Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-953
Chương 953: Chân tuyệt lộ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Theo Ninh Vũ Điệp biết, từ xưa đến nay ở Trung Vực chưa từng có thiên tài nào có tốc độ tu luyện nhanh như thế!
Rốt cuộc, tầm mắt của tên A Phúc này cao đến mức nào vậy?
A Phúc thở dài một tiếng, lại nói thêm một câu làm Ninh Vũ Điệp càng thêm kinh ngạc: “Ta biết ngươi vừa mới bước vào Sinh Tử Cảnh không lâu. Cho dù căn cơ của ngươi có vững chắc hơn so với võ giả bình thường, thực lực có thể tương đương với Thần Hải Cảnh, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Ngươi không thể phá được vách Chân Tuyệt, cũng không thể vào được Chân Tuyệt Lộ. Thật là tiếc, ngươi nên tu3luyện thêm vài năm nữa rồi hẵng quay lại đây!”
“Chưa đủ...” Ninh Vũ Điệp không còn lời gì để nói. Đây chính là Đông Vực sao? Cái Tiên Phủ này rốt cuộc là truyền thừa ở trình độ nào mà ngay cả cường giả Sinh Tử Cảnh cũng không đủ tư cách?
Nghe A Phúc nói vậy, La Chinh lại không hề uể oải. Hắn khẽ cười: “Nếu như ta có lệnh bài này thì sao?”
Nói xong, La Chinh liền lấy một tấm lệnh bài trong nhẫn tu di ra. Trên lệnh bài có khắc một chữ “Chấn”.
Cái lệnh bài này được La Chinh lấy từ chỗ Thiên Miểu đạo nhân. Sau khi trải qua thiên nhân ngũ suy, Thiên Miểu đạo nhân chỉ1còn một luồng tàn hồn, không thể dùng được tấm lệnh bài này nữa, thế nên hắn liền tặng nó cho La Chinh. Hắn nói với La Chinh rằng có thể dùng tấm lệnh bài chữ “Chấn” này để mở Chân Tuyệt Lộ.
Tòa Tiên Phủ này mang ý nghĩa trọng đại. Lúc trước ở Thượng Giới, La Chinh đã từng thử khống chế tòa Tiên Phủ này một lần nhưng không được. Lúc này đây, hắn nhất định phải đi vào Chân Tuyệt Lộ.
A Phúc dùng vẻ mặt thản nhiên nhìn thoáng qua lệnh bài trong tay La Chinh rồi đờ đẫn nói: “Cái này là lệnh bài của Thiên Miểu, chẳng lẽ hắn... đã mất rồi sao? Không ngờ hắn lại giao3lệnh bài này cho ngươi, vậy ngươi cũng không cần phá vách Chân Tuyệt, có thể trực tiếp tiến vào Chân Tuyệt Lộ. Tuy nhiên với thực lực của ngươi hiện nay, chỉ sợ ngay cả cửa thứ nhất của Chân Tuyệt Lộ cũng không cách nào vượt qua được.”
“Vậy qua được cửa thứ nhất thì có lợi ích gì không?” Ánh mắt La Chinh chợt lóe lên, hỏi.
A Phúc trả lời:” Tiên Phủ có tổng cộng tám tấm lệnh bài: Càn, Khôn, Khảm, Ly, Chấn, Tốn, Cấn, Đoài. Ngoài hai tấm lệnh bài Càn, Khôn ra, sáu tấm kia đều có thể đạt được.
“Sáu tấm lệnh bài? Nhưng ta đã lấy được lệnh bài chữ Chấn và chữ Tốn, lỡ như phải3lặp lại...” La Chinh khó hiểu hỏi.
A Phúc cười khẩy: “Cái này phụ thuộc vào vận may của ngươi, lặp lại thì lặp lại.”
Trên mặt La Chinh lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn lại hỏi: “Vậy những tấm lệnh bài này có tác dụng gì?”
Nghe vậy, A Phúc chỉ một ngón tay rồi nói: “Chữ Tốn để đi sân trước, có thể giúp ngươi tùy ý ra vào Tiên Phủ. Chữ Chấn mở ra vách Chân Tuyệt, có thể giúp ngươi vào Chân Tuyệt Lộ. Chữ Đoài để ngửi hòm thuốc, có thể vào phòng luyện đan. Chữ Ly tháo gỡ binh khí, có thể vào phòng luyện khí. Chữ Khảm biết hết mọi sự, có thể vào Tàng Thư Các, chữ Cấn...”
Nghe9A Phúc trả lời, La Chinh mới hiểu rõ tác dụng của sáu tấm lệnh bài này là để khống chế Tiên Phủ. Mỗi tấm có thể khống chế một phần Tiên Phủ.
Cũng không biết tại sao chủ nhân trước đây của Tiên Phủ lại bố trí như vậy, chuyện này đúng là khó giải quyết!
Nghĩ tới đây, La Chinh lại hỏi tiếp: “Vậy công dụng của hai tấm lệnh bài Càn, Khôn là gì?”
A Phúc lại cười một tiếng rồi nói: “Bây giờ ta chưa thể nói. Muốn biết thì gom đủ sáu tấm lệnh bài rồi quay lại đây hỏi ta.”
La Chinh nhún vai. Hắn cũng biết trách nhiệm của A Phúc. Nếu đã không muốn trả lời thì có hỏi kiểu gì A Phúc cũng sẽ không đáp lại. Tuy nhiên, hắn nhất quyết phải tiến vào Chân Tuyệt Lộ. Năm đó, lúc hắn phát hiện ra Tiên Phủ, hắn cũng chỉ lấy được một bức Nhật Nguyệt Tinh Thần.
Về phần phòng luyện đan, luyện khí hay Tàng Thư Các bên trong Tiên Phủ, dựa vào thực lực của La Chinh bây giờ cũng không có cách nào tiến vào, thế nên vẫn không nghĩ đến thì hơn.
Để chuẩn bị sẵn sàng cho việc phi thăng, chắc chắn hắn sẽ không lùi bước.
“Chân Tuyệt Lộ thật sự nguy hiểm như vậy sao?” Khê Ấu Cầm đứng bên cạnh lo lắng hỏi lại. Mặc dù nàng biết, có nguy hiểm thì La Chinh cũng sẽ không lùi bước, nhưng nàng vẫn hỏi.
A Phúc trả lời: “Chân Tuyệt Lộ nguy hiểm hay không, còn phải xem bản thân La Chinh...”
Mọi người thường nói, cầu phú quý trong hung hiểm. Nếu đồ vật mà ai cũng có thể lấy được thì đó không phải là vật tốt. Từ trước đến nay, La Chinh có lần nào không mạo hiểm đâu?
La Chinh đang định nhờ A Phúc dẫn vào Chân Tuyệt Lộ thì bỗng nhiên trong đầu chợt lóe ra một ý tưởng, hắn hỏi: “Lần trước ta đã thông qua thử luyện, vậy những người khác có thể tham gia không?
Ninh Vũ Điệp đã có được công pháp của mình, Băng Phượng chính là do nàng quán tưởng mà thành, nhưng cũng không có nghĩa là những bức quán tưởng trong Tiên Phủ không có tác dụng với nàng và đám người Khê Ấu Cầm. Nếu như ba nàng cũng có thể tiến vào tham gia thử luyện, đạt được bức quán tưởng phù hợp với mình thì thật tốt.
A Phúc gật đầu: “Có thể, tuy nhiên các nàng không thể đạt được lệnh bài.”
Hiện tại, La Chinh coi như là chủ nhân trên danh nghĩa của tòa Tiên Phủ này, nên chỉ có hắn mới có tư cách đoạt lấy lệnh bài. Cũng bởi vì lần trước lúc La Chinh tiến vào Tiên Phủ, chủ nhân Tiên Phủ là Thiên Miểu đạo nhân đã trải qua thiên nhân ngũ suy, trên thực tế đã là người chết, chỉ còn lưu lại một luồng tàn hồn nên La Chinh mới có tư cách lấy được lệnh bài. Bây giờ, trừ khi La Chinh chết đi, nếu không những người khác sẽ không có tư cách được Tiên Phủ thừa nhận.
“Ừ, đã hiểu.” La Chinh cẩn thận gật đầu, nhìn về phía ba cô gái. Không biết ba nàng kia nghe được câu trả lời của A Phúc sẽ lựa chọn thế nào?
Quả nhiên, mỗi người đều có phản ứng khác nhau.
Sau khi biết rằng hoàn thành thử luyện có thể đạt được cơ duyên bên trong, Ninh Vũ Điệp rất hưng phấn. Bản thân là con cưng của trời trong Vân Điện, nàng chưa bao giờ sợ bất cứ cuộc khiêu chiến hay thử luyện nào!
Tô Linh Vận lại hơi chần chừ, tu vi của nàng là thấp nhất trong ba người. Bây giờ nàng mới chỉ là Chiếu Thần Cảnh tứ trọng, mặc dù nàng rất muốn tham gia thử luyện, nhưng lại không chắc có thể vượt qua hay không. Thế nhưng A Phúc đã nói thử luyện sẽ dựa vào tu vi của người tham gia mà điều chỉnh, có lẽ cũng không cần lo lắng quá.
Cuối cùng là Khê Ấu Cầm, mặc dù tu vi của nàng là Thần Đan Cảnh, nhưng nếu không vận dụng được năng lực của Tử Cực giới thì chỉ sợ Tô Linh Vận cũng có thể đánh bại được nàng. Tu vi của nàng đều là dùng tài nguyên mà chồng chất lên, căn cơ lỏng lẻo, không vững chắc!
“Có thể dùng ngoại lực không?” Khê Ấu Cầm hỏi.
A Phúc liếc Khê Ấu Cầm một cái rồi lắc đầu nói: “Ngươi có thân thể Thiên Tử, bên trong có giao điểm có thể liên thông ngoại giới... Thế nhưng không thể dùng ngoại lực.”
Qua lời của A Phúc thì dường như Âm Thể Tử Cực đã được thay đổi cách nói, có điều Khê Ấu Cầm cũng chẳng hứng thú gì với thân thể Thiên Tử. Không thể mượn ngoại lực, chỉ dựa vào thực lực của mình thì Khê Ấu Cầm chắc chắn không thể thông qua được thử luyện. Vậy nên Khê Ấu Cầm quyết định lựa chọn không tham gia.
Đối với quyết định của Khê Ấu Cầm, La Chinh cũng không thể thuyết phục. Hắn liền để A Phúc đưa Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận tiến vào tham gia thử luyện trước.
Thời gian thử luyện cũng không quá dài, sau nửa canh giờ, cả hai nàng đều thành công thông qua!
Vẻ mặt Ninh Vũ Điệp vẫn bình thường, nhìn qua có vẻ nàng thông qua thử luyện rất thoải mái. Trái lại, rõ ràng Tô Linh Vận đã phải cố gắng hết sức. Cho dù đã rời khỏi ảo cảnh của thử luyện, sắc mặt nàng vẫn trắng bệch. Sau khi La Chinh đưa cho nàng một viên thuốc an thần, nàng mới bình tĩnh trở lại.
Ninh Vũ Điệp lấy được một bức Thịnh Vân Phi Điểu, gần với bức Nhật Nguyệt Tinh Thần.
Thực lực và thiên phú của Ninh Vũ Điệp vốn rất mạnh, đạt được thành tích này cũng không ngoài dự đoán của mọi người. Trái lại, Tô Linh Vận càng làm tất cả ngạc nhiên, không ngờ nàng lại lấy được bức Cửu Thiên Luân Hồi xếp hạng thứ ba!
Nhìn thấy Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận đều lấy được bức quán tưởng, Khê Ấu Cầm có chút mặc cảm trong lòng. Tuy nhiên nàng biết rõ, nếu không có Âm Thể Tử Cực thì thực lực của nàng cũng chẳng ra gì. Trong lòng nàng thầm nhủ, về sau tiến vào tháp Vô Định, nhất định phải đi theo Vô Định lão nhân chăm chỉ tu luyện, không để cho hai nàng kia khinh thường mình.
Sau khi Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm thông qua thử luyện, A Phúc liền dẫn theo La Chinh đi đến chỗ Chân Tuyệt Lộ. Sau khi đi qua một con đường hẹp dài, trước mặt hai người xuất hiện một bức tường màu vàng nhạt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Rốt cuộc, tầm mắt của tên A Phúc này cao đến mức nào vậy?
A Phúc thở dài một tiếng, lại nói thêm một câu làm Ninh Vũ Điệp càng thêm kinh ngạc: “Ta biết ngươi vừa mới bước vào Sinh Tử Cảnh không lâu. Cho dù căn cơ của ngươi có vững chắc hơn so với võ giả bình thường, thực lực có thể tương đương với Thần Hải Cảnh, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Ngươi không thể phá được vách Chân Tuyệt, cũng không thể vào được Chân Tuyệt Lộ. Thật là tiếc, ngươi nên tu3luyện thêm vài năm nữa rồi hẵng quay lại đây!”
“Chưa đủ...” Ninh Vũ Điệp không còn lời gì để nói. Đây chính là Đông Vực sao? Cái Tiên Phủ này rốt cuộc là truyền thừa ở trình độ nào mà ngay cả cường giả Sinh Tử Cảnh cũng không đủ tư cách?
Nghe A Phúc nói vậy, La Chinh lại không hề uể oải. Hắn khẽ cười: “Nếu như ta có lệnh bài này thì sao?”
Nói xong, La Chinh liền lấy một tấm lệnh bài trong nhẫn tu di ra. Trên lệnh bài có khắc một chữ “Chấn”.
Cái lệnh bài này được La Chinh lấy từ chỗ Thiên Miểu đạo nhân. Sau khi trải qua thiên nhân ngũ suy, Thiên Miểu đạo nhân chỉ1còn một luồng tàn hồn, không thể dùng được tấm lệnh bài này nữa, thế nên hắn liền tặng nó cho La Chinh. Hắn nói với La Chinh rằng có thể dùng tấm lệnh bài chữ “Chấn” này để mở Chân Tuyệt Lộ.
Tòa Tiên Phủ này mang ý nghĩa trọng đại. Lúc trước ở Thượng Giới, La Chinh đã từng thử khống chế tòa Tiên Phủ này một lần nhưng không được. Lúc này đây, hắn nhất định phải đi vào Chân Tuyệt Lộ.
A Phúc dùng vẻ mặt thản nhiên nhìn thoáng qua lệnh bài trong tay La Chinh rồi đờ đẫn nói: “Cái này là lệnh bài của Thiên Miểu, chẳng lẽ hắn... đã mất rồi sao? Không ngờ hắn lại giao3lệnh bài này cho ngươi, vậy ngươi cũng không cần phá vách Chân Tuyệt, có thể trực tiếp tiến vào Chân Tuyệt Lộ. Tuy nhiên với thực lực của ngươi hiện nay, chỉ sợ ngay cả cửa thứ nhất của Chân Tuyệt Lộ cũng không cách nào vượt qua được.”
“Vậy qua được cửa thứ nhất thì có lợi ích gì không?” Ánh mắt La Chinh chợt lóe lên, hỏi.
A Phúc trả lời:” Tiên Phủ có tổng cộng tám tấm lệnh bài: Càn, Khôn, Khảm, Ly, Chấn, Tốn, Cấn, Đoài. Ngoài hai tấm lệnh bài Càn, Khôn ra, sáu tấm kia đều có thể đạt được.
“Sáu tấm lệnh bài? Nhưng ta đã lấy được lệnh bài chữ Chấn và chữ Tốn, lỡ như phải3lặp lại...” La Chinh khó hiểu hỏi.
A Phúc cười khẩy: “Cái này phụ thuộc vào vận may của ngươi, lặp lại thì lặp lại.”
Trên mặt La Chinh lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn lại hỏi: “Vậy những tấm lệnh bài này có tác dụng gì?”
Nghe vậy, A Phúc chỉ một ngón tay rồi nói: “Chữ Tốn để đi sân trước, có thể giúp ngươi tùy ý ra vào Tiên Phủ. Chữ Chấn mở ra vách Chân Tuyệt, có thể giúp ngươi vào Chân Tuyệt Lộ. Chữ Đoài để ngửi hòm thuốc, có thể vào phòng luyện đan. Chữ Ly tháo gỡ binh khí, có thể vào phòng luyện khí. Chữ Khảm biết hết mọi sự, có thể vào Tàng Thư Các, chữ Cấn...”
Nghe9A Phúc trả lời, La Chinh mới hiểu rõ tác dụng của sáu tấm lệnh bài này là để khống chế Tiên Phủ. Mỗi tấm có thể khống chế một phần Tiên Phủ.
Cũng không biết tại sao chủ nhân trước đây của Tiên Phủ lại bố trí như vậy, chuyện này đúng là khó giải quyết!
Nghĩ tới đây, La Chinh lại hỏi tiếp: “Vậy công dụng của hai tấm lệnh bài Càn, Khôn là gì?”
A Phúc lại cười một tiếng rồi nói: “Bây giờ ta chưa thể nói. Muốn biết thì gom đủ sáu tấm lệnh bài rồi quay lại đây hỏi ta.”
La Chinh nhún vai. Hắn cũng biết trách nhiệm của A Phúc. Nếu đã không muốn trả lời thì có hỏi kiểu gì A Phúc cũng sẽ không đáp lại. Tuy nhiên, hắn nhất quyết phải tiến vào Chân Tuyệt Lộ. Năm đó, lúc hắn phát hiện ra Tiên Phủ, hắn cũng chỉ lấy được một bức Nhật Nguyệt Tinh Thần.
Về phần phòng luyện đan, luyện khí hay Tàng Thư Các bên trong Tiên Phủ, dựa vào thực lực của La Chinh bây giờ cũng không có cách nào tiến vào, thế nên vẫn không nghĩ đến thì hơn.
Để chuẩn bị sẵn sàng cho việc phi thăng, chắc chắn hắn sẽ không lùi bước.
“Chân Tuyệt Lộ thật sự nguy hiểm như vậy sao?” Khê Ấu Cầm đứng bên cạnh lo lắng hỏi lại. Mặc dù nàng biết, có nguy hiểm thì La Chinh cũng sẽ không lùi bước, nhưng nàng vẫn hỏi.
A Phúc trả lời: “Chân Tuyệt Lộ nguy hiểm hay không, còn phải xem bản thân La Chinh...”
Mọi người thường nói, cầu phú quý trong hung hiểm. Nếu đồ vật mà ai cũng có thể lấy được thì đó không phải là vật tốt. Từ trước đến nay, La Chinh có lần nào không mạo hiểm đâu?
La Chinh đang định nhờ A Phúc dẫn vào Chân Tuyệt Lộ thì bỗng nhiên trong đầu chợt lóe ra một ý tưởng, hắn hỏi: “Lần trước ta đã thông qua thử luyện, vậy những người khác có thể tham gia không?
Ninh Vũ Điệp đã có được công pháp của mình, Băng Phượng chính là do nàng quán tưởng mà thành, nhưng cũng không có nghĩa là những bức quán tưởng trong Tiên Phủ không có tác dụng với nàng và đám người Khê Ấu Cầm. Nếu như ba nàng cũng có thể tiến vào tham gia thử luyện, đạt được bức quán tưởng phù hợp với mình thì thật tốt.
A Phúc gật đầu: “Có thể, tuy nhiên các nàng không thể đạt được lệnh bài.”
Hiện tại, La Chinh coi như là chủ nhân trên danh nghĩa của tòa Tiên Phủ này, nên chỉ có hắn mới có tư cách đoạt lấy lệnh bài. Cũng bởi vì lần trước lúc La Chinh tiến vào Tiên Phủ, chủ nhân Tiên Phủ là Thiên Miểu đạo nhân đã trải qua thiên nhân ngũ suy, trên thực tế đã là người chết, chỉ còn lưu lại một luồng tàn hồn nên La Chinh mới có tư cách lấy được lệnh bài. Bây giờ, trừ khi La Chinh chết đi, nếu không những người khác sẽ không có tư cách được Tiên Phủ thừa nhận.
“Ừ, đã hiểu.” La Chinh cẩn thận gật đầu, nhìn về phía ba cô gái. Không biết ba nàng kia nghe được câu trả lời của A Phúc sẽ lựa chọn thế nào?
