Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1633: Không cân sức
“Còn ngươi...
La Chinh đang nằm trong động, ánh mắt hơi lóe lên.
Đúng lúc này, túi linh thú ở đằng sau La Chinh hơi rung rung.
Lúc này hắn hơi chớp mắt, một ý tưởng táo bạo xuất hiện trong đầu.
Nghĩ đến đây, đột nhiên La Chinh phát lực, kéo mạnh sợi xích Tuyệt Mệnh về phía mình một lần nữa Dưới sự giúp đỡ của Sinh Mệnh Vương, lúc này thân thể Ám Ảnh Thiên Tôn đã hoàn toàn hồi phục.
Nhưng không ngờ La Chinh lại kéo hắn về.
“Åm, åm!” Ám Ảnh Thiên Tôn bay lên, đụng trúng một bên của đài phong Vương.
Những nơi mà thân thể Ám Ảnh Thiên Tôn lướt qua lập tức hỗn loạn.
Mấy tảng đá xanh trên đài phong vương bị vỡ thành vô số mảnh, vụn đá giống như mưa, che chắn cho La Chinh.
Tranh thủ sự yểm trợ này, túi linh thú của La Chinh hơi động, con vật ở bên trong nhảy ra ngoài.
Đồng thời, đột nhiên một luồng linh hồn cũng bắn ra từ giữa mi tấm La Chinh, chui vào trong khe đá đằng sau tảng đá xanh.
Dao trông thấy khói bụi cuồn cuộn trên đài phong Vương thì cười khẩy: “Đã đến nước này rồi mà vẫn còn muốn giãy à?” Nói rồi, ả giương Thánh Lôi Liên Chùy trong tay lên.
“Ẩm, ầm!” Một luồng sét to lớn từ Thánh Lôi Liên Chùy bắn thẳng vào trong hang động.
Trong chốc lát, tất cả đá vụn liền tan thành mây khói, chỉ còn lại một mình La Chinh đứng sừng sững ở bên trong.
Luồng sét đó coi La Chinh và Ám Ảnh Thiên Tôn chính là mục tiêu công kích.
Hai người cứng rắn chịu đựng luồng sét.
La Chinh chống lại lấn công kích này mà vẻ mặt không có thay đổi nào, còn toàn thân Ám Ảnh Thiên Tôn thì cháy khét lẹt.
Nhưng Doanh không giải trừ liên kết sinh mệnh nên Ám Ảnh Thiên Tôn không cần lo lắng về tính mạng của mình.
Những vết bỏng cũng sẽ mau chóng lành lại thôi.
Chẳng qua như vậy thì quả thực hẳn phải chịu không ít khố.
Đường đường là một vị Thiên Tôn, vậy mà lại bị La Chinh giữ chặt trong tay, biến thành chùy Lưu Tinh không ngừng xoay quanh, tình hình cũng khá thê thảm.
“Vù, vù vù, vù...”
La Chỉnh giữ chặt Ám Ảnh Thiên Tôn trên đỉnh đầu, không ngừng xoay quanh từng vòng từng vòng, bản thân cũng chầm chậm bay lên.
Hắn đã gửi vật quan trọng vào trong đài phong Vương.
Giây tiếp theo chỉ cần giữ chặt, còn giữ được bao lâu thì trong lòng La Chinh cũng không chắc.
Lúc này La Chinh liếc nhìn Mộng Thần Tiễn trên không trung, gật nhẹ đầu: “Ra tay!” Đột nhiên hắn kéo sợi xích ánh sáng trong tay.
Ám Ảnh Thiên Tôn trong không trung đập mạnh về phía Dao.
Cùng lúc đó...
Thân hình Mộng Thần Tiên trong không trung lướt xuống, thò tay ra đập nhẹ vào ngực mình.
Một mùi Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiên đã đặt lên dây cung, ánh mắt ông lóe lên, dùng thần thông Mắt Định để khóa chặt vị trí của Dao.
Cả hai bên đều không hề do dự.
Tuyệt Hỏa Thiên Tôn trông thấy Mộng Thần Tiễn ra tay thì ngọn lửa trong tay cũng bập bùng.
Một hoa văn lửa cực lớn bắt đầu lan ra, giống như một cuộn tranh đẹp được mở ra vậy, ngăn cản Mộng Thần Tiễn ở trên không.
“Rầm rầm rầm...” “Nghìn Tông Hỏa Điểu Phần Thiên!” Từ trong cuộn tranh lửa lập tức cuốn lên vô số con chim lửa.
Chúng không ngừng xoay tròn, xông về phía Mộng Thần Tiên.
Lúc này trên mặt Doanh hiện lên ý cười lười biếng.
Ở không hề có hứng thú với mối quan hệ giữa La Chinh và Dao, chẳng qua ả không thể làm trái mệnh lệnh của châm phong linh hồn.
Lần này Doanh quay về Yêu Dạ tộc, ả cũng chỉ có thể lựa chọn quay về cùng Dao.
Nếu như không phải do chậm phong linh hồn thì vốn dĩ ả cũng chẳng muốn giúp đỡ Dao.
So ra thì Doanh càng có hứng thú với La Chinh hơn...
Chỉ đáng tiếc, lập trường của ả và La Chinh hoàn toàn không giống nhau, nên giờ đây chỉ có thể ra tay với La Chinh.
Chỉ thấy ả hơi mở tay, ánh sáng xanh xuất hiện.
Sau khi ánh sáng xanh không ngừng ngưng tụ lại, chúng nhanh chóng hóa thành một lá liễu mỏng.
Doanh cầm lấy lá liễu rồi ném nó về phía La Chinh.
Lá liễu bay trong gió, vạch ra một đường xiêu vẹo trong không trung, cuốn về phía La Chinh.
Lúc này Dao trông thấy La Chinh quãng Ám Ảnh Thiên Tôn về phía mình, ở liền bước ra một bước, cả người ẩn trong sấm sét.
“Đùng!” Trước hết, luồng sét này bắn lên không trung, tránh được Ám Ảnh Thiên Tôn đã bị La Chinh vứt qua đây.
Sau đó nó lập tức chuyển hướng một cách khác thường, trong chớp mắt đã tới gần La Chinh.
Dao và La Chinh đã rất gần nhau.
Ở bồng bềnh trên không trung, cao hơn La Chinh nửa thân người, ưỡn ngực, cúi đầu nhìn La Chinh.
Ảvừa nói, vừa vung cái chùy trong tay, trên bề mặt quả cầu của Lôi Chùy xuất hiện quy tắc hệ Lôi mãnh liệt, hung hăng đập về phía La Chinh.
“Xuống dưới!” Nhưng lúc này, Ám Ảnh Thiên Tôn đã bay đi lại bị La Chỉnh kéo lại, vừa vặn chắn trên đỉnh đầu hắn.
“Ầm!”
Tiếng nổ định tại nhức óc phát ra, Ám Ảnh Thiên Tôn đã chịu một đòn của Dao! Lúc này Ám Ảnh Thiên Tôn đã thực sự tan xác...
Mặc dù Sinh Mệnh Vương có thể giữ an toàn cho sinh mệnh của hắn, nhưng lúc này hắn đã trở thành một vũ khí trong tay La Chinh.
Đường đường là một vị Thiên Tôn sao có thể chịu được đả kích này? “Hừ!”
Một chùy không thành những mặt Dao cũng không hề có chút biến hóa.
Sau khi Thánh Lôi Liên Chùy quay một vòng, nó lại hướng về phía La Chinh.
La Chinh không thể lui bước, chỉ đành cứng rắn đỡ một đòn này.
Trong kiếm Đại Thiên trong tay bay một vòng trên không trung, vạch ra một đường kiểm sắc bén, chém về phía Liên Chùy kia.
