Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bất Đắc Dĩ Xuyên Không, Tranh Sủng Vì Đam Mê - Chương 20
### Lý Quân Khuê cô cũng đang rất vui, vì tất cả kí ức mà kiếp trước của cô đều được truyền lại, giống như cô đã từng trải qua vậy nên những chuyện Nhan hoàng hậu làm cho cô, từng chút một cô đều nhớ, nhưng vì xác định an phận thủ thường ở trong cung nên cô mới không tính chuyện trả thù, ai lại biết được, cô vô tình mua nhà đế kinh doanh lại chọc được Nhan hoàng hậu cơ chứ, đúng là một mũi tên trúng hai đích.
=========
Mấy ngày nay, Lý Quân Khuê phát hiện có một vấn đề vô cùng to lớn, đó chính viêc cô thì không thể ở ngoài cung để quản lí Hoa Hương Phường, còn Ván Lạc và tiểu Phong không thể cử một trong hai người đó ở luôn ngoài cung để coi tiệm, chắc chắn họ không đồng ý. Nếu thuê người ngoài, chỉ sợ họ sẽ nổi lòng tham ăn chặn hết tiền của cô. Việc này khiến Lý Quân Khuê cô vô cùng đau đầu. Trong lúc đó, một ý tưởng vô cùng táo bạo được Lý Quân Khuê nghĩ đến...
Vài ngày sau...Tại căn nhà mà Lý Quân Khuê mua để mở Hoa Hương Phường....
- Ông chủ, đây là toàn bộ số tiền còn lại. Ông cứ đếm đi.
- Không cần đâu... Ta tin tiểu thư...À cho ta hỏi quí danh tiểu thư đây.
- Lý Quân Khuê
- Chẳng phải tiểu thư là cô gái hôm trước giải vây cho công tử ốm yếu đúng không?
- Đúng vậy, có chuyện gì sao?? Mà sao ông lại biết???
- Không có gì, chỉ là ta vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và tên công tử kia, ngưỡng mộ quí danh tiểu thư đã lâu, nay mới dịp nói chuyện.
- Ngoài chuyện ông biết tên ta, ông còn nghe đc gì không?
- Không, lúc đó ta chỉ kịp nghe tên sau có việc phải đi gấp..
- Bây giờ ông đinh đi đâu?
- Lúc trước ta định bán nhà để về Hoa Y Quốc nhưng giờ ở đó cũng không còn ai là người thân với ta, chắc ta sẽ mua một căn nhà khác, trồng rau sống qua ngày.
- À..Ta biết ông chính là người tung tin đồn về Nhan hoàng hậu, nếu ông không về Hoa Y Quốc mà ở đây chắc chắn sẽ bị Nhan hoàng hậu nhanh chóng tìm ra, chắc chắn bà ta sẽ làm khó ông.
- Vậy không được rồi. Giờ ta phải làm sao?
- Ta có ý này.. Ta không thường xuyên ở đây, nên ta muốn mời ông về làm chủ quầy cho tiệm của ta, tiền công ta tính theo tháng, còn nữa ta sẽ đảm bảo ông sẽ không bị Nhan hoàng hậu làm khó.
- Chuyện này...tại sao tiểu thư lại bảo vệ cho ta? Ta không quen biết tiểu thư, ngược lại nếu bảo vệ ta, việc kinh doanh của tiểu thư sẽ bị gián đoạn đó.
- Ta biết chứ... nhưng ta biết tính ông không ham hư vinh, không nịnh nọt, không ham của cải vật chất ta thích nên ta tin tưởng ông sẽ làm tốt. Còn nữa, chắc hẳn trước đây nếu ông không cần lộ phí về Hoa Y Quốc chắc chắn ông sẽ không bán nơi này, vì vậy ta tin nơi này của ta sẽ được chăm chút đàng hoàng nếu giao cho ông quản lí.
- Ta không quen biết tiểu thư, vì sao tiểu thư tót với ta như vậy?
- Vì ta giống như ông, đều không thích Nhan hoàng hậu.
- Được. Xem như ta với tiểu thư có duyên.Ta sẽ làm việc cho tiểu thư...Ta cũng không cần tiền công đâu...Số tiền ta bán căn nhà này dư để ta sống vui vẻ đến cuối đời rồi.
- Vậy đi. Hai hôm nữa ta sẽ đến dạy cho ông một số điều, chỗ này bây giờ giao lại cho ông. Ông có thể thuê người dọn dẹp, ta tin ông. Tiền công cứ tính cho ta. Quên nữa, tên ông là gì?
- Phong Doanh
- Vậy ta gọi ông là lão Doanh được chứ.
- Được.
- Vậy ta đi trước.
Hai hôm sau..
~Hôm nay ta chạy ông ngôn ngữ riêng của bọn ta, lúc cần thiết sẽ sử dụng.
Nói rồi, Lý Quân Khuê dành cả ngày để dạy cho lão Doanh ngôn ngữ của người câm điếc, tuy ông ta đã già nhưng học rất nhanh chóng.
~Tốt lắm. À còn việc người dọn dẹp, ông đã tìm chưa?
- Không cần đâu. Ta có tên hầu đồng, đi theo ta từ nhỏ đến lớn, cứ để hắn giúp ta dọn dẹp và quản lý.
~Được, tùy ông.
- Vậy chừng nào Hoa Hương Phường khai trương?
~ Năm ngày nữa, ta sẽ đem sản phẩm đến. Hai ngày sau đó sẽ khai trương.
- Được.
Tiếng lành đồn xa....Mọi người nghe nói chủ nhân mới của căn nhà đắt đỏ này muốn mở tiệm bán đồ cao cấp còn thuê luôn ông chủ cũ trước đây làm chưởng quầy, vài ngày nữa sẽ khai trương, thu hút rất nhiều người tò mò, không biết chỗ họ bán cái gì, nhất là bọn nhà giàu.
Vài ngày sau...
~Cảm ơn mọi người đã đến đây để chào mừng khai trương tiệm chúng tôi. Nhân dịp khai trương quán, Hoa Hương Phường chúng tôi sẽ giảm giá năm mươi phần trăm số tiền cho mười đơn đầu tiên. Những ngày sau, chúng ta chỉ bán tối đa mười lăm sản phẩm một ngày. Mời quí vị thong thả xem và lựa chọn...
Dòng người nhao nhao đi vào xem thử. Sau khi được giới thiệu, họ chắc chắn những lọ nước hoa này chỉ giành cho nhà giàu, mỗi lọ ở đây tuy đã được giảm năm mươi phần trăm giá cùng còn cắt cổ..nhưng đến khi họ được ngửi mùi thơm nước hoa đều tặc lưỡi, đúng là cái gì cũng có cái giá của nó. Phong cách phục vụ ở đây rất khác. Mỗi vị khách đi vào tham quan đều được mời dùng một loại trà vô cùng riêng biệt, chỉ quán mới có. Mỗi ngày chỉ bán mười lăm sản phẩm, chưa từng có ngoại lệ, nhưng của hàng luôn đắt khách. Có những vị khách xếp hàng từ tối hôm trước nhưng vẫn không kịp. Dần dần danh tiếng của Hoa Hương Phường vang khắp tứ đại cường quốc và lan sang các nước nhỏ lân cận và các nước chư hầu.
...
Tại hoàng cung Hoa Y Quốc, Giang Kỳ Ninh khẽ cười:
- Quả nhiên là Lý Quân Khuê, luôn có cách khiến cô bất ngờ.
=========
Mấy ngày nay, Lý Quân Khuê phát hiện có một vấn đề vô cùng to lớn, đó chính viêc cô thì không thể ở ngoài cung để quản lí Hoa Hương Phường, còn Ván Lạc và tiểu Phong không thể cử một trong hai người đó ở luôn ngoài cung để coi tiệm, chắc chắn họ không đồng ý. Nếu thuê người ngoài, chỉ sợ họ sẽ nổi lòng tham ăn chặn hết tiền của cô. Việc này khiến Lý Quân Khuê cô vô cùng đau đầu. Trong lúc đó, một ý tưởng vô cùng táo bạo được Lý Quân Khuê nghĩ đến...
Vài ngày sau...Tại căn nhà mà Lý Quân Khuê mua để mở Hoa Hương Phường....
- Ông chủ, đây là toàn bộ số tiền còn lại. Ông cứ đếm đi.
- Không cần đâu... Ta tin tiểu thư...À cho ta hỏi quí danh tiểu thư đây.
- Lý Quân Khuê
- Chẳng phải tiểu thư là cô gái hôm trước giải vây cho công tử ốm yếu đúng không?
- Đúng vậy, có chuyện gì sao?? Mà sao ông lại biết???
- Không có gì, chỉ là ta vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và tên công tử kia, ngưỡng mộ quí danh tiểu thư đã lâu, nay mới dịp nói chuyện.
- Ngoài chuyện ông biết tên ta, ông còn nghe đc gì không?
- Không, lúc đó ta chỉ kịp nghe tên sau có việc phải đi gấp..
- Bây giờ ông đinh đi đâu?
- Lúc trước ta định bán nhà để về Hoa Y Quốc nhưng giờ ở đó cũng không còn ai là người thân với ta, chắc ta sẽ mua một căn nhà khác, trồng rau sống qua ngày.
- À..Ta biết ông chính là người tung tin đồn về Nhan hoàng hậu, nếu ông không về Hoa Y Quốc mà ở đây chắc chắn sẽ bị Nhan hoàng hậu nhanh chóng tìm ra, chắc chắn bà ta sẽ làm khó ông.
- Vậy không được rồi. Giờ ta phải làm sao?
- Ta có ý này.. Ta không thường xuyên ở đây, nên ta muốn mời ông về làm chủ quầy cho tiệm của ta, tiền công ta tính theo tháng, còn nữa ta sẽ đảm bảo ông sẽ không bị Nhan hoàng hậu làm khó.
- Chuyện này...tại sao tiểu thư lại bảo vệ cho ta? Ta không quen biết tiểu thư, ngược lại nếu bảo vệ ta, việc kinh doanh của tiểu thư sẽ bị gián đoạn đó.
- Ta biết chứ... nhưng ta biết tính ông không ham hư vinh, không nịnh nọt, không ham của cải vật chất ta thích nên ta tin tưởng ông sẽ làm tốt. Còn nữa, chắc hẳn trước đây nếu ông không cần lộ phí về Hoa Y Quốc chắc chắn ông sẽ không bán nơi này, vì vậy ta tin nơi này của ta sẽ được chăm chút đàng hoàng nếu giao cho ông quản lí.
- Ta không quen biết tiểu thư, vì sao tiểu thư tót với ta như vậy?
- Vì ta giống như ông, đều không thích Nhan hoàng hậu.
- Được. Xem như ta với tiểu thư có duyên.Ta sẽ làm việc cho tiểu thư...Ta cũng không cần tiền công đâu...Số tiền ta bán căn nhà này dư để ta sống vui vẻ đến cuối đời rồi.
- Vậy đi. Hai hôm nữa ta sẽ đến dạy cho ông một số điều, chỗ này bây giờ giao lại cho ông. Ông có thể thuê người dọn dẹp, ta tin ông. Tiền công cứ tính cho ta. Quên nữa, tên ông là gì?
- Phong Doanh
- Vậy ta gọi ông là lão Doanh được chứ.
- Được.
- Vậy ta đi trước.
Hai hôm sau..
~Hôm nay ta chạy ông ngôn ngữ riêng của bọn ta, lúc cần thiết sẽ sử dụng.
Nói rồi, Lý Quân Khuê dành cả ngày để dạy cho lão Doanh ngôn ngữ của người câm điếc, tuy ông ta đã già nhưng học rất nhanh chóng.
~Tốt lắm. À còn việc người dọn dẹp, ông đã tìm chưa?
- Không cần đâu. Ta có tên hầu đồng, đi theo ta từ nhỏ đến lớn, cứ để hắn giúp ta dọn dẹp và quản lý.
~Được, tùy ông.
- Vậy chừng nào Hoa Hương Phường khai trương?
~ Năm ngày nữa, ta sẽ đem sản phẩm đến. Hai ngày sau đó sẽ khai trương.
- Được.
Tiếng lành đồn xa....Mọi người nghe nói chủ nhân mới của căn nhà đắt đỏ này muốn mở tiệm bán đồ cao cấp còn thuê luôn ông chủ cũ trước đây làm chưởng quầy, vài ngày nữa sẽ khai trương, thu hút rất nhiều người tò mò, không biết chỗ họ bán cái gì, nhất là bọn nhà giàu.
Vài ngày sau...
~Cảm ơn mọi người đã đến đây để chào mừng khai trương tiệm chúng tôi. Nhân dịp khai trương quán, Hoa Hương Phường chúng tôi sẽ giảm giá năm mươi phần trăm số tiền cho mười đơn đầu tiên. Những ngày sau, chúng ta chỉ bán tối đa mười lăm sản phẩm một ngày. Mời quí vị thong thả xem và lựa chọn...
Dòng người nhao nhao đi vào xem thử. Sau khi được giới thiệu, họ chắc chắn những lọ nước hoa này chỉ giành cho nhà giàu, mỗi lọ ở đây tuy đã được giảm năm mươi phần trăm giá cùng còn cắt cổ..nhưng đến khi họ được ngửi mùi thơm nước hoa đều tặc lưỡi, đúng là cái gì cũng có cái giá của nó. Phong cách phục vụ ở đây rất khác. Mỗi vị khách đi vào tham quan đều được mời dùng một loại trà vô cùng riêng biệt, chỉ quán mới có. Mỗi ngày chỉ bán mười lăm sản phẩm, chưa từng có ngoại lệ, nhưng của hàng luôn đắt khách. Có những vị khách xếp hàng từ tối hôm trước nhưng vẫn không kịp. Dần dần danh tiếng của Hoa Hương Phường vang khắp tứ đại cường quốc và lan sang các nước nhỏ lân cận và các nước chư hầu.
...
Tại hoàng cung Hoa Y Quốc, Giang Kỳ Ninh khẽ cười:
- Quả nhiên là Lý Quân Khuê, luôn có cách khiến cô bất ngờ.