Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
bach-luyen-thanh-than-981
Chương 981: Áp lực nguyên khí
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Quả thật, mọi người đều là võ giả Thần Hải Cảnh, tu luyện đến tận bây giờ, tinh thần võ đạo đều đã được năm tháng rèn luyện mài giũa, đã trải qua rất nhiều nguy cơ trắc trở mới được như bây giờ. Nhưng muốn làm được như La Chinh, thì vẫn hơi khó.
Cũng chính vì thế, nàng ta mới càng để ý đến La Chinh hơn.
“Mặc dù nước giếng rất dễ chịu, nhưng ngâm mãi cũng không phải chuyện gì tốt. Chúng ta vẫn nên ra ngoài nói chuyện thì hơn.” Một võ giả đề nghị.
Đề nghị này lập tức được những người khác tán thành. Cơ thể của một người trong đám bỗng nhiên nhẹ bẫng, cả người bồng3bềnh trôi lên miệng giếng.
Nhưng người kia vừa mới trồi lên thì một âm thanh trầm đục lại vang lên, giống như đụng phải một bức tường vô hình vậy. “Bùm” một tiếng, người đó lại rơi trở lại trong giếng.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
“Hình như trên mặt giếng này có một cái nắp trong suốt?”
Những người khác liền nháo nhào lên tiếng.
La Chinh thản nhiên nhìn sang một hướng khác, đồng thời nhảy lên, đưa tay sờ vào một chỗ trong hư không.
Quả nhiên, miệng giếng có một kết giới vô hình. Nếu muốn ra khỏi giếng thì phải mở kết giới này ra.
La Chinh cực kỳ tin tưởng vào sức mạnh của mình, nhưng hắn không làm thế. Quan trọng1là La Chinh chưa hiểu gì về chỗ này, vậy nên không manh động thì hơn. Mặc dù hắn không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ rước họa vào thân.
“Bùm bùm!”
Sau khi chìm vào trong nước, La Chinh thản nhiên nói: “Bên trên có một kết giới, chắc là có người đã bố trí.”
Những người trong giếng đều gật đầu. Mọi người đều tò mò đánh giá La Chinh. Vị võ giả râu quai nón lại càng thấy khó hiểu, cười nói: “Tại sao ngươi chỉ mới Sinh Tử Cảnh lại có thể phi thăng? Có phải đã có sai sót gì hay không?”
“Đúng vậy, Sinh Tử Cảnh lại có thể phi thăng, trước giờ ta chưa3từng nghe nói.”
“Ta vốn cho rằng mình vừa mới mở ra biển chân nguyên, khi phi thăng lên Thượng Giới chắc chắn đã xếp bét rồi, không ngờ ở đây còn có võ giả Sinh Tử Cảnh. Ha ha...”
Trong lời nói của bọn họ đều lộ vẻ khinh thường.
Bọn họ đều là đại năng Thần Hải Cảnh, nên cường giả Sinh Tử Cảnh đầu thể lọt vào mắt họ.
Chỉ có cô gái mặc đồ trắng kia là không cư xử như vậy với La Chinh. Dưới con mắt của nàng ta, với tu vi Sinh Tử Cảnh mà đã phi thăng, việc này đã phá vỡ quy tắc phi thăng. Người như vậy mới được gọi là đáng sợ. Nếu linh cảm3của nàng ta đúng, thì thực lực của người này tuyệt đối không phải Sinh Tử Cảnh.
Nghe những người kia nói xong, sắc mặt La Chinh vẫn bình tĩnh. Hắn hoạt động tứ chi, cố gắng để cơ thể tiếp xúc với nước giếng.
Không ngờ lần này phải ngâm trong giếng tới cả nửa tháng. Trong khoảng thời gian nửa tháng này, mọi người chỉ có thể hoạt động trong một phạm vi nho nhỏ, tất cả đều cảm thấy rất nhàm chán. Kết giới bên trên giếng có thể cản lại cả nguyên khí trời đất, nên khi tu luyện mọi người chỉ có thể thông qua đã chân nguyên cực phẩm mang theo trong người để bổ sung chân nguyên.
Nửa9tháng sau, mọi người lại nghe được tiếng bước chân.
Một lát sau, có người mặc áo giáp đứng bên cạnh giếng, thản nhiên đánh giá đám người bên dưới, rồi lên tiếng: “Đã tẩy rửa nửa tháng, không biết đám dân quê đến từ Hạ Giới các ngươi đã rửa hết mùi bùn trên người mình chưa?”
Nghe vậy, đám người dưới giếng lập tức giận tím mặt.
Bọn họ đúng là võ giả đến từ Hạ Giới, nhưng đều là người đứng đầu ở Hạ Giới, bình thường đều đứng từ trên cao nhìn xuống, vài người trong số họ vốn còn là Quốc chủ của một thần quốc, là đối tượng được vô số sinh linh trong một thần quốc quỳ lạy hành lễ, sao có thể chịu nổi những lời sỉ nhục như thế?
Huống chi, anh hùng không hỏi xuất thân. Cứ là võ giả Hạ Giới thì đều kém cỏi sao?
Cho nên, sắc mặt của đám võ giả Hạ Giới đều trầm xuống, phẫn nộ nhìn chằm chằm giáp sĩ đứng bên cạnh giếng. Chẳng qua bây giờ bọn họ đang chịu cảnh bất đắc dĩ, nên không tiện phát tác mà thôi.
La Chinh chỉ mỉm cười, ánh mắt thản nhiên. Xem ra, Thượng Giới và Hạ Giới cũng chẳng khác gì nhau, đều không thiếu mấy loại người như thế.
Vị giáp sĩ trên miệng giếng cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của những người bên dưới thì liền cười ha ha: “Biết ngay các ngươi không phục mà. Nhưng nói thật, nếu các ngươi không gột rửa thân thể ở giếng Tịnh Hóa, mà cứ thế trực tiếp bước vào thì chỉ sợ các ngươi sẽ không chịu nổi nguyên khí trời đất điên cuồng ở đây. Ngươi cho rằng Thượng Giới của chúng ta giống mấy cái nơi nhỏ bé kia của các ngươi sao?”
“Nguyên khí trời đất điên cuồng? Có ý gì vậy?” Mọi người đều nhìn nhau.
Giáp sĩ kia lại cười to: “Dù sao các ngươi cũng đã ngâm mình trong nước giếng nửa tháng rồi, xem ra cũng không tạm ổn. Bây giờ ta sẽ cho các ngươi cảm nhận một chút.”
Sau khi nói xong, giáp sĩ kia liền mở kết giới trên miệng giếng ra.
Trong nháy mắt giáp sĩ mở kết giới ra, mọi người liền cảm nhận được một luồng sức mạnh hỗn loạn từ miệng giếng tràn tới.
Sắc mặt những người dưới giếng đều thay đổi. Khi luồng sức mạnh điên cuồng này ập tới, bọn họ lập tức cảm nhận được một áp lực vô hình, khiến họ vô cùng khó chịu.
“Nguyên khí trời đất là sao vậy?”
“Nó có thể dẫn động vào đan điền của ta...”
“Biển chân nguyên của ta vậy mà lại nổi lên sóng lớn.”
Ngay cả sắc mặt của cô gái mặc đồ trắng hiểu biết rất nhiều chuyện về Thượng Giới kia cũng vô cùng khó coi.
Đám đại năng Thần Hải Cảnh đột nhiên phát hiện, biển chân nguyên trong cơ thể bọn họ có phản ứng với nguyên khí trời đất ở đây. Toàn bộ nước ở biển chân nguyên của thế giới bên trong cơ thể đều cuộn lên thành từng con sóng lớn, như muốn lật tung toàn bộ thế giới. Cảm giác này quả thực rất khó chịu.
Một số võ giả không chống đỡ được, phát hiện nước trong giếng có thể bảo vệ được bọn họ thì liền chìm cả cơ thể vào trong làn nước giếng. Cũng chỉ có như vậy, bọn họ mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
“Nguyên khí trời đất này thật điên cuồng.” Ngay cả La Chinh cũng cảm nhận được sự khác thường của nó.
Trong vũ trụ đâu đâu cũng có nguyên khí trời đất, nhưng nguyên khí trời đất của Đại Giới này và Đại Thế Giới hoàn toàn khác nhau. Nếu ví nguyên khí trời đất ở Đại Thế Giới như một con cừu non ngoan ngoãn, thì nguyên khí trời đất ở Đại Giới này chính là một con hổ báo hung ác.
