Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1181
Chương 1181: Hội tụ
Đối với bọn họ, đây cũng là một cơ hội thay đổi vận mệnh của mình.
Ví dụ như một vị võ giả Thần Hải Cảnh bị nhốt ở trong vùng đất dữ của Đại Giới nào đó, trên trăm năm rồi cũng không thể chạy trốn, chỉ có thể gắng gượng duy trì tính mạng của mình.
Nhưng dưới quầng sáng mà Thiên Đạo bắn ra, y lại có thể tạm thời tiến vào trong quầng sáng, thoát được nguy hiểm trước mắt!
Cái gọi là chiến trường mộng ảo có nguyên lý giống như không gian mộng ảo, thật ra bản thể cũng không tiến vào chiến trường mộng ảo mà chỉ là một hình chiếu của bản thân tiến vào trong đó...
Song, dưới sự che phủ của một luồng sáng rực rỡ này thì coi như là được Thiên Đạo bảo vệ. Cho nên bất kỳ3võ giả Thần Hải Cảnh nào cũng không cần lo lắng về sự an nguy của bản thể. Quầng sáng đơn giản kia hàm chứa luật nhân quả mạnh nhất trong thiên hạ, cho dù là Thiên Tôn cũng khó mà phá vỡ.
Trong nhà lao của thánh địa cấp mười ở trung tâm Đại Giới nào đó của Yêu Dạ tộc...
Một cô gái Yêu Dạ tộc bị trói hai tay, tựa vào một cây cột đồng to lớn!
Ở phía trên nhà giam này, từng giọt mưa màu đen liên tục nhỏ xuống.
Những giọt mưa này ẩn chứa tính ăn mòn cực mạnh, nhỏ trên mặt đất sẽ tạo thành một cái hố to, còn nhỏ lên trên cơ thể người thì có thể sinh ra kích thích mãnh liệt, ăn mòn máu thịt của cơ thể!
Đây là một loại hình phạt cực kỳ đau khổ của2Yêu Dạ tộc, thân thể của võ giả bị trói ở trên cột đồng thường thường bị lở loét trăm nghìn lỗ. Nhưng cho dù đau đớn khó chịu đựng nổi thì cũng không thể lựa chọn cái chết, bởi vì cột đồng sau lưng đã được Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc đích thân gia tăng lực sinh mệnh. Sau khi một ngày chịu phạt chấm dứt, cột đồng kia sẽ phát ra lực sinh mệnh mạnh mẽ, khiến cho cô gái Yêu Dạ tộc này hoàn toàn bình phục.
Cô gái Yêu Dạ tộc đó cứ chịu đựng hình phạt như vậy hết ngày này sang ngày khác, từ năm nọ đến năm kia, cho dù là thể xác hay linh hồn đều nhận lấy sự giày vò khó có thể tưởng tượng nổi...
Cô gái này chính là Lưu Vũ.
Hồi đó, trước khi phi1thăng thì Lưu Vũ cũng do dự mấy lần.
Tuy nàng ở Hạ Giới, nhưng biết với địa vị và thực lực của mình, nếu dính vào cuộc tranh đấu giữa các Vương thì không khác nào tự chuốc khổ vào thân.
Nhưng Huân lại đột nhiên giáng xuống, việc sự việc phát triển khiến nàng không có quyền lựa chọn.
Lúc con đường Đại Giới được sửa chữa xong, sau khi Lưu Vũ lưỡng lự nhiều lần thì vẫn lựa chọn phi thăng.
Mà Dao lại chưa quên nhân vật nhỏ bé như nàng...
Kết quả có thể tưởng tượng được, nàng vẫn luôn bị giam ở trong nhà giam này, chịu đựng hình phạt tàn khốc và đày đọa phi nhân tính!
Mấy năm nay nàng cũng có thể nghe thấy giọng nói vang vọng khắp thiên hạ của La Chinh, ngoài sự rung động trong lòng thì cũng âm1thầm vui mừng.
Tên tiểu tử này lúc ở trên đại lục Hải Thần đã thể hiện ra thiên phú siêu phàm, chỉ mới phi thăng Thượng Giới mấy năm mà hắn đã có thể quát tháo thiên hạ.
Nếu La Chinh biết được tình cảnh của mình thì sau này nàng còn có một chút hy vọng nhìn thấy ánh mặt trời trở lại.
Nhưng Lưu Vũ ở sâu trong nhà tù này, cũng không có khả năng truyền tin tức của mình ra ngoài, sao La Chinh có thể để ý tới nàng?
Sợ rằng cuộc đời này đã hết hy vọng rồi.
Nếu sớm biết sẽ có ngày hôm nay, thà rằng nàng phế tu vi của mình đi, sống cuộc sống yên vui trong thánh địa Thiên Vũ cũng tốt hơn là phi thăng Thượng Giới nhiều.
Cuối cùng, Lưu Vũ cũng sống qua ngày trong tuyệt vọng.
Nhưng1vào ngày này, nàng nghe thấy giọng nói kia, giọng nói của thiếu nữ thần bí vị kia.
Hình như thiếu nữ thần bí này cũng là đại nhân vật trong Thượng Giới, bởi vì Lưu Vũ có thể cảm giác được một số Thiên Tôn đều hết sức kiêng kỵ thiếu nữ thần bí này.
Song, thiếu nữ thần bí này cứ luôn luôn quấn lấy La Chinh, bắt La Chinh kể chuyện cho mình nghe.
Nàng cũng thấy hứng thú với những câu chuyện kia, trong lúc bản thân chịu sự hành hạ sâu sắc, cả ngày cũng không có ai có thể giao lưu với mình, thỉnh thoảng được nghe La Chinh kể chuyện cũng trở thành một nơi gửi gắm tinh thần nho nhỏ của nàng.
“Chiến trường mộng ảo bắt đầu, đây là ý gì?” Lưu Vũ cúi đầu trầm tư. Thiên phú của nàng mạnh hơn Mộ Minh Tuyết rất nhiều, nhưng sau khi phi thăng thì bị trói buộc trong ngục giam nên kiến thức lại thua xa Mộ Minh Tuyết.
Nhưng không bao lâu sau, một quầng sáng xuất hiện ở ngay phía trước Lưu Vũ.
“Đây là quầng sáng gì?” Lưu Vũ nghi hoặc.
Đến khi thiếu nữ thần bí kia nói xong, Lưu Vũ mới bỗng nhiên tỉnh ngộ...
Quầng sáng này chính là cửa vào chiến trường mộng ảo...
Tất cả võ giả Thần Hải Cảnh đều có thể bước vào chiến trường mộng ảo!
Như vậy mình cũng có thể tiến vào trong đó? Trong con ngươi vốn đã rời rạc của Lưu Vũ lại ngưng tụ ra một luồng sáng rực rỡ!
Đây là một cơ hội, chính là một cơ hội mà Thiên Đạo ban tặng cho nàng!
Với nghị lực của Lưu Vũ, nàng không thể nào trơ mắt nhìn cơ hội tuột khỏi tay mình!
Vừa nghĩ đến đây, Lưu Vũ liền gắng sức di chuyển về phía quầng sáng kia!
Quầng sáng nọ chỉ cách Lưu Vũ một bước mà thôi, nhưng hai tay nàng bị trói ở trên cột đồng, phạm vi hoạt động vô cùng hữu hạn. Nàng liền dốc hết sức khép hai chân lại, xê dịch từng tí từng tí về phía quầng sáng kia.
Không bao lâu sau, mũi chân của Lưu Vũ đã chạm đến sát rìa quầng sáng.
“Còn thiếu chút nữa.” Lưu Vũ cắn răng.
Cả người liền dùng hết sức tiếp tục ngọ nguậy về phía đằng trước!
Ngay vào lúc này, một giọt mưa màu đen rơi trên bắp đùi trắng như tuyết của nàng.
“Xèo...”
Theo một luồng khói mù màu trắng bốc lên, một giọt mưa màu đen kia liền tự sôi sùng sục, không ngừng ăn mòn máu thịt của Lưu Vũ, chẳng bao lâu sau liền tạo thành một cái lỗ nhỏ ở ngay chân Lưu Vũ.
