Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1671: Cây quý trang nghiêm
Mục đích Ma Ha khiêu chiến La Chinh không phải để so đấu công bằng, mà là để đánh chiếm.
Đây là cuộc chiến quy tắc của h4ai vị thành nhân!
Tất cả các sinh linh chỉ là quân cờ của thánh nhân mà thôi.
Ma Ha cũng tự hiểu được rằng hắn 0chỉ là một cánh tay trợ giúp Mục Hải Cực giành chiến thắng mà thôi.
Lúc này Ma Ha chẳng hề quan tâm đến La Chinh, hắn n8hắm mắt lại và bắt đầu lẩm nhẩm niệm chú.
Vật thu thiên của mỗi vị thánh nhân đều là vật không tầm thường.
Sau 0khi sinh linh trong Thần Vực tu luyện thành thần thì thế giới trong cơ thể được cũng đã được hoàn thiện, sự lệ
thuộc vào chân n8guyên sẽ dần giảm đi, thậm chí còn không hề tiêu hao chân nguyên!
Dù sao đối với thế giới bên trong cơ thể thì việc tiêu hao chân nguyên chẳng khác gì là hủy diệt.
Ví dụ như thế giới trong cơ thể mà võ giả Giới Chủ Cảnh vất vả xây dựng, trong đó đã có mấy thần quốc và thánh
địa.
Nếu như chiến đấu với người cùng cảnh giới thì sẽ buộc phải rút hết chân nguyên trong đan điền, lúc đó tất cả các
thần quốc và thành địa đều bị hủy hoại ngay lập tức, tất cả các sinh linh cũng sẽ biến mất.
Đây là sự tổn thất khá thê thảm.
Sau khi thành thần thì thế giới trong cơ thể đã ngưng tụ thân cách, có thể vận dụng cái “thế” của thế giới trong cơ
thể.
Cải “thế” này thật ra chính là cách sử dụng lực tín ngưỡng cấp cao.
Ví dụ như các sinh linh trong vũ trụ Đại Diễn không biết đến sự tồn tại của La Tiêu, nhưng La Tiêu vẫn có thể tùy ý
dùng “thế” của vũ trụ này.
Thần thì dùng thần cách để điều khiển “thế”, thánh nhân thì lại lấy vật thu thiên để điều khiển.
Mà trong vũ trụ Đại Diện và vũ trụ Đại Cực, vật thu thiên sẽ hóa thành số trời, tìm kiếm một người đại diện cho
thánh nhân, nằm trong tay vật thu thiên này.
Thông qua phân số trời đó, người này cũng có thể mượn được thế trong vũ trụ.
Vũ trụ Đại Diễn có một người chính là lão tộc trưởng, ông nắm giữ hoa sen Đại Diễn.
Trong vũ trụ Đại Cực, người đó chính là cha của Ma Hạ, Đại Thiên Tôn trong miệng người Thánh tộc.
Vật thu thiên trong vũ trụ Đại Cực mà ông ta nắm giữ chính là cây dương xỉ thân gỗ Cùng Cực.
Cây dương xỉ thân gỗ Cùng Cực là vật có lại lịch rất lớn, được sinh ra từ Thiên Đạo trước, sau đó được Mục Hải
Cực giữ lại.
Đại Thiên Tôn Thánh tộc muốn phòng ngừa bất trắc nên đã bẻ một cành dương xỉ thân gỗ này, hóa thành một đoạn
pháp quyết đưa vào trong cơ thể Ma Ha, để hắn có thể dùng thế của vũ trụ Đại Cực đánh chết đối thủ trong lúc
nguy cấp!
Đương nhiên thế” mà Đại Thiên Tôn, Ma Ha, hay lão tộc trưởng có thể sử dụng thì đều khó so được với “thế” mà
thánh nhân vận dụng.
Dù sao đây cũng là sức mạnh thuộc Thánh Cảnh, bọn họ chỉ có thể mượn lực mà thôi.
Vậy nên thể bọn họ nắm giữ hầu như chỉ là một phần nhỏ nhất, nhưng uy lực cũng không thể xem thường.
Giờ phút này, Ma Ha không quan tâm đến La Chinh nữa, cho dù La Chinh có cố gắng lôi kéo thế nào thì cũng chỉ
có thể khiến cho Ma Ha không ngừng qua lại trên không trung.
Ma Ha dùng thuật Đại Thế Giới kích hoạt pháp ảo ảnh di hình, dựng nên một mê cung vô hình.
Mà trong mê cung này, tất cả các con đường đều ngăn chặn La Chinh rồi.
Nói cách khác, dù La Chinh có lôi thế nào thì Ma Ha cũng chỉ bay xung quanh hắn mà thôi, vĩnh viễn không thể tới
gần La Chinh.
“Thường, Nhạc, Nga, Tịnh, Tư, Sát, Minh, Oán, Thần...”
Trong lòng Ma Ha yên tĩnh như nước, không hề bị ảnh hưởng bởi La Chinh.
Hắn không ngừng niệm chủ, một luồng khí thế ôn hòa dần dần lan rộng ra từ trong cơ thể hắn.
Không bao lâu sau, trong không gian ở đây đã xuất hiện ảo ảnh của một cây đại thụ.
Cái cây to này toàn thân xanh biếc, tựa như được trang trí bởi cẩm thạch.
Sau khi xuất hiện, nó lập tức xoay trên không trung, lá cây rộng lớn lồng vào nhau, trên mỗi phiến lá đều khắc
những dòng chữ Phạn màu vàng.
“Lại là chữ Phạn màu vàng!” Trong ảnh mắt La Chinh là sự kinh sợ khi nhìn thấy cây dương xỉ thân gỗ này.
Lúc này, trong lòng hắn nảy sinh cảm giác không ổn, loại khí thế này lại khiến La Chinh có ảo giác mình đang phải
đối mặt với thánh nhân!
Ảo ảnh của cây dương xỉ thân gỗ này ngày càng chân thật, khí thế ôn hòa cũng càng lúc càng đậm hơn.
Giờ phút này...
Toàn bộ Quỳ Thủy giới đều bị ảnh hưởng bởi khí thế kia, tất cả võ giả, người phàm, mãnh thú, sinh linh tầm
thường...
tất cả đều cảm giác bầu không khí trong người trở như đặc lại, giống như đang ngâm mình vào trong nước vậy.
“Thật ra ta rất ghen tị với ngươi.” Cảm nhận được khí thế càng lúc càng nồng nặc, nụ cười trên mặt Ma Ha ngày
càng sâu hơn: “Không ngờ trong sinh linh thứ cấp lại có người có thiên phủ mạnh hơn ta, điều này không hợp lý
chút nào...”
Để bồi dưỡng được một Ma Ha, Thánh tộc đã hao phí rất nhiều tài nguyên,
Mẹ của hắn cũng là Thiên Tôn ưu tú nhất Thánh tộc, chỉ riêng thời gian mang thai hắn đã mất bảy trăm năm.
Mà khoảng thời gian mấy trăm năm này, Đại Thiên Tôn Thánh tộc đã bắt đầu không ngừng đưa tài nguyên vào để
bồi dưỡng một Ma Ha từ khi còn chưa được sinh ra!
Chỉ sợ trong cả vũ trụ Đại Cực cũng không có ai từng được nhận đãi ngộ này.
Do được Đại Thiên Tôn dốc hết sức bồi dưỡng nên đã thu hút sự chú ý của Mục Hải Cực.
Có lẽ vì muốn đào tạo nên môn đồ của mình, mà quả thực Mục Hải Cực cũng vừa ý với tư chất của Ma Ha, nên ông
đã ngầm đưa đến không ít sự trợ giúp...
Một người gặp may mắn đến vậy mà lại có chênh lệch khá lớn với La Chinh.
Như vậy có thể tưởng tượng nỗi bất lực và khó hiểu trong lòng Ma Ha như thế nào.
Nhưng Ma Ha không biết một điều, tuy La Chinh sinh ra trong vũ trụ Đại Diễn, nhưng hắn cũng không phải sinh
linh thứ cấp bình thường.
Cha của hắn là chủ nhân vũ trụ Đại Diễn, mà mẹ cũng có xuất thân từ Thần Vực, có địa vị khá cao quý.
Lúc trước, mẹ hắn mang thai hai huynh muội hẳn cũng là do trùng hợp.
Là một thiên tài độc nhất vô nhị lại gặp phải một vị thiên tài còn yêu nghiệt hơn chính mình thì bình thường chỉ có
hai sự lựa chọn.
Thứ nhất chính là vượt qua đối phương
Nhưng Ma Ha đã đạt đến cực hạn của sinh linh thứ cấp rồi.
Trong Thần Vực có nhiều sinh linh thứ cấp ở thế giới trong cơ thể thánh nhân như vậy, nhưng chỉ sợ khó ai có được
thiên phú như Ma Ha.
Vậy nên vượt qua La Chinh đã là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Một lựa chọn khác chính là tiêu diệt đối phương, tự tay bóp chết vị thiên tài này.
Mà giờ phút này, Ma Ha thực sự muốn mượn “thế” của vũ trụ Đại Cực để giết chết La Chinh.
“Con người ta rất ghét những chuyện không hợp lý, cho nên...
Người hãy đi chết đi!” Ma Ha lạnh lùng cười, khẽ chỉ tay về phía La Chinh.
Cây dương xỉ thân gỗ đột nhiên xuất hiện kia đã từ từ xoay tròn.
“Ầm, ầm, ầm...”
Khí thế đặc dính kia dâng lên như từng đợt thủy triều, lan rộng ra khắp bốn phương tám hướng.
Ngay lúc này, không chỉ Quỳ Thủy giới chịu ảnh hưởng mà cả Thị Thủy giới ở phía bắc Quỳ Thủy giới, Hạo Thiên
giới ở phía nam, Hoàng Long giới ở phía tây cũng đều bị ảnh hưởng bởi luồng khí thế này!
“Cha, giết hắn đi!” Ma Ha thản nhiên nói.
Trên lý thuyết, Ma Ha không có khả năng khống chế vật thu thiên, hắn chỉ triệu hồi cây dương xỉ thân gỗ Cùng Cực
ở đây mà thôi.
Duy chỉ có một người khống chế được phần số trời này, đó chính là cha của hắn, Đại Thiên Tôn ở vũ trụ Đại Cực.
“Vù!”
Bỗng nhiên gốc cây dương xỉ thân gỗ Cùng Cực khẽ run, thân cây to lớn bắt đầu lắc lư không ngừng, từng luồng
ánh sáng màu vàng nhạt quấn quanh thân cây.
Lấy ngọc lưu ly làm đất, cây quý trang nghiêm, lất vàng làm dây thừng, lấy tám đạo giới“...
Tám đạo giới: Tám giới của bậc thánh trong đạo phật bao gồm:
1) Không sát sinh.
2) Không trộm cắp.
3) Không hành dâm.
4) Không nói dối.
5) Không uống rượu và dùng các chất say.
6) Không ăn ngoài giờ (không ăn sau 12 giờ trưa).
7) Không tham gia múa hát, thổi kèn, đánh đàn, xem múa hát, nghe đàn, kèn, và không trang điểm, thoa vật thơm,
dồi phấn và đeo tràng hoa.
8) Không nằm hay ngồi nơi quá cao, và nơi xinh đẹp.
Gốc cây dương xỉ thân gỗ Cùng Cực này là cây đứng đầu cả vạn cây ở quốc thổ Cực Lạc.
Vào lúc này, cây đại thụ ầm ầm trấn áp về phía La Chinh.
Khi đối mặt với sức mạnh vượt ngoài phạm vi hiểu biết của mình, La Chinh hắn cũng không có biện pháp nào ổn
để chống lại.
Thứ duy nhất hắn có thể dựa vào lúc này có lẽ là sức mạnh trong Thần Đài Cửu Tinh.
Giờ phút này chín ngôi sao trong cơ thể La Chinh cũng bắt đầu xoay chuyển dữ dội, biển hỗn độn sóng cuộn ngất
trời, phần trung tâm lục địa liên tục chấn động.
Thế giới trong cơ thể của La Chinh vẫn chưa đủ lớn, nếu rút quá nhiều sức mạnh trong Thần Đài Cửu Tinh thì sẽ
khiến thế giới này biến hóa dữ dội.
Lúc này La Chinh cũng không có cách nào tốt nhất để giải quyết vấn đề này nên hắn cũng không thể lo lắng tới
hàng vạn sinh linh tại thế giới trong cơ thể được...
Cùng lúc này, các Thiên Tôn của Thánh tộc vẫn án binh bất động.
Nhưng ngay trong Thệ Thủy giới, rất nhiều Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn đã bắt đầu lo lắng.
“Lão tộc trưởng! Ra tay thôi!” Lôi Phạt Thiên Tôn vội la lên.
“Đã chết một Hiên Viên Thần Phong rồi, không thể để La Chinh gục ngã, cũng không thể để hắn chết được!” Thần
Dụ Thiên Tôn cũng lên tiếng.
“Thần Tiên Thiên Tôn, đưa ta đi!” Lông mày của Huân đã sắp xoắn lại với nhau rồi.
Tu vi thực sự của nàng chỉ là Đại Giới Chủ, không thể di chuyển liên tục với khoảng cách mấy Đại Giới như Thiên
Tôn được.
Ngay lúc này, nàng cảm nhận được sức mạnh kỳ quái của cây quý kia, nàng biết La Chinh có thể không chịu được
một đòn này.
Ma Ha có thể vận dụng vật thu thiên, lão tộc trưởng cũng có thể dùng vật thu thiên, nhưng lúc này lão tộc trưởng
vẫn trấn áp sự vội vàng của các Thiên Tôn.
Ông chỉ chăm chú nhìn La Chinh từ khoảng cách xa, nói với vẻ kiên quyết: “Bây giờ...
vẫn chưa phải lúc.”
Last edited: