Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 115
Đúng vậy! Oscar!
Sau khi danh sách chính thức công bố được nửa tiếng, trên mạng hoàn toàn bùng nổ, mặc dù mọi người đều biết bộ phim này đang đánh vào Oscar, nhưng ai cũng không dự đoán được thật sự có thể thành công. Thất bại nhiều lần như vậy, hơn nữa truyền thông không ngừng chê bai, quần chúng đều đã chuẩn bị xem trò hề, nhưng nó lại có thể thành công?
Dù hiện tại chỉ là đề cử, cũng đủ để quần chúng hăng máu. Dù sao, đó cũng là Oscar! Dù là người ngoài ngành, cái tên Oscar cũng như sấm bên tai!
Các cổng thông tin điện tử khẩn cấp đưa tin, ngành tin tức truyền thống lại tăng ca suốt đêm, chỉnh sửa đầu đề ngày hôm sau! Mà ở trên mạng, các fandom cùng người qua đường cũng thảo luận đến sục sôi ngất trời, rõ ràng là đêm khuya, thật sự làm người ta có cảm giác hiện tại đang là thời kì hoàng kim.
"Cmn thật sự vào được??? Khương Bính Kỳ có thể làm được!!! Bảo đao chưa cùn đi!!! Chuyện mà 10 năm nay Đàm Vệ Đông đều làm không được, ông ấy trái lại thành công! Gì cũng không nói, quỳ xuống dập đầu!!!"
"OMG! Nói cách khác Lê nam thần của mị sẽ được đi thảm đỏ Oscar?? Trước kia lúc mới làm fan anh ấy, chưa từng nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay!!! Huhu mị đi khóc đây!!!"
"So với việc này, chẳng lẽ các bạn không thấy Nghi Hi càng thần kỳ hơn sao? Nữ chính của đề cử phim nước ngoài hay nhất trong khuôn khổ giải thưởng Oscar, đây là Dương Mạn Vũ thứ hai sao??? Cô ấy mới 24 tuổi thôi nha!!!"
Thân là Đàm nữ lang đời đầu, Dương Mạn Vũ ôm đồm nữ chính của 《 Năm tháng 》, 《 Nữ nhân châu Lương Sơn 》 cùng với 《 Như hình với bóng 》, là nữ ngôi sao Trung Quốc được biết đến nhiều nhất tại Oscar. Sau khi chị ta và Đàm Vệ Đông mỗi người đi một ngả, thì rốt cuộc không còn bộ phim đại lục từng lọt vào hạng mục phim nước ngoài hay nhất nữa, cho đến khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 xuất hiện.
Đích xác, Khương Bính Kỳ cũng tốt, Lê Thành Lãng cũng thế, đều đã từng vinh dự đạt được giải mang tính quốc tế, Nghi Hi lại mới xuất đạo chưa đầy 4 năm, so với hai người này mà nói, quả thực là tài năng mới trong số những người mới! Cho tới bây giờ, giải thưởng mang tính chuyên nghiệp lớn nhất mà cô nhận được chỉ có diễn viên mới xuất sắc nhất của Kim Mã và giải thưởng điện ảnh Châu Á, hiện tại lại có thể nhanh như vậy, liền xuất phát tiến về Oscar? Vị này chắc đã ngồi tên lửa rồi!
Mọi chuyện trải qua quá thuận lợi, làm cho rất nhiều người nghĩ đến thân thế của cô, cả người mẹ ruột là huyền thoại chân chính kia. Bởi vì ngưỡng cửa Oscar quá cao, sẽ không có ai ngu xuẩn cho rằng Thẩm Nhất Lộ ở sau lưng giúp cái gì, ngược lại bắt đầu cân nhắc, chẳng lẽ thật là có tài nên được trời cho vận may? Dù sao, Thẩm Nhất Lộ 19 tuổi nổi tiếng, 28 tuổi phong hậu Cannes, cũng luôn luôn là thành danh từ khi còn trẻ!
Sau đó hơn một tháng, tin tức về《 Phượng hoàng phi thiên 》 chưa từng gián đoạn, không trách mọi người kích động, thật sự là đã quá lâu, lần trước điện ảnh Trung Quốc được Oscar xem trọng, cũng là chuyện của mười mấy năm trước. Thời điểm này, bất cứ tin tức gì cũng có thể tác động đến thần kinh mọi người, độ quan tâm của mọi người tới Nghi Hi càng đạt tới đỉnh cao từ trước tới nay.
Dưới sự chú ý của cả thế giới như vậy, Oscar lần thứ 8X được tổ chức tại nhà hát Dolby Hollywood, thành phố Los Angeles nước Mỹ. Bởi vì năm nay có điện ảnh Trung Quốc lọt vào vòng trong, sự chú ý của người Trung Quốc đối với lễ trao giải này phá lệ tăng vọt, Phiên Gia - trang xem phim online đại lục độc quyền trực tiếp, Bắc kinh 8:00 sáng, liền có quần chúng tụ tập ở trước máy tính, vừa ngáp dài, vừa chờ đợi sự kiện hơn một tiếng sau mới bắt đầu.
Tưởng Lộ hiếm khi dậy sớm được như vậy, lại không hề mệt mỏi muốn ngủ, hai mắt tỏa ánh sáng ngồi ở trước máy tính, lách la lách cách gõ chữ trên bàn phím. Tốt nghiệp đã hơn ba năm, các bạn học ban 2 khoa biểu diễn lúc trước cũng đều tự tìm được đường ra, trừ thiểu số tiếp tục sự nghiệp diễn viên, số khác hoặc chuyển sang hậu trường, hoặc trực tiếp đổi nghề. Cũng bởi vậy, rất ít khi có tình cảnh cả lớp tụ tập gặp lại từ sau khi tốt nghiệp.
Nhưng hôm nay là ngoại lệ. Khi Tưởng Lộ lên QQ, kinh ngạc phát hiện gần như là nick của cả lớp trong group chat đều sáng, những người bạn đã từng học cùng nhau phân tán khắp nơi trên thế giới, lại xuất hiện ăn ý như vậy, đơn giản là vì cùng một nguyên nhân.
"Tạo hóa trêu người a tạo hóa trêu người! Bốn năm trước tớ thế nào cũng không nghĩ đến, một ngày kia coi Oscar không phải vì xem Leonardo DiCaprio bị ngược, mà là chờ bạn học cũ! Tình tiết biến đổi quá nhanh, cứ như gió lốc vậy!"
"Nghi Hi thật là làm rạng rỡ tổ tông, phúc trạch của trường ta, hiện tại ra ngoài nói tớ là bạn đại học của cậu ấy, ánh mắt người khác nhìn tớ đều không giống nhau! Đáng sợ!"
"Hôm qua tớ đi gặp thầy Khương, hình như hôm nay thầy ấy cũng chuẩn bị xem lễ trao giải, dọa tớ không dám ở lại lâu, sợ thầy ấy hỏi tớ hiện tại đang làm gì..."
"Lớp trưởng ơi lớp trưởng à, đợt trước không phải cậu còn đóng chung drama với Nghi Hi sao? Lúc nào tổ chức họp lớp đi mờ, muốn gặp nữ thần quá, thật lòng đó!"
"Tâm Đồng tới sao? Thiên vương tẩu! Phu nhân! Phỏng vấn một chút, tâm trạng hiện tại của ngài là giề?"
Hạ Tâm Đồng khoan thai đến chậm bình tĩnh tỏ vẻ, "Tâm trạng ấy à? Ông xã của tớ giỏi quá! o(*≧▽≦)ツ ông lớn Grammy, ông hai thì Oscar, tớ đây cứ yên tâm ôm đùi tiến lên đỉnh cao của đời người thôi!"
"... Không biết xấu hổ! Pia! (o‵-′) no" ( no ﹏<.) "
Tưởng Lộ lắc lư bắp chân, vừa ăn bánh ngọt vừa xem bạn bè chọc cười, có cảm giác tựa như quay về thời đại học. Sau khi tốt nghiệp cô và họ không làm sao gặp được nhau, nhưng cô vẫn luôn là đứa trẻ chung tình, đều vô cùng nhớ thương những người bạn này, hiện tại có được cơ hội đến gần với nhau như vậy, quả thực càng nên vui vẻ!
Xét thấy thảm đỏ của lễ trao giải luôn là chiến trường ganh đua sắc đẹp của các nữ minh tinh, bất luận là truyền thông hay quần chúng đều vô cùng hiếu kỳ, Nghi Hi lần đầu tiên xuất hiện tại Oscar, sẽ lựa chọn style gì. Những nữ diễn viên như Dương Mạn Vũ, vì nổi bật thân phận Trung Quốc, khi tham dự sự kiện điện ảnh mang tính quốc tế, phần lớn đều lựa chọn sườn xám – trang phục mang đậm sắc thái dân tộc, thậm chí còn có người mặc yếm.
Nghi Hi xuất thân danh môn, hình tượng lại nhất quán tao nhã cao quý, hẳn là sẽ không...
Đề tài này cũng được chuyển đến group chat của lớp, mọi người gửi những tấm hình đi thảm đỏ từ trước của Nghi Hi lên, Tưởng Lộ bỗng nhiên cảm khái nói: "Hi Hi lớn lên xinh đẹp như vậy, mặc kệ là mặc cái gì cũng đẹp xuất sắc! A a a tớ rất mong đợi! Hi lễ phục mau mau tới oanh tạc tớ đi!"
"Ha ha ha Tưởng Lộ khẩu khí này của cậu ngươi này khẩu khí, đúng chuẩn fan não tàn rồi! Đừng nói với tớ cậu thật ra là cấp cao của Tây Mễ ha!"
"Cậu tới đây làm fan đi Đại Đại, Tây Mễ fanclub sẽ chào đón cậu!"
Tưởng Lộ hừ nhẹ một tiếng. Cô thèm vào nói chuyện với họ, trên thực tế cô đã sớm thành fan của Nghi Hi từ lâu, cái này gọi là đánh vào nội bộ quần chúng...
Bọn họ ở bên này gấp không chịu được, cùng lúc đó, bên kia Los Angeles đại lộ danh vọng Hollywood cũng ồn ào. Nghi Hi ngồi trong xe, nhìn nhà hát Dolby càng ngày càng gần, rốt cục không nhịn được thở dài một tiếng. Lê Thành Lãng ở bên cạnh cầm tay cô, Nghi Hi quay đầu, anh nói khẽ: "Khẩn trương sao?"
Nghi Hi từ trong hàm răng rít ra một câu, "Nói thừa!"
Khác với chuyện không ngừng bàn lùi lúc trước, sau khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 chính thức lọt vào hạng mục đề cử, truyền thông giống như đã hẹn trước, thay đổi thái độ 180ο, bắt đầu điên cuồng khen ngợi bộ phim này. Đến cuối cùng, ngay cả Nghi Hi cũng cảm thấy nếu như không thể đoạt giải, là phụ lòng sự trông đợi của nhân dân cả nước nhân dân mong đợi.
Áp lực vốn đã nặng, bọn họ còn đến trợ giúp, thật là muốn phủ định toàn bộ!
Cô chạm vào trái tim đang đập gia tốc, hỏi: "Còn anh? Khẩn trương không?"
Vốn tưởng rằng anh sẽ cười nhẹ, nói vào lời an ủi cô, ai ngờ anh lại thản nhiên gật đầu, "Khẩn trương."
Nghi Hi chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên phản ứng kịp, đây cũng là lần đầu tiên phim của Lê Thành Lãng chân chính lọt vào Oscar được đề cử ở hạng mục giải thưởng có phân lượng, chứ không phải loại giải như kỹ xảo hay tạo hình tốt nhất.
Từ sau khi lớn lên gặp lại nhau, anh đã đứng trên đám mây cao, Nghi Hi cũng quen với thái độ vĩnh viễn hờ hững của anh với vinh quang, không nghĩ rằng còn có thể thấy anh khẩn trương bởi vì không biết kết quả.
Cô cảm thấy dáng vẻ này của anh thật là quá đáng yêu, vỗ vai anh, trái lại bắt đầu tới động viên anh, "Không sao cả, đây cũng không phải giải thưởng cá nhân, bộ phim có thể đoạt giải đương nhiên là vinh quang của tất cả chúng ta, nhưng không cần cảm thấy nặng nề."
"Ý em là, nếu như hôm nay là anh được đề cử ảnh đế Oscar, thì có thể khẩn trương?"
Nghi Hi gật đầu, "Nếu như là anh được đề cử ảnh đế Oscar, vậy em nhất định khẩn trương đến 3 ngày 3 đêm ngủ không yên."
Lê Thành Lãng giương môi, kéo tay cô qua một lên mu bàn tay một cái, Nghi Hi thè lưỡi, môi anh còn dừng lại trên da thịt cô, ngước mắt đối diện với cô, "Em hiểu lầm rồi, nguyên nhân chủ yếu làm anh khẩn trương, vẫn là liên quan đến anh có thể được công khai không."
Nghi Hi không nghĩ rằng hiện tại anh còn nhớ đến chuyện kia, sau vài giây sững sờ, rút tay ra tức giận trừng mắt nhìn anh, "Uổng công em bận tâm!"
Giả vờ tức giận thật ngượng ngùng, Lê Thành Lãng thấy ở trong mắt, lại nhướng mày cười. Ôm chặt lấy bờ vai cô, để cô cùng mình nhìn ra phía ngoài cửa sổ, anh nói: "Sao em, có cảm tưởng gì?"
Trên con đường rộng lớn, chật ních những người nước ngoài với các màu tóc khác nhau, fan điên cuồng, các ngôi sao được tầng tầng lớp lớp bảo vệ, còn cả máy quay phim bên truyền thông. Nơi này là Hollywood, là Thánh điện mà toàn thế giới điện ảnh đều ước mơ, từ nhỏ Nghi Hi đã biết đến nơi này, lại không nghĩ rằng bản thân có thể đặt chân đến nơi đây nhanh như vậy.
Không phải làm du khách, mà nhận được lời mời, lấy thân phận là thành viên danh chính ngôn thuận của điện ảnh mà tới.
Ánh mắt cô không tự giác trở nên nhu hòa, nhẹ nhàng nói: "Rất kinh ngạc, thì ra chúng ta có thể cùng nhau đi đến một bước này."
Chúng ta. Cùng nhau.
Bốn chữ này chạm đến trái tim anh, chính là nhẹ nhàng như vậy, chung quy là suy nghĩ của cô và anh không hẹn mà thành. So với Oscar, trong lòng anh càng nghĩ khó được, là bọn họ cùng nhau đến nơi đây.
Một bước đều quan trọng đối với sự nghiệp cả đời của hai người như thế, là bọn họ cùng nhau hoàn thành.
Nghi Hi bỗng nhiên cười khẽ, "Chỉ có điều, đến nơi đây mới phát hiện bản thân nhỏ bé đến mức nào. Nhiều tai to mặt lớn như vậy, siêu sao thế giới chân chính, so với họ, em thật sự còn kém xa."
Anh chẳng nói đúng sai, "Em có nghĩ tới Hollywood đóng phim không? Tiếng Anh của em không tồi, tới đây sẽ không có chướng ngại về ngôn ngữ, có thể thử một lần."
"Hiện tại tới để làm nền ư? Đóng người không liên quan trong phim Mỹ? Vẫn là thôi đi."
"Nhưng em vừa nói đến giải thưởng Oscar cá nhân, không tới Hollywood đóng phim, em mãi mãi sẽ không nhận được Oscar thuộc về mình."
Nghi Hi trầm mặc, phảng phất rơi vào trầm tư, một lát sau cô lắc đầu, "Em thực sự hy vọng bản thân có thể nhận được Oscar, nhưng đóng phim em càng thích hơn, có lẽ tương lai sẽ có một ngày em tới Hollywood đi, nhưng đây chắc chắn là cơ hội tốt. Em sẽ không đơn thuần vì muốn giành giải mà ngu ngốc mơ hồ xông đến."
Lê Thành Lãng cười nhìn cô, Nghi Hi cảm thấy vẻ mặt của anh có phần cổ quái, thấp thỏm nói: "Anh làm gì đấy? Em có nói sai cái gì sao?"
"Không có gì. Chỉ là anh cảm thấy, em tiến bộ rồi."
So với trước càng tỉnh táo, hiểu được cái gì mới là quan trọng, không tiếp tục vì vượt qua mà ấm đầu. Cô ấy như vậy, mới là Alice thông minh kiên cường trong lòng anh.
Mới không phụ tài hoa trời sinh của cô ấy.
Xe có rèm che chậm rãi dừng lại, anh nắm lấy tay cô một lần nữa, so với vừa rồi còn dùng sức hơn. Có người ở bên ngoài mở cửa xe, Lê Thành Lãng ghé tai ôn nhu nói: "Chuẩn bị xong chưa? Phải ra ngoài rồi."
Cửa xe mở ra một đường nhỏ, tiếng huyên náo bên ngoài càng phát ra rõ ràng, mơ hồ còn có tiếng bé gái hét lên. Nghi Hi cảm thấy cảnh tượng thật thần kỳ, giống như một thế giới hoàn toàn mới mở ra trước mặt cô, nhưng cô khong hề sợ hãi. Không chỉ vì cô đã mong đợi ngày này tư lâu, còn vì, cạnh cô có anh.
Cô mỉm cười nói: "Em chuẩn bị xong rồi."
"Tới rồi tới rồi!!! Xuất hiện rồi!!!"
Khâu đi thảm đỏ đã bắt đầu được 20 phút, nhóm Tưởng Lộ đã thấy mấy chục ngôi sao nước ngoài có người họ biết có người thì không, lại từ đầu đến cuối không đợi được người muốn gặp. Chính lúc mọi người bắt đầu lo lắng, có lẽ diễn viên Trung Quốc không được coi trọng, căn bản là lúc trực tiếp không được lên hình, thì đã thấy bóng hình nhẹ nhàng đi tới từ cuối thảm đỏ.
Nghi Hi kéo tay Lê Thành Lãng, tao nhã vẫy tay về hai bên. Cô mặc lễ phục màu thủy lam, thật dài quét trên mặt đất, đai an toàn hai bên mỏng như cánh ve, làm thành hình dạng hoa ngọc lan, mộng ảo như thế, giống như đám mây nhẹ nhàng. Màu da cô trắng, khung xương tinh xảo, dáng người yểu điệu, nhan sắc như vậy khỏi nói đã tôn lên ưu thế của cô. Bởi vì bẩm sinh dáng người, cơ bản là người da trắng có khung xương lớn, các ngôi sao đều đã tận lực gầy, nhìn đơn độc thì dáng người cũng tính là uyển chuyển, nhưng hiện tại so sánh với Nghi Hi, lại lập tức làm cho người ta nghĩ đến bốn chữ "Cao lớn vạm vỡ".
Cô hết sức nhỏ bé, mái tóc dài chưa búi, nhu thuận buông xuống phía sau, lộ ra lỗ tai xinh đẹp, khuyên tai kim cương lộng lẫy. Không cần mượn dùng sườn xám linh tinh, chỉ cần dáng vẻ tao nhã an tĩnh như vậy, đã thể hiện được hết sự tinh túy của phụ nữ phương Đông.
Giống như một vũng nước trong suốt ở suối nước, lòng mỗi người đều hướng tới, lại không ai dám tiến lên làm bẩn.
Bên cạnh cô, là Lê Thành Lãng thon dài cao ngất với âu phục màu đen, bởi vì style của nam ngôi sao trên ngôi sao chỉ có hạn, cho nên sự mong đợi về tạo tình của quần chúng đều tập trung hết trên người Nghi Hi. Nhưng hiện tại thấy Lê Thành Lãng vẫn là không nhịn được mắt lóe sáng, khác với sự thong dong ôn hòa của ngày thường, dường như hôm nay Lê Thành Lãng đặc biệt vui vẻ, trong đồng tử đen nhánh tràn đầy niềm vui. Anh như vậy, nét mặt tỏa sáng xem ra lại có chút bóng dáng của tiểu thịt tươi!
Chẳng lẽ thật sự là đến Oscar quá kích động?
Đang nghĩ như vậy, chợt phát hiện trên mành hình Lê Thành Lãng cúi đầu, ôn nhu nhìn thoáng qua Nghi Hi. Nghi Hi thuận theo nhìn lại, ánh mắt hai người giao lưu, đồng thời cong khóe môi. Ăn ý như thế, nhu tình lòng không hiểu hết, làm cho Tưởng Lộ trước màn hình nhịp tim đột nhiên gia tốc.
Thật sự... Quá hường phấn!!!
Còn muốn nhìn lại cho rõ, hình ảnh lại cắt ở đây, nữ ngôi sao tóc vàng mắt xanh nào đó cùng bạn cặp xuất hiện trên thảm đỏ.
Nghi Hi và Lê Thành Lãng, tổng cộng được lên hình 7 giây, ngay cả đặc tả cũng không có, lại là quả bom trên internet, phạm vi trăm dặm không ai sống sót!
"Nghi Hi quá đẹp! Đây là tạo hình thảm đỏ đẹp nhất từ trước tới nay! Cổ điển nhu mỹ, còn có mái tóc đen dài thẳng mị yêu nhất! Mấy nữ minh tinh ra nước ngoài còn uốn tóc đúng la có vấn đề, không biết tóc đen là sự hấp dẫn của phụ nữ phương Đông sao?!"
"Lãng Hi đảng của chúng tôi xuất hiện rồi! Ân ái cũng khoe đến Oscar rồi, còn CP nhà ai dám tranh giành với tôi!!!"
"Ha ha ha ha ha không nghĩ rằng bà đây cũng có hôm nay! Còn cho rằng này cuộc đời chính là mệnh chèo thuyền nào thuyền ấy bể! Thật là đời này không uổng a đời này không uổng!!!"
Tưởng Lộ cũng bị rung động không nhẹ, do do dự dự nói: "Các cậu nói xem, Nghi Hi và Lê ảnh đế sẽ không thật sự yêu nhau đi? Ánh mắt vừa rồi, thật là ngọt mà..."
Hạ Tâm Đồng: "..."
Tưởng Lộ không hiểu ý tứ của cậu ấy, lúc này cũng không có thời gian đi hỏi, cô tham gia trong một nhóm fan nào đó của Nghi Hi, sau khi mọi người hoa si mê mẩn tạo hình của idol nhà mình xong, bỗng nhiên có người nói: "Ha ha ha tớ vừa mới nghĩ tới, hai năm trước Lư Yên chạy đến Oscar chà thảm đỏ, kết quả ký giả nước ngoài không một ai biết cô ta, đứng ở đó cũng không có ai chụp ảnh cho cổ! Không biết hiện tại cô ta thấy Hi Hi là tâm tình gì, người ta là danh chính ngôn thuận đi thảm đỏ, mới không mất mặt xấu hổ như cô ta!"
Cái gọi là "Chà thảm đỏ", chính là nghệ sĩ rõ ràng không có tác phẩm lọt vào đề cử, cũng ráng tìm ra danh mục chạy một vòng tại các lễ trao giải, trong đó nhiều nhất là Oscar. Các nữ minh tinh sau khi đi dạo một vòng, thì giống như được mạ vàng, sau khi về nước không chỉ thay đổi "Tài trí hơn người", hiếm có mặt đặc biệt còn có thể "Xinh đẹp lấn át cái này" "Xinh đẹp lấn át cái kia", tư thế nghiễm nhiên ảnh hậu Oscar phải xách giày, Leonardo cũng phải quỳ dưới váy mấy cổ.
Bởi vì idol không chịu thua kém, fandom Tây Mễ gần đây cũng được nở mày nở mặt, quả thực có cảm giác ưu việt về "Chỉ tôi thông minh, thống nhất giang hồ". Cho dù tiền bối Lư Yên trong tay nắm giữ nhiều cúp ảnh hậu, các tiểu cô nương cũng dám mở miệng châm chọc, dù sao, Nghi Hi nhận được lời mời của Oscar, Lư Yên lại không được mời cũng kiên cường đến đó.
Không chỉ có họ nghĩ như vậy, ngay cả người qua đường cũng phát hiện ra điều này, lập tức có doanh tiêu hào sắp xếp lại bộ sưu tập các nữ minh tinh Trung Quốc xuất hiện tại thảm đỏ Oscar, trên là đi thảm đỏ, dưới là chà thảm đỏ, không khéo lại lấy Nghi Hi làm hình kết của đi thảm đỏ, chà thảm đỏ thì lấy Lư Yên mở đầu, phân biệt rõ ràng, đủ ý vị trào phúng.
Trong lúc đó, bất tri bất giác, Nghi Hi đã lẫn vào phe cánh đại hoa đán. Tuy rằng địa vị vẫn còn chênh lệch rất lớn, nhưng hiện tại để cổ cùng nhóm với đại hoa đán để đánh giá, đã sẽ không có ai nói chủ topic đang nói đùa.
Trong lòng mọi người, giữa cô với Trương Tư Kỳ, Lư Yên và Phạm Tư Quân, là quan hệ có thể ganh đua cao thấp.
Hào nhoáng trên thảm đỏ chẳng qua là dệt hoa trên gấm, quan trọng nhất vẫn là lễ trao giải sau đó. Trong đại sảnh sức chứa hơn ngàn người, Nghi Hi ngồi tại vị trí không gần phía trước cũng không dựa vào sau, mỉm cười nghe người chù trì sân khấu mở đầu.
Bên cạnh cô đều là người trong đoàn phim, nam chính Lê Thành Lãng, đạo diễn Khương Bính Kỳ, nhà làm phim Tôn Quốc Hoa, đóng Tôn lão phu nhân Đàm Phương. Toàn bộ đều nhìn lên khán đài, bất luận là nghe hiểu được hay là nghe không hiểu, đều bày ra vẻ mặt tươi cười.
Nghi Hi tuy rằng Anh ngữ rất tốt, có thể nhẹ nhàng nhận được điểm gây cười người chủ trì ném ra, nhưng dần dần cũng bắt đầu thất thần. Cô bắt đầu đánh giá tương lai đoạt giải 《 Phượng hoàng phi thiên 》, cho tới bây giờ, cô đã phi thường hoài nghi, Khương Bính Kỳ ngay từ đầu liền tồn tại quyết tâm tham gia vào Oscar.
Bởi vì sự khác biệt trong văn hóa phương Tây, điện ảnh Hoa ngữ muốn cho lão Mỹ lý giải, thường cần đặc biệt bỏ công sức. Trước 《 Đoạt cung 》 đã từng bị đánh giá, tình tiết câu chuyện đối với nước ngoài mà nói là quá phức tạp, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 lần này lại không phạm sai lầm giống nhau.
Tình tiết nữ chính quả phụ thủ tiết, mai táng thanh xuân, dù là ở các quốc gia phương Tây cũng vô cùng phổ biến, 《 Loạn thế giai nhân 》 Scarlett chính là loại thân phận này, thậm chí trong 《 Loạn thế giai nhân 》 còn có chi tiết nam chính trợ giúp nữ chính thoát khỏi lễ giáo trói buộc cũ, về điểm này hai bên gần như không hề tồn tại lý giải khác biệt. Mà phần đánh võ thì càng không cần nhiều lời, kungfu Trung Quốc công phu luôn luôn là bàn tay vàng của Hoa ngữ điện ảnh lưu lạc đến thị trường Âu Mĩ, cả câu chuyện không chỉ phơi bày khá nhiều yếu tố của Trung Quốc, canf quan trọng hơn là, nó đã phương thức thỏa đáng để đông đảo người Mỹ lý giải tiếp thu được loại triển lãm này.
Những điều này đều phải quyết định từ khi sáng tác kịch bản, nói ông ấy sau đó ý tưởng bộc phát muốn tham dự Oscar, cô thế nào cũng không tin...
