Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Bất Đắc Dĩ Xuyên Không, Tranh Sủng Vì Đam Mê - Chương 47
- Lại nói sau đó, Âu Dương Bình nhanh chóng được Nhan Tuyết Nhi sắp xếp đi chữa trị cho các dân chúng đang bị dịch tả ở Nam Thành. Với hai mục đích, đầu tiên là đảm bảo an toàn cho Bình thái y sẵn tiện lấy tiếng là lượng y như từ mẫu.
=======
Vân Lạc vừa nghe tin truyền đến liền nói lại với Lý Quân Khuê:
- Tỳ tỷ, nghe nói Giang tần mang thai...
~Đúng vậy, sao cô ta mang thai đúng lúc ghê. Còn chưa kịp bị cấm túc mà.
_Số ả ta rất may mắn á.
Tiểu Phong cũng nhanh chóng bình luận một câu.
~Đi thôi..
- Tỷ tỷ, người cũng định đi tặng quà cho Giang tần thật à???
A Tam thắc mắc.
~Đâu có, ai rảnh đến đó làm gì. Ta trốn còn không kịp.
A Tứ không nhịn được, bèn lên tiếng:
- Tỷ tỷ, tại sao người lại trốn Giang tần.
Vân Lạc giải thích:
- Thứ nhất, đám người đi tặng quà đó là để lôi kéo quan hệ với Giang tần, mà cái đó, tỷ tỷ không cần.
- Thứ hai, trước giờ tỷ tỷ luôn xích mích với ả, đến đó ả lại bày trò hãm hại tỷ tỷ thì sao?
Tiểu Phong cũng góp lời.
A Tam và A Tứ như được khai sáng:
- Vậy bây giờ, tỷ tỷ đi đâu?
~Đến chỗ An Hoa cung.
======
An Hoa cung.
~Muội thấy chuyện này thế nào?
- Ngân Thục tỷ tỷ, muội dám chắc với tỷ, Giang tần không có thai. Hôm nay, muội có gọi Vân quí nhân và Đình quí nhân đến, kêu hai muội ấy đi Tâm Tư cung xem thử. Kết quả mà Vân quí nhân báo với muội là thấy cô ta uống nước trà và ăn đu đủ, Đình quí nhân cũng thấy rõ. Mà khi muội có thai, các thái y đều dặn muội kiêng ăn uống hai thứ đó. Cái thai này rất quan trọng đối với cô ta, nếu có chắc chắn sẽ giữ vô cùng kĩ lưỡng chứ không thể ăn uống như vậy được.
Mạc Trúc Như cặn kẽ giải thích vì sợ Thục phi không hiểu.
Lý Quân Khuê là bác sĩ, đương nhiên biết bà bầu nên kiêng ăn hai thứ đó nhưng đang đóng giả là Đông Phương Ngân Thục nên cũng đứng im lặng lắng nghe Trúc tần giải thích.
~Cô ta cũng chắc đã mua chuộc Thái Y Viện rồi nên tỷ không thể dẫn người đến khám được đâu. Nhưng mà để ta hỏi lại Giang thái y cho chắc.
- Tỷ tỷ... Vậy phải làm cách nào để ả ta tự lộ bộ mặt thật??
~Muội cứ mặc kệ cô ta đi, để xem chín tháng mười ngày sau cô ta sanh ra cái gì. Ta với muội nên né cô ta ra càng xa càng tốt, ta có linh cảm cô ta sẽ gây chuyện với chúng ta, sau đó đổ tội cho chúng ta làm sảy thai.
- Còn nếu cô ta gây chuyện trước thì sao?
~Lúc cô ta tới, muội cứ cáo bệnh, hoặc cho tỳ nữ đi báo là muội đến chỗ ta, ta không tin cô ta dám làm càn.
- Dạ. Nếu cô ta gây sự với tỷ tỷ thì sao???
~Muội nghĩ cô ta dám vào Nguyệt Thần cung gây chuyện sao?
- Ờ ha...Muội quên mất.
======
### Tại ngự hoa viên...
An tần đang đi dạo thì gặp Giang tần.
Giang tần đang cố gắng bày mưu kế dàn cảnh Thục phi hoặc Trúc tần làm cô sảy thai. Thế mà hai người đó như cảm nhận được cái gì, cứ tránh cô như tránh tà, bỗng nhiên lại gặp An tần nên nảy ra ý tưởng mới. (Vì An tần ở An Hoa cung, do Trúc tần làm chủ cung nên nếu An tần gây hoạ thì Trúc tần cũng bị liên lụy).