“Keng!” Trọng kiểm Đại Thiên của La Chinh là vật được ngưng luyện ở cường độ cao nhất, còn Thánh Lôi Liên Chùy của Dao lại là một trong những binh khí mạnh nhất trong vũ trụ, trọng lượng cũng không nhẹ.
Hai món vũ khí đập vào nhau chẳng khác gì hàng trăm ngọn núi lớn đâm vào nhau.
Sức mạnh tỏa ra xung quan thậm chí còn làm loạn lực từ trường của Tê Hà giới.
Tế Hà giới to lớn như một con thuyền trong tranh trong mưa gió! Tất cả mọi người đều cảm nhận được biến đổi kỳ lạ của mặt đất.
Đây không phải là động đất bình thường, mà là cả Đại Giới bắt đầu đong đưa xiêu vẹo, giống như lúc nào cũng có thể lật thuyền.
“Sức mạnh thật lớn!”.
Trên mặt Dao lóe lên vẻ kỳ lạ.
Ả sở hữu sức mạnh lớn như vậy là nhờ ao tín ngưỡng.
Lúc bình thường ả rút lực tín ngưỡng.
Nước trong ao nhiều nhất cũng chỉ nổi lên một gợn sóng lăn tăn, nhiều lúc thậm chí còn chẳng nổi lên một gợn sóng nào.
Nhưng ngay lúc này, nước trong ao tín ngưỡng lại cuộn lên không ngừng.
Sức mạnh của La Chinh thể mà lại có thể chống chọi với ao tín ngưỡng do vô số người Yêu Dạ tộc kết hợp lại trong suốt bao nhiêu năm qua.
Sau khi lùi về sau vài bước, La Chinh cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết.
Vừa rồi sét từ trên Thánh Lôi Liên Chùy truyền qua đương nhiên không làm hắn bị thương, nhưng cũng khiến toàn thân hắn bị tê một trận.
Hắn đối mặt với Dao, ưu thế duy nhất cũng chỉ có sức mạnh.
Cho nên sau khi ngăn cản được một kiểm vừa rồi, hắn không hề dừng lại, cứ thể chịu đựng cảm giác tê liệt toàn thân, lật tay chém một kiểm vào người Dao.
Nhưng kiểm này của hắn còn chưa chém ra thì một chiếc lá liễu màu xanh đã lẳng lặng bay về phía La Chinh.
Lá liễu này thậm chí đâm xuyên qua thanh trong kiểm Đại Thiên của La Chinh, dường như phiến lá này không tồn tại trên thế gian vậy.
Nó xuyên thẳng qua trong kiểm Đại Thiên, dán thẳng vào cổ tay La Chinh, mà hắn lại hoàn toàn không thể tránh né.
Giây phút chiếc lá liễu dán vào người, La Chinh lập tức cảm nhận được tay phải của mình mỏi nhừ.
Dường như tất cả sức mạnh đều biến mất.
Sức mạnh của trọng kiếm Đại Thiên trong tay hắn vốn cực kỳ khủng bố.
Cho dù đã dùng đá Vô Lượng Tăng Trưởng để chế tạo chuôi kiểm thì nó vẫn có trọng lượng bằng một nửa Đại Giới, lúc này làm sao La Chinh có thể giữ nối.
“Vèo...”
Trọng kiểm Đại Thiên rơi từ trong tay La Chinh xuống, đập thẳng xuống đất.
Thấy vậy, Dao cười lạnh một tiếng, thò tay ra khua, lại đánh ra một chúy nữa.
“Ầm!”
Chùy này đập thẳng vào ngực La Chinh, thế là La Chinh và trọng kiếm Đại Thiên rơi nhanh xuống dưới.
Ám Ảnh Thiên Tôn cũng bị La Chinh kéo xuống bởi vì sợi xích Tuyệt Mệnh.
Last edited: