-
Chương 1158
“Các vị giáo dân, ngay trong đêm qua, Vu Thần đã hạ ý chỉ của thần, nói trong chúng ta có kẻ xúc phạm người. Nên chúng tôi đã điều tra suốt đêm, dưới sự chỉ dẫn của thần rốt cuộc cũng tìm được những kẻ xúc phạm kí Ỉ thần sử kia chậm rãi đi đi lại lại trên dàn tế, nói với vẻ mặt thần bí.
Nghe được lời của thần sử, tất cả giáo dân đều ồ lên, mọi người tự nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ nghỉ ngờ khó hiểu.
Trần Triệu Dương cũng giả bộ mù mịt, nhìn trái nhìn phải để bản thân không khác người.
“Mọi người không cần nhìn nữa, tôi đã xác định được kẻ xúc phạm kia rồi. Người đâu, giải kẻ xúc phạm kia đến cho tôi”, thần sử vung tay lên, cho người lôi kẻ xúc phạm kia đến.
Chẳng mấy chốc, năm người choàng khăn trùm màu đen bị dẫn ra, dựa vào dáng người của những người này thì bọn họ có bốn người đàn ông và một người phụ nữ.
Năm người họ bị đám người Vu Thần Giáo trói vào. một cây cột lớn, ngay sau đó, khăn trùm đầu của họ cũng bị kéo ra.
Vốn dĩ Trần Triệu Dương không quan tâm lắm sự xuất hiện của những người này, nhưng khi ánh mắt anh đảo qua người phụ nữ kia, đột nhiên trợn trừng mắt, cô gái kia là người anh quen biết.
Cô gái này chẳng phải ai xa lạ mà chính là cháu gái của Cố Kiến Trung — Cố Lăng Nhi. Lúc anh đi thành phố Vân Hải thì không gặp được Cố Lăng Nhi, không nghĩ tới cô ta lại rơi vào tình huống này.
Trong trí nhớ, Cố Lăng Nhi ranh mãnh quái đản, khuôn mặt ngọt ngào luôn khiến người ta vô cùng yêu thích. Nhưng mà hiện tại quần áo cô ta rách tả tơi, cả người dơ bẩn, chủ yếu nhất là ánh mắt trở nên chết lặng.
May mà Trần Triệu Dương dựa vào tính toán số mệnh có thể nhìn ra được, tuy rằng Cố Lăng Nhi rất nhếch nhác nhưng mà vẫn giữ được sự trong sạch. Trần Triệu Dương hơi ngạc nhiên, chỉ dựa vào dáng người của Cố Lăng Nhi ta, cô ta tuyệt đối là lựa chọn số một, làm gì có ai mà nhịn nổi chứ.
Nhưng dù như vậy Cố Lăng Nhi vẫn có thể tự bảo vệ bản thân, điều này khiến Trần Triệu Dương vô cùng kinh ngạc.
“Đối với những kẻ xúc phạm này, chúng ta có quy định rõ ràng, hỏa tế. Cho nên, năm kẻ xúc phạm này cần phải chịu hỏa tế, sử dụng thần lửa để tinh lọc linh hồn dơ bẩn của bọn hợ”, thần sử hừ lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, vài người tiến lên phía trước, bắt đầu dội xăng vào năm người bọn họ.
Năm người vốn đã mất tê liệt, đột nhiên cảm nhận được xăng trên người mình, tất cả lập tức đều tỉnh táo lại, điên cuồng gào thét.
“Các người la hét cái gì? Câm miệng hết cho tôi, đây chính là may mắn của các người, các người có thể được thần lửa tỉnh lọc linh hồn xấu xí của chính mình, đó là may mắn mà các người tu cả đời chưa chắc có được”, thần sử thấy bọn họ không ngừng la hét, nhất thời hừ lạnh một tiếng, cao ngạo nói.
“Ông nội của tôi là Cố Kiến Trung, ông ấy sẽ không bỏ qua cho các người” Cố Lăng Nhi cũng đã tỉnh táo vài phần, lúc này cũng cao giọng hét lên.
“Cô nói là cái ông già đạt cảnh giới tiên thiên kia sao? Cho dù là ông ta thì một tay tôi cũng có thể bóp chết”, nghe được lời của Cố Lăng Nhi, thần sử cười lạnh một tiếng, sau đó cao ngạo nói.
“Đốt lửa”, hắn ta nói xong, lập tức ra lệnh cho mấy người bên cạnh.
Lúc này trong lòng Cố Lăng Nhi hoàn toàn rối loạn, cô ta biết mình chắc chắn phải chết, những người này thật sự sẽ thiêu rụi cô ta.
Nghe được lời của thần sử, tất cả giáo dân đều ồ lên, mọi người tự nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ nghỉ ngờ khó hiểu.
Trần Triệu Dương cũng giả bộ mù mịt, nhìn trái nhìn phải để bản thân không khác người.
“Mọi người không cần nhìn nữa, tôi đã xác định được kẻ xúc phạm kia rồi. Người đâu, giải kẻ xúc phạm kia đến cho tôi”, thần sử vung tay lên, cho người lôi kẻ xúc phạm kia đến.
Chẳng mấy chốc, năm người choàng khăn trùm màu đen bị dẫn ra, dựa vào dáng người của những người này thì bọn họ có bốn người đàn ông và một người phụ nữ.
Năm người họ bị đám người Vu Thần Giáo trói vào. một cây cột lớn, ngay sau đó, khăn trùm đầu của họ cũng bị kéo ra.
Vốn dĩ Trần Triệu Dương không quan tâm lắm sự xuất hiện của những người này, nhưng khi ánh mắt anh đảo qua người phụ nữ kia, đột nhiên trợn trừng mắt, cô gái kia là người anh quen biết.
Cô gái này chẳng phải ai xa lạ mà chính là cháu gái của Cố Kiến Trung — Cố Lăng Nhi. Lúc anh đi thành phố Vân Hải thì không gặp được Cố Lăng Nhi, không nghĩ tới cô ta lại rơi vào tình huống này.
Trong trí nhớ, Cố Lăng Nhi ranh mãnh quái đản, khuôn mặt ngọt ngào luôn khiến người ta vô cùng yêu thích. Nhưng mà hiện tại quần áo cô ta rách tả tơi, cả người dơ bẩn, chủ yếu nhất là ánh mắt trở nên chết lặng.
May mà Trần Triệu Dương dựa vào tính toán số mệnh có thể nhìn ra được, tuy rằng Cố Lăng Nhi rất nhếch nhác nhưng mà vẫn giữ được sự trong sạch. Trần Triệu Dương hơi ngạc nhiên, chỉ dựa vào dáng người của Cố Lăng Nhi ta, cô ta tuyệt đối là lựa chọn số một, làm gì có ai mà nhịn nổi chứ.
Nhưng dù như vậy Cố Lăng Nhi vẫn có thể tự bảo vệ bản thân, điều này khiến Trần Triệu Dương vô cùng kinh ngạc.
“Đối với những kẻ xúc phạm này, chúng ta có quy định rõ ràng, hỏa tế. Cho nên, năm kẻ xúc phạm này cần phải chịu hỏa tế, sử dụng thần lửa để tinh lọc linh hồn dơ bẩn của bọn hợ”, thần sử hừ lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên, vài người tiến lên phía trước, bắt đầu dội xăng vào năm người bọn họ.
Năm người vốn đã mất tê liệt, đột nhiên cảm nhận được xăng trên người mình, tất cả lập tức đều tỉnh táo lại, điên cuồng gào thét.
“Các người la hét cái gì? Câm miệng hết cho tôi, đây chính là may mắn của các người, các người có thể được thần lửa tỉnh lọc linh hồn xấu xí của chính mình, đó là may mắn mà các người tu cả đời chưa chắc có được”, thần sử thấy bọn họ không ngừng la hét, nhất thời hừ lạnh một tiếng, cao ngạo nói.
“Ông nội của tôi là Cố Kiến Trung, ông ấy sẽ không bỏ qua cho các người” Cố Lăng Nhi cũng đã tỉnh táo vài phần, lúc này cũng cao giọng hét lên.
“Cô nói là cái ông già đạt cảnh giới tiên thiên kia sao? Cho dù là ông ta thì một tay tôi cũng có thể bóp chết”, nghe được lời của Cố Lăng Nhi, thần sử cười lạnh một tiếng, sau đó cao ngạo nói.
“Đốt lửa”, hắn ta nói xong, lập tức ra lệnh cho mấy người bên cạnh.
Lúc này trong lòng Cố Lăng Nhi hoàn toàn rối loạn, cô ta biết mình chắc chắn phải chết, những người này thật sự sẽ thiêu rụi cô ta.