Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bất Đắc Dĩ Xuyên Không, Tranh Sủng Vì Đam Mê - Chương 21
Hôm nay, Lý Quân Khuê phải đi Hoa Hương Phường để kiểm tra một số thứ, đi cùng với cô còn có Tiểu Phong, còn Vân Lạc phải ở lại Ngọc Tâm để nhận bổng lộc tháng của cô. Vân Lạc chờ cả nửa ngày trời vẫn chưa thấy người của thái hậu tới, cô hơi sốt ruột, vì vậy cô quyết định đến Nguyệt Thần cung (cung của thái hậu). Trên đường đi, cô bất ngờ gặp một người…
=======
Hai canh giờ trước…Nguyệt Thần cung…..Thái hậu và tất cả các phi tần của hoàng thượng đang ngồi thưởng trà, bàn bạc về việc tổ chức sinh thần cho thái hậu, mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường cho đến khi Nhan hoàng hậu đến:
- Hoàng ngạch nương, thần thiếp đến muộn….Người xem đại hoàng tử sao lại siêng năng như thế chứ, cứ đòi thần thiếp dạy chữ..
_Ngươi vừa nói cái gì? Thái hậu tức giận nói
- Hoàng ngạch nương..người…
_Ai cho ngươi gọi ai gia là hoàng ngạch nương…..
- Thái hậu, thần thiếp không cố ý, thần thiếp lỡ lời…..
Nhan hoàng hậu nhanh chóng giải thích. Sự thật là cô ta cố tình gọi như thế. Điều nhục nhã nhất của Nhan Tuyết Nhi cô chính là đường đường là hoàng hậu của Lăng Thiên Quốc đã được sáu năm nhưng chưa bao giờ thái hậu công nhận cô là con dâu, không cho cô gọi là hoàng ngạch nương..Vì vậy, điều này giống như trò cười trong mắt của các phi tử khác của hoàng thượng, đặc biệt là trong mắt Ninh phi. Ninh phi là con gái của đại tướng quân Trương Quốc, lập được rất nhiều công lớn trong điều đình, là người đã giành lại hai thành trì bị Yên Bình Quốc chiếm khi xưa. Để tỏ lòng yêu mến ông, hoàng thượng đã nạp Trương Ninh làm Ninh tần. Sau một lần cô ta có thai, hoàng thượn vui hứng phong cô làm Ninh phi, tuy nhiên Nhan Tuyết Nhi cô không để cho cô ta có cơ hội. Nhan Tuyết Nhi đã cho người làm cô bị động thai, kết quả không giữ được con, nhưng từ đó Ninh phi cũng không thể thụ thai lại một lần nữa, do đó Ninh phi rất ghét cô. Ngày xưa, lúc còn có Thục phi, Trúc tần mới may mắn giữ lại đứa trẻ nhị hoàng tử đáng ghét đó, nhưng bây giờ, hậu cung do cô làm chủ, nên cô không muốn chuyện ngoài ý muốn như vậy tương tự xảy ra. Hiện tại cô đang nâng đỡ cho Giang tần. Giang tần hiện tại chính là phi tử đang được hoàng thượng sủng ái nhât. Cô ta đàn rất hay, tiếng đàn du dương, êm ái, làm cho ai nghe cũng dễ chịu. Điều làm Nhan Tuyết Nhi cô không e ngại chính là cha của Giang Vô Thuần chính là tướng dưới trướng cha cô nên Giang tần cũng không dám làm càn, ngược lại càng ra sức sủng nịnh cô. Thái hậu vẫn chưa hết tức giận:
- Hừ …Ngươi đừng có làm bộ làm tịch, đại hoàng tử lúc nào cũng ham chơi làm gì có chuyện siêng năng gọi như rèn chữ. Còn nữa, việc dạy dỗ hoàng tử đã có các quan văn trong triều lo, không đến lượt cô.
_Chuyện này… Thái hậu, thần thiếp không có nói dối, các cung nữ Tâm Tư cung có thể làm chứng.
- Hừ..chủ tử cùng một cung các ngươi thì cùng một giuộc với nhau..Từ đầu chí cuối, ngươi không hề có một lời nào cáo lỗi với ta, còn nữa cố ý gọi ta là hoàng ngạch nương, cô xem cô càng ngày càng không xem ta vào mắt. Bình thường ta không trách phạt nhưng hôm nay thì cô đừng hòng...
Nhắc đến đứa con này của Nhan Tuyết Nhi, thái hậu lại thấy tức giận. Đại hoàng tử thật sự đã bị ả hồ li này dạy hư hỏng, luôn ỉ mình có mẹ ruột là hoàng hậu nên không coi ai ra gì, suốt ngày không chịu học hành, luôn bày trò đánh nhau, Nhan Tuyết Nhi còn bênh vực hắn chằm chằm. Còn nhị hoàng tử thì ngược lại. Bà rất hài lòng, cũng càng ngày càng yêu thích Ngân Thục, luôn thầm nghĩ: “Con bé này có mắt nhìn người rất tốt”. Nếu ngày xưa, Thục phi không ra sức bảo vệ cho mẫu tử Nhị hoàng tử đến nỗi phải tự nhốt mình trong cung thì bây giờ làm gì có đứa cháu vừa lanh lợi hiếu thảo, lại vừa thông minh như vậy. Trúc tần cũng rất an phận, còn rất thật lòng quan tâm bà và Thục phi. Lúc bà ốm đau cũng là cô ta bên cạnh chăm sóc, còn Nhan hoàng hậu thì thăm hỏi vài câu, dẫn vài tên thái y đến, rồi chạy mất, còn thua xa Thục phi và Trúc tần. Bà đã từng tiến cử khôi phục phi vị lại cho Trúc tần nhưng bị hoàng thượng bác bỏ, lấy lí do là phi vị hiện tại đã đủ bốn người rồi nhưng không có ai có con nên không thể sắc phong làm quí phi, càng không thể trực tiếp tăng hai bậc cho Trúc tần được, như thế sẽ gây ra sóng gió hậu cung, càng nguy hiểm hơn cho mẫu tử Trúc tần. Bà ngẫm lại cũng đúng nên lại thôi không bàn chuyện đó nữa. Lại nhắc đến hậu cung, thì bà càng tức giận, hậu cung Lăng Thiên Quốc đã bị Nhan Tuyết Nhi cô ta làm cho loạn cả lên. Nhan hoàng hậu năng lực quản lí quá kém, không thể hoàn toàn thuần phục được các phi tử phía dưới, tuy ngoài mặt không dám cãi, nhưng sau lưng bàn tán không ít. Hậu cung hiện tại, phi vị ngoài Thục phi còn có Ninh phi, Hạ phi, Nghi phi; phía dưới nữa tần vị gồm có Trúc tần, An tần, Doanh tần,Giang tần; Quí nhân gồm có Vân quí nhân, Đình quí nhân và vị còn lại là Tuyên thường tại. Tất cả trừ Ninh phi, Hạ phi, Giang tần, Tuyên thường tại còn lại đều giữ nguyên vị trí như sáu năm về trước khi hậu cung do Thục phi cai quản và cũng đã sáu năm rồi, hoàng thượng không có thêm được người con nào. Cô ta luôn ra tay rất tàn độc, kín kẽ và còn vào những dịp bà không có trong Lăng Thiên thành, khiến bà không thể nào bảo vệ nổi. Vì vậy bà càng ghét Nhan hoàng hậu hơn. Tuy nhiên, do hoàng thượng quá si mê cô ta, bà đã nhiều lần cảnh báo nhưng đành lực bất tòng tâm, chỉ còn cách âm thầm thu thập chứng cứ, chờ ngày vạch trần bộ mặt của cô ta.
=======
Hai canh giờ trước…Nguyệt Thần cung…..Thái hậu và tất cả các phi tần của hoàng thượng đang ngồi thưởng trà, bàn bạc về việc tổ chức sinh thần cho thái hậu, mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường cho đến khi Nhan hoàng hậu đến:
- Hoàng ngạch nương, thần thiếp đến muộn….Người xem đại hoàng tử sao lại siêng năng như thế chứ, cứ đòi thần thiếp dạy chữ..
_Ngươi vừa nói cái gì? Thái hậu tức giận nói
- Hoàng ngạch nương..người…
_Ai cho ngươi gọi ai gia là hoàng ngạch nương…..
- Thái hậu, thần thiếp không cố ý, thần thiếp lỡ lời…..
Nhan hoàng hậu nhanh chóng giải thích. Sự thật là cô ta cố tình gọi như thế. Điều nhục nhã nhất của Nhan Tuyết Nhi cô chính là đường đường là hoàng hậu của Lăng Thiên Quốc đã được sáu năm nhưng chưa bao giờ thái hậu công nhận cô là con dâu, không cho cô gọi là hoàng ngạch nương..Vì vậy, điều này giống như trò cười trong mắt của các phi tử khác của hoàng thượng, đặc biệt là trong mắt Ninh phi. Ninh phi là con gái của đại tướng quân Trương Quốc, lập được rất nhiều công lớn trong điều đình, là người đã giành lại hai thành trì bị Yên Bình Quốc chiếm khi xưa. Để tỏ lòng yêu mến ông, hoàng thượng đã nạp Trương Ninh làm Ninh tần. Sau một lần cô ta có thai, hoàng thượn vui hứng phong cô làm Ninh phi, tuy nhiên Nhan Tuyết Nhi cô không để cho cô ta có cơ hội. Nhan Tuyết Nhi đã cho người làm cô bị động thai, kết quả không giữ được con, nhưng từ đó Ninh phi cũng không thể thụ thai lại một lần nữa, do đó Ninh phi rất ghét cô. Ngày xưa, lúc còn có Thục phi, Trúc tần mới may mắn giữ lại đứa trẻ nhị hoàng tử đáng ghét đó, nhưng bây giờ, hậu cung do cô làm chủ, nên cô không muốn chuyện ngoài ý muốn như vậy tương tự xảy ra. Hiện tại cô đang nâng đỡ cho Giang tần. Giang tần hiện tại chính là phi tử đang được hoàng thượng sủng ái nhât. Cô ta đàn rất hay, tiếng đàn du dương, êm ái, làm cho ai nghe cũng dễ chịu. Điều làm Nhan Tuyết Nhi cô không e ngại chính là cha của Giang Vô Thuần chính là tướng dưới trướng cha cô nên Giang tần cũng không dám làm càn, ngược lại càng ra sức sủng nịnh cô. Thái hậu vẫn chưa hết tức giận:
- Hừ …Ngươi đừng có làm bộ làm tịch, đại hoàng tử lúc nào cũng ham chơi làm gì có chuyện siêng năng gọi như rèn chữ. Còn nữa, việc dạy dỗ hoàng tử đã có các quan văn trong triều lo, không đến lượt cô.
_Chuyện này… Thái hậu, thần thiếp không có nói dối, các cung nữ Tâm Tư cung có thể làm chứng.
- Hừ..chủ tử cùng một cung các ngươi thì cùng một giuộc với nhau..Từ đầu chí cuối, ngươi không hề có một lời nào cáo lỗi với ta, còn nữa cố ý gọi ta là hoàng ngạch nương, cô xem cô càng ngày càng không xem ta vào mắt. Bình thường ta không trách phạt nhưng hôm nay thì cô đừng hòng...
Nhắc đến đứa con này của Nhan Tuyết Nhi, thái hậu lại thấy tức giận. Đại hoàng tử thật sự đã bị ả hồ li này dạy hư hỏng, luôn ỉ mình có mẹ ruột là hoàng hậu nên không coi ai ra gì, suốt ngày không chịu học hành, luôn bày trò đánh nhau, Nhan Tuyết Nhi còn bênh vực hắn chằm chằm. Còn nhị hoàng tử thì ngược lại. Bà rất hài lòng, cũng càng ngày càng yêu thích Ngân Thục, luôn thầm nghĩ: “Con bé này có mắt nhìn người rất tốt”. Nếu ngày xưa, Thục phi không ra sức bảo vệ cho mẫu tử Nhị hoàng tử đến nỗi phải tự nhốt mình trong cung thì bây giờ làm gì có đứa cháu vừa lanh lợi hiếu thảo, lại vừa thông minh như vậy. Trúc tần cũng rất an phận, còn rất thật lòng quan tâm bà và Thục phi. Lúc bà ốm đau cũng là cô ta bên cạnh chăm sóc, còn Nhan hoàng hậu thì thăm hỏi vài câu, dẫn vài tên thái y đến, rồi chạy mất, còn thua xa Thục phi và Trúc tần. Bà đã từng tiến cử khôi phục phi vị lại cho Trúc tần nhưng bị hoàng thượng bác bỏ, lấy lí do là phi vị hiện tại đã đủ bốn người rồi nhưng không có ai có con nên không thể sắc phong làm quí phi, càng không thể trực tiếp tăng hai bậc cho Trúc tần được, như thế sẽ gây ra sóng gió hậu cung, càng nguy hiểm hơn cho mẫu tử Trúc tần. Bà ngẫm lại cũng đúng nên lại thôi không bàn chuyện đó nữa. Lại nhắc đến hậu cung, thì bà càng tức giận, hậu cung Lăng Thiên Quốc đã bị Nhan Tuyết Nhi cô ta làm cho loạn cả lên. Nhan hoàng hậu năng lực quản lí quá kém, không thể hoàn toàn thuần phục được các phi tử phía dưới, tuy ngoài mặt không dám cãi, nhưng sau lưng bàn tán không ít. Hậu cung hiện tại, phi vị ngoài Thục phi còn có Ninh phi, Hạ phi, Nghi phi; phía dưới nữa tần vị gồm có Trúc tần, An tần, Doanh tần,Giang tần; Quí nhân gồm có Vân quí nhân, Đình quí nhân và vị còn lại là Tuyên thường tại. Tất cả trừ Ninh phi, Hạ phi, Giang tần, Tuyên thường tại còn lại đều giữ nguyên vị trí như sáu năm về trước khi hậu cung do Thục phi cai quản và cũng đã sáu năm rồi, hoàng thượng không có thêm được người con nào. Cô ta luôn ra tay rất tàn độc, kín kẽ và còn vào những dịp bà không có trong Lăng Thiên thành, khiến bà không thể nào bảo vệ nổi. Vì vậy bà càng ghét Nhan hoàng hậu hơn. Tuy nhiên, do hoàng thượng quá si mê cô ta, bà đã nhiều lần cảnh báo nhưng đành lực bất tòng tâm, chỉ còn cách âm thầm thu thập chứng cứ, chờ ngày vạch trần bộ mặt của cô ta.