Đối mặt với nỗi đau đớn này, Lưu Vũ thậm chí không hề hừ lấy một tiếng. Hình phạt từ năm, sáu năm nay đã khiến cho Lưu Vũ trở nên phiền lòng, gần nửa người của nàng lại bị ăn mòn hết, cuối cùng vẫn dựa vào cột đồng phía sau, để cho thân thể của mình từ từ phục hồi như cũ!
“Chỉ còn một bước cuối cùng!”
Bây giờ Lưu Vũ không còn đường để lui lại, dù sao đi chăng nữa thì nàng cũng phải nắm chặt cơ hội này!
Toàn thân nàng đều căng ra thẳng tắp, hai chân cũng gắng hết sức duỗi dài đến cực hạn...
Cuối cùng nàng cũng giẫm chân vào trong vòng sáng!
Trong nháy mắt kế tiếp, toàn thân Lưu Vũ liền bị một sức mạnh kéo đi, đứng yên vững vàng trên quầng sáng, sau đó nàng bắt đầu chìm vào trong bóng tối.
Thời gian năm ngày là một kỳ hạn để chuẩn bị mà Thiên Đạo dành cho rất nhiều võ giả Thượng Giới.
Trong năm ngày này, tất cả võ giả tiến vào trước thời hạn đều đứng trong bóng tối, không thể di động, không thể nhìn ngó, cũng không thể ra khỏi quầng sáng...
Cũng trong thời gian năm ngày này, tất cả không gian mộng ảo trong cả vũ trụ đều xuất hiện sự khác thường!
Trong vũ trụ, không gian mộng ảo không hề hiếm thấy, trong các tông môn lớn, thánh địa lớn và những chủng tộc đều xây không gian mộng ảo của chính mình, dành cho võ giả dùng để tu luyện và so tài!
Nhưng sau khi chiến trường mộng ảo mở ra thì tất cả không gian mộng ảo đều bị khóa kín hoàn toàn, không thể tiến vào bên trong.
Cùng lúc đó, một tòa kim tự tháp bắt đầu xuất hiện ở phía trên các không gian mộng ảo...
Đó là một kim tự tháp khổng lồ do tên gọi tạo thành!
Trên tòa kim tự tháp này tập hợp tất cả tên của võ giả Thần Hải Cảnh từ trăm nghìn Đại Giới trong vũ trụ, mà số lượng tên gọi đang tăng lên nhanh như gió...
Trong vũ trụ có một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn, hơn hai trăm nghìn cường giả Giới Chủ, số lượng cường giả Thần Biến Cảnh có thể lên đến một trăm triệu, Thần Cực Cảnh thì có hơn trăm tỉ người!
Còn số lượng võ giả Thần Hải Cảnh thì phải dùng một trăm tỉ làm đơn vị!
Các sinh linh trong trăm nghìn Đại Giới cũng tò mò mà không ngừng điều tra.
Hiện nay chiến trường mộng ảo chưa chính thức bắt đầu, tên gọi trên kim tự tháp cũng không phân thứ hạng trước sau. Hiện tại tất cả tất cả tên gọi đều tập trung ở đầu thấp của kim tự tháp, muốn tìm kiếm tên của một vị võ giả trong đó thì chẳng khác nào mò kim đáy bể...
Song các chủng tộc lớn, các Đại Thiên Tôn, các Đại Giới Chủ vẫn nhìn lên trên kim tự tháp trong tộc mình, hy vọng có thể nhìn thấy tên của nhóm thiên tài trong chủng tộc mình xuất hiện ở trên đỉnh kim tự tháp!
Trong thời gian năm ngày, số lượng tên gọi trong kim tự tháp vẫn tăng nhanh như trước, liên tục có võ giả Thần Hải Cảnh gia nhập chiến trường mộng ảo.
La Chinh ngồi im dưới đất, đang tự nhắm mắt nghỉ ngơi.
Sáu mươi canh giờ, năm ngày năm đêm trôi qua...
Bên tai truyền đến một giọng nói trong trẻo lạnh lùng, hắn mở to hai mắt ra.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Ví dụ như một vị võ giả Thần Hải Cảnh bị nhốt ở trong vùng đất dữ của Đại Giới nào đó, trên trăm năm rồi cũng không thể chạy trốn, chỉ có thể gắng gượng duy trì tính mạng của mình.
Nhưng dưới quầng sáng mà Thiên Đạo bắn ra, y lại có thể tạm thời tiến vào trong quầng sáng, thoát được nguy hiểm trước mắt!
Cái gọi là chiến trường mộng ảo có nguyên lý giống như không gian mộng ảo, thật ra bản thể cũng không tiến vào chiến trường mộng ảo mà chỉ là một hình chiếu của bản thân tiến vào trong đó...
Song, dưới sự che phủ của một luồng sáng rực rỡ này thì coi như là được Thiên Đạo bảo vệ. Cho nên bất kỳ3võ giả Thần Hải Cảnh nào cũng không cần lo lắng về sự an nguy của bản thể. Quầng sáng đơn giản kia hàm chứa luật nhân quả mạnh nhất trong thiên hạ, cho dù là Thiên Tôn cũng khó mà phá vỡ.
Trong nhà lao của thánh địa cấp mười ở trung tâm Đại Giới nào đó của Yêu Dạ tộc...
Một cô gái Yêu Dạ tộc bị trói hai tay, tựa vào một cây cột đồng to lớn!
Ở phía trên nhà giam này, từng giọt mưa màu đen liên tục nhỏ xuống.
Những giọt mưa này ẩn chứa tính ăn mòn cực mạnh, nhỏ trên mặt đất sẽ tạo thành một cái hố to, còn nhỏ lên trên cơ thể người thì có thể sinh ra kích thích mãnh liệt, ăn mòn máu thịt của cơ thể!
Đây là một loại hình phạt cực kỳ đau khổ của2Yêu Dạ tộc, thân thể của võ giả bị trói ở trên cột đồng thường thường bị lở loét trăm nghìn lỗ. Nhưng cho dù đau đớn khó chịu đựng nổi thì cũng không thể lựa chọn cái chết, bởi vì cột đồng sau lưng đã được Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc đích thân gia tăng lực sinh mệnh. Sau khi một ngày chịu phạt chấm dứt, cột đồng kia sẽ phát ra lực sinh mệnh mạnh mẽ, khiến cho cô gái Yêu Dạ tộc này hoàn toàn bình phục.
Cô gái Yêu Dạ tộc đó cứ chịu đựng hình phạt như vậy hết ngày này sang ngày khác, từ năm nọ đến năm kia, cho dù là thể xác hay linh hồn đều nhận lấy sự giày vò khó có thể tưởng tượng nổi...
Cô gái này chính là Lưu Vũ.
Hồi đó, trước khi phi1thăng thì Lưu Vũ cũng do dự mấy lần.
Tuy nàng ở Hạ Giới, nhưng biết với địa vị và thực lực của mình, nếu dính vào cuộc tranh đấu giữa các Vương thì không khác nào tự chuốc khổ vào thân.
Nhưng Huân lại đột nhiên giáng xuống, việc sự việc phát triển khiến nàng không có quyền lựa chọn.
Lúc con đường Đại Giới được sửa chữa xong, sau khi Lưu Vũ lưỡng lự nhiều lần thì vẫn lựa chọn phi thăng.
Mà Dao lại chưa quên nhân vật nhỏ bé như nàng...
Kết quả có thể tưởng tượng được, nàng vẫn luôn bị giam ở trong nhà giam này, chịu đựng hình phạt tàn khốc và đày đọa phi nhân tính!
Mấy năm nay nàng cũng có thể nghe thấy giọng nói vang vọng khắp thiên hạ của La Chinh, ngoài sự rung động trong lòng thì cũng âm1thầm vui mừng.
Tên tiểu tử này lúc ở trên đại lục Hải Thần đã thể hiện ra thiên phú siêu phàm, chỉ mới phi thăng Thượng Giới mấy năm mà hắn đã có thể quát tháo thiên hạ.
Nếu La Chinh biết được tình cảnh của mình thì sau này nàng còn có một chút hy vọng nhìn thấy ánh mặt trời trở lại.
Nhưng Lưu Vũ ở sâu trong nhà tù này, cũng không có khả năng truyền tin tức của mình ra ngoài, sao La Chinh có thể để ý tới nàng?
Sợ rằng cuộc đời này đã hết hy vọng rồi.
Nếu sớm biết sẽ có ngày hôm nay, thà rằng nàng phế tu vi của mình đi, sống cuộc sống yên vui trong thánh địa Thiên Vũ cũng tốt hơn là phi thăng Thượng Giới nhiều.
Cuối cùng, Lưu Vũ cũng sống qua ngày trong tuyệt vọng.
Nhưng1vào ngày này, nàng nghe thấy giọng nói kia, giọng nói của thiếu nữ thần bí vị kia.
Hình như thiếu nữ thần bí này cũng là đại nhân vật trong Thượng Giới, bởi vì Lưu Vũ có thể cảm giác được một số Thiên Tôn đều hết sức kiêng kỵ thiếu nữ thần bí này.
Song, thiếu nữ thần bí này cứ luôn luôn quấn lấy La Chinh, bắt La Chinh kể chuyện cho mình nghe.
Nàng cũng thấy hứng thú với những câu chuyện kia, trong lúc bản thân chịu sự hành hạ sâu sắc, cả ngày cũng không có ai có thể giao lưu với mình, thỉnh thoảng được nghe La Chinh kể chuyện cũng trở thành một nơi gửi gắm tinh thần nho nhỏ của nàng.
“Chiến trường mộng ảo bắt đầu, đây là ý gì?” Lưu Vũ cúi đầu trầm tư. Thiên phú của nàng mạnh hơn Mộ Minh Tuyết rất nhiều, nhưng sau khi phi thăng thì bị trói buộc trong ngục giam nên kiến thức lại thua xa Mộ Minh Tuyết.
Nhưng không bao lâu sau, một quầng sáng xuất hiện ở ngay phía trước Lưu Vũ.
“Đây là quầng sáng gì?” Lưu Vũ nghi hoặc.
Đến khi thiếu nữ thần bí kia nói xong, Lưu Vũ mới bỗng nhiên tỉnh ngộ...
Quầng sáng này chính là cửa vào chiến trường mộng ảo...
Tất cả võ giả Thần Hải Cảnh đều có thể bước vào chiến trường mộng ảo!
Như vậy mình cũng có thể tiến vào trong đó? Trong con ngươi vốn đã rời rạc của Lưu Vũ lại ngưng tụ ra một luồng sáng rực rỡ!
Đây là một cơ hội, chính là một cơ hội mà Thiên Đạo ban tặng cho nàng!
Với nghị lực của Lưu Vũ, nàng không thể nào trơ mắt nhìn cơ hội tuột khỏi tay mình!
Vừa nghĩ đến đây, Lưu Vũ liền gắng sức di chuyển về phía quầng sáng kia!
Quầng sáng nọ chỉ cách Lưu Vũ một bước mà thôi, nhưng hai tay nàng bị trói ở trên cột đồng, phạm vi hoạt động vô cùng hữu hạn. Nàng liền dốc hết sức khép hai chân lại, xê dịch từng tí từng tí về phía quầng sáng kia.
Không bao lâu sau, mũi chân của Lưu Vũ đã chạm đến sát rìa quầng sáng.
“Còn thiếu chút nữa.” Lưu Vũ cắn răng.
Cả người liền dùng hết sức tiếp tục ngọ nguậy về phía đằng trước!
Ngay vào lúc này, một giọt mưa màu đen rơi trên bắp đùi trắng như tuyết của nàng.
“Xèo...”
Theo một luồng khói mù màu trắng bốc lên, một giọt mưa màu đen kia liền tự sôi sùng sục, không ngừng ăn mòn máu thịt của Lưu Vũ, chẳng bao lâu sau liền tạo thành một cái lỗ nhỏ ở ngay chân Lưu Vũ.