- Lâu rồi không gặp An tỷ tỷ, tỷ tỷ sao lại ngày càng xa lánh muội, không thấy tỷ tỷ đến Tâm Tư cung chơi.
_Xin lỗi, ta bận lắm, chứ không có rảnh rỗi vác bụng bầu đi khắp Lăng Thiên thành khoe như muội.
An tần chán ghét đáp trả.
- Tỷ tỷ...Muội cũng đâu có rảnh, tại cái đứa nhỏ này muốn muội dẫn nó đi đó thôi.
_A...Thế muội coi sau này dạy dỗ đứa nhỏ này cho cẩn thận, chưa thành hình mà đã quậy mẫu thân như thế, không biết tương lai thành dạng yêu nghiệt gì...
- Tỷ...tỷ...Không sợ ta bẩm báo Nhan hoàng hậu tội tỷ dám trù ẻo nhi tử của hoàng thượng sao?
An tần quay phắc lai, cười lớn:
- Cha...Xem muội kìa, chưa già đã lú lẫn. Nhan tỷ tỷ đang bị cấm túc ba tháng, hậu cung hiện tại do Thục phi tỷ tỷ làm chủ, cô cứ bẩm báo nhưng mà ai có tội thì không đoán được. Mà cô cũng phải cảm ơn đứa nhỏ đi, nó đến đúng lúc đó, chứ không thì chắc bây giờ Tâm Tư cung chỉ có một mình Tuyên thường tại là có thể đi lại tự do.
Giang tần nghe xong vô cùng tức tối nhưng không làm gì được bèn nắm chặt lấy tay An tần. Đôi bên đôi co, cuối cùng Giang tần giả vờ ngã xuống. Đúng lúc Thục phi đi ngang qua nghĩ: "U là trời, lẹ vậy sao? Không chờ đến ngày hại ta được nên hại người khác rồi.", sao đó cho người đem cô ta về Nguyệt Thần cung.
=======
Ở chính điện của Nguyệt Thần cung, Thục phi đang ngồi ở chính giữa (đáng lẽ chỗ của thái hậu nhưng bà không muốn ra nên nhường lại cho Lý Quân Khuê), An tần và Trúc tần đang quì ở phía dưới (Trúc tần là chủ cung An Hoa, chỗ ở của An tần nên Trúc tần cũng phải quì để cùng thỉnh tội với An tần).
Lăng Nhất Thiên nghe tin Giang tần xảy ra tranh cãi với An tẩn bị té, được Thục phi đưa về Nguyệt Thần cung cũng cấp tốc chạy đến.
Giang tần thì sau khi được thái y khám xong, ngồi một bên bày ra vẻ mặt ủy khuất, khóc lóc nãy giờ.
Các vị chủ tử khác cũng đã đến đầy đủ.
Bây giờ Giang Hạ Châu thấy Lăng Nhất Thiên đã đến, mới mở miệng lên tiếng:
- Hức...hức...hoàng...thượng...hức..hứ..c...An tần tỷ..t.ỷ ấy ghen ghét thần..thần thiếp có thai nên cố tình làm vậy.
An tần khó hiểu nhìn Giang tần, cũng không chịu thua:
- Rõ ràng cô nắm tay sau đó tự ngã, chứ ai thèm làm gì cô. Đến cãi nhau cô còn cãi không lại tôi mắc mớ gì tôi phải động tay với cô.
Nịnh phi cũng không nhịn được, góp vui:
_Ra là cãi nhau không lại nên đưa cái bụng ra làm bia.
- Tỷ..tỷ..Tỷ đừng có đổi trắng thay đen. [quay sang Lăng Nhất Thiên, nước mắt nước mũi càng chảy ra dữ dội] Hoàng thượng người làm ch cho thần thiếp.
~IM MIỆNG. Ta chưa có chết.
Thục phi tức giận nói với Giang tần.
~Nãy giờ sao ta ngồi đây cô không chịu kêu khóc, đến lúc hoàng thượng đến mới nói, Giang tần cô cũng đừng có tự cho mình có thai thì ta không dám phạt cô.
Nhanh nhẹn đến câu sau, Lý Quân Khuê chặn họng Lăng Nhất Thiên luôn:
~Hoàng thượng, chuyện này là tranh chấp hậu cung, người cứ để ta xử lí.
- Được.
Vốn dĩ Lăng Nhất Thiên đến đây xem Giang tần có bị làm sao không thôi, thấy cô còn sức cãi nhau thì biết không có chuyện gì nên cũng kệ cho Thục phi muốn làm gì thì làm.
=======
Vân Lạc vừa nghe tin truyền đến liền nói lại với Lý Quân Khuê:
- Tỳ tỷ, nghe nói Giang tần mang thai...
~Đúng vậy, sao cô ta mang thai đúng lúc ghê. Còn chưa kịp bị cấm túc mà.
_Số ả ta rất may mắn á.
Tiểu Phong cũng nhanh chóng bình luận một câu.
~Đi thôi..
- Tỷ tỷ, người cũng định đi tặng quà cho Giang tần thật à???
A Tam thắc mắc.
~Đâu có, ai rảnh đến đó làm gì. Ta trốn còn không kịp.
A Tứ không nhịn được, bèn lên tiếng:
- Tỷ tỷ, tại sao người lại trốn Giang tần.
Vân Lạc giải thích:
- Thứ nhất, đám người đi tặng quà đó là để lôi kéo quan hệ với Giang tần, mà cái đó, tỷ tỷ không cần.
- Thứ hai, trước giờ tỷ tỷ luôn xích mích với ả, đến đó ả lại bày trò hãm hại tỷ tỷ thì sao?
Tiểu Phong cũng góp lời.
A Tam và A Tứ như được khai sáng:
- Vậy bây giờ, tỷ tỷ đi đâu?
~Đến chỗ An Hoa cung.
======
An Hoa cung.
~Muội thấy chuyện này thế nào?
- Ngân Thục tỷ tỷ, muội dám chắc với tỷ, Giang tần không có thai. Hôm nay, muội có gọi Vân quí nhân và Đình quí nhân đến, kêu hai muội ấy đi Tâm Tư cung xem thử. Kết quả mà Vân quí nhân báo với muội là thấy cô ta uống nước trà và ăn đu đủ, Đình quí nhân cũng thấy rõ. Mà khi muội có thai, các thái y đều dặn muội kiêng ăn uống hai thứ đó. Cái thai này rất quan trọng đối với cô ta, nếu có chắc chắn sẽ giữ vô cùng kĩ lưỡng chứ không thể ăn uống như vậy được.
Mạc Trúc Như cặn kẽ giải thích vì sợ Thục phi không hiểu.
Lý Quân Khuê là bác sĩ, đương nhiên biết bà bầu nên kiêng ăn hai thứ đó nhưng đang đóng giả là Đông Phương Ngân Thục nên cũng đứng im lặng lắng nghe Trúc tần giải thích.
~Cô ta cũng chắc đã mua chuộc Thái Y Viện rồi nên tỷ không thể dẫn người đến khám được đâu. Nhưng mà để ta hỏi lại Giang thái y cho chắc.
- Tỷ tỷ... Vậy phải làm cách nào để ả ta tự lộ bộ mặt thật??
~Muội cứ mặc kệ cô ta đi, để xem chín tháng mười ngày sau cô ta sanh ra cái gì. Ta với muội nên né cô ta ra càng xa càng tốt, ta có linh cảm cô ta sẽ gây chuyện với chúng ta, sau đó đổ tội cho chúng ta làm sảy thai.
- Còn nếu cô ta gây chuyện trước thì sao?
~Lúc cô ta tới, muội cứ cáo bệnh, hoặc cho tỳ nữ đi báo là muội đến chỗ ta, ta không tin cô ta dám làm càn.
- Dạ. Nếu cô ta gây sự với tỷ tỷ thì sao???
~Muội nghĩ cô ta dám vào Nguyệt Thần cung gây chuyện sao?
- Ờ ha...Muội quên mất.
======
### Tại ngự hoa viên...
An tần đang đi dạo thì gặp Giang tần.
Giang tần đang cố gắng bày mưu kế dàn cảnh Thục phi hoặc Trúc tần làm cô sảy thai. Thế mà hai người đó như cảm nhận được cái gì, cứ tránh cô như tránh tà, bỗng nhiên lại gặp An tần nên nảy ra ý tưởng mới. (Vì An tần ở An Hoa cung, do Trúc tần làm chủ cung nên nếu An tần gây hoạ thì Trúc tần cũng bị liên lụy).
- Lâu rồi không gặp An tỷ tỷ, tỷ tỷ sao lại ngày càng xa lánh muội, không thấy tỷ tỷ đến Tâm Tư cung chơi.
_Xin lỗi, ta bận lắm, chứ không có rảnh rỗi vác bụng bầu đi khắp Lăng Thiên thành khoe như muội.
An tần chán ghét đáp trả.
- Tỷ tỷ...Muội cũng đâu có rảnh, tại cái đứa nhỏ này muốn muội dẫn nó đi đó thôi.
_A...Thế muội coi sau này dạy dỗ đứa nhỏ này cho cẩn thận, chưa thành hình mà đã quậy mẫu thân như thế, không biết tương lai thành dạng yêu nghiệt gì...
- Tỷ...tỷ...Không sợ ta bẩm báo Nhan hoàng hậu tội tỷ dám trù ẻo nhi tử của hoàng thượng sao?
An tần quay phắc lai, cười lớn:
- Cha...Xem muội kìa, chưa già đã lú lẫn. Nhan tỷ tỷ đang bị cấm túc ba tháng, hậu cung hiện tại do Thục phi tỷ tỷ làm chủ, cô cứ bẩm báo nhưng mà ai có tội thì không đoán được. Mà cô cũng phải cảm ơn đứa nhỏ đi, nó đến đúng lúc đó, chứ không thì chắc bây giờ Tâm Tư cung chỉ có một mình Tuyên thường tại là có thể đi lại tự do.
Giang tần nghe xong vô cùng tức tối nhưng không làm gì được bèn nắm chặt lấy tay An tần. Đôi bên đôi co, cuối cùng Giang tần giả vờ ngã xuống. Đúng lúc Thục phi đi ngang qua nghĩ: "U là trời, lẹ vậy sao? Không chờ đến ngày hại ta được nên hại người khác rồi.", sao đó cho người đem cô ta về Nguyệt Thần cung.
=======
Ở chính điện của Nguyệt Thần cung, Thục phi đang ngồi ở chính giữa (đáng lẽ chỗ của thái hậu nhưng bà không muốn ra nên nhường lại cho Lý Quân Khuê), An tần và Trúc tần đang quì ở phía dưới (Trúc tần là chủ cung An Hoa, chỗ ở của An tần nên Trúc tần cũng phải quì để cùng thỉnh tội với An tần).
Lăng Nhất Thiên nghe tin Giang tần xảy ra tranh cãi với An tẩn bị té, được Thục phi đưa về Nguyệt Thần cung cũng cấp tốc chạy đến.
Giang tần thì sau khi được thái y khám xong, ngồi một bên bày ra vẻ mặt ủy khuất, khóc lóc nãy giờ.
Các vị chủ tử khác cũng đã đến đầy đủ.
Bây giờ Giang Hạ Châu thấy Lăng Nhất Thiên đã đến, mới mở miệng lên tiếng:
- Hức...hức...hoàng...thượng...hức..hứ..c...An tần tỷ..t.ỷ ấy ghen ghét thần..thần thiếp có thai nên cố tình làm vậy.
An tần khó hiểu nhìn Giang tần, cũng không chịu thua:
- Rõ ràng cô nắm tay sau đó tự ngã, chứ ai thèm làm gì cô. Đến cãi nhau cô còn cãi không lại tôi mắc mớ gì tôi phải động tay với cô.
Nịnh phi cũng không nhịn được, góp vui:
_Ra là cãi nhau không lại nên đưa cái bụng ra làm bia.
- Tỷ..tỷ..Tỷ đừng có đổi trắng thay đen. [quay sang Lăng Nhất Thiên, nước mắt nước mũi càng chảy ra dữ dội] Hoàng thượng người làm ch cho thần thiếp.
~IM MIỆNG. Ta chưa có chết.
Thục phi tức giận nói với Giang tần.
~Nãy giờ sao ta ngồi đây cô không chịu kêu khóc, đến lúc hoàng thượng đến mới nói, Giang tần cô cũng đừng có tự cho mình có thai thì ta không dám phạt cô.
Nhanh nhẹn đến câu sau, Lý Quân Khuê chặn họng Lăng Nhất Thiên luôn:
~Hoàng thượng, chuyện này là tranh chấp hậu cung, người cứ để ta xử lí.
- Được.
Vốn dĩ Lăng Nhất Thiên đến đây xem Giang tần có bị làm sao không thôi, thấy cô còn sức cãi nhau thì biết không có chuyện gì nên cũng kệ cho Thục phi muốn làm gì thì làm.