Nghĩ đến ở trong xe cùng Lê Thành Lãng đối thoại, Nghi Hi cảm thấy, hiện tại áp lực tâm lý lớn nhất không phải hai người họ, mà là Khương Bính Kỳ. Nếu như bộ phim này có thể như nguyện vọng gặt hái được giải thưởng, thì ông ấy có thể rửa sạch nhục nhãn bị Đàm Vệ Đông áp chết tới mười năm, trở về vị trí đạo diễn số 1 của Trung Quốc.
Cô vô ý thức nhìn về phía Khương Bính Kỳ, đạo diễn tóc hoa râm, khóe mắt bờ môi đều là nếp nhăn, khi không quay phim phần lớn thời gian ông ấy đều nho nhã ôn hòa, hôm nay lại không thể bảo trì phong độ. Ấn đường nhíu lại, ánh mắt xuyên qua kính mắt viền bạc, mẫn tuệ sắc bén như chim ưng.
Đối thủ của bọn họ, là bộ phim 《 Thiếu nữ đang khóc 》 của Canada phản ánh về địa vị của phụ nữ Ấn Độ, 《 Thế giới của chúng ta 》 phản ánh vấn đề hiện thực ở Đan Mạch, điện ảnh Pháp - 《 Thẩm phán 》 kể về huyền thoại mafia Italy, 《 Thân ở trong đó 》 miêu tả những chuyện một gia đình nước Đức bình thường đã trải qua trong thế chiến thứ hai. Trong các đề cử, có 《 Thiếu nữ đang khóc 》 được khen ngợi nhiều nhất, cố tình 《 Phượng hoàng phi thiên 》 lại có điểm giống là cùng chủ đề với nó, đều là phản ánh về người phụ nữ tự cứu lấy mình, làm cho áp lực cả đoàn phim đều rất lớn.
Có lẽ có thể thắng, nghe nói lần này Khương Bính Kỳ đã đem năng lực hơn nửa đời người dùng hết, đả thông công ty Hollywood nào đó. Những người đó quen thuộc với quy tắc trò chơi Oscar, có bọn họ triển khai hoạt động, cơ hội giành được thắng lớn vẫn rất lớn.
Về phần 《 Thiếu nữ đang khóc 》, bất luận là lễ trao giải điện ảnh nào cũng không thiếu kết quả bất ngờ, trước nó đã lấy nhiều giải thưởng như vậy, tại đây lại giành mất phim nước ngoài hay nhất, thật là không cho người ta đường sống mà!
Không, không đúng. Nó có thể thắng thì đại biểu sự xem trọng của giám khảo đối với nó, kết quả bất ngờ luôn là thiểu số, nhiều tình huống vẫn là cái đích mà mọi người hướng tới. Cô không thể ôm trường hợp đặc biệt thành phổ biến...
Nghi Hi ở trong đầu không ngừng liệt kê lý do thắng và lý do thua ra, cũng càng lúc càng khẩn trương. Thời gian trôi qua chậm quá, cô cảm thấy mình đã ngồi rất lâu, mới rốt cục nghe đến hạng mục trao giải phim nước ngoài hay nhất.
Rõ ràng cô cảm giác không khí chung quanh đều không giống nhau, trái lại lúc này Khương Bính Kỳ lại mỉm cười, phảng phất nhẹ nhàng bình tĩnh, có điều sống lưng căng cứng vẫn tiết lộ cảm xúc. Nghi Hi và Lê Thành Lãng đối diện từ xa, anh khẽ gật đầu với cô, Nghi Hi cũng miễn cưỡng cười nhẹ.
Hai vị khách mời trao giải đứng ở trên sân khấu, nói mấy lời dí dỏm liền mở phong thư, trong đó một vị lấy thẻ ra xem trước, lộ ra nụ cười, "Bộ phim đạt giải Phim nước ngoài hay nhất là —— "
Anh ta kịch tính tạm dừng một chút, tất cả người được đề cử đều không tự giác hít vào một hơi. Mà ở trước máy tính, Tưởng Lộ, Hạ Tâm Đồng, các bạn học 2 ban biểu diễn trước kia, thậm chí người dân cả nước chú ý kết quả cũng đi theo níu chặt trái tim!
Nửa câu sau của người trao giải chứa ý cười, thông qua microphone truyền đến toàn bộ đại sảnh, lại thông qua mạng trực tiếp vượt qua Thái Bình Dương bát ngát, truyền đến Trung Quốc, truyền đến toàn thế giới!
"——《 Phượng hoàng phi thiên 》! Xin được chúc mừng!"
Khi mấy từ tiếng Anh này truyền vào trong tai, Nghi Hi cảm thấy bản thân bị cái gì đó kêu gọi bay lên tận trời. Bắp thịt căng cứng nháy mắt lỏng lẻo, cô gần như không khống chế được nở nụ cười tươi. Thấp thỏm bất an mấy tháng, hốt hoảng mong đợi mấy tháng, trong khoảnh khắc này cũng được giải phóng.
Bọn họ thắng rồi.
Phim nước ngoài hay nhất của Oscar thuộc về bọn họ.
Điện ảnh Hoa ngữ ra đời một trăm năm, đỉnh cao từ đầu đến cuối không thể vượt qua, dưới tay bọn họ trở thành quá khứ.
Bọn họ tạo ra lịch sử!
Toàn trường đều vỗ tay, Khương Bính Kỳ đứng lên, trên mặt vị đạo diễn lớn tuổi mang theo nụ cười cực lực kiềm chế. Nhưng không hữu dụng, ông ấy không thể khống chế sự run rẩy không ngừng.
Khương Bính Kỳ và nhà làm phim Tôn Quốc Hoa cùng nhau đi lên sân khấu nhận giải, người trao giải đem chiếc cúp giao vào tay Khương Bính Kỳ, ông nắm chặt lấy nó, nhìn về dưới khán đài đông đúc.
Nơi này ngồi, là những người nổi tiếng nhất của điện ảnh toàn thế giới. Ông phấn đấu hơn nửa đời người, giờ khắc này đã mộng tưởng vô số lần, đây là chấp niệm cũng là nguyện vọng lớn nhất của ông, có lần cho rằng vĩnh viễn sẽ không có cơ hội thực hiện, bây giờ, rốt cục trở thành hiện thực.
Vui sướng đến cực điểm, ngược lại không có quá nhiều lời muốn nói, Khương Bính Kỳ dùng Anh ngữ đơn giản nói: "Cảm ơn viện hàn lâm, giải thưởng này đối với điện ảnh Trung Quốc và bản thân tôi đều có ý nghĩ khá quan trọng; cảm ơn nhà làm phim Tôn tiên sinh, trải qua nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn là người bạn trung thành đáng tin cậy nhất; cảm ơn gia đình tôi, bà xã xinh đẹp và những đứa con đáng yêu của tôi, mãi mãi ở phía sau ủng hộ tôi. Cuối cùng, còn phải cảm ơn tất cả các thành viên tham gia vào bộ phim này, nhất là nữ chính Alice Yih của tôi, là diễn xuất tuyệt vời của cháu đã tạo nên nhân vật này, cũng tạo nên thành tựu của bộ phim này. Phần vinh quang này, thuộc về tất cả chúng ta!"
Ông ở trên sân khấu giơ cao chiếc cúp, ở dưới khán đài Nghi Hi cũng đỏ hốc mắt. Cô vẫn kìm nén, không muốn trở thành người đầu tiên khóc trong đoàn, nhưng khi Khương Bính Kỳ trên sân khấu nhận giải Oscar nhắc đến tên cô, khi ông đứng trước mặt toàn bộ thế giới khẳng định nỗ lực của cô, cuối cùng cô vẫn là không nhịn được.
Nước mắt rơi xuống, lập tức có khăn tay đưa tới trước mặt, sau khi nhận lấy cô cẩn thận lau lau mắt, nhìn Lê Thành Lãng khẽ nói: "Em thật là không tiền đồ."
Lê Thành Lãng nói: "Lần này là ở dưới đài, em có thể mong đợi một chút, một ngày kia đứng ở trên đài đi."
Lời nói tương tự anh cũng nói qua trước khi đi thảm đỏ, Nghi Hi kinh ngạc phát hiện, Lê Thành Lãng mới là người hy vọng cô có thể tận tình phóng thích tài hoa của bản thân nhất trên thế giới này. Mà giờ phút này tâm tình của cô cũng có điều thay đổi, trước khi đoạt giải cô có thể tỉnh táo lý trí, nhưng khi chiếc cúp chân chính thuộc về bọn họ, khát khao chinh phục tràn ngập mãnh liệt trong đầu cô. Cô hi vọng có thể lần nữa trải nghiệm niềm vui này, không vì vượt qua bất cứ ai, chỉ là đơn thuần hưởng thụ khoái cảm leo lên đỉnh caos.
Quay đầu nhìn bốn phía, trong nhà hát Dolby quần là áo lượt, ánh đèn chói sáng, nơi này giống như ảo mộng, cô trong lúc vô tình xâm nhập, sau đó bị vẻ đẹp của nó mê hoặc, không muốn bị gạt bỏ ra ngoài.
Cô không biết Khương Bính Kỳ ở trên đó thấy được gì, nhưng có thể tưởng tượng, cảnh tượng mộng ảo như thế, đáng giá phấn đấu theo đuổi cả đời.
Cô khẽ cười một tiếng, trong mắt còn vướng giọt lệ, vẻ mặt lại kiên nghị quyết đoán, "Sẽ. Điện ảnh Trung Quốc sẽ có ngày ấy, em cũng sẽ có ngày ấy. Chúng ta cũng sẽ trở lại."
