Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 91
Hơn hai trăm món huyền khí được đặt chỉnh chỉnh tề tề cùng một chỗ.
Chưởng quầy trung niên cầm một cái bàn tính kim loại trên tay, ngón tay gảy loạn không ngừng, tạo thành tiếng vang lách ca lách cách.
“Tổng cộng hai trăm hai mươi món huyền khí. Chỗ huyền khí này có phân giá cao thấp, ta cứ chia đều một huyền khí là một trăm viên Phương Tinh mà tính, thì tổng cộng là hai vạn hai nghìn viên Phương Tinh.” Chưởng quầy trung niên tính xong, lại nói với La Chinh: “Ngài mua một lúc nhiều như vậy, Thiên Cơ Các chúng ta theo lý sẽ chiết khấu cho ngài mười phần trăm. Dựa theo đó làm tròn số, sẽ thu của ngài hai vạn viên Phương Tinh, ngài xem giá này đã hài lòng chưa?”
Ưu đãi mười phần trăm, cũng không tệ lắm. La Chinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó La Chinh đi cùng chưởng quầy trung niên ra khỏi Thiên Cơ Các, tiếp đó tìm được một cửa hiệu đổi tiền Thiên Lộc nằm trong một góc của khu phố chợ.
La Chinh vào hiệu đổi tiền Thiên Lộc, lấy miếng lệnh bài màu vàng ra, thái độ người trong cửa hiệu cũng lập tức thay đổi. Người trong hiệu đổi tiền Thiên Lộc đều hiểu rất rõ, người giữ loại lệnh bài màu vàng này không giàu có thì cũng có thân phận cao quý, bọn họ tất nhiên phải tiếp đãi thật cẩn thận.
Sau đó hiệu đổi tiền Thiên Lộc lập tức viết một tờ ngân phiếu định mức hai vạn viên Phương Tinh đưa cho La Chinh. La Chinh lại giao qua tay cho chưởng quầy trung niên.
Như vậy vụ làm ăn này mới xem như hoàn thành.
Người đàn ông trung niên cố nén hưng phấn trong lòng. Tuy hắn ở Thiên Cơ Các cần cù nhiều năm, leo lên được cái chức chưởng quầy, nhưng lúc này bán đi được một số lượng lớn huyền khí thượng phẩm như thế, cũng đủ khiến hắn có được một khoản thu xa xỉ.
Trở lại Thiên Cơ Các, La Chinh liền dùng nhẫn tu di thu lại đống huyền khí trước mắt.
Không gian trong nhẫn tu di không lớn, thu hết hơn hai trăm món huyền khí thượng phẩm vào trong đó thì gần như đã sử dụng hết tất cả không gian bên trong.
Sau đó La Chinh liền rời đi.
Chờ sau khi La Chinh rời khỏi, một vị lão nhân với chòm râu dê đi từ lầu hai xuống, nói với chưởng quầy trung niên: “Ngươi nói vị đệ tử ngoại môn Thanh Vân Tông này, mua một lúc nhiều huyền khí như vậy để làm gì?”
Chưởng quầy trung niên cũng không thể hiểu nổi, chỉ có thể suy đoán và nói: “Chẳng lẽ thiếu niên này mua nhiều huyền khí thượng phẩm như vậy để đem lên phân phát trong Thanh Vân Tông?”
Lão nhân lắc đầu, hiển nhiên không hài lòng với đáp án này.
Chuyện này, có lẽ cả đời bọn họ cũng không thể đoán được.
Lúc La Chinh trở lại Thanh Vân Tông, trèo lên được Tiểu Vũ Phong thì đã là đêm khuya.
Vào phòng mình, trong mắt La Chinh lập tức hiện lên vẻ hưng phấn.
Hai trăm hai mươi món huyền khí, dựa theo tỷ lệ một món huyền khí thượng phẩm có thể luyện ra năm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa mà tính, vậy hắn có thể luyện ra được đến một ngàn một trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa.
Nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa như vậy, nếu cho Thanh Long hấp thu thì cũng đủ để thắp sáng hơn hai trăm miếng vảy rồng rồi!
Hiện tại La Chinh mới chỉ thắp sáng bảy miếng vảy rồng mà đã khiến thực lực hắn vượt xa người cùng cấp. Nếu thắp sáng hơn hai trăm miếng vảy liền một lúc, vậy sức mạnh của hắn sẽ gia tăng tới một mức độ khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhưng La Chinh cũng chỉ là nghĩ mà thôi.
Hắn tất nhiên sẽ không đổ hết tất cả Thiên Diễn Tinh Hoa vào miệng Thanh Long kia.
Nghĩ đến giá cả của Thiên Diễn Tinh Hoa, La Chinh cũng cảm thấy nóng lòng.
Năm mươi giọt Thiên Diễn Tinh Hoa có thể bán đấu giá được mười hai vạn, vậy năm trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa chẳng phải là có thể bán đấu giá được một trăm hai mươi vạn Phương Tinh sao?
Đương nhiên, La Chinh cũng hiểu rõ đạo lý vật quý vì hiếm.
Nếu hắn đem bán số lượng lớn Thiên Diễn Tinh Hoa trong cùng một lần, vậy số lượng Thiên Diễn Tinh Hoa trên thị trường quá nhiều, tất nhiên sẽ không còn cái giá này nữa. Cho nên nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa như vậy, hắn cần phải chia thành từng đợt mà bán.
Trước mắt, La Chinh vẫn phải luyện hóa hết số huyền khí thượng phẩm trong nhẫn tu di trước đã.
Nói là làm, La Chinh liền lấy một món huyền khí thượng phẩm ra khỏi nhẫn tu di, đó là một đôi đoản kiếm màu xanh.
La Chinh đặt đôi đoản kiếm màu xanh này ở trước mặt, sau đó kết nối với lò luyện to lớn trong đầu. Một luồng Hắc Hỏa đã lâu không thấy, lúc này giống như một chú chim nhỏ vui sướng chợt lóe lên rồi bay ra từ trong đầu hắn, hướng về phía đôi đoản kiếm màu xanh kia.
“Xèo xèo...”
Ngay lập tức, đôi đoản kiếm màu xanh đã biến mất trước mặt La Chinh, hóa thành bảy giọt Thiên Diễn Tinh Hoa, trôi nổi ở trước mặt hắn.
Ngay lúc Hắc Hỏa muốn cuốn Thiên Diễn Tinh Hoa vào trong đầu, trong tay La Chinh liền xuất hiện một cái bình, sau đó La Chinh nhanh tay thu lấy Thiên Diễn Tinh Hoa vào trong bình trước Hắc Hỏa.
Hắc Hỏa giống như có linh trí, bay vòng quanh La Chinh vài vòng, giống như đang kháng nghị loại hành vi này của La Chinh.
Thấy thế, ngón tay La Chinh lại chạm nhẹ lên nhẫn tu di, lấy ra tiếp một cái búa lớn màu vàng kim.
Hắc Hỏa theo lệ cũ lại cuốn về phía cây búa.
Cây búa màu vàng này là vũ khí thuộc loại tốt và có giá bán cao trong hơn hai trăm món huyền khí thượng phẩm, La Chinh vốn cho là nó có thể luyện ra nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa hơn.
Dù sao một đôi đoản kiếm lúc trước cũng đã luyện được bảy giọt, cây búa màu vàng này hẳn là sẽ không kém hơn so với đôi đoản kiếm kia.
Nhưng ngoài dự kiến của La Chinh, cây búa này cuối cùng chỉ luyện ra được ba giọt Thiên Diễn Tinh Hoa.
Trong một món huyền khí thượng phẩm có thể ẩn chứa bao nhiêu giọt Thiên Diễn Tinh Hoa, giờ La Chinh cũng có chút khó nắm bắt.
May là phẩm chất của đám huyền khí thượng phẩm này không đồng đều, có xấu cũng có tốt.
Một món huyền khí thượng phẩm có thể luyện ra nhiều nhất là chín giọt Thiên Diễn Tinh Hoa, mà ít nhất lại chỉ có hai giọt.
Nói chung, chia đều ra thì một món huyền khí thượng phẩm có thể luyện ra năm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa, điều này vẫn nằm trong dự tính của La Chinh.
Ước chừng mất một đêm.
La Chinh lợi dụng ngọn lửa Hắc Hỏa cường hãn, luyện hóa hơn trăm món huyền khí thượng phẩm, tổng cộng có được hơn năm trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa.
Bận rộn từ đêm khuya đến sáng sớm, Hắc Hỏa vốn dĩ vô cùng năng động, lúc này dường như cũng có chút ỉu xìu, tốc độ bay lượn không còn nhanh nhẹn như lúc trước, giờ nó đang trôi lơ lửng trước mặt La Chinh.
Hắc Hỏa này tựa hồ cũng biết mệt mỏi.
Nhìn thấy vậy, La Chinh cũng có chút không đành lòng, nên dừng việc luyện hóa lại.
Đồng thời La Chinh lấy ra hai trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa từ trong bình ném cho Hắc Hỏa.
Hắc Hỏa kia giống cứ như con chó nhỏ ngửi thấy hơi xương, bộ dáng vốn đang uể oải ỉu xìu bay biến đi đâu hết. Nó lập tức cuốn lấy toàn bộ hai trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa mà La Chinh vừa tách ra, sau đó bay trở về trong đầu La Chinh.
Chỉ sau một hơi thở, hai trăm giọt Thiên Diễn Tinh Hoa liền bị rót vào trong miệng Thanh Long trên lò luyện.
Sau đó một miếng vảy rồng được thắp sáng lên, tỏa ra ánh sáng xanh biếc trong suốt.
Tiếp đó, từng miếng vảy rồng bắt đầu nối tiếp nhau mà sáng lên.
Chỉ chốc lát sau, trên người Thanh Long đã có bốn mươi miếng vảy rồng phát sáng!
Cộng thêm số vảy trước đây La Chinh đã thắp sáng, tổng cộng đã có bốn mươi bảy miếng vảy rồng sáng lên.
Những miếng vảy đó nằm song song ở cùng một chỗ, khi quan sát ở trong đầu sẽ thấy chúng tạo thành một mảng nhỏ, nhìn có vẻ vô cùng tráng lệ!
Nhìn thấy một mảng ánh sáng màu xanh lục kia, trong lòng La Chinh cũng hơi hơi kích động. Nếu mượn dùng hết sức mạnh của bốn mươi bảy miếng vảy rồng trong cùng một lượt, cộng thêm sức mạnh của bản thân, vậy hắn có thể đạt tới trình độ nào?
Hiện tại cho dù La Chinh bị Thúc Thiên Hoàn của Liễu Tồn Thế trói buộc hoàn toàn, chỉ sợ hắn cũng có thể dùng sức mạnh để thoát ra!
Nếu một quyền của hắn đánh vào những kẻ mới bước vào Tiên Thiên Cảnh, có lẽ bọn họ sẽ bị đánh thành bột mịn.
Một đêm đã luyện hóa được hơn trăm món huyền khí thượng phẩm, La Chinh tạm thời ngừng lại. Dù sao Hắc Hỏa cũng đã hơi suy yếu, tạm thời cho nó nghỉ ngơi vài ngày.
Mấy ngày này, La Chinh thi thoảng mới ra ngoài, phần lớn thời gian đều tu luyện ở trong phòng.
Số huyền khí thượng phẩm mua từ Thiên Cơ Các đều đã bị La Chinh luyện hóa hết. Hắn rót một nửa số Thiên Diễn Tinh Hoa luyện được vào miệng Thanh Long, tổng cộng đã thắp sáng lên được hơn trăm miếng vảy rồng.
Trên tay La Chinh còn dư lại hơn sáu trăm giọt, hắn định để bán.
Nhưng lúc này trong lòng La Chinh còn có một ít băn khoăn.
