Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1615: Tan tác
Có điều Mật Giáo trong Chư Thần Vô Niệm chỉ hấp thu lực tín ngưỡng, không hề phát triển đến mức độ có thể thống trị một thể lực.
Các 3Mật Giáo lớn nhỏ khác nhau vẫn phục vụ cho bổn gia tộc lớn.
Còn Yêu Dạ tộc lại hoàn toàn do ba vị Vương khống chế.
Nguyên nh5ân tạo thành kết cấu xã hội này dĩ nhiên là do Mục Hải Cực tận lực thiết kế.
Mục đích chính là để ba vị Vương dẫn dắt Yêu Dạ tộc làm9 phần thông qua chậm phong linh hồn.
Mặc dù Yêu Dạ tộc tuyệt đối trung thành với Vương của mình, nhưng dù sao họ cũng là sinh linh c6ó trí tuệ.
Trong lòng họ không hề đồng ý với cách làm của Vương.
Chẳng qua đến lúc này Huân vẫn chưa trở về vương vị, họ lại8 không thể làm trái hiệu lệnh của hai vị Vương còn đang thống trị Yêu Dạ tộc.
Thế nên họ chỉ đành bất chấp khó khăn mà đi theo Vương của mình.
La Chinh bỗng nhiên đánh một quyền lên trời! “Bum!” Trên trời truyền đến một tiếng vang bí bách.
Trong nháy mắt, tầng mây đen tập trung phía trên đảo Tù Lung bị sức mạnh khổng lồ này xé rách.
Nó giống như một tấm vải bị xé nát thành từng mảnh rồi bay thật nhanh về bốn phương tám hướng...
Sau mấy nhịp thở, cơn bão này đã tan đi, mưa đen vốn đang không ngừng rơi xuống cũng ngừng lại.
La Chinh cúi đầu, thản nhiên quét mắt qua hai vị Giới Chủ.
Cho dù thuộc phái Thánh Liên, nhưng khi nghe thấy La Chinh nói vậy, trong lòng Phượng Linh và Thủy Ảnh cũng xao động không thôi.
Nếu là một vị Vương khác thì có lẽ Yêu Dạ tộc sẽ tốt hơn...
Giờ đây, trong lòng hai người không hẹn mà cùng lóe lên suy nghĩ này.
Bất kể là về lý trí hay tình cảm, họ đều mong muốn đứng về phía Nhân tộc, đứng về phía La Chinh.
Nhưng họ không thể phản bội Vương của mình! Kẻ phản bội của Yêu Dạ tộc sẽ bị gọi là “kẻ bỏ Vương”.
Đây chính là sự sỉ nhục lớn nhất của Yêu Dạ tộc.
Có một số người Yêu Dạ tộc thì phải chịu hình phạt thống khổ nhất chứ không chịu phản bội Vương của mình! Kể từ khi bọn họ sinh ra, cảm giác vinh dự khi được đi theo Vương đã có trong huyết mạch.
Cho nên sau khi trong lòng xuất hiện suy nghĩ này, Phượng Linh và Thủy Ảnh đều cảm thấy sợ hãi! Ý nghĩ này là đại nghịch bất đạo! Nhưng sau khi sinh ra, cách nghĩ này lại nhanh chóng đâm chồi nảy lộc, không thể kiềm chế được.
“Chúng ta sẽ không phản bội Vương của mình.” Thủy Ảnh quật cường lắc đầu.
“Bây giờ không, đâu có nghĩa là tương lai sẽ không” La Chinh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên bầu trời của vùng biển này có tầng mây đen to lớn.
Tầng mây này tập trung ở khoảng không phía trên đảo Tù Lung, hình thành nên cơn bão, tạo ra cơn mưa đau đớn...
Lúc này, thân hình La Chinh chợt bật khỏi mặt đất, hai tay hắn đột nhiên xoay vòng một hồi! Chín ngôi sao trong cơ thể từ từ chuyển động.
Một luồng sức mạnh vô hình quanh quẩn giữa hai tay của hắn! Uy thế mà sức mạnh kia tỏa ra khiến không gian xung quanh điên cuồng vặn vẹo!
“Vù!”
Thân hình hắn đột nhiên nhoáng lên, xông về phía một cột sắt khác! Rõ ràng Phượng Linh và Thủy Ảnh cũng đã đoán được La Chinh muốn làm gì.
