Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 142
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, lão nhân gày gò sắc mặt trầm xuống, không nói lời nào, mang đại thiếu gia bỏ đi.
- Hừ! Ta cũng dám chắc ngươi không dám ngang ngược làm càn, đòi giết thiếu niên họ Quách!
Hoàng y lão nhân hừ lạnh môt tiếng, rồi từ trên hư không đáp xuống mặt đất, bạch liên cương hỏa trên hư không cũng tan biến. Hoàng y lão nhân khẽ mỉm cười, cảm giác như bậc thần tiên, chậm rãi tiến về phía đám người Lý Tu và Phong Vân Vô Ngân.
Ngươi chưa tới, một mùi hương như mùi đàn hương đã tràn ngập không gian.
- Hoàng thúc thúc!
Lý Tu nghiêm nghị hành lễ.
- Đa tạ Hoàng tiền bối ra tay!
Phong Vân Vô Ngân cũng thể hiện sự tôn trọng rất lớn đối với hoàng y lão nhân. Đó là sự tôn trọng cần phải có đối với tiên thiên cường giả.
- Tiểu bối họ Quách, ngươi quả nhiên là nhân vật yêu nghiệt, chỉ có hậu thiên tu vi mà có thể chống được một chiêu của Lãnh lão nhân, quả thực là yêu nghiệt.
Hoàng y lão nhân đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, thái độ vô cùng tán thưởng:
- Lúc ngươi bế quan, ta đã từng quan sát mấy lần, phát hiện ngươi thiên phú trác tuyệt, nhưng thật không ngờ ngươi lại yêu nghiệt tới mức độ đó. Đại hội chọn rể lần này, mục tiêu của ngươi là ngôi quán quân?
- Đúng vậy, Hoàng tiền bối, tại hạ đã tới đây thì nhất định phải đoạt ngôi quán quân, ngoài thứ đó ra không có khả năng nào khác.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói, ánh mắt vô cùng kiên nghị.
- Chí khí tốt lắm.
Hoàng y lão nhân cười lớn.
Lý Tu đứng bên cạnh cười lớn:
- Hoàng thúc thúc, hôm nay trong thành có một buổi đấu giá rất lớn, ta đang chuẩn bị đưa Quách huynh đi xem, nếu có vật phẩm có thể giúp Quách huynh tăng thêm tu vi, ta sẽ không tiếc vốn để giúp Quách huynh đoạt được.
Lời nói đã ngầm thể hiện Phong Vân Vô Ngân là tâm phúc đáng tin nhất của hắn.
- Rất tốt. Tiểu bối họ Quách, xem ra, ngươi và tam thiếu gia đã đạt được sự hiểu biết chung. Ta tin rằng, có sự giúp đỡ của ngươi, tam thiếu gia rất nhanh sẽ lên ngôi. Buổi đấu giá? Đi thôi, chúng ta cùng đi xem.
Hoàng y lão nhân cười sảng khoái, thái độ với Phong Vân Vô Ngân cũng đã thân mật hơn nhiều.
Đám người đi về nơi tổ chức buổi đấu giá.
Trên đường đi, Lý Tu tươi cười nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Quách huynh, ta rất tin tưởng ngươi có thể đoạt được ngôi quán quân đại hội chọn rể lần này. Nhưng, các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo cũng không hiếm thiên tài tuấn kiệt. Hơn nữa, theo ta được biết, một vài thế lực trong ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo đã xuất hiện tiên thiên cường giả. Ví dụ như đệ nhất thiên tài Đế Huyền, phụ thân của hắn, Hoàng Tuyền Đảo đảo chủ là một tiên thiên cường giả, mấy vị hộ pháp trên đảo cũng là tiên thiên cường giả. Bởi vậy, gã Đế Huyền đó không chỉ thiên phủ bản thân rất cao mà lúc nào cũng có được sự dạy bảo ân cần của tiên thiên cường giả trên đảo. Quách huynh, ngươi cần phải biết rằng, có được sự chỉ bảo của tiên thiên cường giả, việc tu luyện sẽ tăng tiến nhanh hơn nhiều. Không biết trên Đông Hải Nộ Chùy Đảo có tiên thiên cường giả hay chăng?
Phong Vân Vô Ngân chỉ đáp qua loa:
- Không có. Gia phụ và mấy vị hộ pháp đều chỉ là hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả. Đông Hải Nộ Chùy Đảo chúng ta đã mấy trăm năm không có tiên thiên cường giả rồi.
Lý Tu không chút nghi ngờ, gật đầu:
- Vậy là đúng rồi. Vậy, nếu Quách huynh trong lúc tu luyện có khó khăn gì đều có thể hỏi Hoàng thúc thúc. Hoàng thúc thúc vô cùng yêu quý thiên phú của Quách huynh, ngươi hỏi gì cũng nhất định sẽ đáp.
Hoàng y lão nhân mỉm cười gật đầu.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ động, buột miệng hỏi:
- Hoàng tiền bối, không biết tiên thiên và hậu thiên rốt cuộc có gì khác biệt?
Khó khăn lắm mới có cơ hội trực tiếp nói chuyện với tiên thiên cường giả, Phong Vân Vô Ngân đương nhiên không thể bỏ lỡ. Tuy trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã chắc chắn tám chín phần Chúc lão là một tiên thiên cường giả cao thủ, nhưng cơ hội ở một mình cùng Chúc lão không nhiều, rất nhiều vấn đề không biết phải hỏi thế nào cả.
- Tiên thiên và hậu thiên có gì khác nhau?
Vị Hoàng tiền bối kia đi nhanh như gió, khí tức lúc có lúc không, trên người tỏa ra mùi thơm của đàn hương, vừa đi vừa giải thích:
- Nói một cách đơn giản, hậu thiên cường giả tu luyện huyền khí. Còn tiên thiên cường giả, tu luyện cương khí. Hóa huyền thành cương, đó chính là sự khác nhau giữa tiên thiên và hậu thiên.
- Cương khí?
Phong Vân Vô Ngân nhíu mày.
Hoàng tiền bối cười nói:
- Tiểu bối họ Quách, ngươi có thể hiểu như thế này, cương khí, là một loại năng lượng cường đại hơn huyền khí gấp trăm lần.
Nói rồi, hắn nhẹ nhàng giơ tay trái ra, chưởng tâm hướng lên trên, nâng một quả cầu tiên thiên cương khí lớn bằng quả táo, khí tức huyền diệu tỏa ra, ánh sáng rực rỡ:
- Cương khí cùng thể tích, thuần khiết hơn huyền khí ít nhất trăm lần, ngưng luyện hơn gấp trăm lần, cường đại hơn gấp trăm lần.
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân cũng ngửa tay phải lên, chưởng tâm cũng ngưng tụ thành một quả cầu huyền khí nhỏ bằng quả táo, so với quả cầu tiên thiên cương khí của Hoàng tiền bối, quả cầu huyền khí của Phong Vân Vô Ngân yếu ớt hơn rất nhiều, ảm đạm hơn rất nhiều.
Hoàng tiền bối không nhịn được cười nói:
- Tiểu bối họ Quách, quả cầu huyền khí của ngươi chỉ do 7 phẩm huyền khí ngưng luyện mà thành, so với quả cầu cương khí của lão phu, cùng thểtích nhưng kém hơn gấp ngàn lần.
Đột nhiên, một đạo linh quang lóe lên trong đầu Phong Vân Vô Ngân, hai mắt hắn sáng rực lên:
- Ta hiểu rồi. Hoàng tiền bối, cũng có nghĩa là, cương khí tu vi suốt đời của ngươi so với 7 phẩm huyền khí tu vi của ta lúc này, mạnh hơn gấp ngàn lần.
- Ừ! Ngàn lần trở lên. Ngươi có thể hiểu như vậy.
Hoàng tiền bối gật đầu:
- Nếu ngươi tu luyện tới 10 thiên đại viên mãn cảnh giới thì lượng huyền khí toàn thân của ngươi sẽ chỉ kém vài trăm lần so với lượng cương khí của lão phu. Bởi thế nên ta nói tiểu tử ngươi thiên phú kinh người. Cần phải biết rằng, Lãnh lão nhân kia, toàn thân cương khí tu vi tương đương với ta, cũng có nghĩa là, năng lượng cương khí của hắn cũng gấp ngàn lần huyền khí tu vi của ngươi, một chiêu của hắn không ngờ lại không thể giết chếtđược ngươi, thật là kỳ quái. Nhưng, ngươi ngoài tu luyện huyền khí ra còn luyện thành một môn tuyệt kỹ cổ quái, không ngờ có thể luyện hóa cương khí của Lãnh lão nhân, trong đan điền lại có thể chui ra một Cánh tay giao long, uy lực ghê người, chậc chậc, cũng không biết ngươi đã gặp được kỳ ngộ gì, luyện thành công pháp yêu nghiệt như vậy. Yêu nghiệt, thực sự là yêu nghiệt.
Xem ra, Hoàng tiền bối này không hề biết tới Yêu Thai Bí Thuật. Phong Vân Vô Ngân sợ hắn hỏi tới ngọn nguồn, vội chuyển chủ đề:
- Vậy, Hoàng tiền bối, tiên thiên và hậu thiên chỉ khác nhau ở huyền khí và cương khí sao? Ngoài ra còn gì nữa chăng?
- Hì, Tiểu bối họ Quách, cương khí không chỉ cường đại hơn huyền khí gấp trăm lần, đặc tính của nó, huyền khí cũng không thể sánh được. Cương khí có thể thiên biến vạn hóa, đao thương kiếm kích, xà thú long hổ, bao la vạn tượng. Ngươi hãy xem đây!
Nói rồi, trên đỉnh đầu của Hoàng tiền bối liền hiện ra một đám tiên thiên cương khí cực lớn, thánh khiết, thanh cao. Rồi đột nhiên, đám cương khí đó vặn vẹo, biến thành một thanh cự kiếm, phù văn uốn lượn xung quanh, hàn khí ghê người, không ngờ còn sắc bén hơn gấp trăm lần ngàn lần bảo kiếm thực sự; Cương khí lại vặn vẹo, hóa thành một con mãnh hổ trắng, giương nanh múa vuốt, uy lực nghiêng trời lở đất; Tiếp đó, dám cương khí này lại hóa thành mãng xà, hóa thành cự chưởng, hóa thành thuyền buổm, hóa thiên sơn vạn thủy, vạn hoa cổ thụ...Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Hừ! Ta cũng dám chắc ngươi không dám ngang ngược làm càn, đòi giết thiếu niên họ Quách!
Hoàng y lão nhân hừ lạnh môt tiếng, rồi từ trên hư không đáp xuống mặt đất, bạch liên cương hỏa trên hư không cũng tan biến. Hoàng y lão nhân khẽ mỉm cười, cảm giác như bậc thần tiên, chậm rãi tiến về phía đám người Lý Tu và Phong Vân Vô Ngân.
Ngươi chưa tới, một mùi hương như mùi đàn hương đã tràn ngập không gian.
- Hoàng thúc thúc!
Lý Tu nghiêm nghị hành lễ.
- Đa tạ Hoàng tiền bối ra tay!
Phong Vân Vô Ngân cũng thể hiện sự tôn trọng rất lớn đối với hoàng y lão nhân. Đó là sự tôn trọng cần phải có đối với tiên thiên cường giả.
- Tiểu bối họ Quách, ngươi quả nhiên là nhân vật yêu nghiệt, chỉ có hậu thiên tu vi mà có thể chống được một chiêu của Lãnh lão nhân, quả thực là yêu nghiệt.
Hoàng y lão nhân đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, thái độ vô cùng tán thưởng:
- Lúc ngươi bế quan, ta đã từng quan sát mấy lần, phát hiện ngươi thiên phú trác tuyệt, nhưng thật không ngờ ngươi lại yêu nghiệt tới mức độ đó. Đại hội chọn rể lần này, mục tiêu của ngươi là ngôi quán quân?
- Đúng vậy, Hoàng tiền bối, tại hạ đã tới đây thì nhất định phải đoạt ngôi quán quân, ngoài thứ đó ra không có khả năng nào khác.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu nói, ánh mắt vô cùng kiên nghị.
- Chí khí tốt lắm.
Hoàng y lão nhân cười lớn.
Lý Tu đứng bên cạnh cười lớn:
- Hoàng thúc thúc, hôm nay trong thành có một buổi đấu giá rất lớn, ta đang chuẩn bị đưa Quách huynh đi xem, nếu có vật phẩm có thể giúp Quách huynh tăng thêm tu vi, ta sẽ không tiếc vốn để giúp Quách huynh đoạt được.
Lời nói đã ngầm thể hiện Phong Vân Vô Ngân là tâm phúc đáng tin nhất của hắn.
- Rất tốt. Tiểu bối họ Quách, xem ra, ngươi và tam thiếu gia đã đạt được sự hiểu biết chung. Ta tin rằng, có sự giúp đỡ của ngươi, tam thiếu gia rất nhanh sẽ lên ngôi. Buổi đấu giá? Đi thôi, chúng ta cùng đi xem.
Hoàng y lão nhân cười sảng khoái, thái độ với Phong Vân Vô Ngân cũng đã thân mật hơn nhiều.
Đám người đi về nơi tổ chức buổi đấu giá.
Trên đường đi, Lý Tu tươi cười nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Quách huynh, ta rất tin tưởng ngươi có thể đoạt được ngôi quán quân đại hội chọn rể lần này. Nhưng, các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo cũng không hiếm thiên tài tuấn kiệt. Hơn nữa, theo ta được biết, một vài thế lực trong ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo đã xuất hiện tiên thiên cường giả. Ví dụ như đệ nhất thiên tài Đế Huyền, phụ thân của hắn, Hoàng Tuyền Đảo đảo chủ là một tiên thiên cường giả, mấy vị hộ pháp trên đảo cũng là tiên thiên cường giả. Bởi vậy, gã Đế Huyền đó không chỉ thiên phủ bản thân rất cao mà lúc nào cũng có được sự dạy bảo ân cần của tiên thiên cường giả trên đảo. Quách huynh, ngươi cần phải biết rằng, có được sự chỉ bảo của tiên thiên cường giả, việc tu luyện sẽ tăng tiến nhanh hơn nhiều. Không biết trên Đông Hải Nộ Chùy Đảo có tiên thiên cường giả hay chăng?
Phong Vân Vô Ngân chỉ đáp qua loa:
- Không có. Gia phụ và mấy vị hộ pháp đều chỉ là hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cường giả. Đông Hải Nộ Chùy Đảo chúng ta đã mấy trăm năm không có tiên thiên cường giả rồi.
Lý Tu không chút nghi ngờ, gật đầu:
- Vậy là đúng rồi. Vậy, nếu Quách huynh trong lúc tu luyện có khó khăn gì đều có thể hỏi Hoàng thúc thúc. Hoàng thúc thúc vô cùng yêu quý thiên phú của Quách huynh, ngươi hỏi gì cũng nhất định sẽ đáp.
Hoàng y lão nhân mỉm cười gật đầu.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ động, buột miệng hỏi:
- Hoàng tiền bối, không biết tiên thiên và hậu thiên rốt cuộc có gì khác biệt?
Khó khăn lắm mới có cơ hội trực tiếp nói chuyện với tiên thiên cường giả, Phong Vân Vô Ngân đương nhiên không thể bỏ lỡ. Tuy trong lòng Phong Vân Vô Ngân đã chắc chắn tám chín phần Chúc lão là một tiên thiên cường giả cao thủ, nhưng cơ hội ở một mình cùng Chúc lão không nhiều, rất nhiều vấn đề không biết phải hỏi thế nào cả.
- Tiên thiên và hậu thiên có gì khác nhau?
Vị Hoàng tiền bối kia đi nhanh như gió, khí tức lúc có lúc không, trên người tỏa ra mùi thơm của đàn hương, vừa đi vừa giải thích:
- Nói một cách đơn giản, hậu thiên cường giả tu luyện huyền khí. Còn tiên thiên cường giả, tu luyện cương khí. Hóa huyền thành cương, đó chính là sự khác nhau giữa tiên thiên và hậu thiên.
- Cương khí?
Phong Vân Vô Ngân nhíu mày.
Hoàng tiền bối cười nói:
- Tiểu bối họ Quách, ngươi có thể hiểu như thế này, cương khí, là một loại năng lượng cường đại hơn huyền khí gấp trăm lần.
Nói rồi, hắn nhẹ nhàng giơ tay trái ra, chưởng tâm hướng lên trên, nâng một quả cầu tiên thiên cương khí lớn bằng quả táo, khí tức huyền diệu tỏa ra, ánh sáng rực rỡ:
- Cương khí cùng thể tích, thuần khiết hơn huyền khí ít nhất trăm lần, ngưng luyện hơn gấp trăm lần, cường đại hơn gấp trăm lần.
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân cũng ngửa tay phải lên, chưởng tâm cũng ngưng tụ thành một quả cầu huyền khí nhỏ bằng quả táo, so với quả cầu tiên thiên cương khí của Hoàng tiền bối, quả cầu huyền khí của Phong Vân Vô Ngân yếu ớt hơn rất nhiều, ảm đạm hơn rất nhiều.
Hoàng tiền bối không nhịn được cười nói:
- Tiểu bối họ Quách, quả cầu huyền khí của ngươi chỉ do 7 phẩm huyền khí ngưng luyện mà thành, so với quả cầu cương khí của lão phu, cùng thểtích nhưng kém hơn gấp ngàn lần.
Đột nhiên, một đạo linh quang lóe lên trong đầu Phong Vân Vô Ngân, hai mắt hắn sáng rực lên:
- Ta hiểu rồi. Hoàng tiền bối, cũng có nghĩa là, cương khí tu vi suốt đời của ngươi so với 7 phẩm huyền khí tu vi của ta lúc này, mạnh hơn gấp ngàn lần.
- Ừ! Ngàn lần trở lên. Ngươi có thể hiểu như vậy.
Hoàng tiền bối gật đầu:
- Nếu ngươi tu luyện tới 10 thiên đại viên mãn cảnh giới thì lượng huyền khí toàn thân của ngươi sẽ chỉ kém vài trăm lần so với lượng cương khí của lão phu. Bởi thế nên ta nói tiểu tử ngươi thiên phú kinh người. Cần phải biết rằng, Lãnh lão nhân kia, toàn thân cương khí tu vi tương đương với ta, cũng có nghĩa là, năng lượng cương khí của hắn cũng gấp ngàn lần huyền khí tu vi của ngươi, một chiêu của hắn không ngờ lại không thể giết chếtđược ngươi, thật là kỳ quái. Nhưng, ngươi ngoài tu luyện huyền khí ra còn luyện thành một môn tuyệt kỹ cổ quái, không ngờ có thể luyện hóa cương khí của Lãnh lão nhân, trong đan điền lại có thể chui ra một Cánh tay giao long, uy lực ghê người, chậc chậc, cũng không biết ngươi đã gặp được kỳ ngộ gì, luyện thành công pháp yêu nghiệt như vậy. Yêu nghiệt, thực sự là yêu nghiệt.
Xem ra, Hoàng tiền bối này không hề biết tới Yêu Thai Bí Thuật. Phong Vân Vô Ngân sợ hắn hỏi tới ngọn nguồn, vội chuyển chủ đề:
- Vậy, Hoàng tiền bối, tiên thiên và hậu thiên chỉ khác nhau ở huyền khí và cương khí sao? Ngoài ra còn gì nữa chăng?
- Hì, Tiểu bối họ Quách, cương khí không chỉ cường đại hơn huyền khí gấp trăm lần, đặc tính của nó, huyền khí cũng không thể sánh được. Cương khí có thể thiên biến vạn hóa, đao thương kiếm kích, xà thú long hổ, bao la vạn tượng. Ngươi hãy xem đây!
Nói rồi, trên đỉnh đầu của Hoàng tiền bối liền hiện ra một đám tiên thiên cương khí cực lớn, thánh khiết, thanh cao. Rồi đột nhiên, đám cương khí đó vặn vẹo, biến thành một thanh cự kiếm, phù văn uốn lượn xung quanh, hàn khí ghê người, không ngờ còn sắc bén hơn gấp trăm lần ngàn lần bảo kiếm thực sự; Cương khí lại vặn vẹo, hóa thành một con mãnh hổ trắng, giương nanh múa vuốt, uy lực nghiêng trời lở đất; Tiếp đó, dám cương khí này lại hóa thành mãng xà, hóa thành cự chưởng, hóa thành thuyền buổm, hóa thiên sơn vạn thủy, vạn hoa cổ thụ...Đọc nhanh tại Vietwriter.com