Nhớ lại trong hội đấu giá, chỉ là năm mươi giọt Thiên Diễn Tinh Hoa mà đã dẫn đến oanh động và tranh đoạt lớn như vậy. Nếu hắn đem bán liền một lúc sáu trăm giọt, liệu có chuốc phiền toái vào người không?
Tục ngữ nói rất đúng, thất phu vô tội hoài bích có tội(1). Khi không có thực lực tuyệt đối mà trên người La Chinh lại mang theo nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa như vậy, nếu bị kẻ khác biết được, chỉ sợ sẽ mang đến họa sát thân.
Mặc dù La Chinh cho rằng Chương Vô Huyền đáng tin, hắn thậm chí có thể trực tiếp giao Thiên Diễn Tinh Hoa cho Chương Vô Huyền, nhưng Chương Gia cũng không phải do một mình Chương Vô Huyền làm chủ, nếu người ta muốn có càng nhiều thì sẽ lần theo nguồn cung để tìm tới hắn, đến lúc đó nghĩ thôi cũng thấy phiền toái.
Cho nên chuyện bán đấu giá Thiên Diễn Tinh Hoa còn cần tính toán kỹ hơn.
Đã nhiều ngày trên Tiểu Vũ Phong sóng yên gió lặng, các đệ tử cũng đều đang khắc khổ tu luyện, thể ngộ.
La Chinh cũng không ngoại lệ.
Công pháp thánh giai Thiên Ma Thần Quyền có uy lực cường hãn, nhưng cũng đặc biệt khó luyện.
Mặt trời mọc từ phía Đông mang theo những tia nắng đầu tiên, La Chinh vận chuyển tâm pháp, đánh từng quyền vào không khí.
Sau khi tiêu hao hết chân khí Thiên Ma trong cơ thể, La Chinh mới ngồi tại chỗ, vận chuyển tâm pháp Tử Đàn Quyền, tu luyện ra chân khí Tử Đàn. Sau đó hắn lợi dụng đặc tính của chân khí Thiên Ma để nó cắn nuốt chân khí Tử Đàn, nhanh chóng bổ sung chân khí Thiên Ma.
Tuy rằng Thiên Ma Thần Quyền rất khó tu luyện, nhưng sau khi La Chinh không ngừng luyện tập, đến giờ cũng dần thông thạo.
Không chỉ luyện thuần thục chiêu thứ nhất Ma Động Thiên Hạ, hắn còn nắm giữ thêm được chiêu thứ hai: Vạn Ma Dũng Động.
Chiêu thứ hai tuy rằng không có uy lực to lớn giống như Ma Động Thiên Hạ, nhưng một lần lại có thể công kích nhiều mục tiêu, vô cùng hiệu quả khi đối mặt với kẻ địch có số lượng đông đảo.
Ngay lúc La Chinh còn đang một mình luyện tập ở trong một góc của Tiểu Vũ Phong, trên sườn núi bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông rung.
“Tiếng chuông này là muốn triệu tập tất cả đệ tử ngoại môn, không biết là có chuyện gì?” La Chinh đứng trên vách đá nhìn về chỗ sườn núi. Không ít đệ tử nối đuôi nhau mà ra, tụ tập về phía quảng trường trên núi, La Chinh cũng dừng việc tu luyện, nhảy xuống khỏi vách đá, chạy về phía quảng trường.
Trên quảng trường, dường như tất cả đệ tử ngoại môn đều đã tụ tập tại đây.
Tô Linh Vận mặc bộ đồ màu lam nhạt đang đứng sừng sững giữa quảng trường, mà bên cạnh Tô Linh Vận, còn có vật to lớn.
Nhưng giờ phút này, nó bị một tấm vải màu vàng phủ kín bùa chú che kín, đệ tử ngoại môn không thấy được trong đó rốt cuộc là có thứ gì.
(1)thất phu vô tội, hoài bích có tội: Kẻ không biết không có tội, nhưng chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – chỉ người vốn không có tội, nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng, nhan sắc,… cũng có thể mang đến tai hoạ.