-
Chương 208
Sau khi Hi Tắc li khai, đám Lâm Lôi từ sớm đã lên đường đi về hướng Ba Tư Nhĩ tỉnh thành. Đây là lần đầu tiên mọi người đi đường mà không phải vội vã, Ba Khắc ngũ huynh đệ mới gia nhập đội ngũ cũng đều là bát cấp chiến sĩ nên tốc độ đi đường cũng khá nhanh.
Chập tối ngày hôm sau, đám người Lâm Lôi đã tới một tòa tiểu trấn ở bên ngoài Ba Tư Nhĩ tỉnh thành.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Tiểu trấn này gọi là Vân Phong trấn." Tái Tư Lặc giới thiệu:
"Năm đó ta đã sống ở trong tiểu trấn này mười năm. Cư dân của Vân Phong trấn này khá chất phác, hơn nữa ở đây cũng không phải là đường giao thông quan trọng gì cả. Bình thường rất ít có người tới, ở đây còn rất yên tĩnh nữa."
Lâm Lôi gật gật đầu.
Cần nhất là phải yên tĩnh. Lần này cùng với Thi Đặc Lặc giao thủ suýt chút nữa thì mất cả tính mạng. Lâm Lôi đã hạ quyết tâm: Ít nhất lúc ở hình thái của nhân loại bình thường phải tu luyện tới cửu cấp chiến sĩ. Như vậy dưới tình huống Long hóa sẽ sơ nhập Thánh vực.
"Nếu như đạt tới Thánh vực sơ giai, trải qua vài năm, lĩnh ngộ về kiếm pháp của ta, lại thêm ta thiện trường về tốc độ, cho dù gặp lại Thi Đặc Lặc, đấu không lại thì cũng nắm chắc được khả năng đào mệnh."
Lâm Lôi đối với biến dị Long huyết chiến sĩ của bản thân vô cùng hiểu rõ.
Thôn phệ Hoạt long huyết cùng với viên long tinh của Cức bối thiết giáp long, biến dị long huyết chiến sĩ của Lâm Lôi có ưu điểm là tốc độ và phòng cực của Cức bối thiết giáp long.
Ba Khắc ngũ huynh đệ cũng nhìn toàn tiểu trấn yên tĩnh này, mục quang kiên nghị.
"Sẽ có một ngày nhất định phải vì nhi tử, thê tử đáng thương mà báo cừu." Ba Khắc ngũ huynh đệ bọn họ cũng biết quan hệ giữa Lâm Lôi, Tái Tư Lặc và Quang Minh giáo đình.
Không nghi ngờ gì nữa, đám người bọn họ từ hôm nay sẽ hành động theo Lâm Lôi.
Tiểu đoàn thể này đều có đại thù với Quang Minh giáo đình.
Ở phía tây Vân Phong trấn tiểu trấn, đám người Lâm Lôi lại cùng với quý tộc của tiểu trấn này giao tiếp một hồi, sau đó lấy một vạn kim tệ để nhờ không ít người bắt đầu kiến tạo một tòa phủ đệ.
Một vạn kim tệ ở nông thôn đủ để kiến tạo một tòa phủ đệ phi thường xa hoa rồi.
Còn Lệ Bối Tạp, Lệ Na tỷ muội hai người ngày hôm sau cũng được Lâm Lôi mang tới đây. Từ lúc này đám người Lâm Lôi an nhiên cự trụ tại đây, chuyên tâm tu luyện.
"Ào"
Sóng biển mãnh liệt vỗ lên bờ, vô số bọt sóng bắn lên, ở bờ cuối của mặt biển màu xanh lam, một nhân ảnh xa xa từ cuối đại hải cực tốc phi tới, chỉ thoáng chốc, nhân ảnh đã hạ xuống bờ biển. Người vừa tới chính là Thi Đặc Lặc.
"Lần này, sự tình phiền phức rồi." Thi Đặc Lặc trong lòng cũng rất phiền não.
Giáo đình đối với năm bát cấp nhục thể này rất xem trọng. Chỉ sợ cho dù là bỏ đi một Thánh vực cường giả, hay là đắc tội với Áo Bố Lai Ân đế quốc thì bọn họ cũng nguyện ý. Hải Đình Tư vì đề phòng vạn nhất mới để cho Thi Đặc Lặc hắn xuất mã.
Nhưng kết quả ...
Mục quang của Thi Đặc Lặc hướng vè toà Quang Minh đình viện to lớn ở phía xa xa.
"Vù." Thi Đặc Lặc trực tiếp ngự không phi hành, những thần điện kỵ sĩ canh giữ ở xung quanh Quang Minh thần điện thấy có người phi hành tới thần điện không khỏi có chút khẩn trương, đến lúc thấy Thi Đặc Lặc, mới yên tâm trở lại.
Quang Minh thần điện đệ cửu tầng.
"Thi Đặc Lặc quay về rồi." Hải Đình Tư qua khung cửa sổ đã nhìn thấy Thi Đặc Lặc bay về,
"Chuyện gì vậy? Thi Đặc Lặc sao chỉ quay về có một mình?"
Hải Đình Tư đã có dự cẩm bất diệu.
"Két, két." Không có thông báo, cửa phòng trực tiếp mở ra.
Thi Đặc Lặc như hàn băng vạn năm lạnh lùng bước vào.
"Thi Đặc Lặc, chuyện gì vậy? Những người khác đâu? Năm bát cấp thân thể đâu?" Hải Đình Tư nhíu mày, lập tức vội vã hỏi dồn.
Thi Đặc Lặc lắc đầu:
"Giáo hoàng bệ hạ. Năm bát cấp thân thể đó chúng ta lấy không được."
"Sao vậy?" Hải Đình Tư sắc mặt trầm xuống.
Bát cấp thân thể đối với Quang Minh giáo đình mà nói có thể tương đương với Thánh vực đỉnh phong cường giả a.
Thi Đặc Lặc trầm giọng:
"Giáo hoàng bệ hạ. Lúc đầu ta cùng với những người khác áp giải năm huynh đệ đó cứ thẳng đường mà tiến. Nhưng khi tới Khoa Đức quận thành rồi ở lại, chúng ta đã gặp hai người."
"Hai người nào?" Hải Đình Tư không cho rằng có người có thể ngăn cản Thi Đặc Lặc.
"Lâm Lôi, Tái Tư Lặc." Thi Đặc Lặc thanh âm lạnh băng.
"Lâm Lôi, Tái Tư Lặc." Hải Đình Tư ngớ ra.
Lâm Lôi này đã biến mất hơn ba năm rồi, sao đột nhiên lại xuất hiện?
Trong đầu Hải Đình Tư hiện lên những kí ức về ba năm trước. Giết Lâm Lôi tuyệt thế thiên tài này, Hải Đình Tư phi thường hối tiếc. Nhưng không có biện pháp, bất qua hơn ba năm trước, sau khi Lâm Lôi biến mât trong Hách Tư thành cũng không có ai phát hiện ra nữa.
Nhưng Lâm Lôi, sao lại cùng Tái Tư Lặc hỗn đáo cùng nhau chứ?
"Ý ngươi là, Tái Tư Lặc là Lâm Lôi cứu?" Hải Đình Tư nhãn tình sáng lên.
Thi Đặc Lặc gật đầu:
"Đúng vậy, thực lực của Lâm Lôi đã phi thường, phi thường mạnh. Dưới Thánh vực tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Chỉ có Thánh vực hoặc cường giả cấp cao hơn mới có thể chiến thắng hắn."
"Sáu cửu cấp cường giả, Hắn có thể giết được nhiều như vậy sao?" Hi Tắc có chút không tin.
Thi Đặc Lặc trịnh trọng đáp:
"Giáo hoàng bệ hạ. Ta phải nói rõ ràng với ngài. Trong tay Lâm Lôi có hai ma thú lợi hại phi thường, có lẽ đều là cửu cấp đỉnh phong ma thú, hơn nữa Lâm Lôi này bản thân lại lĩnh ngộ trên cảnh giới, đã tiếp cận Thánh vực đỉnh phong rồi."
"Tiếp cận Thánh vực đỉnh phong?" Hải Đình Tư rất kinh ngạc.
Phải biết rằng, đề cao cảnh giới rất khó. Có người hàng trăm năm cũng không có cách nào tiến thêm được một bước.
"Đúng, Lâm Lôi đã vượt qua mức độ dẫn động thiên địa chi thành, công kích hiện giờ của hắn phi thường quái dị và đặc biệt, cấp độ lĩnh ngộ mới của hắn khả năng nắm bắt tuy còn rất ít, nhưng cho dù là như vậy cũng khiến ta bị một chút thương tích." Thi Đặc Lặc nhớ tới công kích Đại địa áo nghĩa của Lâm Lôi liền cảm thấy quái dị.
"Ta từ trước tới giờ chưa từng thấy qua kiểu công kích như vậy, loại công kích này không phải là đấu khí, cũng không phải là lực lượng đơn thuần, mà là ..." Thi Đặc Lặc nhất thời cũng không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả được.
Nghe mấy lời này của Thi Đặc Lặc, Hải Đình Tư trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Có thể khiến cho cho Thánh vực đỉnh phong cường giả Thi Đặc Lặc phải chịu thụ thương, có thể coi là rất kinh người rồi.
"Công kích của hắn đặc biệt ở chỗ nào. Phòng ngự ra sao?" Hải Đình Tư lập tức hỏi.
Thi Đặc Lặc gật đầu:
"Công kích của hắn, có thể xuyên qua có cơ nhục ở bên ngoài thân thể truyền tới thể nội. Cũng có thể nói là mật độ phòng ngực ở bên ngoài dù mạnh cũng gần như là không sử dụng được."
"Hả?" Hải Đình Tư nhíu mày.
"Một chiêu này chính là công kích những bộ phận ở bên trong thân thể người khác, muốn phòng ngự, biện pháp tốt nhất là dùng đấu khí đẻ bảo hộ thân thể nội tạng, để cho bên ngoài nội tạng được bao phủ một lượng lớn đấu khí.
Kì thực loại sóng chấn động này của Lâm Lôi, lúc xuyên qua vật chất sẽ tìm tới bộ phẩn tổn thất.
Nhưng vì đây là một loại truyền chấn động, cho dù phòng ngự bên ngoài của ngươi rất cao thì vẫn có thể truyền vào như thường, nhưng nếu như nội thể của đối phương tập trung tầng tầng đấu khí bảo hộ như nhau, sóng chấn động đi qua lần lượt suy yếu dần, khi công kích đi tới nội tạng uy lực sẽ khá thấp.
"Loại công kích này hoàn toàn không có cách nào phòng ngự, chỉ có thể dùng một lượng đấu khí lớn để làm yếu đi uy lực công kích.
" Thi Đặc Lặc cảm thán: "Hơn nữa ta có cảm giác, Lâm Lôi này có lẽ mới chỉ lĩnh ngộ được sơ bộ. Đợi đến sau này, công kích của hắn có thể càng đáng sợ hơn. Có lẽ là loại công kích quỷ dị nhất mà ta đã từng thấy.
Đánh giá của Thi Đặc Lặc phi thường cao.
Hải Đình Tư trong lòng càng thêm lo lắng.
"Lâm Lôi này nhất định phải giết." Hải Đình Tư thực sự có chút sợ hãi. Nếu như mặc kệ cho Lâm Lôi tiếp tục trưởng thành, đối với Quang Minh giáo đình đúng là một sự uy hiếp lớn.
"Nói tiếp đi, ta tin rằng hai tên đó không ngăn nổi ngươi." Hải Đình Tư trầm giọng nói.
Thi Đặc Lặc gật đầu:
"Đúng vậy. Vô luận là Lâm Lôi hay Tái Tư Lặc đều chỉ là cửu cấp mà thôi. Nhưng lúc ta muốn giết Lâm Lôi lại có một người xuất hiện ... Hi Tắc! Sát thủ chi vương Hi Tắc!"
"Hi Tắc?" Hải Đình Tư hoài nghi:
"Hắn chắc không dám chống đối với Quang Minh giáo đình chúng ta."
"Không, hắn dám." Thi Đặc Lặc thở dài:
"Hi Tắc đã đạt tới Thần cấp rồi."
"Đạt tới Thần cấp rồi!"
Một câu này giống như là tiếng sấm khiến cho Hải Đình Tư choáng váng, trên Ngọc Lan đại lục này đã có một Thần cấp cường giả đản sinh rồi.
"Thần cấp?" Hải Đình Tư chăm chú nhìn Thi Đặc Lặc.
"Đúng, Thần cấp." Thi Đặc Lặc lại gật đầu.
Hải Đình Tư trầm mặc hồi lâu.
"Hi Tắc hắn nói gì?" Hải Đình Tư lạnh lùng hỏi.
"Hi Tắc nói, Quang Minh giáo đình chúng ta từ nay về sau tuyệt đối không được có chủ ý với năm huynh đệ đó nữa. Nếu không, hắn sẽ không nể mặt Quang Minh giáo đình chúng ta trực tiếp chém giết tới Thánh đảo." Lời nói của Thi Đặc Lặc giống như trọng trùy bổ vào tâm tạng của Hải Đình Tư.
Năm bát cấp nhục thể, nhưng đại biểu cho năm Thiên sứ Thánh vực đỉnh phong a.
Thực sự là rất đau lòng, rất không cam tâm.
Không cam tâm!
"Hi Tắc này sao có thể nói như vậy chứ?" Hải Đình Tư nhãn tình mị khởi:
"Căn cứ theo sự hiểu biết của ta đối với Hi Tắc, người này không ham quyền thế, rất tiêu diêu tự tại. Hắn không thể vì một người xa lạ mà hao phí khí lực được."
Đích xác là như vậy, quan điểm của Hi Tắc chính là không quản chuyện sinh tử của người khác.
"Có thể khiến một con người lười biếng như Hi Tắc làm như vậy ..."
Hải Đình Tư đột nhiên nhướng mày, nhãn tình sáng lên.
"Ta biết rồi." Hải Đình Tư thở dài.
"Là nguyên nhân gì, thưa bệ hạ?" Thi Đặc Lặc hỏi.
Hải Đình Tư thở dài:
"Trong tài liệu của giáo đình chúng ta viết về Hi Tắc có miêu tả tỉ mỉ. Thời đại hỗn loạn vào hơn năm nghìn năm trước, sự tình giữa Hi Tắc cùng với hảo huynh đệ A Mạn Đạt của hắn, nếu như nói rằng người thực sự có thể khiến cho Hi Tắc xem trọng, có lẽ là hậu nhân của A Mạn Đạt."
"Bất tử chiến sĩ?" Thi Đặc Lặc cũng có chút minh bạch.
"Đúng, ta luôn luôn cảm thấy rất kinh ngạc, Ngọc Lan đại lục sao lại có thể xuất hiện bát cấp thân thể, hiện toàn bộ đã nghĩ thông rồi, Bất tử chiến sĩ. Bất tử chiến sĩ trong tứ đại chung cực chiến sĩ có thân thể mạnh nhất."
Hải Đình Tư trầm mặc một lát, trong đầu đã khôi phục lại được sự thanh tĩnh.
"Năm huynh đệ đó không động vào được. Điểm này không nghi ngờ gì nữa." Đắc tội với ai cũng không thể đắc tội với Thần cấp cao thủ.
"Thiên phú của Lâm Lôi rất đáng sợ, tuyệt đối không thể để hắn tiế tục sống như vậy." Hải Đình Tư nhìn Thi Đặc Lặc:
"Thi Đặc Lặc, Hi Tắc không nói sẽ vì Lâm Lôi mà sống mái với Quang Minh giáo đình ta chứ?"
Thi Đặc Lặc gật đầu.
Hải Đình Tư tự tin mỉm cười.
"Đây mới là Hi Tắc, tuy hắn yêu thích thạch điêu, nhưng tuyệt đối sẽ không vì một thạch điêu đại sư mà gây chuyện với Quang Minh giáo đình."
Hi Tắc tính tình cô ngạo.
Có thể khiến hắn phải liều mạng, không có bao nhiêu người, trong đó cũng không bao gồm Lâm Lôi.
"Thi Đặc Lặc. Ngươi trước tiên quay về nghỉ ngơi đi, khi ra ngoài, tiện thể sai người mời Lan Đạm tới." Hải Đình Tư ra lệnh.
"Vâng, thưa bệ hạ."
Đại khái qua khoảng mười phút sau, tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi." Hải Đình Tư hờ hững nói.
Một mỹ nữ dáng người cao cao, mái tóc dài màu bạc bước vào. Không có gì phải nghi ngờ, nàng là một mĩ nữ có thể khiến cho người khác phải điên cuồng, vô cùng xinh đẹp. Chỉ là khí tức băng lãnh ấy khiến cho người khác không dám thân cận.
"Bệ hạ." Lan Đạm cúi mình.
Hải Đình Tư trực tiếp ra lệnh:
"Ngươi ngày mai mang theo năm cửu cấp Thiên sứ, xuất phát thẳng tới Áo Bố Lai Ân đế quốc. Mục đích lần này của các ngươi là giết chết Lâm Lôi. Chút nữa ta sẽ sai người mang tài liệu về Lâm Lôi đưa cho ngươi."
"Vâng, thưa bệ hạ."
Lan Đạm chính là Quang Minh Thiên sứ hàng lâm, nhục thân đạt tới lục cấp. Thất cấp, bát cấp thân thể khó tìm, nhưng lục cấp thân thể lại rất dễ dàng tìm thấy. Điều này cũng khiến cho Quang Minh giáo đình có không ít Thiên sứ đạt cửu cấp cường giả thực lực.
"Nhớ rằng, bất chấp tất cả giết chết Lâm Lôi." Hải Đình Tư lại nhắc nhở.
Lan Đạm sững sờ, sau đó cũng ứng mệnh.
Thực lực của Thiên sứ rất mạnh, cho dù là Thiên sứ hai cánh yếu nhất đều có thực lực Thánh vực sơ giai, đám người Lan Đạm thực lực chân chính rất mạnh, chỉ là nhục thể bị hạn chế, không có cách nào phát huy được một trăm phần trăm thực lực.
Nhưng nếu liều mạng.
Hoàn toàn có thể vào thời khắc sinh mệnh tối hậu, phát huy Thánh vực thực lực.
Quan trọng nhất là.. sáu Thiên sứ đã có thể tổ thành Thiên sứ chiến trận trong truyền thuyết. Sáu người bọn họ xuất mã, đừng nói là Lâm Lôi, cho dù là Thánh vực sơ giai cao thủ, chỉ sợ cũng có thể bị giết chết.
"Đi đi."
Hải Đình Tư lạnh nhạt nói.
Chỉ là sáu cửu cấp Thiên sứ mà thôi, để giết chêt Lâm Lôi, dù chết sáu người y cũng không tiếc. Dẫu sao thiên phú của Lâm Lôi đã khiến cho Hải Đình Tư cảm thấy sợ hãi.
"Không thể để cho hắn tiếp tục trưởng thành."