Chân mày Thủy Ảnh đột nhiên nhíu lại, dường như đang định tiến lên.
Nhưng Phượng Linh lại giơ tay kéo nàng lại, lập tức lắc đầu: “Ngươi không ngăn cản được hắn...
Nhưng cũng không thể để mặc hắn!” Thủy Ảnh cả giận nói.
Phượng Minh vẫn lắc đầu: “Chúng ta đã không thể chi phối thế cục lúc này nữa rồi...
Có lẽ...
hắn nói không sai.” Mâu thuẫn giữa các chủng tộc vốn không tồn tại đúng sai.
Đứng ở góc độ của Yêu Dạ tộc, La Chinh chắc chắn là kẻ địch của họ.
Nhưng vừa rồi La Chinh lại mượn khí tức của Huân.
Điều này gây ra ảnh hưởng không nhỏ đối với các nàng.
La Chinh lướt về phía một cột sắt khác.
Một vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc bị trói chặt trên cột sắt này.
Vị Giới Chủ này đang ngẩng đầu nhìn tầng mây màu đen tan đi trên bầu trời.
Ánh mắt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, hình như là tầng mây này bị người ta đánh tan đi.
Nhưng trong đảo Tù Lung làm sao có thể xảy ra chuyện này? Trong lúc đang kinh ngạc thì bên cạnh có một thân hình đang lao tới cực nhanh rồi dừng lại trước mặt nàng.
“Nhân tộc?” Giới Chủ Yêu Dạ tộc này tỏ ra nghi ngờ.
La Chinh giơ tay vung nhẹ một cái.
Dây mây trói buộc Giới Chủ này lập tức đứt lìa.
Hẳn không hề dừng chân mà lại lướt về phía một cột sắt khác...
Những người mà hắn cứu thoát đều là tù nhân của Yêu Dạ tộc.
Hơn nữa còn là những người mang tội lớn với Yêu Dạ tộc nên mới bị nhốt vào trong đảo Tù Lung này.
Nguyên nhân họ bị giam ở đây vô cùng kỳ quặc.
Tu vi của không ít người trong đó đều không yếu.
Phần lớn đều sở hữu tu vi Thần Biển Cảnh, còn có kha khá Giới Chủ! Những người Yêu Dạ tộc được cứu thoát còn đang hết sức suy yếu.
Nhưng vẫn còn tu vi thì thể lực sẽ khôi phục tương đối nhanh.
Chẳng mấy chốc, một số Giới Chủ đã khôi phục được khả năng hành động, tập trung lại về phía La Chinh.
Giờ đây Lưu Vũ cũng đứng lên.
Nhìn thấy những người trong tộc xung quanh đang liên tục áp sát tới, nàng không nói được một lời nào.
Lưu Vũ cũng không hiểu La Chinh đang muốn làm gì.
Những người Yêu Dạ tộc tập hợp đến đều nhìn về phía Thủy Ảnh và Phương Linh với vẻ căm hận.
Không cần biết nguyên nhân là gì, dù sao những người Yêu Dạ tộc này đều vì Dao mà bị giam ở đây.
Cho nên những võ giả này mang thái độ tương đối thù địch đối với phái Thánh Liên.
Dĩ nhiên, thái độ đối với Thủy Anh và Phượng Linh cũng không khác gì.
Có điều thực lực của bọn họ còn chưa hoàn toàn khôi phục.
Chân nguyên trong cơ thể cũng chưa ngưng tụ lại được nên chưa có năng lực ra tay.
Đợi sau khi tất cả những người Yêu Dạ tộc trên đảo Tù Lung đều tập trung lại, La Chinh nhìn xung quanh một vòng rồi mở miệng hỏi: “Các ngươi bằng lòng đi theo ta không?” “Ngươi là ai? Vì sao lại cứu chúng ta?” Một vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc nhìn chằm chằm La Chinh mà hỏi.
“Yêu Dạ tộc chúng ta sẽ không đi theo một người Nhân tộc.” Một vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc khác nói.
Cho dù đã rơi vào tình trạng này thì cốt cách Yêu Dạ tộc trong bọn họ vẫn rất cao quý.
Cho dù có sa sút thì chủng tộc này cũng sẽ sa sút một cách hết sức tao nhã.
