Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82: 82: Sinh Nhật Lục Hàn
Hôm nay là ngày sinh nhật của Lục Hàn rồi, Giản Nhu cô cũng nghiên cứu rất nhiều cái bánh kem, cô muốn tự tay làm bánh cho anh.
Lục Hàn đã dọn ra ở riêng nên cô sẽ tổ chức sinh nhật cho anh ở biệt thự riêng của anh.
Sáng nhân lúc anh đi làm cô nhanh chóng đem nguyên liệu về đó làm.
Khi tối cô có hỏi Khương Ngọc để cho cô ấy đưa ra gợi ý để tặng quà nhưng cô nghe xong thì lại cảm thấy mấy thứ đó không cần thiết lắm, nên cô đã tự chọn quà cho anh là một cây bút máy để anh có thể đem bên mình.
Gần đến chiều cô mới làm xong, còn trang trí lại bàn ăn, cô đã rãi khắp sàn nhà bếp cánh hoa hồng nhìn rất lãng mạn.
Cô làm xong thì tìm một phòng nào đó rồi tắm rửa trang điểm lại để đón sinh nhật cùng anh.
Khoảng 7 giờ cô nghe tiếng xe, đoán chắc là anh đã về nên cô nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Anh vừa mở cửa vào cô liền chào đón anh bằng một pháo hoa, chút xíu hồn anh đã bay ra luôn rồi, anh cố lấy lại bình tĩnh nhìn cô.
Giản Nhu:" Hihi Happy birthday!"
Lục Hàn:" Em làm anh bất ngờ đấy!"
Giản Nhu:" Anh nhắm mắt lại đi!"
Lục Hàn:" Nghe theo em!" * nhắm lại*
Cô dắt anh đi từ từ xuống phòng bếp, cô cầm bánh kem lên đứng trước mặt rồi nói:" Anh mở mắt ra đi!"
Lục Hàn:" Cảm ơn em Bảo bối!"
Giản Nhu:" Anh mau ước nguyện rồi thổi nến đi!"
Lục Hàn:" Được!"* nhắm mắt lại ước+ thổi nến*
Giản Nhu:" Chúng ta mau ăn thôi!"
Lục Hàn:" Được!"
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.
Ngày hôm nay anh cảm thấy thật hạnh phúc.
Được cô tạo cho bất ngờ nữa, lúc đầu anh tính cũng không làm gì cho ngày hôm nay.
Giản Nhu:" Ngon không? đều một tay em làm đấy!"
Lục Hàn:" Rất ngon! cảm ơn em bảo bối!"
Giản Nhu:" Hôm nay ngày sinh nhật của anh mà đừng cảm ơn em nữa!"
Lục Hàn:" Vậy tối nay ở cùng anh luôn nhé!"
Giản Nhu:" Được để lát em điện cho mẹ em một tiếng!"
Lục Hàn:" Ừm!"
Giản Nhu:" A đúng rồi cái này cho anh! quà em chuẩn bị đấy!"
Lục Hàn:" Em là món quà lớn nhất rồi nên cũng đâu nhất thiết tặng mấy món này cho anh!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Vậy trả lại cho em!"
Lục Hàn:" Đã tặng quà cho anh rồi còn lấy lại sao? đừng hòng!"
Giản Nhu:" Hứ!"
Anh không nói gì liền lấy tay chét một chút bánh kem rồi quẹt lên mặt của cô.
Giản Nhu:" Anh dám chét em sao!"
Lục Hàn* chét thêm một lần nữa!*
Giản Nhu:" Anh muốn chết sao! đứng lại đó!
Lục Hàn:" Không đó!"
Anh chét xong liền chạy đi hại cô chạy theo muốn tắt thở, thấy cô chạy thở không ra hơi anh đành nhường cho cô một chút.
Đợi khi cô trả thù được rồi thì mặt của hai đã đầy bánh kem luôn rồi.
Giản Nhu:" Mặt anh mắc cười quá đi haha!"
Lục Hàn* cười*:" Mặt em cũng có khác gì anh đâu!"
Giản Nhu:" Chụp hình một tấm đi!"
Lục Hàn:" Được!"
Hai người chụp xong, nhìn lại ảnh thì cười thêm một trận nữa rồi lên phòng rửa mặt ra, hại cô lại thay đồ mới nữa rồi vì bánh kem đã dính lên váy rồi.
Hôm nay cô chỉ đem một bộ lại thôi nên anh đã đưa áo sơ mi của mình cho cô mặc tạm để ngày mai anh kêu người đem váy lại cho cô.
Sau khi thay đồ xong cô bước ra anh liền đứng hình vài phút, trong lòng thì đang âm thầm hối hận vì đưa áo đó cho cô mặc, chiếc áo chỉ dài đến đùi không che chắn được hết nên đã lộ ra đôi chân thon dài của cô.
