Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1600: Sâu không lường được
Mặc dù ông chỉ tùy ý thi triển, nhưng uy lực vốn có của nó cũng vô cùng khủng bố.
Lúc này, trong mắt Phong lão đầu đã đ3ầy vẻ nghiêm túc.
Một tay hóa thành vuốt, từng luồng gió mạnh trở nên sắc bén không gì sánh được.
Âm thanh bạo5 phát trong không trung cũng trở nên chói tai, giống như có gió mạnh vút qua hang núi.
Sử dụng sức mạnh của chín ngôi sao chỉ là để đề phòng ngộ nhỡ mà thôi.
Cùng lúc những luồng gió mạnh kia hóa thành con rắn nhỏ nhanh chóng bắn về phía La Chinh, La Chinh lại thò tay phải, ngón trỏ chỉ về phía trước, ngón cái hơi giơ lên.
Giây phút con rắn đen ở gần nhất lao đến, La Chinh khua nhẹ tay, giữ đầu con rắn đen lại, vị trí nắm vô cùng chính xác, lập tức bóp nhẹ! “Rắc!”.
Con rắn nhỏ do gió mạnh hóa thành đã vỡ vụn trong tay La Chinh.
Tay phải của La Chinh lập tức hóa thành từng ảo ảnh, không ngừng khua trước mặt.
Tuy có khá nhiều những con rắn nhỏ, nhưng chỉ cần đụng phải ngón tay của La Chinh thì đều lập tức gãy ngay.
“Rắc, rắc, rắc, rắc...” Một tràng âm thanh tan vỡ truyền đến.
Các Thiên Tôn đều có thể trông thấy thủ pháp ảo diệu của La Chinh.
Dù là tốc độ hay sức mạnh, thậm chí góc độ nắm giữ, phối hợp đều không chê vào đâu được.
Nhưng Ninh Vũ Điệp và Mộ Minh Tuyết lại không nhìn ra được, tốc độ này quá nhanh.
Những cơn gió mạnh giống như vô9 số con rắn đen nhỏ, cuốn lấy La Chinh.
“Tám phần sức mạnh?” Trông thấy những luồng gió kia hóa rắn, ánh mắt Càn Lam T6hiên Tôn khựng lại.
“Là mười phần! Lão tộc trưởng đã dùng toàn lực để ứng phó rồi.
Nếu La Chinh thực sự có thể8 đỡ được thì quá...” Huyễn Diệu Thiên Tôn lắc đầu, dường như cảm thấy lão tộc trưởng hơi quá đáng.
Thực lực của lão tộc trưởng quá rõ ràng.
Ông và các Thiên Tôn như Nguyên Tội, Thần Dụ, Lôi Phạt đều nổi tiếng như nhau, thậm chí còn lợi hại hơn.
Nhưng điểm lợi hại của Thiên Tôn là ở phần số trời mà bọn họ gánh vác.
Lúc này lão tộc trưởng chưa hề sử dụng phần số trời của mình.
Nhưng cho dù ông chỉ thi triển võ thuật của bản thân thì phần sức mạnh này cũng đã không thể xem thường được rồi.
Thiên Tôn bình thường cũng phải dốc toàn lực mới có thể ứng phó.
Nhưng La Chinh đứng trước mặt lão tộc trưởng vừa mới tiến vào cảnh giới Giới Chủ.
Hắn thực sự có thể đỡ được ư? Những đợt gió mạnh nhe nanh múa vuốt bổ nhào về phía La Chinh, như từng con rắn đen len vào trong bóng tối.
Ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, chín ngôi sao trong đan điền đã bắt đầu chầm chậm chuyển động.
Thực ra sức mạnh của lão tộc trưởng trong mắt La Chinh cũng không đáng là gì.
Tuy lão tộc trưởng là Thiên Tôn, nhưng nếu xét sức mạnh đơn thuần thì hắn đã ngang với Lôi Thiềm của Băng Sơn tộc trong cấm địa Luyện Thần rồi.
Các nàng chỉ trông thấy một đám gió mạnh đen sì bồng bềnh trước mặt La Chinh, mà tay của La Chinh thì thò vào trong đám gió đó, không ngừng chuyển động, dường như muốn dùng tay xua tan đám gió mạnh đi.
Giống như những gì các nàng đoán, tốc độ khua tay của La Chinh càng lúc càng nhanh, màu sắc của đám gió mạnh cũng theo đó mà nhạt dần.
Từ màu đen sì lúc ban đầu nay bỗng trở thành màu đen nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong mắt hai cô gái.
Thực tế trong quá trình này, một cánh tay phải của La Chinh đã bóp vỡ hàng nghìn con rắn đen do gió mạnh hóa thành.
Sau khi La Chinh diệt con rắn đen nhỏ cuối cùng thì lui về sau hai bước, trên mặt mang theo ý cười, chắp tay với lão tộc trưởng.
Phong lão đầu vô cùng sửng sốt, một lúc sau mới thở ra một hơi yếu ớt: “Chủ nhân của Đại Diễn đã để lại tin tức trong huyết mạch của ta, bảo ta gắng hết sức bồi dưỡng mười vị Đạo Tử xuất hiện trong trời đất, sau đó gửi bọn họ vào trong cấm địa Luyện Thần...” “Cũng chỉ có mười vị Đạo Tử này mới có tư cách cứu được vũ trụ.
Dĩ nhiên ta sẽ không làm trái ý nguyện của chủ nhân Đại Diễn.
Nhưng khi đó ta cho rằng ý kiến của chủ nhân Đại Diễn hơi ngây thơ.” Phong lão đầu tiếp tục nói: “Trông chờ những Đạo Tử trẻ tuổi trưởng thành là chuyện không biết đến khi nào, thì làm sao mới có khả năng chống lại Thánh tộc?” Mục đích của Thiên Vị tộc chính là bảo vệ vũ trụ tránh khỏi sự xâm lược của Thánh tộc.
Đây cũng là một cách tự bảo vệ mình của La Tiêu.
Điểm mấu chốt là La Tiêu liên tiếp bố trí cho La Chinh, và chín vị Đạo Tử.
Đương nhiên lão tộc trưởng hiểu điểm này, nhưng ông càng hiểu rằng, hoàn toàn gửi gắm hy vọng vào những Đạo Tử này vốn là một chuyện không đáng tin.
Cho nên vài năm gần đây, Thánh tộc bắt đầu ồ ạt tấn công vũ trụ, trong Thiên Vị tộc cũng xuất hiện hai luồng ý kiến khác nhau.
Hơn một nửa số võ giả yêu cầu tích cực chuẩn bị chiến tranh, không muốn trông mong vào những Đạo Tử này nữa.
Trước khi những Đạo Tử tiến vào cấm địa Luyện Thần thì cũng chỉ có tu vi Thần Cực Cảnh mà thôi, trông mong bọn họ sau ba năm ngắn ngủi có thể trở về vũ trụ để cứu chúng sinh? Nhưng vẫn có những người lựa chọn tin tưởng sự sắp xếp của Phong lão đầu.
Dù sao đây cũng là kế hoạch của chủ nhân Đại Diễn, chủ nhân Đại Diễn chính là thánh nhân đã tạo nên Đại Diễn.
Sách lược và bố cục của người ấy đương nhiên không phải thứ mà người bình thường có thể hiểu được.
Mặc dù lão tộc trưởng là tấm gương sáng ủng hộ chủ nhân Đại Diễn, nhưng trong lòng vẫn khá lo lắng.
May là Tinh Vĩ đại nhân lại làm việc nghĩa không chùn bước, vẫn đứng về phía lão tộc trưởng, để lão tộc trưởng làm việc theo kế hoạch của La Tiêu.
Mặc dù nhân số của bọn họ không nhiều, nhưng dường như đều là những người cấp cao nhất của Thiên Vị tộc.
Cho nên dù tốc độ đánh chiếm vũ trụ của Thánh tộc nhanh đến mức nào, trong vũ trụ có hung hăng càn quấy ra sao thì Thiên Vị tộc vẫn án binh bất động.
Bây giờ lão tộc trưởng đã hiểu sắp xếp của La Tiêu không có vấn đề gì.
Tầm mắt của bọn họ quá hạn hẹp, không hề biết năng lượng của một vị thánh đáng sợ như thế nào, truyền thừa của ông ấy khủng bố ra sao.
Bây giờ lão tộc trưởng đã được nhận thức sâu sắc rồi.
Sau khi La Chinh đi một vòng trong cấm địa Luyện Thần trở lại thì đã thay đổi hoàn toàn.