HẾT CHƯƠNG 115
Sau khi danh sách chính thức công bố được nửa tiếng, trên mạng hoàn toàn bùng nổ, mặc dù mọi người đều biết bộ phim này đang đánh vào Oscar, nhưng ai cũng không dự đoán được thật sự có thể thành công. Thất bại nhiều lần như vậy, hơn nữa truyền thông không ngừng chê bai, quần chúng đều đã chuẩn bị xem trò hề, nhưng nó lại có thể thành công?
Dù hiện tại chỉ là đề cử, cũng đủ để quần chúng hăng máu. Dù sao, đó cũng là Oscar! Dù là người ngoài ngành, cái tên Oscar cũng như sấm bên tai!
Các cổng thông tin điện tử khẩn cấp đưa tin, ngành tin tức truyền thống lại tăng ca suốt đêm, chỉnh sửa đầu đề ngày hôm sau! Mà ở trên mạng, các fandom cùng người qua đường cũng thảo luận đến sục sôi ngất trời, rõ ràng là đêm khuya, thật sự làm người ta có cảm giác hiện tại đang là thời kì hoàng kim.
"Cmn thật sự vào được??? Khương Bính Kỳ có thể làm được!!! Bảo đao chưa cùn đi!!! Chuyện mà 10 năm nay Đàm Vệ Đông đều làm không được, ông ấy trái lại thành công! Gì cũng không nói, quỳ xuống dập đầu!!!"
"OMG! Nói cách khác Lê nam thần của mị sẽ được đi thảm đỏ Oscar?? Trước kia lúc mới làm fan anh ấy, chưa từng nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay!!! Huhu mị đi khóc đây!!!"
"So với việc này, chẳng lẽ các bạn không thấy Nghi Hi càng thần kỳ hơn sao? Nữ chính của đề cử phim nước ngoài hay nhất trong khuôn khổ giải thưởng Oscar, đây là Dương Mạn Vũ thứ hai sao??? Cô ấy mới 24 tuổi thôi nha!!!"
Thân là Đàm nữ lang đời đầu, Dương Mạn Vũ ôm đồm nữ chính của 《 Năm tháng 》, 《 Nữ nhân châu Lương Sơn 》 cùng với 《 Như hình với bóng 》, là nữ ngôi sao Trung Quốc được biết đến nhiều nhất tại Oscar. Sau khi chị ta và Đàm Vệ Đông mỗi người đi một ngả, thì rốt cuộc không còn bộ phim đại lục từng lọt vào hạng mục phim nước ngoài hay nhất nữa, cho đến khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 xuất hiện.
Đích xác, Khương Bính Kỳ cũng tốt, Lê Thành Lãng cũng thế, đều đã từng vinh dự đạt được giải mang tính quốc tế, Nghi Hi lại mới xuất đạo chưa đầy 4 năm, so với hai người này mà nói, quả thực là tài năng mới trong số những người mới! Cho tới bây giờ, giải thưởng mang tính chuyên nghiệp lớn nhất mà cô nhận được chỉ có diễn viên mới xuất sắc nhất của Kim Mã và giải thưởng điện ảnh Châu Á, hiện tại lại có thể nhanh như vậy, liền xuất phát tiến về Oscar? Vị này chắc đã ngồi tên lửa rồi!
Mọi chuyện trải qua quá thuận lợi, làm cho rất nhiều người nghĩ đến thân thế của cô, cả người mẹ ruột là huyền thoại chân chính kia. Bởi vì ngưỡng cửa Oscar quá cao, sẽ không có ai ngu xuẩn cho rằng Thẩm Nhất Lộ ở sau lưng giúp cái gì, ngược lại bắt đầu cân nhắc, chẳng lẽ thật là có tài nên được trời cho vận may? Dù sao, Thẩm Nhất Lộ 19 tuổi nổi tiếng, 28 tuổi phong hậu Cannes, cũng luôn luôn là thành danh từ khi còn trẻ!
Sau đó hơn một tháng, tin tức về《 Phượng hoàng phi thiên 》 chưa từng gián đoạn, không trách mọi người kích động, thật sự là đã quá lâu, lần trước điện ảnh Trung Quốc được Oscar xem trọng, cũng là chuyện của mười mấy năm trước. Thời điểm này, bất cứ tin tức gì cũng có thể tác động đến thần kinh mọi người, độ quan tâm của mọi người tới Nghi Hi càng đạt tới đỉnh cao từ trước tới nay.
Dưới sự chú ý của cả thế giới như vậy, Oscar lần thứ 8X được tổ chức tại nhà hát Dolby Hollywood, thành phố Los Angeles nước Mỹ. Bởi vì năm nay có điện ảnh Trung Quốc lọt vào vòng trong, sự chú ý của người Trung Quốc đối với lễ trao giải này phá lệ tăng vọt, Phiên Gia - trang xem phim online đại lục độc quyền trực tiếp, Bắc kinh 8:00 sáng, liền có quần chúng tụ tập ở trước máy tính, vừa ngáp dài, vừa chờ đợi sự kiện hơn một tiếng sau mới bắt đầu.
Tưởng Lộ hiếm khi dậy sớm được như vậy, lại không hề mệt mỏi muốn ngủ, hai mắt tỏa ánh sáng ngồi ở trước máy tính, lách la lách cách gõ chữ trên bàn phím. Tốt nghiệp đã hơn ba năm, các bạn học ban 2 khoa biểu diễn lúc trước cũng đều tự tìm được đường ra, trừ thiểu số tiếp tục sự nghiệp diễn viên, số khác hoặc chuyển sang hậu trường, hoặc trực tiếp đổi nghề. Cũng bởi vậy, rất ít khi có tình cảnh cả lớp tụ tập gặp lại từ sau khi tốt nghiệp.
Nhưng hôm nay là ngoại lệ. Khi Tưởng Lộ lên QQ, kinh ngạc phát hiện gần như là nick của cả lớp trong group chat đều sáng, những người bạn đã từng học cùng nhau phân tán khắp nơi trên thế giới, lại xuất hiện ăn ý như vậy, đơn giản là vì cùng một nguyên nhân.
"Tạo hóa trêu người a tạo hóa trêu người! Bốn năm trước tớ thế nào cũng không nghĩ đến, một ngày kia coi Oscar không phải vì xem Leonardo DiCaprio bị ngược, mà là chờ bạn học cũ! Tình tiết biến đổi quá nhanh, cứ như gió lốc vậy!"
"Nghi Hi thật là làm rạng rỡ tổ tông, phúc trạch của trường ta, hiện tại ra ngoài nói tớ là bạn đại học của cậu ấy, ánh mắt người khác nhìn tớ đều không giống nhau! Đáng sợ!"
"Hôm qua tớ đi gặp thầy Khương, hình như hôm nay thầy ấy cũng chuẩn bị xem lễ trao giải, dọa tớ không dám ở lại lâu, sợ thầy ấy hỏi tớ hiện tại đang làm gì..."
"Lớp trưởng ơi lớp trưởng à, đợt trước không phải cậu còn đóng chung drama với Nghi Hi sao? Lúc nào tổ chức họp lớp đi mờ, muốn gặp nữ thần quá, thật lòng đó!"
"Tâm Đồng tới sao? Thiên vương tẩu! Phu nhân! Phỏng vấn một chút, tâm trạng hiện tại của ngài là giề?"
Hạ Tâm Đồng khoan thai đến chậm bình tĩnh tỏ vẻ, "Tâm trạng ấy à? Ông xã của tớ giỏi quá! o(*≧▽≦)ツ ông lớn Grammy, ông hai thì Oscar, tớ đây cứ yên tâm ôm đùi tiến lên đỉnh cao của đời người thôi!"
"... Không biết xấu hổ! Pia! (o‵-′) no" ( no ﹏<.) "
Tưởng Lộ lắc lư bắp chân, vừa ăn bánh ngọt vừa xem bạn bè chọc cười, có cảm giác tựa như quay về thời đại học. Sau khi tốt nghiệp cô và họ không làm sao gặp được nhau, nhưng cô vẫn luôn là đứa trẻ chung tình, đều vô cùng nhớ thương những người bạn này, hiện tại có được cơ hội đến gần với nhau như vậy, quả thực càng nên vui vẻ!
Xét thấy thảm đỏ của lễ trao giải luôn là chiến trường ganh đua sắc đẹp của các nữ minh tinh, bất luận là truyền thông hay quần chúng đều vô cùng hiếu kỳ, Nghi Hi lần đầu tiên xuất hiện tại Oscar, sẽ lựa chọn style gì. Những nữ diễn viên như Dương Mạn Vũ, vì nổi bật thân phận Trung Quốc, khi tham dự sự kiện điện ảnh mang tính quốc tế, phần lớn đều lựa chọn sườn xám – trang phục mang đậm sắc thái dân tộc, thậm chí còn có người mặc yếm.
Nghi Hi xuất thân danh môn, hình tượng lại nhất quán tao nhã cao quý, hẳn là sẽ không...
Đề tài này cũng được chuyển đến group chat của lớp, mọi người gửi những tấm hình đi thảm đỏ từ trước của Nghi Hi lên, Tưởng Lộ bỗng nhiên cảm khái nói: "Hi Hi lớn lên xinh đẹp như vậy, mặc kệ là mặc cái gì cũng đẹp xuất sắc! A a a tớ rất mong đợi! Hi lễ phục mau mau tới oanh tạc tớ đi!"
"Ha ha ha Tưởng Lộ khẩu khí này của cậu ngươi này khẩu khí, đúng chuẩn fan não tàn rồi! Đừng nói với tớ cậu thật ra là cấp cao của Tây Mễ ha!"
"Cậu tới đây làm fan đi Đại Đại, Tây Mễ fanclub sẽ chào đón cậu!"
Tưởng Lộ hừ nhẹ một tiếng. Cô thèm vào nói chuyện với họ, trên thực tế cô đã sớm thành fan của Nghi Hi từ lâu, cái này gọi là đánh vào nội bộ quần chúng...
Bọn họ ở bên này gấp không chịu được, cùng lúc đó, bên kia Los Angeles đại lộ danh vọng Hollywood cũng ồn ào. Nghi Hi ngồi trong xe, nhìn nhà hát Dolby càng ngày càng gần, rốt cục không nhịn được thở dài một tiếng. Lê Thành Lãng ở bên cạnh cầm tay cô, Nghi Hi quay đầu, anh nói khẽ: "Khẩn trương sao?"
Nghi Hi từ trong hàm răng rít ra một câu, "Nói thừa!"
Khác với chuyện không ngừng bàn lùi lúc trước, sau khi 《 Phượng hoàng phi thiên 》 chính thức lọt vào hạng mục đề cử, truyền thông giống như đã hẹn trước, thay đổi thái độ 180ο, bắt đầu điên cuồng khen ngợi bộ phim này. Đến cuối cùng, ngay cả Nghi Hi cũng cảm thấy nếu như không thể đoạt giải, là phụ lòng sự trông đợi của nhân dân cả nước nhân dân mong đợi.
Áp lực vốn đã nặng, bọn họ còn đến trợ giúp, thật là muốn phủ định toàn bộ!
Cô chạm vào trái tim đang đập gia tốc, hỏi: "Còn anh? Khẩn trương không?"
Vốn tưởng rằng anh sẽ cười nhẹ, nói vào lời an ủi cô, ai ngờ anh lại thản nhiên gật đầu, "Khẩn trương."
Nghi Hi chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên phản ứng kịp, đây cũng là lần đầu tiên phim của Lê Thành Lãng chân chính lọt vào Oscar được đề cử ở hạng mục giải thưởng có phân lượng, chứ không phải loại giải như kỹ xảo hay tạo hình tốt nhất.
Từ sau khi lớn lên gặp lại nhau, anh đã đứng trên đám mây cao, Nghi Hi cũng quen với thái độ vĩnh viễn hờ hững của anh với vinh quang, không nghĩ rằng còn có thể thấy anh khẩn trương bởi vì không biết kết quả.
Cô cảm thấy dáng vẻ này của anh thật là quá đáng yêu, vỗ vai anh, trái lại bắt đầu tới động viên anh, "Không sao cả, đây cũng không phải giải thưởng cá nhân, bộ phim có thể đoạt giải đương nhiên là vinh quang của tất cả chúng ta, nhưng không cần cảm thấy nặng nề."
"Ý em là, nếu như hôm nay là anh được đề cử ảnh đế Oscar, thì có thể khẩn trương?"
Nghi Hi gật đầu, "Nếu như là anh được đề cử ảnh đế Oscar, vậy em nhất định khẩn trương đến 3 ngày 3 đêm ngủ không yên."
Lê Thành Lãng giương môi, kéo tay cô qua một lên mu bàn tay một cái, Nghi Hi thè lưỡi, môi anh còn dừng lại trên da thịt cô, ngước mắt đối diện với cô, "Em hiểu lầm rồi, nguyên nhân chủ yếu làm anh khẩn trương, vẫn là liên quan đến anh có thể được công khai không."
Nghi Hi không nghĩ rằng hiện tại anh còn nhớ đến chuyện kia, sau vài giây sững sờ, rút tay ra tức giận trừng mắt nhìn anh, "Uổng công em bận tâm!"
Giả vờ tức giận thật ngượng ngùng, Lê Thành Lãng thấy ở trong mắt, lại nhướng mày cười. Ôm chặt lấy bờ vai cô, để cô cùng mình nhìn ra phía ngoài cửa sổ, anh nói: "Sao em, có cảm tưởng gì?"
Trên con đường rộng lớn, chật ních những người nước ngoài với các màu tóc khác nhau, fan điên cuồng, các ngôi sao được tầng tầng lớp lớp bảo vệ, còn cả máy quay phim bên truyền thông. Nơi này là Hollywood, là Thánh điện mà toàn thế giới điện ảnh đều ước mơ, từ nhỏ Nghi Hi đã biết đến nơi này, lại không nghĩ rằng bản thân có thể đặt chân đến nơi đây nhanh như vậy.
Không phải làm du khách, mà nhận được lời mời, lấy thân phận là thành viên danh chính ngôn thuận của điện ảnh mà tới.
Ánh mắt cô không tự giác trở nên nhu hòa, nhẹ nhàng nói: "Rất kinh ngạc, thì ra chúng ta có thể cùng nhau đi đến một bước này."
Chúng ta. Cùng nhau.
Bốn chữ này chạm đến trái tim anh, chính là nhẹ nhàng như vậy, chung quy là suy nghĩ của cô và anh không hẹn mà thành. So với Oscar, trong lòng anh càng nghĩ khó được, là bọn họ cùng nhau đến nơi đây.
Một bước đều quan trọng đối với sự nghiệp cả đời của hai người như thế, là bọn họ cùng nhau hoàn thành.
Nghi Hi bỗng nhiên cười khẽ, "Chỉ có điều, đến nơi đây mới phát hiện bản thân nhỏ bé đến mức nào. Nhiều tai to mặt lớn như vậy, siêu sao thế giới chân chính, so với họ, em thật sự còn kém xa."
Anh chẳng nói đúng sai, "Em có nghĩ tới Hollywood đóng phim không? Tiếng Anh của em không tồi, tới đây sẽ không có chướng ngại về ngôn ngữ, có thể thử một lần."
"Hiện tại tới để làm nền ư? Đóng người không liên quan trong phim Mỹ? Vẫn là thôi đi."
"Nhưng em vừa nói đến giải thưởng Oscar cá nhân, không tới Hollywood đóng phim, em mãi mãi sẽ không nhận được Oscar thuộc về mình."
Nghi Hi trầm mặc, phảng phất rơi vào trầm tư, một lát sau cô lắc đầu, "Em thực sự hy vọng bản thân có thể nhận được Oscar, nhưng đóng phim em càng thích hơn, có lẽ tương lai sẽ có một ngày em tới Hollywood đi, nhưng đây chắc chắn là cơ hội tốt. Em sẽ không đơn thuần vì muốn giành giải mà ngu ngốc mơ hồ xông đến."
Lê Thành Lãng cười nhìn cô, Nghi Hi cảm thấy vẻ mặt của anh có phần cổ quái, thấp thỏm nói: "Anh làm gì đấy? Em có nói sai cái gì sao?"
"Không có gì. Chỉ là anh cảm thấy, em tiến bộ rồi."
So với trước càng tỉnh táo, hiểu được cái gì mới là quan trọng, không tiếp tục vì vượt qua mà ấm đầu. Cô ấy như vậy, mới là Alice thông minh kiên cường trong lòng anh.
Mới không phụ tài hoa trời sinh của cô ấy.
Xe có rèm che chậm rãi dừng lại, anh nắm lấy tay cô một lần nữa, so với vừa rồi còn dùng sức hơn. Có người ở bên ngoài mở cửa xe, Lê Thành Lãng ghé tai ôn nhu nói: "Chuẩn bị xong chưa? Phải ra ngoài rồi."
Cửa xe mở ra một đường nhỏ, tiếng huyên náo bên ngoài càng phát ra rõ ràng, mơ hồ còn có tiếng bé gái hét lên. Nghi Hi cảm thấy cảnh tượng thật thần kỳ, giống như một thế giới hoàn toàn mới mở ra trước mặt cô, nhưng cô khong hề sợ hãi. Không chỉ vì cô đã mong đợi ngày này tư lâu, còn vì, cạnh cô có anh.
Cô mỉm cười nói: "Em chuẩn bị xong rồi."
"Tới rồi tới rồi!!! Xuất hiện rồi!!!"
Khâu đi thảm đỏ đã bắt đầu được 20 phút, nhóm Tưởng Lộ đã thấy mấy chục ngôi sao nước ngoài có người họ biết có người thì không, lại từ đầu đến cuối không đợi được người muốn gặp. Chính lúc mọi người bắt đầu lo lắng, có lẽ diễn viên Trung Quốc không được coi trọng, căn bản là lúc trực tiếp không được lên hình, thì đã thấy bóng hình nhẹ nhàng đi tới từ cuối thảm đỏ.
Nghi Hi kéo tay Lê Thành Lãng, tao nhã vẫy tay về hai bên. Cô mặc lễ phục màu thủy lam, thật dài quét trên mặt đất, đai an toàn hai bên mỏng như cánh ve, làm thành hình dạng hoa ngọc lan, mộng ảo như thế, giống như đám mây nhẹ nhàng. Màu da cô trắng, khung xương tinh xảo, dáng người yểu điệu, nhan sắc như vậy khỏi nói đã tôn lên ưu thế của cô. Bởi vì bẩm sinh dáng người, cơ bản là người da trắng có khung xương lớn, các ngôi sao đều đã tận lực gầy, nhìn đơn độc thì dáng người cũng tính là uyển chuyển, nhưng hiện tại so sánh với Nghi Hi, lại lập tức làm cho người ta nghĩ đến bốn chữ "Cao lớn vạm vỡ".
Cô hết sức nhỏ bé, mái tóc dài chưa búi, nhu thuận buông xuống phía sau, lộ ra lỗ tai xinh đẹp, khuyên tai kim cương lộng lẫy. Không cần mượn dùng sườn xám linh tinh, chỉ cần dáng vẻ tao nhã an tĩnh như vậy, đã thể hiện được hết sự tinh túy của phụ nữ phương Đông.
Giống như một vũng nước trong suốt ở suối nước, lòng mỗi người đều hướng tới, lại không ai dám tiến lên làm bẩn.
Bên cạnh cô, là Lê Thành Lãng thon dài cao ngất với âu phục màu đen, bởi vì style của nam ngôi sao trên ngôi sao chỉ có hạn, cho nên sự mong đợi về tạo tình của quần chúng đều tập trung hết trên người Nghi Hi. Nhưng hiện tại thấy Lê Thành Lãng vẫn là không nhịn được mắt lóe sáng, khác với sự thong dong ôn hòa của ngày thường, dường như hôm nay Lê Thành Lãng đặc biệt vui vẻ, trong đồng tử đen nhánh tràn đầy niềm vui. Anh như vậy, nét mặt tỏa sáng xem ra lại có chút bóng dáng của tiểu thịt tươi!
Chẳng lẽ thật sự là đến Oscar quá kích động?
Đang nghĩ như vậy, chợt phát hiện trên mành hình Lê Thành Lãng cúi đầu, ôn nhu nhìn thoáng qua Nghi Hi. Nghi Hi thuận theo nhìn lại, ánh mắt hai người giao lưu, đồng thời cong khóe môi. Ăn ý như thế, nhu tình lòng không hiểu hết, làm cho Tưởng Lộ trước màn hình nhịp tim đột nhiên gia tốc.
Thật sự... Quá hường phấn!!!
Còn muốn nhìn lại cho rõ, hình ảnh lại cắt ở đây, nữ ngôi sao tóc vàng mắt xanh nào đó cùng bạn cặp xuất hiện trên thảm đỏ.
Nghi Hi và Lê Thành Lãng, tổng cộng được lên hình 7 giây, ngay cả đặc tả cũng không có, lại là quả bom trên internet, phạm vi trăm dặm không ai sống sót!
"Nghi Hi quá đẹp! Đây là tạo hình thảm đỏ đẹp nhất từ trước tới nay! Cổ điển nhu mỹ, còn có mái tóc đen dài thẳng mị yêu nhất! Mấy nữ minh tinh ra nước ngoài còn uốn tóc đúng la có vấn đề, không biết tóc đen là sự hấp dẫn của phụ nữ phương Đông sao?!"
"Lãng Hi đảng của chúng tôi xuất hiện rồi! Ân ái cũng khoe đến Oscar rồi, còn CP nhà ai dám tranh giành với tôi!!!"
"Ha ha ha ha ha không nghĩ rằng bà đây cũng có hôm nay! Còn cho rằng này cuộc đời chính là mệnh chèo thuyền nào thuyền ấy bể! Thật là đời này không uổng a đời này không uổng!!!"
Tưởng Lộ cũng bị rung động không nhẹ, do do dự dự nói: "Các cậu nói xem, Nghi Hi và Lê ảnh đế sẽ không thật sự yêu nhau đi? Ánh mắt vừa rồi, thật là ngọt mà..."
Hạ Tâm Đồng: "..."
Tưởng Lộ không hiểu ý tứ của cậu ấy, lúc này cũng không có thời gian đi hỏi, cô tham gia trong một nhóm fan nào đó của Nghi Hi, sau khi mọi người hoa si mê mẩn tạo hình của idol nhà mình xong, bỗng nhiên có người nói: "Ha ha ha tớ vừa mới nghĩ tới, hai năm trước Lư Yên chạy đến Oscar chà thảm đỏ, kết quả ký giả nước ngoài không một ai biết cô ta, đứng ở đó cũng không có ai chụp ảnh cho cổ! Không biết hiện tại cô ta thấy Hi Hi là tâm tình gì, người ta là danh chính ngôn thuận đi thảm đỏ, mới không mất mặt xấu hổ như cô ta!"
Cái gọi là "Chà thảm đỏ", chính là nghệ sĩ rõ ràng không có tác phẩm lọt vào đề cử, cũng ráng tìm ra danh mục chạy một vòng tại các lễ trao giải, trong đó nhiều nhất là Oscar. Các nữ minh tinh sau khi đi dạo một vòng, thì giống như được mạ vàng, sau khi về nước không chỉ thay đổi "Tài trí hơn người", hiếm có mặt đặc biệt còn có thể "Xinh đẹp lấn át cái này" "Xinh đẹp lấn át cái kia", tư thế nghiễm nhiên ảnh hậu Oscar phải xách giày, Leonardo cũng phải quỳ dưới váy mấy cổ.
Bởi vì idol không chịu thua kém, fandom Tây Mễ gần đây cũng được nở mày nở mặt, quả thực có cảm giác ưu việt về "Chỉ tôi thông minh, thống nhất giang hồ". Cho dù tiền bối Lư Yên trong tay nắm giữ nhiều cúp ảnh hậu, các tiểu cô nương cũng dám mở miệng châm chọc, dù sao, Nghi Hi nhận được lời mời của Oscar, Lư Yên lại không được mời cũng kiên cường đến đó.
Không chỉ có họ nghĩ như vậy, ngay cả người qua đường cũng phát hiện ra điều này, lập tức có doanh tiêu hào sắp xếp lại bộ sưu tập các nữ minh tinh Trung Quốc xuất hiện tại thảm đỏ Oscar, trên là đi thảm đỏ, dưới là chà thảm đỏ, không khéo lại lấy Nghi Hi làm hình kết của đi thảm đỏ, chà thảm đỏ thì lấy Lư Yên mở đầu, phân biệt rõ ràng, đủ ý vị trào phúng.
Trong lúc đó, bất tri bất giác, Nghi Hi đã lẫn vào phe cánh đại hoa đán. Tuy rằng địa vị vẫn còn chênh lệch rất lớn, nhưng hiện tại để cổ cùng nhóm với đại hoa đán để đánh giá, đã sẽ không có ai nói chủ topic đang nói đùa.
Trong lòng mọi người, giữa cô với Trương Tư Kỳ, Lư Yên và Phạm Tư Quân, là quan hệ có thể ganh đua cao thấp.
Hào nhoáng trên thảm đỏ chẳng qua là dệt hoa trên gấm, quan trọng nhất vẫn là lễ trao giải sau đó. Trong đại sảnh sức chứa hơn ngàn người, Nghi Hi ngồi tại vị trí không gần phía trước cũng không dựa vào sau, mỉm cười nghe người chù trì sân khấu mở đầu.
Bên cạnh cô đều là người trong đoàn phim, nam chính Lê Thành Lãng, đạo diễn Khương Bính Kỳ, nhà làm phim Tôn Quốc Hoa, đóng Tôn lão phu nhân Đàm Phương. Toàn bộ đều nhìn lên khán đài, bất luận là nghe hiểu được hay là nghe không hiểu, đều bày ra vẻ mặt tươi cười.
Nghi Hi tuy rằng Anh ngữ rất tốt, có thể nhẹ nhàng nhận được điểm gây cười người chủ trì ném ra, nhưng dần dần cũng bắt đầu thất thần. Cô bắt đầu đánh giá tương lai đoạt giải 《 Phượng hoàng phi thiên 》, cho tới bây giờ, cô đã phi thường hoài nghi, Khương Bính Kỳ ngay từ đầu liền tồn tại quyết tâm tham gia vào Oscar.
Bởi vì sự khác biệt trong văn hóa phương Tây, điện ảnh Hoa ngữ muốn cho lão Mỹ lý giải, thường cần đặc biệt bỏ công sức. Trước 《 Đoạt cung 》 đã từng bị đánh giá, tình tiết câu chuyện đối với nước ngoài mà nói là quá phức tạp, 《 Phượng hoàng phi thiên 》 lần này lại không phạm sai lầm giống nhau.
Tình tiết nữ chính quả phụ thủ tiết, mai táng thanh xuân, dù là ở các quốc gia phương Tây cũng vô cùng phổ biến, 《 Loạn thế giai nhân 》 Scarlett chính là loại thân phận này, thậm chí trong 《 Loạn thế giai nhân 》 còn có chi tiết nam chính trợ giúp nữ chính thoát khỏi lễ giáo trói buộc cũ, về điểm này hai bên gần như không hề tồn tại lý giải khác biệt. Mà phần đánh võ thì càng không cần nhiều lời, kungfu Trung Quốc công phu luôn luôn là bàn tay vàng của Hoa ngữ điện ảnh lưu lạc đến thị trường Âu Mĩ, cả câu chuyện không chỉ phơi bày khá nhiều yếu tố của Trung Quốc, canf quan trọng hơn là, nó đã phương thức thỏa đáng để đông đảo người Mỹ lý giải tiếp thu được loại triển lãm này.
Những điều này đều phải quyết định từ khi sáng tác kịch bản, nói ông ấy sau đó ý tưởng bộc phát muốn tham dự Oscar, cô thế nào cũng không tin...
Nghĩ đến ở trong xe cùng Lê Thành Lãng đối thoại, Nghi Hi cảm thấy, hiện tại áp lực tâm lý lớn nhất không phải hai người họ, mà là Khương Bính Kỳ. Nếu như bộ phim này có thể như nguyện vọng gặt hái được giải thưởng, thì ông ấy có thể rửa sạch nhục nhãn bị Đàm Vệ Đông áp chết tới mười năm, trở về vị trí đạo diễn số 1 của Trung Quốc.
Cô vô ý thức nhìn về phía Khương Bính Kỳ, đạo diễn tóc hoa râm, khóe mắt bờ môi đều là nếp nhăn, khi không quay phim phần lớn thời gian ông ấy đều nho nhã ôn hòa, hôm nay lại không thể bảo trì phong độ. Ấn đường nhíu lại, ánh mắt xuyên qua kính mắt viền bạc, mẫn tuệ sắc bén như chim ưng.
Đối thủ của bọn họ, là bộ phim 《 Thiếu nữ đang khóc 》 của Canada phản ánh về địa vị của phụ nữ Ấn Độ, 《 Thế giới của chúng ta 》 phản ánh vấn đề hiện thực ở Đan Mạch, điện ảnh Pháp - 《 Thẩm phán 》 kể về huyền thoại mafia Italy, 《 Thân ở trong đó 》 miêu tả những chuyện một gia đình nước Đức bình thường đã trải qua trong thế chiến thứ hai. Trong các đề cử, có 《 Thiếu nữ đang khóc 》 được khen ngợi nhiều nhất, cố tình 《 Phượng hoàng phi thiên 》 lại có điểm giống là cùng chủ đề với nó, đều là phản ánh về người phụ nữ tự cứu lấy mình, làm cho áp lực cả đoàn phim đều rất lớn.
Có lẽ có thể thắng, nghe nói lần này Khương Bính Kỳ đã đem năng lực hơn nửa đời người dùng hết, đả thông công ty Hollywood nào đó. Những người đó quen thuộc với quy tắc trò chơi Oscar, có bọn họ triển khai hoạt động, cơ hội giành được thắng lớn vẫn rất lớn.
Về phần 《 Thiếu nữ đang khóc 》, bất luận là lễ trao giải điện ảnh nào cũng không thiếu kết quả bất ngờ, trước nó đã lấy nhiều giải thưởng như vậy, tại đây lại giành mất phim nước ngoài hay nhất, thật là không cho người ta đường sống mà!
Không, không đúng. Nó có thể thắng thì đại biểu sự xem trọng của giám khảo đối với nó, kết quả bất ngờ luôn là thiểu số, nhiều tình huống vẫn là cái đích mà mọi người hướng tới. Cô không thể ôm trường hợp đặc biệt thành phổ biến...
Nghi Hi ở trong đầu không ngừng liệt kê lý do thắng và lý do thua ra, cũng càng lúc càng khẩn trương. Thời gian trôi qua chậm quá, cô cảm thấy mình đã ngồi rất lâu, mới rốt cục nghe đến hạng mục trao giải phim nước ngoài hay nhất.
Rõ ràng cô cảm giác không khí chung quanh đều không giống nhau, trái lại lúc này Khương Bính Kỳ lại mỉm cười, phảng phất nhẹ nhàng bình tĩnh, có điều sống lưng căng cứng vẫn tiết lộ cảm xúc. Nghi Hi và Lê Thành Lãng đối diện từ xa, anh khẽ gật đầu với cô, Nghi Hi cũng miễn cưỡng cười nhẹ.
Hai vị khách mời trao giải đứng ở trên sân khấu, nói mấy lời dí dỏm liền mở phong thư, trong đó một vị lấy thẻ ra xem trước, lộ ra nụ cười, "Bộ phim đạt giải Phim nước ngoài hay nhất là —— "
Anh ta kịch tính tạm dừng một chút, tất cả người được đề cử đều không tự giác hít vào một hơi. Mà ở trước máy tính, Tưởng Lộ, Hạ Tâm Đồng, các bạn học 2 ban biểu diễn trước kia, thậm chí người dân cả nước chú ý kết quả cũng đi theo níu chặt trái tim!
Nửa câu sau của người trao giải chứa ý cười, thông qua microphone truyền đến toàn bộ đại sảnh, lại thông qua mạng trực tiếp vượt qua Thái Bình Dương bát ngát, truyền đến Trung Quốc, truyền đến toàn thế giới!
"——《 Phượng hoàng phi thiên 》! Xin được chúc mừng!"
Khi mấy từ tiếng Anh này truyền vào trong tai, Nghi Hi cảm thấy bản thân bị cái gì đó kêu gọi bay lên tận trời. Bắp thịt căng cứng nháy mắt lỏng lẻo, cô gần như không khống chế được nở nụ cười tươi. Thấp thỏm bất an mấy tháng, hốt hoảng mong đợi mấy tháng, trong khoảnh khắc này cũng được giải phóng.
Bọn họ thắng rồi.
Phim nước ngoài hay nhất của Oscar thuộc về bọn họ.
Điện ảnh Hoa ngữ ra đời một trăm năm, đỉnh cao từ đầu đến cuối không thể vượt qua, dưới tay bọn họ trở thành quá khứ.
Bọn họ tạo ra lịch sử!
Toàn trường đều vỗ tay, Khương Bính Kỳ đứng lên, trên mặt vị đạo diễn lớn tuổi mang theo nụ cười cực lực kiềm chế. Nhưng không hữu dụng, ông ấy không thể khống chế sự run rẩy không ngừng.
Khương Bính Kỳ và nhà làm phim Tôn Quốc Hoa cùng nhau đi lên sân khấu nhận giải, người trao giải đem chiếc cúp giao vào tay Khương Bính Kỳ, ông nắm chặt lấy nó, nhìn về dưới khán đài đông đúc.
Nơi này ngồi, là những người nổi tiếng nhất của điện ảnh toàn thế giới. Ông phấn đấu hơn nửa đời người, giờ khắc này đã mộng tưởng vô số lần, đây là chấp niệm cũng là nguyện vọng lớn nhất của ông, có lần cho rằng vĩnh viễn sẽ không có cơ hội thực hiện, bây giờ, rốt cục trở thành hiện thực.
Vui sướng đến cực điểm, ngược lại không có quá nhiều lời muốn nói, Khương Bính Kỳ dùng Anh ngữ đơn giản nói: "Cảm ơn viện hàn lâm, giải thưởng này đối với điện ảnh Trung Quốc và bản thân tôi đều có ý nghĩ khá quan trọng; cảm ơn nhà làm phim Tôn tiên sinh, trải qua nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn là người bạn trung thành đáng tin cậy nhất; cảm ơn gia đình tôi, bà xã xinh đẹp và những đứa con đáng yêu của tôi, mãi mãi ở phía sau ủng hộ tôi. Cuối cùng, còn phải cảm ơn tất cả các thành viên tham gia vào bộ phim này, nhất là nữ chính Alice Yih của tôi, là diễn xuất tuyệt vời của cháu đã tạo nên nhân vật này, cũng tạo nên thành tựu của bộ phim này. Phần vinh quang này, thuộc về tất cả chúng ta!"
Ông ở trên sân khấu giơ cao chiếc cúp, ở dưới khán đài Nghi Hi cũng đỏ hốc mắt. Cô vẫn kìm nén, không muốn trở thành người đầu tiên khóc trong đoàn, nhưng khi Khương Bính Kỳ trên sân khấu nhận giải Oscar nhắc đến tên cô, khi ông đứng trước mặt toàn bộ thế giới khẳng định nỗ lực của cô, cuối cùng cô vẫn là không nhịn được.
Nước mắt rơi xuống, lập tức có khăn tay đưa tới trước mặt, sau khi nhận lấy cô cẩn thận lau lau mắt, nhìn Lê Thành Lãng khẽ nói: "Em thật là không tiền đồ."
Lê Thành Lãng nói: "Lần này là ở dưới đài, em có thể mong đợi một chút, một ngày kia đứng ở trên đài đi."
Lời nói tương tự anh cũng nói qua trước khi đi thảm đỏ, Nghi Hi kinh ngạc phát hiện, Lê Thành Lãng mới là người hy vọng cô có thể tận tình phóng thích tài hoa của bản thân nhất trên thế giới này. Mà giờ phút này tâm tình của cô cũng có điều thay đổi, trước khi đoạt giải cô có thể tỉnh táo lý trí, nhưng khi chiếc cúp chân chính thuộc về bọn họ, khát khao chinh phục tràn ngập mãnh liệt trong đầu cô. Cô hi vọng có thể lần nữa trải nghiệm niềm vui này, không vì vượt qua bất cứ ai, chỉ là đơn thuần hưởng thụ khoái cảm leo lên đỉnh caos.
Quay đầu nhìn bốn phía, trong nhà hát Dolby quần là áo lượt, ánh đèn chói sáng, nơi này giống như ảo mộng, cô trong lúc vô tình xâm nhập, sau đó bị vẻ đẹp của nó mê hoặc, không muốn bị gạt bỏ ra ngoài.
Cô không biết Khương Bính Kỳ ở trên đó thấy được gì, nhưng có thể tưởng tượng, cảnh tượng mộng ảo như thế, đáng giá phấn đấu theo đuổi cả đời.
Cô khẽ cười một tiếng, trong mắt còn vướng giọt lệ, vẻ mặt lại kiên nghị quyết đoán, "Sẽ. Điện ảnh Trung Quốc sẽ có ngày ấy, em cũng sẽ có ngày ấy. Chúng ta cũng sẽ trở lại."
HẾT CHƯƠNG 115