Đối mặt với nỗi đau đớn này, Lưu Vũ thậm chí không hề hừ lấy một tiếng. Hình phạt từ năm, sáu năm nay đã khiến cho Lưu Vũ trở nên phiền lòng, gần nửa người của nàng lại bị ăn mòn hết, cuối cùng vẫn dựa vào cột đồng phía sau, để cho thân thể của mình từ từ phục hồi như cũ!
“Chỉ còn một bước cuối cùng!”
Bây giờ Lưu Vũ không còn đường để lui lại, dù sao đi chăng nữa thì nàng cũng phải nắm chặt cơ hội này!
Toàn thân nàng đều căng ra thẳng tắp, hai chân cũng gắng hết sức duỗi dài đến cực hạn...
Cuối cùng nàng cũng giẫm chân vào trong vòng sáng!
Trong nháy mắt kế tiếp, toàn thân Lưu Vũ liền bị một sức mạnh kéo đi, đứng yên vững vàng trên quầng sáng, sau đó nàng bắt đầu chìm vào trong bóng tối.
Thời gian năm ngày là một kỳ hạn để chuẩn bị mà Thiên Đạo dành cho rất nhiều võ giả Thượng Giới.
Trong năm ngày này, tất cả võ giả tiến vào trước thời hạn đều đứng trong bóng tối, không thể di động, không thể nhìn ngó, cũng không thể ra khỏi quầng sáng...
Cũng trong thời gian năm ngày này, tất cả không gian mộng ảo trong cả vũ trụ đều xuất hiện sự khác thường!
Trong vũ trụ, không gian mộng ảo không hề hiếm thấy, trong các tông môn lớn, thánh địa lớn và những chủng tộc đều xây không gian mộng ảo của chính mình, dành cho võ giả dùng để tu luyện và so tài!
Nhưng sau khi chiến trường mộng ảo mở ra thì tất cả không gian mộng ảo đều bị khóa kín hoàn toàn, không thể tiến vào bên trong.
Cùng lúc đó, một tòa kim tự tháp bắt đầu xuất hiện ở phía trên các không gian mộng ảo...
Đó là một kim tự tháp khổng lồ do tên gọi tạo thành!
Trên tòa kim tự tháp này tập hợp tất cả tên của võ giả Thần Hải Cảnh từ trăm nghìn Đại Giới trong vũ trụ, mà số lượng tên gọi đang tăng lên nhanh như gió...
Trong vũ trụ có một trăm hai mươi tám vị Thiên Tôn, hơn hai trăm nghìn cường giả Giới Chủ, số lượng cường giả Thần Biến Cảnh có thể lên đến một trăm triệu, Thần Cực Cảnh thì có hơn trăm tỉ người!
Còn số lượng võ giả Thần Hải Cảnh thì phải dùng một trăm tỉ làm đơn vị!
Các sinh linh trong trăm nghìn Đại Giới cũng tò mò mà không ngừng điều tra.
Hiện nay chiến trường mộng ảo chưa chính thức bắt đầu, tên gọi trên kim tự tháp cũng không phân thứ hạng trước sau. Hiện tại tất cả tất cả tên gọi đều tập trung ở đầu thấp của kim tự tháp, muốn tìm kiếm tên của một vị võ giả trong đó thì chẳng khác nào mò kim đáy bể...
Song các chủng tộc lớn, các Đại Thiên Tôn, các Đại Giới Chủ vẫn nhìn lên trên kim tự tháp trong tộc mình, hy vọng có thể nhìn thấy tên của nhóm thiên tài trong chủng tộc mình xuất hiện ở trên đỉnh kim tự tháp!
Trong thời gian năm ngày, số lượng tên gọi trong kim tự tháp vẫn tăng nhanh như trước, liên tục có võ giả Thần Hải Cảnh gia nhập chiến trường mộng ảo.
La Chinh ngồi im dưới đất, đang tự nhắm mắt nghỉ ngơi.
Sáu mươi canh giờ, năm ngày năm đêm trôi qua...
Bên tai truyền đến một giọng nói trong trẻo lạnh lùng, hắn mở to hai mắt ra.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com