Tóc của cô được bới lên nhưng vẫn còn tóc con xã xuống nhìn cô hiện giờ rất quyến rũ.
Giản Nhu:" Anh sao vậy!"
Lục Hàn:" À…kh…không…sao!"
Giản Nhu:" Vậy chúng ta xuống dọn thôi!"
Lục Hàn:" Em cứ ở đây đi! để anh dọn cho! em vất vả nguyên cả buổi rồi! đừng bướng nghe lời anh!"
Giản Nhu:" Được em nghe theo lời anh!"
Cô ngồi trên giường anh nghịch điện thoại còn anh thì xuống dọn dẹp.
Một lúc lâu thì anh mới lên trên tay còn cầm theo ly sữa nữa.
Lục Hàn:" Em uống sữa chút đi!"
Giản Nhu:" Vâng!"
Lục Hàn:" Em có muốn xem phim không?"
Giản Nhu:" Có a! chúng ta xem phim ma đi!"
Lục Hàn:" Không được! em sợ rồi còn muốn xem sao?"
Giản Nhu:“Vậy anh chọn phim đi!”
Lục Hàn:" Được!"
Tuy nói xem phim nhưng hai người không xem được bao nhiêu hết vì anh lúc nào cũng đưa môi đến hôn lên môi cô một lúc lâu mới buông tha, rồi chuyển xuống chiếc cổ trắng của cô.
Giản Nhu:" Ưm…Đừng cắn! anh mau tránh ra coi!"
Lục Hàn:" Bảo bối em thơm quá!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Anh nghiêm túc lại coi!"
Lục Hàn:" Được!"
Chữ " được " của anh chỉ đúng có mấy phút trước thôi, lúc sau thì vẫn tiếp tục hôn cô một lần nữa.
Lần này là hôn sâu còn cắn mút môi cô mạnh bạo nữa khiến môi cô sưng lên.
Lục Hàn * giọng khàn*:" Bảo bối anh chịu không được rồi! phải làm sao đây!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Anh…tại anh hết!"
Lục Hàn* cười*:" Cho anh được không?"
Giản Nhu:" Em…em sợ!"
Lục Hàn:" Anh hứa sẽ chịu trách nhiệm với em! nếu em không tin thì ngày mai chúng ta đến cục dân chính đăng kí kết hôn!"
Giản Nhu:" Không phải! em sợ đau! em tìm hiểu rồi lần đầu là đau lắm!"
Lục Hàn:" Anh hứa sẽ nhẹ nhàng! cho anh được không?"
Giản Nhu* hồi hộp*:“Em…”* gật đầu*.
Lục Hàn đã dọn ra ở riêng nên cô sẽ tổ chức sinh nhật cho anh ở biệt thự riêng của anh.
Sáng nhân lúc anh đi làm cô nhanh chóng đem nguyên liệu về đó làm.
Khi tối cô có hỏi Khương Ngọc để cho cô ấy đưa ra gợi ý để tặng quà nhưng cô nghe xong thì lại cảm thấy mấy thứ đó không cần thiết lắm, nên cô đã tự chọn quà cho anh là một cây bút máy để anh có thể đem bên mình.
Gần đến chiều cô mới làm xong, còn trang trí lại bàn ăn, cô đã rãi khắp sàn nhà bếp cánh hoa hồng nhìn rất lãng mạn.
Cô làm xong thì tìm một phòng nào đó rồi tắm rửa trang điểm lại để đón sinh nhật cùng anh.
Khoảng 7 giờ cô nghe tiếng xe, đoán chắc là anh đã về nên cô nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Anh vừa mở cửa vào cô liền chào đón anh bằng một pháo hoa, chút xíu hồn anh đã bay ra luôn rồi, anh cố lấy lại bình tĩnh nhìn cô.
Giản Nhu:" Hihi Happy birthday!"
Lục Hàn:" Em làm anh bất ngờ đấy!"
Giản Nhu:" Anh nhắm mắt lại đi!"
Lục Hàn:" Nghe theo em!" * nhắm lại*
Cô dắt anh đi từ từ xuống phòng bếp, cô cầm bánh kem lên đứng trước mặt rồi nói:" Anh mở mắt ra đi!"
Lục Hàn:" Cảm ơn em Bảo bối!"
Giản Nhu:" Anh mau ước nguyện rồi thổi nến đi!"
Lục Hàn:" Được!"* nhắm mắt lại ước+ thổi nến*
Giản Nhu:" Chúng ta mau ăn thôi!"
Lục Hàn:" Được!"
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.
Ngày hôm nay anh cảm thấy thật hạnh phúc.
Được cô tạo cho bất ngờ nữa, lúc đầu anh tính cũng không làm gì cho ngày hôm nay.
Giản Nhu:" Ngon không? đều một tay em làm đấy!"
Lục Hàn:" Rất ngon! cảm ơn em bảo bối!"
Giản Nhu:" Hôm nay ngày sinh nhật của anh mà đừng cảm ơn em nữa!"
Lục Hàn:" Vậy tối nay ở cùng anh luôn nhé!"
Giản Nhu:" Được để lát em điện cho mẹ em một tiếng!"
Lục Hàn:" Ừm!"
Giản Nhu:" A đúng rồi cái này cho anh! quà em chuẩn bị đấy!"
Lục Hàn:" Em là món quà lớn nhất rồi nên cũng đâu nhất thiết tặng mấy món này cho anh!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Vậy trả lại cho em!"
Lục Hàn:" Đã tặng quà cho anh rồi còn lấy lại sao? đừng hòng!"
Giản Nhu:" Hứ!"
Anh không nói gì liền lấy tay chét một chút bánh kem rồi quẹt lên mặt của cô.
Giản Nhu:" Anh dám chét em sao!"
Lục Hàn* chét thêm một lần nữa!*
Giản Nhu:" Anh muốn chết sao! đứng lại đó!
Lục Hàn:" Không đó!"
Anh chét xong liền chạy đi hại cô chạy theo muốn tắt thở, thấy cô chạy thở không ra hơi anh đành nhường cho cô một chút.
Đợi khi cô trả thù được rồi thì mặt của hai đã đầy bánh kem luôn rồi.
Giản Nhu:" Mặt anh mắc cười quá đi haha!"
Lục Hàn* cười*:" Mặt em cũng có khác gì anh đâu!"
Giản Nhu:" Chụp hình một tấm đi!"
Lục Hàn:" Được!"
Hai người chụp xong, nhìn lại ảnh thì cười thêm một trận nữa rồi lên phòng rửa mặt ra, hại cô lại thay đồ mới nữa rồi vì bánh kem đã dính lên váy rồi.
Hôm nay cô chỉ đem một bộ lại thôi nên anh đã đưa áo sơ mi của mình cho cô mặc tạm để ngày mai anh kêu người đem váy lại cho cô.
Sau khi thay đồ xong cô bước ra anh liền đứng hình vài phút, trong lòng thì đang âm thầm hối hận vì đưa áo đó cho cô mặc, chiếc áo chỉ dài đến đùi không che chắn được hết nên đã lộ ra đôi chân thon dài của cô.
Tóc của cô được bới lên nhưng vẫn còn tóc con xã xuống nhìn cô hiện giờ rất quyến rũ.
Giản Nhu:" Anh sao vậy!"
Lục Hàn:" À…kh…không…sao!"
Giản Nhu:" Vậy chúng ta xuống dọn thôi!"
Lục Hàn:" Em cứ ở đây đi! để anh dọn cho! em vất vả nguyên cả buổi rồi! đừng bướng nghe lời anh!"
Giản Nhu:" Được em nghe theo lời anh!"
Cô ngồi trên giường anh nghịch điện thoại còn anh thì xuống dọn dẹp.
Một lúc lâu thì anh mới lên trên tay còn cầm theo ly sữa nữa.
Lục Hàn:" Em uống sữa chút đi!"
Giản Nhu:" Vâng!"
Lục Hàn:" Em có muốn xem phim không?"
Giản Nhu:" Có a! chúng ta xem phim ma đi!"
Lục Hàn:" Không được! em sợ rồi còn muốn xem sao?"
Giản Nhu:“Vậy anh chọn phim đi!”
Lục Hàn:" Được!"
Tuy nói xem phim nhưng hai người không xem được bao nhiêu hết vì anh lúc nào cũng đưa môi đến hôn lên môi cô một lúc lâu mới buông tha, rồi chuyển xuống chiếc cổ trắng của cô.
Giản Nhu:" Ưm…Đừng cắn! anh mau tránh ra coi!"
Lục Hàn:" Bảo bối em thơm quá!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Anh nghiêm túc lại coi!"
Lục Hàn:" Được!"
Chữ " được " của anh chỉ đúng có mấy phút trước thôi, lúc sau thì vẫn tiếp tục hôn cô một lần nữa.
Lần này là hôn sâu còn cắn mút môi cô mạnh bạo nữa khiến môi cô sưng lên.
Lục Hàn * giọng khàn*:" Bảo bối anh chịu không được rồi! phải làm sao đây!"
Giản Nhu* đỏ mặt*:" Anh…tại anh hết!"
Lục Hàn* cười*:" Cho anh được không?"
Giản Nhu:" Em…em sợ!"
Lục Hàn:" Anh hứa sẽ chịu trách nhiệm với em! nếu em không tin thì ngày mai chúng ta đến cục dân chính đăng kí kết hôn!"
Giản Nhu:" Không phải! em sợ đau! em tìm hiểu rồi lần đầu là đau lắm!"
Lục Hàn:" Anh hứa sẽ nhẹ nhàng! cho anh được không?"
Giản Nhu* hồi hộp*:“Em…”* gật đầu*.