Họ sẽ không tùy tiện đi theo Nhân tộc.
“Vù..” Ánh sáng màu đỏ trong con người của La Chinh hơi lóe lên.
Dưới tình huống này, hắn chỉ có thể mượn linh hồn của Huân.
“Nếu như ta có thể thay mặt Sát Lục Vương thì sao?” La Chinh mở miệng nói.
“Ngươi là..” “Hừ, một Giới Chủ Nhân tộc hèn mọn dựa vào cái gì mà thay mặt cho Vương của ta!” “Đợi đã, vì sao trên người người lại có khí tức của Vương?” Trên đảo Tù Lung có không ít võ giả của phái Thánh Thương.
Họ vẫn luôn đi theo Huân, cũng bởi vậy nên mới bị Dao tống vào trong đảo Tù Lung.
Họ hiểu rõ khí tức của Huân.
Khí tức này căn bản không thể làm giả được! “Bởi vì hắn là La Chinh, Vương của ta đang nương nhờ trên người hắn!” Lúc này Lưu Vũ lại mở miệng nói.
Nghe thấy lời của Lưu Vũ, võ giả Yêu Dạ tộc ở đây lập tức bừng tỉnh, ánh mắt nhìn về phía La Chinh cũng lập tức sinh ra vài phần kính nể Trận đấu võ mồm giữa La Chinh và Dao mấy năm trước đã truyền khắp toàn bộ vũ trụ.
Tuy họ bị nhốt ở đây nhưng vẫn nghe được rõ ràng! La Chinh là hy vọng của Lưu Vũ, đồng thời cũng là một tia hy vọng cuối cùng trong lòng bọn họ.
Nếu La Chinh đưa Huân trở về, đồng thời lấy lại vương vị thành công thì cuối cùng bọn họ cũng có ngày nhìn thấy được ánh mặt trời...
“Vương của ta vẫn còn linh hồn, vì sao nàng không thể xuất hiện?” Một vị Giới Chủ Yêu Dạ tộc trong đó lại hỏi.
Nếu là trước đây, Huân hoàn toàn có thể xuất hiện dưới thể kiểm linh.
Nhưng Huân bây giờ chỉ là một linh hồn khiếm khuyết bám vào trong cơ thể La Chinh.
Lần này ngay cả ký ức của nàng cũng bị mất, sao hắn có thể để cho Huân hiện thân? “Linh hồn nàng có một chút vấn đề...” La Chinh cũng không tiện giải thích quá sâu.
Nếu Huân không mài hết được châm phong linh hồn, nàng sẽ bất chấp tất cả mà đối địch với cả vũ trụ giống như Dao.
Nhưng xóa mờ linh hồn lại làm cho nàng mất đi toàn bộ ký ức.
Ngay sau đó La Chinh nói tiếp: “Nếu các vị bằng lòng đi theo ta, ta sẽ dẫn mọi người đi gặp một người!” “Gặp ai?” “Là người của Yêu Dạ tộc ta sao?” Những người Yêu Dạ tộc ở đây bắt đầu có vẻ nôn nóng...
La Chinh gật đầu rồi mới trả lời: “Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc các ngươi, Thần Tiên Thiên Tôn.” Ba Vương là người thực sự lãnh đạo Yêu Dạ tộc, nhưng địa vị của Thiên Tôn trong Yêu Dạ tộc cũng không thấp.
Thần Tiên Thiên Tôn là một thành viên của Yêu Dạ tộc, địa vị và sức kêu gọi cũng không yêu.
Chẳng qua để tránh né sự vây quét của Dao, Thần Tiên Thiên Tôn mới phải ẩn núp, suốt từng ấy năm tới nay vẫn chưa hề lộ diện.
Mấu chốt là Thần Tiên Thiên Tôn cũng thuộc phải Thánh Thương.
Quá nửa những người ở đây đều thuộc phải Thánh Thương, đương nhiên họ nóng lòng muốn được gặp mặt Thần Tiên Thiên Tôn.
“Ông ấy ở đâu!” “Ta muốn gặp ông ấy!”
Tìm được Thần Tiên Thiên Tôn vốn là một phần trong kế hoạch của La Chinh.
Hắn khẽ gật đầu với mọi người: “Các vị đi theo ta thì đương nhiên có thể gặp Thần Tiên Thiên Tôn!”
Last edited: