Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1883
Chương 1Vietwriter.net3 : Chương 1Vietwriter.net3BIẾN HÌNH
Chương 1Vietwriter.net3BIẾN HÌNH
Hai người này ầm ĩ một lúc lâu, sau đó bị Hàm Cửu Di cản lại.
Cuối cùng La Chinh cũng không cho Hàm Lưu Tô một lời hứa hẹn.
Trong mắt La Chinh, cho dù là Khê Ấu Cầm đang ở vũ trụ Đại Diễn, hay Hoa Thiên Mệnh đã tiến vào Thần Vực và nhóm người Ninh Vũ Điệp trốn trong Tiên Phủ, bọn họ đều là những người được sinh ra trong vũ trụ Đại Diễn và có liên quan tới sự sống còn của vũ trụ Đại Diễn!
Nhưng Hàm Lưu Tô lại hoàn toàn khác. So với cả đại cuộc, nàng chỉ là một người ngoài. Bây giờ nàng kiên quyết muốn bị cuốn vào trong thế cuộc, đó là chuyện rất không sáng suốt, La Chinh cũng không muốn làm như vậy.
Cuối cùng, Hàm Lưu Tô vẫn hậm hực rời đi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thất vọng. Nhìn bóng lưng nàng có chút cô đơn, trong lòng La Chinh cũng cảm thấy trống rỗng.
Hàm Cửu Di không nói gì về tranh chấp của hai người, nàng cũng mơ hồ cảm thấy bản thân sẽ phải đối mặt với sự lựa chọn, thậm chí cả đảo nổi, cả Thần Vực!
Từ khi đảo nổi và các Thánh Đường thành lập tới nay, Thần Vực đã ổn định suốt vô số thần kỷ nguyên…
Đối với người bình thường, đây là sự tồn tại vĩnh hằng.
Nhưng đối với các vị thần vốn có tuổi thọ vĩnh hằng, sống càng lâu lại thấy được càng nhiều, cũng càng có thể thấy được nhiều mối nguy hơn.
Ví dụ như thuyết về sự sụp đổ của thần Vực, ví dụ như thuyết về biển Thời Gian đang dần dần mở rộng. Cũng vì vậy mà có rất nhiều cuộc tranh luận vô tận, đến tận bây giờ cũng không có một kết luận hoàn chỉnh.
Trong những năm tháng vô tận đã qua, những mâu thuẫn này vẫn chưa được chứng minh, khiến các vị thần, thậm chí các thánh nhân đều vô cùng mơ hồ…
Mấy canh giờ sau…
Trong một mật thất tu luyện cấp cao nhất của điện Tử Hồn.
Có thể dùng những mật thất này, cơ bản đều là thần cấp cao trong điện Tử Hồn.
La Chinh ngồi ngay ngắn trong đó, lật tay, pho tượng Vạn Thú Kim Loan kia liền xuất hiện trước mặt hắn…
Bức tượng màu vàng trên pho tượng Vạn Thú Kim Loan này không giống sư tử, cũng chẳng giống hổ, không biết là thứ gì.
Hàm gia đã lấy món pháp bảo này ra thì bản thân nó cũng là một món pháp bảo tốt. Đã đến lúc có thể dành một chút thời gian để luyện hóa…
Sau khi quan sát pho tượng Vạn Thú Kim Loan này một lúc, hắn thấy phần lưng bức tượng có một thần văn hình tròn nhỏ.
Chú ý tới thần văn này, ngón tay La Chinh liền chạm vào nó, tiện thể rót một chút khí hỗn độn vào trong!
“Xì…”
Khí hỗn độn chảy dọc theo thần văn kia một lúc, sau đó thần văn bắt đầu quay không ngừng, rồi từ từ nâng lên, phần dưới hình thành một cái phễu nho nhỏ.
“Nhỏ máu nhận chủ?”
La Chinh hơi híp mắt, cắt nhẹ đầu ngón tay, một giọt máu tươi màu vàng lặng lẽ chảy vào trong đó.
Sau khi máu tươi màu vàng chảy xuống theo cái phễu nho nhỏ kia, từng tia cảm ứng kỳ lạ xuất hiện trong đầu La Chinh…
Cùng lúc đó, pho tượng Vạn Thú Kim Loan này có vẻ như sống lại. Bề mặt vốn màu vàng nhạt bắt đầu tỏa ra từng tia sáng bóng, đồng thời bắt đầu đi xung quanh mật thất này theo sự điều khiển của La Chinh.
“Bản thân tượng Vạn Thú Kim Loan vốn có sức mạnh rất lớn, lại có thể tùy ý biến hình, vật liệu hình như là…” La Chinh lộ vẻ kỳ lạ.
Hồi còn ở vũ trụ Đại Diễn, thân thể mà Thiên Vị tộc tạo ra cho chín con Chân Long chính là thân Thiên Diễn. Trên thực tế, thân Thiên Diễn có thể tự do biến hình, nhưng không hề vững bền như vậy, ưu điểm cũng rất rõ ràng, sau khi bị đánh tan còn có thể lại ngưng tụ ra thân thể mới một lần nữa.
Pho tượng Vạn Thú Kim Loan trước mặt này cũng được tạo ra từ thân Thiên Diễn, nhưng hình như còn cho thêm rất nhiều vật liệu phức tạp vào trong Thiên Diễn Tinh Hoa. Các vật liệu này không chỉ có thể giúp nó tùy ý biến hình, mà còn rất bền chắc!
“Biến hình!”
La Chinh vừa mới nghĩ vậy, pho tượng “quái vật” này đã từ từ đứng thẳng hai chân, giống như người đang đứng lên, bộ lông màu vàng trên người cũng dần nhập vào trong cơ thể, đầu của quái thú hóa thành đầu người. Cuối cùng tượng Vạn Thú Kim Loan biến thành một pho tượng hình người cao ngang hắn.
“Cực Ác lão nhân!”
La Chinh đã giải trừ phong ấn linh hồn cho Cực Ác lão nhân trong đầu.
Sau khi tiến vào đảo nổi, La Chinh đối mặt với rất nhiều cường giả, để tránh bản thân bị phát hiện, ông ta đã tự phong ấn bản thân ở trong đầu La Chinh. Bây giờ, sau khi La Chinh giải trừ phong ấn, Cực Ác lão nhân liền chú ý tới pho tượng hình người màu vàng trong mật thất này.
“Đây là cái gì?” Cực Ác lão nhân quan sát một lúc, trên mặt đầy vẻ tò mò.
“Đây là pho tượng Vạn Thú Kim Loan, nhưng có thể tùy ý biến hình. Ta đã biến nó thành hình người, có thể làm thân thể của ông đấy nhỉ?” La Chinh khẽ cười nói.
“Pho tượng Vạn Thú Kim Loan kia có thể tùy ý biến hình?” Vẻ mặt của Cực Ác lão nhân hơi thay đổi, trong mắt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Mặc dù La Chinh không nói, nhưng ông ta cũng có thể đoán ra sự sắp xếp của La Chinh.
Hiện tại, thần thể của Cực Ác lão nhân đã bị hủy, quả thật không tìm được một thân xác nào thích hợp. Dù sao thì pho tượng Vạn Thú Kim Loan này cũng là chí bảo hồng mông, nếu thật sự có thể tùy ý biến hình thì dùng làm thân thể của ông cũng tạm được, vẫn tốt hơn là co đầu rụt cổ ngủ trong đầu La Chinh!
Sau đó Cực Ác lão nhân liền lướt ra khỏi đầu La Chinh, lao vào trong pho tượng Vạn Thú Kim Loan. Sau khi La Chinh trao quyền kiểm soát pho tượng Vạn Thú Kim Loan cho Cực Ác lão nhân, nó lại biến đổi hình dạng một lần nữa. Chẳng mấy chốc, nó đã hóa ra tướng mạo giống Cực Ác lão nhân như đúc, nhưng toàn thân lại phát sáng lấp lánh.
“Nhưng nếu ở trong đảo nổi Hàm gia đi lại với bộ dạng này thì sợ là không tiện lắm.” Cực Ác lão nhân nói xong thì lại biến hình thành một con sư tử vô cùng uy mãnh, chạy loạn khắp mật thất rộng rãi này như một tia sét màu vàng. Chốc lát sau ông lại biến thành một con rắn dài, liên tục bò đi bò lại. Không ngừng biến hình như vậy, Cực Ác lão nhân lại thấy rất hưng phấn.
La Chinh chẳng thèm để ý tới Cực Ác lão nhân nữa, ánh mắt chỉ dừng lại trên cái khay này.
Dốc sức trong đấu trường của các vị thần lâu như vậy cũng là vì cái khay này, trong lòng hắn cũng hy vọng đám đất sét này có thể giúp hắn vượt qua bình cảnh!
Tại sao pho tượng Vạn Thú Kim Loan này lại được đặt trên chiếc khay như vậy? Đáng tiếc, khó có thể kiểm chứng lai lịch của tượng Vạn Thú Kim Loan, nếu không có lẽ La Chinh còn muốn đi tìm nguồn gốc…
“Két!”
Chỉ thấy La Chinh đưa tay ấn nhẹ, cái khay được tạo ra bởi đất sét kia liền xuất hiện một vết nứt. Hắn xoay nhẹ, khoảng một phần sáu cái khay này bị bẻ xuống, thế giới trong cơ thể hắn đã đói khát tới mức không thể nhịn được, đang không ngừng thúc giục La Chinh.
Hắn không hề do dự, đưa phần đất sét này vào thế giới trong cơ thể ngay…
“Tõm…”
Sau khi phần đất sét này rơi xuống biển hỗn độn của La Chinh, không ngờ biển vẫn không có động tĩnh gì.
La Chinh cũng căng thẳng quan sát cảnh tượng này. Chắc không phải vì đào lên đã quá lâu nên mất tác dụng đâu nhỉ?
Ngẫm lại thì tốc độ phản ứng của phần đất sét đầu tiên hắn thả vào đúng là khá chậm, bởi vì phần đất sét kia đã được người Thiết gia đào ra quá lâu, còn phần đất sét “tươi” lấy được từ hang động kia lại nhanh có phản ứng.
Thời gian tồn tại của khay đựng tượng Vạn Thú Kim Loan còn lâu hơn, chắc thời gian phản ứng cũng sẽ chậm hơn một chút.
Chỉ là quá trình chờ đợi có chút giày vò, nhỡ để lâu rồi nên phần đất sét này thật sự vô dụng thì thời gian La Chinh có thể ngưng tụ thần cách lại phải lùi tiếp!
Sau khoảng nửa giờ…
Một bọt khí bắt đầu nổi lên từ đáy biển hỗn độn, sau đó càng nhiều bọt khí bắt đầu không ngừng trào ra…
Thấy vậy, La Chinh mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra lo lắng của hắn là thừa.
Bọt khí không ngừng nổi lên, trên vùng trời của biển hỗn độn cũng hình thành một đám mây nhỏ. Trong lúc đám mây này không ngừng lan rộng, La Chinh cũng hòa đạo uẩn của bản thân vào trong đó. Không lâu sau, trên bầu trời xuất hiện một đám mây kiếm khổng lồ.
Thể tích của phần đất sét mà La Chinh vừa mới đưa vào kia lớn hơn hai lần trước không ít, đám mây kiếm được hình thành đương nhiên cũng lớn hơn. Sau khi mây hình kiếm được ngưng tụ, nó liền trôi về phía bàn thần cách ở trung tâm thế giới này…
Có kinh nghiệm của mấy lần trước, La Chinh không cần phải nhìn chằm chằm xem mây kiếm ngưng tụ ra thần cách thế nào nữa, mà tiếp tục bẻ vụn phần đất sét kia để đưa vào thế giới trong cơ thể.
Không lâu sau, những đám mây kiếm lớn ở thế giới trong cơ thể của La Chinh chậm rãi trôi trên bầu trời, mà khối pha lê trong bàn thần cách cũng càng lúc càng lớn!
Chương 1Vietwriter.net3BIẾN HÌNH
Hai người này ầm ĩ một lúc lâu, sau đó bị Hàm Cửu Di cản lại.
Cuối cùng La Chinh cũng không cho Hàm Lưu Tô một lời hứa hẹn.
Trong mắt La Chinh, cho dù là Khê Ấu Cầm đang ở vũ trụ Đại Diễn, hay Hoa Thiên Mệnh đã tiến vào Thần Vực và nhóm người Ninh Vũ Điệp trốn trong Tiên Phủ, bọn họ đều là những người được sinh ra trong vũ trụ Đại Diễn và có liên quan tới sự sống còn của vũ trụ Đại Diễn!
Nhưng Hàm Lưu Tô lại hoàn toàn khác. So với cả đại cuộc, nàng chỉ là một người ngoài. Bây giờ nàng kiên quyết muốn bị cuốn vào trong thế cuộc, đó là chuyện rất không sáng suốt, La Chinh cũng không muốn làm như vậy.
Cuối cùng, Hàm Lưu Tô vẫn hậm hực rời đi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thất vọng. Nhìn bóng lưng nàng có chút cô đơn, trong lòng La Chinh cũng cảm thấy trống rỗng.
Hàm Cửu Di không nói gì về tranh chấp của hai người, nàng cũng mơ hồ cảm thấy bản thân sẽ phải đối mặt với sự lựa chọn, thậm chí cả đảo nổi, cả Thần Vực!
Từ khi đảo nổi và các Thánh Đường thành lập tới nay, Thần Vực đã ổn định suốt vô số thần kỷ nguyên…
Đối với người bình thường, đây là sự tồn tại vĩnh hằng.
Nhưng đối với các vị thần vốn có tuổi thọ vĩnh hằng, sống càng lâu lại thấy được càng nhiều, cũng càng có thể thấy được nhiều mối nguy hơn.
Ví dụ như thuyết về sự sụp đổ của thần Vực, ví dụ như thuyết về biển Thời Gian đang dần dần mở rộng. Cũng vì vậy mà có rất nhiều cuộc tranh luận vô tận, đến tận bây giờ cũng không có một kết luận hoàn chỉnh.
Trong những năm tháng vô tận đã qua, những mâu thuẫn này vẫn chưa được chứng minh, khiến các vị thần, thậm chí các thánh nhân đều vô cùng mơ hồ…
Mấy canh giờ sau…
Trong một mật thất tu luyện cấp cao nhất của điện Tử Hồn.
Có thể dùng những mật thất này, cơ bản đều là thần cấp cao trong điện Tử Hồn.
La Chinh ngồi ngay ngắn trong đó, lật tay, pho tượng Vạn Thú Kim Loan kia liền xuất hiện trước mặt hắn…
Bức tượng màu vàng trên pho tượng Vạn Thú Kim Loan này không giống sư tử, cũng chẳng giống hổ, không biết là thứ gì.
Hàm gia đã lấy món pháp bảo này ra thì bản thân nó cũng là một món pháp bảo tốt. Đã đến lúc có thể dành một chút thời gian để luyện hóa…
Sau khi quan sát pho tượng Vạn Thú Kim Loan này một lúc, hắn thấy phần lưng bức tượng có một thần văn hình tròn nhỏ.
Chú ý tới thần văn này, ngón tay La Chinh liền chạm vào nó, tiện thể rót một chút khí hỗn độn vào trong!
“Xì…”
Khí hỗn độn chảy dọc theo thần văn kia một lúc, sau đó thần văn bắt đầu quay không ngừng, rồi từ từ nâng lên, phần dưới hình thành một cái phễu nho nhỏ.
“Nhỏ máu nhận chủ?”
La Chinh hơi híp mắt, cắt nhẹ đầu ngón tay, một giọt máu tươi màu vàng lặng lẽ chảy vào trong đó.
Sau khi máu tươi màu vàng chảy xuống theo cái phễu nho nhỏ kia, từng tia cảm ứng kỳ lạ xuất hiện trong đầu La Chinh…
Cùng lúc đó, pho tượng Vạn Thú Kim Loan này có vẻ như sống lại. Bề mặt vốn màu vàng nhạt bắt đầu tỏa ra từng tia sáng bóng, đồng thời bắt đầu đi xung quanh mật thất này theo sự điều khiển của La Chinh.
“Bản thân tượng Vạn Thú Kim Loan vốn có sức mạnh rất lớn, lại có thể tùy ý biến hình, vật liệu hình như là…” La Chinh lộ vẻ kỳ lạ.
Hồi còn ở vũ trụ Đại Diễn, thân thể mà Thiên Vị tộc tạo ra cho chín con Chân Long chính là thân Thiên Diễn. Trên thực tế, thân Thiên Diễn có thể tự do biến hình, nhưng không hề vững bền như vậy, ưu điểm cũng rất rõ ràng, sau khi bị đánh tan còn có thể lại ngưng tụ ra thân thể mới một lần nữa.
Pho tượng Vạn Thú Kim Loan trước mặt này cũng được tạo ra từ thân Thiên Diễn, nhưng hình như còn cho thêm rất nhiều vật liệu phức tạp vào trong Thiên Diễn Tinh Hoa. Các vật liệu này không chỉ có thể giúp nó tùy ý biến hình, mà còn rất bền chắc!
“Biến hình!”
La Chinh vừa mới nghĩ vậy, pho tượng “quái vật” này đã từ từ đứng thẳng hai chân, giống như người đang đứng lên, bộ lông màu vàng trên người cũng dần nhập vào trong cơ thể, đầu của quái thú hóa thành đầu người. Cuối cùng tượng Vạn Thú Kim Loan biến thành một pho tượng hình người cao ngang hắn.
“Cực Ác lão nhân!”
La Chinh đã giải trừ phong ấn linh hồn cho Cực Ác lão nhân trong đầu.
Sau khi tiến vào đảo nổi, La Chinh đối mặt với rất nhiều cường giả, để tránh bản thân bị phát hiện, ông ta đã tự phong ấn bản thân ở trong đầu La Chinh. Bây giờ, sau khi La Chinh giải trừ phong ấn, Cực Ác lão nhân liền chú ý tới pho tượng hình người màu vàng trong mật thất này.
“Đây là cái gì?” Cực Ác lão nhân quan sát một lúc, trên mặt đầy vẻ tò mò.
“Đây là pho tượng Vạn Thú Kim Loan, nhưng có thể tùy ý biến hình. Ta đã biến nó thành hình người, có thể làm thân thể của ông đấy nhỉ?” La Chinh khẽ cười nói.
“Pho tượng Vạn Thú Kim Loan kia có thể tùy ý biến hình?” Vẻ mặt của Cực Ác lão nhân hơi thay đổi, trong mắt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Mặc dù La Chinh không nói, nhưng ông ta cũng có thể đoán ra sự sắp xếp của La Chinh.
Hiện tại, thần thể của Cực Ác lão nhân đã bị hủy, quả thật không tìm được một thân xác nào thích hợp. Dù sao thì pho tượng Vạn Thú Kim Loan này cũng là chí bảo hồng mông, nếu thật sự có thể tùy ý biến hình thì dùng làm thân thể của ông cũng tạm được, vẫn tốt hơn là co đầu rụt cổ ngủ trong đầu La Chinh!
Sau đó Cực Ác lão nhân liền lướt ra khỏi đầu La Chinh, lao vào trong pho tượng Vạn Thú Kim Loan. Sau khi La Chinh trao quyền kiểm soát pho tượng Vạn Thú Kim Loan cho Cực Ác lão nhân, nó lại biến đổi hình dạng một lần nữa. Chẳng mấy chốc, nó đã hóa ra tướng mạo giống Cực Ác lão nhân như đúc, nhưng toàn thân lại phát sáng lấp lánh.
“Nhưng nếu ở trong đảo nổi Hàm gia đi lại với bộ dạng này thì sợ là không tiện lắm.” Cực Ác lão nhân nói xong thì lại biến hình thành một con sư tử vô cùng uy mãnh, chạy loạn khắp mật thất rộng rãi này như một tia sét màu vàng. Chốc lát sau ông lại biến thành một con rắn dài, liên tục bò đi bò lại. Không ngừng biến hình như vậy, Cực Ác lão nhân lại thấy rất hưng phấn.
La Chinh chẳng thèm để ý tới Cực Ác lão nhân nữa, ánh mắt chỉ dừng lại trên cái khay này.
Dốc sức trong đấu trường của các vị thần lâu như vậy cũng là vì cái khay này, trong lòng hắn cũng hy vọng đám đất sét này có thể giúp hắn vượt qua bình cảnh!
Tại sao pho tượng Vạn Thú Kim Loan này lại được đặt trên chiếc khay như vậy? Đáng tiếc, khó có thể kiểm chứng lai lịch của tượng Vạn Thú Kim Loan, nếu không có lẽ La Chinh còn muốn đi tìm nguồn gốc…
“Két!”
Chỉ thấy La Chinh đưa tay ấn nhẹ, cái khay được tạo ra bởi đất sét kia liền xuất hiện một vết nứt. Hắn xoay nhẹ, khoảng một phần sáu cái khay này bị bẻ xuống, thế giới trong cơ thể hắn đã đói khát tới mức không thể nhịn được, đang không ngừng thúc giục La Chinh.
Hắn không hề do dự, đưa phần đất sét này vào thế giới trong cơ thể ngay…
“Tõm…”
Sau khi phần đất sét này rơi xuống biển hỗn độn của La Chinh, không ngờ biển vẫn không có động tĩnh gì.
La Chinh cũng căng thẳng quan sát cảnh tượng này. Chắc không phải vì đào lên đã quá lâu nên mất tác dụng đâu nhỉ?
Ngẫm lại thì tốc độ phản ứng của phần đất sét đầu tiên hắn thả vào đúng là khá chậm, bởi vì phần đất sét kia đã được người Thiết gia đào ra quá lâu, còn phần đất sét “tươi” lấy được từ hang động kia lại nhanh có phản ứng.
Thời gian tồn tại của khay đựng tượng Vạn Thú Kim Loan còn lâu hơn, chắc thời gian phản ứng cũng sẽ chậm hơn một chút.
Chỉ là quá trình chờ đợi có chút giày vò, nhỡ để lâu rồi nên phần đất sét này thật sự vô dụng thì thời gian La Chinh có thể ngưng tụ thần cách lại phải lùi tiếp!
Sau khoảng nửa giờ…
Một bọt khí bắt đầu nổi lên từ đáy biển hỗn độn, sau đó càng nhiều bọt khí bắt đầu không ngừng trào ra…
Thấy vậy, La Chinh mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra lo lắng của hắn là thừa.
Bọt khí không ngừng nổi lên, trên vùng trời của biển hỗn độn cũng hình thành một đám mây nhỏ. Trong lúc đám mây này không ngừng lan rộng, La Chinh cũng hòa đạo uẩn của bản thân vào trong đó. Không lâu sau, trên bầu trời xuất hiện một đám mây kiếm khổng lồ.
Thể tích của phần đất sét mà La Chinh vừa mới đưa vào kia lớn hơn hai lần trước không ít, đám mây kiếm được hình thành đương nhiên cũng lớn hơn. Sau khi mây hình kiếm được ngưng tụ, nó liền trôi về phía bàn thần cách ở trung tâm thế giới này…
Có kinh nghiệm của mấy lần trước, La Chinh không cần phải nhìn chằm chằm xem mây kiếm ngưng tụ ra thần cách thế nào nữa, mà tiếp tục bẻ vụn phần đất sét kia để đưa vào thế giới trong cơ thể.
Không lâu sau, những đám mây kiếm lớn ở thế giới trong cơ thể của La Chinh chậm rãi trôi trên bầu trời, mà khối pha lê trong bàn thần cách cũng càng lúc càng lớn!