Quả nhiên, mỗi người đều có phản ứng khác nhau.
Sau khi biết rằng hoàn thành thử luyện có thể đạt được cơ duyên bên trong, Ninh Vũ Điệp rất hưng phấn. Bản thân là con cưng của trời trong Vân Điện, nàng chưa bao giờ sợ bất cứ cuộc khiêu chiến hay thử luyện nào!
Tô Linh Vận lại hơi chần chừ, tu vi của nàng là thấp nhất trong ba người. Bây giờ nàng mới chỉ là Chiếu Thần Cảnh tứ trọng, mặc dù nàng rất muốn tham gia thử luyện, nhưng lại không chắc có thể vượt qua hay không. Thế nhưng A Phúc đã nói thử luyện sẽ dựa vào tu vi của người tham gia mà điều chỉnh, có lẽ cũng không cần lo lắng quá.
Cuối cùng là Khê Ấu Cầm, mặc dù tu vi của nàng là Thần Đan Cảnh, nhưng nếu không vận dụng được năng lực của Tử Cực giới thì chỉ sợ Tô Linh Vận cũng có thể đánh bại được nàng. Tu vi của nàng đều là dùng tài nguyên mà chồng chất lên, căn cơ lỏng lẻo, không vững chắc!
“Có thể dùng ngoại lực không?” Khê Ấu Cầm hỏi.
A Phúc liếc Khê Ấu Cầm một cái rồi lắc đầu nói: “Ngươi có thân thể Thiên Tử, bên trong có giao điểm có thể liên thông ngoại giới... Thế nhưng không thể dùng ngoại lực.”
Qua lời của A Phúc thì dường như Âm Thể Tử Cực đã được thay đổi cách nói, có điều Khê Ấu Cầm cũng chẳng hứng thú gì với thân thể Thiên Tử. Không thể mượn ngoại lực, chỉ dựa vào thực lực của mình thì Khê Ấu Cầm chắc chắn không thể thông qua được thử luyện. Vậy nên Khê Ấu Cầm quyết định lựa chọn không tham gia.
Đối với quyết định của Khê Ấu Cầm, La Chinh cũng không thể thuyết phục. Hắn liền để A Phúc đưa Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận tiến vào tham gia thử luyện trước.
Thời gian thử luyện cũng không quá dài, sau nửa canh giờ, cả hai nàng đều thành công thông qua!
Vẻ mặt Ninh Vũ Điệp vẫn bình thường, nhìn qua có vẻ nàng thông qua thử luyện rất thoải mái. Trái lại, rõ ràng Tô Linh Vận đã phải cố gắng hết sức. Cho dù đã rời khỏi ảo cảnh của thử luyện, sắc mặt nàng vẫn trắng bệch. Sau khi La Chinh đưa cho nàng một viên thuốc an thần, nàng mới bình tĩnh trở lại.
Ninh Vũ Điệp lấy được một bức Thịnh Vân Phi Điểu, gần với bức Nhật Nguyệt Tinh Thần.
Thực lực và thiên phú của Ninh Vũ Điệp vốn rất mạnh, đạt được thành tích này cũng không ngoài dự đoán của mọi người. Trái lại, Tô Linh Vận càng làm tất cả ngạc nhiên, không ngờ nàng lại lấy được bức Cửu Thiên Luân Hồi xếp hạng thứ ba!
Nhìn thấy Ninh Vũ Điệp và Tô Linh Vận đều lấy được bức quán tưởng, Khê Ấu Cầm có chút mặc cảm trong lòng. Tuy nhiên nàng biết rõ, nếu không có Âm Thể Tử Cực thì thực lực của nàng cũng chẳng ra gì. Trong lòng nàng thầm nhủ, về sau tiến vào tháp Vô Định, nhất định phải đi theo Vô Định lão nhân chăm chỉ tu luyện, không để cho hai nàng kia khinh thường mình.
Sau khi Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm thông qua thử luyện, A Phúc liền dẫn theo La Chinh đi đến chỗ Chân Tuyệt Lộ. Sau khi đi qua một con đường hẹp dài, trước mặt hai người xuất hiện một bức tường màu vàng nhạt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com