Lần thử luyện vừa nãy, La Chinh chưa hề thể hiện toàn bộ thực lực của bản thân.
Đợt kiểm tra những Đạo Tử này đã được sắp xếp từ trước khi họ trở về.
Thiên Vị tộc muốn biết sức mạnh, linh hồn, cũng như chân nguyên của các Đạo Tử sau khi quay lại như thế nào...
Nhưng cửa đầu tiên, La Chinh dựa vào tư thế sâu không lường được của mình mà thông qua kiểm tra của lão tộc trưởng.
Hoặc có thể nói, hắn đã thắng lão tộc trưởng.
“Tầm mắt chủ nhân Đại Diễn đã đặt ở nơi chúng ta không thể nhìn thấy được.” Phong lão đầu mỉm cười, “Thực ra kiểm tra của ta đã kết thúc, bây giờ có lẽ nên để Huyền Diệu Thiên Tôn ra tay.
Nhưng ta vẫn muốn thử!” La Chinh hơi khựng lại, hắn không biết Phong lão đầu định làm gì.
Mấy vị Thiên Tôn cũng nghi hoặc, chỉ là không nói gì.
Chỉ thấy giữa mi tâm Phong lão đầu lóe lên tia sáng màu vàng, có một lực quy tắc huyền ảo từ trên đỉnh đầu ông tản ra.
Trong một trăm hai mươi tám phần số trời trong vũ trụ, thường thì những quy tắc ẩn chứa trong đó vô cùng kỳ quặc.
Mà quy tắc cũng phân mạnh yếu.
Ví dụ như Phục Hoạt Thiên Tôn của Thiên Vị tộc, sức mạnh bản thân không được coi là mạnh, lực chiến đấu của ông chỉ tương đương với một Thiên Tôn cấp thấp thông thường, một vài Giới Chủ cấp cao thậm chí còn có thể đánh với ông mà không phân thắng bại.
Dựa vào sức chiến đấu mà nói thì được coi là một Thiên Tôn tương đối yếu.
Nhưng xếp hạng của Phục Hoạt Thiên Tôn trong số các Thiên Tôn lại cực cao.
Ông là Thiên Tôn chỉ xếp sau Phong lão đầu, Nguyên Tội Thiên Tôn, Thần Dụ Thiên Tôn và Lôi Phạt Thiên Tôn.
Nguyên nhân là phần sổ trời mà ông kể thừa cực kỳ nghịch thiên! Võ giả cho dù có bị thương nghiêm trọng đến đâu, cho dù đã chết thì vào tay Phục Hoạt Thiên Tôn cũng có thể sống lại.
Vãng Sinh Thiên Mệnh nắm giữ sinh mệnh của chúng sinh, cũng bởi vì sự tồn tại của Phục Hoạt Thiên Tôn nên Thiên Vị tộc mới dùng phương pháp này để không ngừng đoạt lấy mũ thiên mệnh.
Phong lão đầu có thể trở thành Thiên Tôn cấp cao cũng là vì Phục Hoạt Thiên Tôn đã giết chết ông mười ba lần, sau mười ba lần sàng lọc số trời, cuối cùng đạt được phần số trời mạnh nhất trong vũ trụ.
Đó là luật nhân quả tối cao.
“Càn Lam Thiên Tôn, đưa hai cô gái kia đi.” Lúc này khí thế xung quanh Phong lão đầu xao động, cả không gian bắt đầu hỗn loạn, dường như đang chuẩn bị phương pháp cực mạnh, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến hai cô gái đằng sau La Chinh nên ông mới phân phó như vậy.
“Tộc trưởng, người định...” Huyễn Diệu Thiên Tôn ngạc nhiên.
Không kiểm tra được cực hạn sức mạnh của La Chinh quả thực khiến cho các Thiên Tôn không cam tâm.
Đây dù sao cũng là chuyện tốt.
La Chinh càng mạnh thì sẽ có tác dụng càng lớn trong kế hoạch sắp tới của bọn họ.
Chỉ là biểu hiện của La Chinh không phải mạnh mẽ, mà là sâu không lường được.
Hắn sở hữu sức mạnh khiến các Thiên Tôn cũng không lường được.
Nghe thì thấy quả thực có chút không bình thường.
Dường như hôm nay Phong lão đầu có điểm không phục, nên cứ nhất định muốn phải tìm ra được cực hạn sức mạnh của La Chinh.
Last edited: