn thấy mẹ chồng bắt bẻ con dâu, cho tới bây giờ chưa thấy qua con dâu bắt bẻ mẹ chồng!"
Hạ Diệp Hoa kéo tay Kiều Luyến lại, "Đúng đấy, nếu như nàng dâu con ta, có một nửa hiểu chuyện của con thì tốt!"
Kiều Luyến cũng không nhịn được cảm thán: "Nếu như mẹ chồng con có một nửa như dì thì tốt!"
Hạ Diệp Hoa giật nảy mình: "Con có mẹ chồng rồi hả?"
Kiều Luyến gật đầu: "Mẹ chồng con không thích con, qua nhà chúng con, con đều phải ở bên ngoài đợi bà ấy đi mới được trở về."
Hạ Diệp Hoa bừng tỉnh hiểu ra: "À, lần trước con ở bên ngoài tránh mưa, chính là vì tránh bà ấy sao?"
Kiều Luyến gật đầu.
Hạ Diệp Hoa giận dữ mở miệng: "Quá phận quá rồi! Ta đã lớn như vậy còn chưa thấy qua mẹ chồng như thế!"
Kiều Luyến gật mạnh đầu, biểu thị đồng ý: "Nếu như bà ấy không là trưởng bối của con, nhất định con phải..."
"Muốn làm gì?"
Suy nghĩ một chút, Kiều Luyến căm hận mở miệng: "Vẽ vòng tròn nguyền rủa bà ấy!"
"Tiểu Kiều, nếu như chúng ta là mẹ chồng nàng dâu thì tốt, làm gì có nhiều mâu thuẫn như vậy!"
Một buổi tối, vây quanh quan hệ mẹ chồng nàng dâu, chủ và khách đều vui vẻ.
——
Mười giờ tối, Kiều Luyến về đến nhà.
Trong biệt thự đều trở nên ngay ngắn rõ ràng, thế nhưng cuối cùng không có nam chủ, trống rỗng, lộ ra không có sức sống.
Lý quản gia đi tới: "Phu nhân về nhà thì tốt, vậy tôi đi trước, quá ngủ với phu nhân, bên phía bà ấy không có ai. Tôi để lại đây hai người được chứ?"
Thái độ cung kính.
Kiều Luyến gật đầu.
Sau khi Lý quản gia rời đi, cô lên lầu tiến vào phòng ngủ chính, sau khi rửa mặt sạch sẽ, nằm ở trên giường, thỉnh thoảng luôn luôn nhìn xem điện thoại di động.
Thẩm Lương Xuyên bay chuyến mười giờ tối, mười hai giờ mới có thể từ sân bay BJ về nhà, ít nhất cũng phải một giờ.
Hai người từ ngày đó, còn chưa từng gặp mặt, chờ đến khi anh về nhà, cô phải đối mặt với anh thế nào?
Xoắn xuýt do dự, mí mắt của cô chậm rãi khép lại.
Trời vừa rạng sáng, bên ngoài biệt thự, một chiếc xe màu đen lái qua.
Cửa sổ xe hạ xuống, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, nhìn về phía lầu hai biệt thự.
Kiều Luyến gật đầu: "Đây là thời điểm anh ấy mới xuất đạo sao?"
"Đúng, chính là khi đó! Ái chà chà, không nghĩ tới tiểu Kiều hiểu rõ nó như vậy!"
Kiều Luyến trả lời: "Cái áo lông này, năm đó anh ấy đã mặc."
"Ha ha ha! Xem ra con thật đúng là quan tâm Thẩm Lương Xuyên!" Hạ Diệp Hoa đi tới, dắt Kiều Luyến ngồi xuống, lấy hình lại, trong ánh mắt hiện lên một vòng giảo hoạt.
Nếu như ngày nào đó, mời tiểu Kiều tới nhà làm khách, đến lúc đó thấy được Thẩm Lương Xuyên, khẳng định tiểu Kiều chấn kinh!
Suy nghĩ dáng vẻ đó của tiểu Kiều, bà lập tức cười híp mắt mở miệng: "Ta cũng là fan của nó! Nhìn nó trưởng thành!"
Lời này rơi xuống, liền đặt hình của anh sang bên cạnh, sau đó cầm máy tính bảng lên: " tiểu Kiều, con mau giúp ta nhìn xem, cửa này qua làm sao?"
Cố gắng dời đề tài đi, sau đó chưa kể tới chuyện của Thẩm Lương Xuyên.
Đến lúc ăn cơm, Hạ Diệp Hoa bỏ đồ ăn đã nguội vào lò vi sóng cho nóng lên, không nhịn được tức giận mở miệng: "Đều nói cưới nàng dâu quên mẹ! Con không biết, bên nhà kia thiếu người, liền mang người giúp việc chỗ ta đi. Đây nhất định là con dâu chống đối với ta, muốn cho ta hiểu, địa vị cô ta trong lòng con ta!"
Kiều Luyến tức giận: "Sao có thể như vậy? Vẫn luôn thấy mẹ chồng bắt bẻ con dâu, cho tới bây giờ chưa thấy qua con dâu bắt bẻ mẹ chồng!"
Hạ Diệp Hoa kéo tay Kiều Luyến lại, "Đúng đấy, nếu như nàng dâu con ta, có một nửa hiểu chuyện của con thì tốt!"
Kiều Luyến cũng không nhịn được cảm thán: "Nếu như mẹ chồng con có một nửa như dì thì tốt!"
Hạ Diệp Hoa giật nảy mình: "Con có mẹ chồng rồi hả?"
Kiều Luyến gật đầu: "Mẹ chồng con không thích con, qua nhà chúng con, con đều phải ở bên ngoài đợi bà ấy đi mới được trở về."
Hạ Diệp Hoa bừng tỉnh hiểu ra: "À, lần trước con ở bên ngoài tránh mưa, chính là vì tránh bà ấy sao?"
Kiều Luyến gật đầu.
Hạ Diệp Hoa giận dữ mở miệng: "Quá phận quá rồi! Ta đã lớn như vậy còn chưa thấy qua mẹ chồng như thế!"
Kiều Luyến gật mạnh đầu, biểu thị đồng ý: "Nếu như bà ấy không là trưởng bối của con, nhất định con phải..."
"Muốn làm gì?"
Suy nghĩ một chút, Kiều Luyến căm hận mở miệng: "Vẽ vòng tròn nguyền rủa bà ấy!"
"Tiểu Kiều, nếu như chúng ta là mẹ chồng nàng dâu thì tốt, làm gì có nhiều mâu thuẫn như vậy!"
Một buổi tối, vây quanh quan hệ mẹ chồng nàng dâu, chủ và khách đều vui vẻ.
——
Mười giờ tối, Kiều Luyến về đến nhà.
Trong biệt thự đều trở nên ngay ngắn rõ ràng, thế nhưng cuối cùng không có nam chủ, trống rỗng, lộ ra không có sức sống.
Lý quản gia đi tới: "Phu nhân về nhà thì tốt, vậy tôi đi trước, quá ngủ với phu nhân, bên phía bà ấy không có ai. Tôi để lại đây hai người được chứ?"
Thái độ cung kính.
Kiều Luyến gật đầu.
Sau khi Lý quản gia rời đi, cô lên lầu tiến vào phòng ngủ chính, sau khi rửa mặt sạch sẽ, nằm ở trên giường, thỉnh thoảng luôn luôn nhìn xem điện thoại di động.
Thẩm Lương Xuyên bay chuyến mười giờ tối, mười hai giờ mới có thể từ sân bay BJ về nhà, ít nhất cũng phải một giờ.
Hai người từ ngày đó, còn chưa từng gặp mặt, chờ đến khi anh về nhà, cô phải đối mặt với anh thế nào?
Xoắn xuýt do dự, mí mắt của cô chậm rãi khép lại.
Trời vừa rạng sáng, bên ngoài biệt thự, một chiếc xe màu đen lái qua.
Cửa sổ xe hạ xuống, ánh mắt Thẩm Lương Xuyên, nhìn về phía lầu hai biệt thự.