Nhưng cho dù nguyên khí trời đất ở đây không ổn định thì cũng không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn cho La Chinh.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong cơ thể hắn không có chân nguyên. Sau khi tu luyện bí thuật Hỗn Độn, đan điền của hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trong đan điền của hắn chỉ có khí hỗn độn, nên không bị nguyên khí trời đất điên cuồng này tác động.
La Chinh nhìn đám đại năng Thần Hải Cảnh, cảm thấy khó hiểu: “Cứ cho là khó có thể thuần phục và hấp thu nguyên khí trời đất này thì các võ giả Thần Hải Cảnh cũng không nên có phản ứng như vậy chứ?” Lời này tất nhiên là hắn hỏi Thanh Long. Ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không chịu được nguyên khí trời đất như vậy, thế những võ giả khác trong Đại Giới thì sao?
Nên biết rằng, tài nguyên ở Đại Giới rất phong phú, nhưng không phải người nào cũng là đại năng Thần Hải Cảnh. Trong đó tất có vô số phàm nhân, cũng có vô số Tiên Thiên Cảnh, còn có rất nhiều võ giả Chiếu Thần Cảnh.
Nếu cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng còn khó mà chịu đựng được, vậy nhóm Tiên Thiên Cảnh làm sao mà sinh tồn?
Thanh Long cười khẩy trong đầu La Chinh: “Điều này cũng chẳng có gì lạ. Rất đơn giản. Giống như loài cá sinh sống ở biển sâu khó mà sinh tồn ở nơi nước nông. Nếu cưỡng ép vớt chúng từ biển sâu lên, sợ là bọn chúng sẽ nổ tung mà chết.”
“Ta biết, là áp lực nước.” La Chinh gật đầu.
“Đúng, nguyên khí trời đất cũng tương tự. Bình thường, chúng ta gọi nó là áp lực nguyên khí. Mặc dù bọn họ là đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng cũng cần có thời gian để thích ứng. Một khi đã thích ứng được rồi thì tất nhiên sẽ không còn khó chịu như vậy nữa.” Thanh Long đáp.
“Nhưng, khi ta đến Chân Long giới cũng không cảm nhận được áp lực nguyên khí như thế này.” La Chinh hỏi.
La Chinh không những đã đến Chân Long giới, hơn nữa còn đến Tử Cực giới. Cả Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm cũng từng tiến vào trong Tử Cực giới, nhưng khi đó hắn thật sự không cảm nhận được điều gì bất thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Cũng chính vì thế, nàng ta mới càng để ý đến La Chinh hơn.
“Mặc dù nước giếng rất dễ chịu, nhưng ngâm mãi cũng không phải chuyện gì tốt. Chúng ta vẫn nên ra ngoài nói chuyện thì hơn.” Một võ giả đề nghị.
Đề nghị này lập tức được những người khác tán thành. Cơ thể của một người trong đám bỗng nhiên nhẹ bẫng, cả người bồng3bềnh trôi lên miệng giếng.
Nhưng người kia vừa mới trồi lên thì một âm thanh trầm đục lại vang lên, giống như đụng phải một bức tường vô hình vậy. “Bùm” một tiếng, người đó lại rơi trở lại trong giếng.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
“Hình như trên mặt giếng này có một cái nắp trong suốt?”
Những người khác liền nháo nhào lên tiếng.
La Chinh thản nhiên nhìn sang một hướng khác, đồng thời nhảy lên, đưa tay sờ vào một chỗ trong hư không.
Quả nhiên, miệng giếng có một kết giới vô hình. Nếu muốn ra khỏi giếng thì phải mở kết giới này ra.
La Chinh cực kỳ tin tưởng vào sức mạnh của mình, nhưng hắn không làm thế. Quan trọng1là La Chinh chưa hiểu gì về chỗ này, vậy nên không manh động thì hơn. Mặc dù hắn không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ rước họa vào thân.
“Bùm bùm!”
Sau khi chìm vào trong nước, La Chinh thản nhiên nói: “Bên trên có một kết giới, chắc là có người đã bố trí.”
Những người trong giếng đều gật đầu. Mọi người đều tò mò đánh giá La Chinh. Vị võ giả râu quai nón lại càng thấy khó hiểu, cười nói: “Tại sao ngươi chỉ mới Sinh Tử Cảnh lại có thể phi thăng? Có phải đã có sai sót gì hay không?”
“Đúng vậy, Sinh Tử Cảnh lại có thể phi thăng, trước giờ ta chưa3từng nghe nói.”
“Ta vốn cho rằng mình vừa mới mở ra biển chân nguyên, khi phi thăng lên Thượng Giới chắc chắn đã xếp bét rồi, không ngờ ở đây còn có võ giả Sinh Tử Cảnh. Ha ha...”
Trong lời nói của bọn họ đều lộ vẻ khinh thường.
Bọn họ đều là đại năng Thần Hải Cảnh, nên cường giả Sinh Tử Cảnh đầu thể lọt vào mắt họ.
Chỉ có cô gái mặc đồ trắng kia là không cư xử như vậy với La Chinh. Dưới con mắt của nàng ta, với tu vi Sinh Tử Cảnh mà đã phi thăng, việc này đã phá vỡ quy tắc phi thăng. Người như vậy mới được gọi là đáng sợ. Nếu linh cảm3của nàng ta đúng, thì thực lực của người này tuyệt đối không phải Sinh Tử Cảnh.
Nghe những người kia nói xong, sắc mặt La Chinh vẫn bình tĩnh. Hắn hoạt động tứ chi, cố gắng để cơ thể tiếp xúc với nước giếng.
Không ngờ lần này phải ngâm trong giếng tới cả nửa tháng. Trong khoảng thời gian nửa tháng này, mọi người chỉ có thể hoạt động trong một phạm vi nho nhỏ, tất cả đều cảm thấy rất nhàm chán. Kết giới bên trên giếng có thể cản lại cả nguyên khí trời đất, nên khi tu luyện mọi người chỉ có thể thông qua đã chân nguyên cực phẩm mang theo trong người để bổ sung chân nguyên.
Nửa9tháng sau, mọi người lại nghe được tiếng bước chân.
Một lát sau, có người mặc áo giáp đứng bên cạnh giếng, thản nhiên đánh giá đám người bên dưới, rồi lên tiếng: “Đã tẩy rửa nửa tháng, không biết đám dân quê đến từ Hạ Giới các ngươi đã rửa hết mùi bùn trên người mình chưa?”
Nghe vậy, đám người dưới giếng lập tức giận tím mặt.
Bọn họ đúng là võ giả đến từ Hạ Giới, nhưng đều là người đứng đầu ở Hạ Giới, bình thường đều đứng từ trên cao nhìn xuống, vài người trong số họ vốn còn là Quốc chủ của một thần quốc, là đối tượng được vô số sinh linh trong một thần quốc quỳ lạy hành lễ, sao có thể chịu nổi những lời sỉ nhục như thế?
Huống chi, anh hùng không hỏi xuất thân. Cứ là võ giả Hạ Giới thì đều kém cỏi sao?
Cho nên, sắc mặt của đám võ giả Hạ Giới đều trầm xuống, phẫn nộ nhìn chằm chằm giáp sĩ đứng bên cạnh giếng. Chẳng qua bây giờ bọn họ đang chịu cảnh bất đắc dĩ, nên không tiện phát tác mà thôi.
La Chinh chỉ mỉm cười, ánh mắt thản nhiên. Xem ra, Thượng Giới và Hạ Giới cũng chẳng khác gì nhau, đều không thiếu mấy loại người như thế.
Vị giáp sĩ trên miệng giếng cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của những người bên dưới thì liền cười ha ha: “Biết ngay các ngươi không phục mà. Nhưng nói thật, nếu các ngươi không gột rửa thân thể ở giếng Tịnh Hóa, mà cứ thế trực tiếp bước vào thì chỉ sợ các ngươi sẽ không chịu nổi nguyên khí trời đất điên cuồng ở đây. Ngươi cho rằng Thượng Giới của chúng ta giống mấy cái nơi nhỏ bé kia của các ngươi sao?”
“Nguyên khí trời đất điên cuồng? Có ý gì vậy?” Mọi người đều nhìn nhau.
Giáp sĩ kia lại cười to: “Dù sao các ngươi cũng đã ngâm mình trong nước giếng nửa tháng rồi, xem ra cũng không tạm ổn. Bây giờ ta sẽ cho các ngươi cảm nhận một chút.”
Sau khi nói xong, giáp sĩ kia liền mở kết giới trên miệng giếng ra.
Trong nháy mắt giáp sĩ mở kết giới ra, mọi người liền cảm nhận được một luồng sức mạnh hỗn loạn từ miệng giếng tràn tới.
Sắc mặt những người dưới giếng đều thay đổi. Khi luồng sức mạnh điên cuồng này ập tới, bọn họ lập tức cảm nhận được một áp lực vô hình, khiến họ vô cùng khó chịu.
“Nguyên khí trời đất là sao vậy?”
“Nó có thể dẫn động vào đan điền của ta...”
“Biển chân nguyên của ta vậy mà lại nổi lên sóng lớn.”
Ngay cả sắc mặt của cô gái mặc đồ trắng hiểu biết rất nhiều chuyện về Thượng Giới kia cũng vô cùng khó coi.
Đám đại năng Thần Hải Cảnh đột nhiên phát hiện, biển chân nguyên trong cơ thể bọn họ có phản ứng với nguyên khí trời đất ở đây. Toàn bộ nước ở biển chân nguyên của thế giới bên trong cơ thể đều cuộn lên thành từng con sóng lớn, như muốn lật tung toàn bộ thế giới. Cảm giác này quả thực rất khó chịu.
Một số võ giả không chống đỡ được, phát hiện nước trong giếng có thể bảo vệ được bọn họ thì liền chìm cả cơ thể vào trong làn nước giếng. Cũng chỉ có như vậy, bọn họ mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
“Nguyên khí trời đất này thật điên cuồng.” Ngay cả La Chinh cũng cảm nhận được sự khác thường của nó.
Trong vũ trụ đâu đâu cũng có nguyên khí trời đất, nhưng nguyên khí trời đất của Đại Giới này và Đại Thế Giới hoàn toàn khác nhau. Nếu ví nguyên khí trời đất ở Đại Thế Giới như một con cừu non ngoan ngoãn, thì nguyên khí trời đất ở Đại Giới này chính là một con hổ báo hung ác.
Nhưng cho dù nguyên khí trời đất ở đây không ổn định thì cũng không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn cho La Chinh.
Nguyên nhân rất đơn giản, trong cơ thể hắn không có chân nguyên. Sau khi tu luyện bí thuật Hỗn Độn, đan điền của hắn đã thay đổi nghiêng trời lệch đất. Trong đan điền của hắn chỉ có khí hỗn độn, nên không bị nguyên khí trời đất điên cuồng này tác động.
La Chinh nhìn đám đại năng Thần Hải Cảnh, cảm thấy khó hiểu: “Cứ cho là khó có thể thuần phục và hấp thu nguyên khí trời đất này thì các võ giả Thần Hải Cảnh cũng không nên có phản ứng như vậy chứ?” Lời này tất nhiên là hắn hỏi Thanh Long. Ngay cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng không chịu được nguyên khí trời đất như vậy, thế những võ giả khác trong Đại Giới thì sao?
Nên biết rằng, tài nguyên ở Đại Giới rất phong phú, nhưng không phải người nào cũng là đại năng Thần Hải Cảnh. Trong đó tất có vô số phàm nhân, cũng có vô số Tiên Thiên Cảnh, còn có rất nhiều võ giả Chiếu Thần Cảnh.
Nếu cả đại năng Thần Hải Cảnh cũng còn khó mà chịu đựng được, vậy nhóm Tiên Thiên Cảnh làm sao mà sinh tồn?
Thanh Long cười khẩy trong đầu La Chinh: “Điều này cũng chẳng có gì lạ. Rất đơn giản. Giống như loài cá sinh sống ở biển sâu khó mà sinh tồn ở nơi nước nông. Nếu cưỡng ép vớt chúng từ biển sâu lên, sợ là bọn chúng sẽ nổ tung mà chết.”
“Ta biết, là áp lực nước.” La Chinh gật đầu.
“Đúng, nguyên khí trời đất cũng tương tự. Bình thường, chúng ta gọi nó là áp lực nguyên khí. Mặc dù bọn họ là đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng cũng cần có thời gian để thích ứng. Một khi đã thích ứng được rồi thì tất nhiên sẽ không còn khó chịu như vậy nữa.” Thanh Long đáp.
“Nhưng, khi ta đến Chân Long giới cũng không cảm nhận được áp lực nguyên khí như thế này.” La Chinh hỏi.
La Chinh không những đã đến Chân Long giới, hơn nữa còn đến Tử Cực giới. Cả Ninh Vũ Điệp và Khê Ấu Cầm cũng từng tiến vào trong Tử Cực giới, nhưng khi đó hắn thật sự không cảm nhận được điều gì bất thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com