-
Chương 726: Thập Quỷ Kiếm Tháp
Hiện tại Lục Thanh đã hiểu ra pháp tắc Phong Lôi, cũng đã sáng tỏ về thông đạo Động Hư.
Thông đạo Động Hư chính là không gian Động Hư bị nén lại đến cực độ. Không gian Động Hư này có thể trải ngang trên vài vạn dặm, dài mười mấy vạn dặm, cũng có thể chỉ có vài ngàn dặm. Nhưng sau khi trải qua kiếm trận nén lại, lập tức hóa thành thông đạo Động Hư mấy trăm trượng, thậm chí mấy ngàn trượng.
Thậm chí hiện giờ Lục Thanh nắm chắc chỉ cần có tài liệu và mẫu của Kiếm Trận Động Hư, hắn cũng có thể bố trí ra được. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Bước ra khỏi không gian Động Hư, cái đầu tiên đập vào mắt của Lục Thanh là nhiều tòa kiếm tháp cao chừng ngàn trượng. Những kiếm tháp này có hình cự kiếm, trên thân tháp có những cửa sổ hình tròn. Những cửa sổ này trông như những động nhỏ, trong đó có bày bàn ghế, cây cỏ làm cảnh, lò hương…..
Nhiều Kiếm Giả thân mặc áo giáp xanh ngồi trong đó. Tổng cộng có mười kiếm tháp hợp thành một hình tròn không có kẽ hở, ở giữa là một khoảng trời đất có chu vi năm dặm.
Mỗi một tòa kiếm tháp này đều có hình dạng khác nhau. Ở tầng cao nhất là một bình đài hình kiếm rộng rãi, trên đó có bàn ghế bằng ngọc. Mười tên Kiếm Giả áo giáp vàng ngồi ngay ngắn trên đó, đứng đầu là một người thân khoác áo kim bào lấp lánh, trên kim bào có thêu một con Quỷ thú dữ tợn, toàn thân có khí tức uy nghiêm hung hãn phát tán ra, đè nặng cả một mảng không gian.
- Mười tòa kiếm tháp này, chỉ có Tuần thủ mới có thể lên. Đại hội luận kiếm của chúng ta không cho phép quỷ dân bình thường xem.
Cổ Thiên Luân hạ giọng nói, mọi người đều biết đây là nói cho Lục Thanh nghe.
- Tầng cao nhất là Thành chủ của mười đại chủ thành, còn có chỗ cho đám Tuần chủ chúng ta. Đại hội luận kiếm là để xếp hạng cường giả mạnh nhất. Nói cách khác, cho dù tất cả mọi người trong một thành thua, nhưng chỉ cần có một người trong đó giành được ngôi đầu, vậy thành đó cũng giành được ngôi đầu trong Đại hội luận kiếm.
Ngôi đầu ư?
Ánh mắt Lục Thanh khẽ quét ngang mười tòa kiếm tháp. Tuy rằng mười tòa kiếm tháp này nhìn bề ngoài có vẻ như được xây dựng bằng sắt thường nhưng nhờ vào Chân Long Nhãn, Lục Thanh có thể mơ hồ nhìn ra dấu vết của một trận thế, dường như là một tòa kiếm trận thật lớn.
Đồng thời, ánh mắt Lục Thanh cũng khẽ lướt qua tầng đỉnh của mười tòa kiếm tháp.
Mười người khoác kim bào đều có lực hồn phách đạt tới cấp Kiếm Hoàng. Tuy nhiên có lẽ vì nguyên nhân cảnh giới, lực hồn phách của bọn họ đều không đạt tới mức Kiếm Hoàng viên mãn.
Sự thật cũng là như vậy, tu vi của mười vị Thành chủ, cao nhất chỉ là tam kiếp, chỉ có duy nhất một vị có lực hồn phách gần đạt tới Kiếm Hoàng viên mãn.
Cho dù như vậy, hiện tại Lục Thanh đã có thêm một phần Kiếm Hồn Kinh, lực hồn phách của hắn chẳng những hùng mạnh vô cùng, hơn nữa Kiếm Hồn Kinh cực kỳ huyền ảo, chỉ cần hắn không cố ý phóng xuất khí tức hồn phách, không ai có thể phát hiện ra tu vi hồn phách thật sự của hắn. Đương nhiên cũng không biết Tông sư Kiếm Phách có thể cảm ứng được không.
Tuy nhiên ánh mắt ẩn chứa khí tức sắc bén của Lục Thanh cũng khiến cho vài vị cường giả Thành chủ chú ý tới.
- A…..
Gần như cùng lúc, Lục Thanh nghe thấy vài tiếng thốt thất thanh kinh ngạc.
- Cổ điện chủ, vị tiểu huynh đệ này phải chăng là Lục tuần chủ vừa nhậm chức?
Trên tòa kiếm tháp đối diện mọi người, một tên trung niên khoác kim bào khẽ hỏi. Mà trên tầng đỉnh của kiếm tháp ấy, cũng chỉ có một mình y.
- Hồi bẩm Thành chủ, chính là Lục tuần chủ.
Cổ Thiên Luân đáp lời, lập tức mười hai người ngự không bay lên đỉnh tòa kiếm tháp ấy.
- Thành chủ.
Cổ Thiên Luân khom người thi lễ.
- Ha ha, lần này có Cổ điện chủ rat ay, ta hết sức yên tâm.
Thành chủ Linh Đô là một tên nhị kiếp Kiếm Hoàng, Âm Sát tử Khí trên người này như ngưng tụ thành thực chất. chẳng qua Âm Sát tử Khí này cũng không hiện hữu ra ngoài, Lục Thanh đoán rằng hẳn là đã bị người luyện hóa. Kẻ luyện hóa Âm Sát tử Khí, cho dù là Kiếm Giả tu luyện kiếm khí Âm Sát, e rằng cũng không thể thu liễm vào trong, đây cũng là thần thông khiến cho hồn phách của loài quỷ có thể tồn tại.
Lục Thanh được truyền thừa thêm một phần Kiếm Hồn Kinh cho nên hắn cũng hiểu biết và lãnh ngộ một ít về hồn phách.
Quỷ vốn mất đi sinh khí, tự nhiên chỉ còn lại tử khí. Mà trời sinh tử khí vốn thân cận với khí Âm Sát, tự nhiên có thể dung hợp luyện hóa một cách hoàn mỹ. Nhưng nếu người sống tu luyện, chẵng những xung đột với sinh khí của bản thân, còn có thể tổn hại đến thọ mệnh.
Nhớ tới lúc trước Quân Mạc Đồ uống tử trà, chính là để cân bằng tử khí tích lũy trong cơ thể. Lúc này Lục Thanh xoay chuyển ý nghĩ trong lòng nhanh như chớp, mà ánh mắt Thành chủ Linh Đô cũng đang nhìn hắn chăm chú.
- Nghe nói Lục Tuần chủ đến từ chin ngục phía dưới, một thân công phu liễm tức vô cùng tinh tâm, dù là bản thành chủ cũng không thể nhìn thấu, nhất định thực lực của Lục Tuần chủ không tầm thường chút nào.
Vị Thành chủ Linh Đô này giọng nói pha lẫn ý cười, nhưng Lục Thanh lại cảm thấy không thoải mái. Người này lòng dạ hết sức thâm sâu.
Chỉ trong nháy mắt, Lục Thanh đã đoán, người này trong lời nói còn có ý khác. Mới gặp mặt lần đầu tiên mà đã như vậy, thật sự không phải là loại người hào sảng, cũng không phải là mẫu người mà hắn thích. Dù là như vậy, hắn vẫn thản nhiên đáp:
- Thành chủ quá khách sáo!
- Haha, Lục Tuần chủ không cần khiêm tốn, trước đây ta đã nghe qua Cổ điện chủ nói, ngươi chỉ dùng một quyền đã đánh lui Tư Mã Tuần chủ. Thực lực của Tư Mã Tuần chủ ở Linh Đô ta có thể xếp vào ba hạng đầu. Lục Tuần chủ không cần khiêm tốn. Phải biết rằng Quỷ giới ta, cường giả vi tôn, không cần phải khiêm tốn giả dối như những người sống.
Lục Thanh chỉ gật gật đầu không nói, không cần khiêm tốn như người sống….. Vị Thành chủ này càng ngày càng lợi hại….. Dường như nhận ra suy nghĩ của Lục Thanh, vị Thành chủ Linh Đô khẽ cau mày.
- Mong Thành chủ lượng giải, Lục Tuần chủ mới đến, chắc do vừa rời khỏi chin ngục phía dưới, chưa thích ứng với khí hậu Linh Đô ta, cho nên vẫn còn bỡ ngỡ.
- Hóa ra là như vậy, , ha ha, Cổ điện chủ không cần khách sao, tất cả hãy ngồi xuống đi. Lần này nghe nói Giới chủ lão nhân gia đưa ra phần thưởng rất tốt!
- Cái gì?
Gần như cùng một lúc, mười một người Cổ Thiên Luân kinh hô thất thanh.
- Giới chủ đại nhân cũng bị kinh động hay sao?
Cổ Thiên Luân gần như không tin vào tai mình.
- Không sai, không biết phải chăng Giới chủ vừa khéo gặp dịp, mới xuất quan. Lần này Thập Quỷ Kiếm Tháp đưa ra phần thưởng là ba viên Hồn Phách Kim Châu, một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp.
- Phải chăng là Hồn Phách Kiếm Giáp có thể bảo vệ căn bản hồn phách?
Cổ Thiên Luân trầm giọng hỏi.
- Không sai, lần này ngay cả bản thân thành chủ cũng phải động lòng, ngay cả mười đại thành chủ chúng ta cũng không có được một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp. Nghe đồn chỉ có tiến vào chém giết bên trong mười tám tầng địa ngục mới có thể có được. Tuy nhiên mười tám tầng địa ngục thật sự có lắm gian nguy, ngay cả mười đại Thành chủ chúng ta tiến vào trong đó, chin ngục phía trên không có đối thủ, không đáng để rat ay, chín ngục phía dưới lại quá mức hung hiểm, có Cửu Đại Quỷ Đế trấn thủ. Chúng ta vào đó chắc chắn mười phần là chết, thế nhưng Hồn Phách Kiếm Giáp chỉ có ở chín ngục phía dưới.
Vị Thành chủ Linh Đô nói giọng cảm khái.
Nói tới đây, ánh mắt của y nhìn sang Cổ Thiên Luân:
- Cổ điện chủ, Đoạn mỗ đối xử với ngươi thế nào?
Cổ Thiên Luân hơi sững sốt, lập tức trả lời:
- Thành chủ đối xử với thuộc hạ tình như huynh đệ. Lúc trước nếu không nhờ Thành chủ, Thiên Luân đã chết trong tay Kiếm Giả bên ngoài Quỷ giới.
- Được, vậy lần này Đoạn mỗ muốn ngươi nhường lại một thứ…..
- Hồn Phách Kiếm Giáp ư?
- Không sai!
Thành chủ Linh Đô gật gật đầu:
- Mười đại chủ thành chỉ có một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp chỉ cần Cổ điện chủ nhường lại cho ta, ta bằng lòng lấy ba viên Hồn Phách Kim Châu ngưng kết từ Quỷ thụ để trao đổi.
Ba viên Hồn Phách Kim Châu ngưng kết từ Quỷ thụ ư?
Cổ Thiên Luân nghe vậy sững sờ, nhưng trong lòng lão thầm cười khổ. Sự quý giá của Hồn Phách Kiếm Giáp, ba viên Hồn Phách Kim Châu sao thể sánh bằng. Cho dù là Quỷ thụ ngưng kết, so ra cũng còn kém xa tác dụng của Hồn Phách Kiếm Giáp đối với hồn phách. Bọn họ đều là quỷ, một thân máu thịt là do hồn phách ngưng kết, chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp này khác với quỷ giáp bình thường, chẳng những có lực lượng phòng ngự kinh người, nghe đồn có thể chống đỡ bất cứ pháp tắc kiếm thức nào dưới cảnh giới Kiếm Phách, nhưng quan trọng nhất là có thể hình thành một tầng bảo vệ ở căn nguyên hồn phách. Như vậy có thể tránh được rất nhiều thần thông Kiếm Đạo gây thương tổn căn nguyên hồn phách. Nhờ vậy mà rất nhiều lúc, người mặc nó có thể yên tâm thẳng tay chiến đấu.
Còn Hồn Phách Kim Châu, cho dù được ngưng kết từ Quỷ thụ, hiện giờ đối với lão cũng là vô dụng. Vốn lão chưa đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, không thể nào luyện hóa Hồn Phách Kim Châu. Cho dù có thể luyện hóa, chỉ cần một viên là đủ, có luyện hóa thêm cũng không có ích lợi gì, làm sao có thể so sánh với giá trị của Hồn Phách Kiếm Giáp.
- Thành chủ nói đùa rời, mười đại chủ thành ngọa hổ tàng long, Thiên Luân cũng không nắm chắc có thể đoạt được ngôi đầu.
Nụ cười trên mặt Thành chủ khựng lại:
- Đoạn mỗ chỉ giả thuyết mà thôi, nếu như Cổ điện chủ ngươi giành được ngôi đầu, Linh Đô ta cũng thêm phần hãnh diện.
Cổ Thiên Luân ngần ngừ một lúc, sau đó nói tiếp:
- Đến lúc đó, tự nhiên Thiên Luân sẽ trao đổi cùng Thành chủ.
Lục Thanh khẽ cau may, lúc này hắn đã nảy sinh chán ghét không ít với vị Thành chủ Linh Đô này. Người này chẳng những lòng dạ hiểm sâu, hơn nữa ỷ thế ép người, một kẻ bề trên thật sự không nên đối xử với thuộc hạ của mình như vậy.
Bất quá chuyện này cũng không quan trọng với hắn. Tất cả những chuyện về Quỷ giới sau này sẽ chỉ là một ký ức trong quá trình từng trải của hắn mà thôi.
Mọi người cùng ngồi xuống, Lục Thanh chú ý thấy đám Tuần chủ này không hề có phản ứng về chuyện mà vị Thành chủ Linh Đô này nói với Cổ Thiên Luân khi nãy, dường như đó là chuyện không liên quan tới mình, không cần phải quan tâm. Chuyện này khiến cho Lục Thanh hiểu thêm một chút, xem ra Quỷ giới này cũng có cách hành sự tương tự với Nhân Đạo. Giống ở chỗ cường giả vi tôn, thực lực trên hết.
Lúc này mười tòa kiếm tháp, số Tuần chủ tới lục tục không it, Lục Thanh ước tính sơ sơ, cường giả cấp Tuần thủ trong kiếm tháp không ngờ lên tới mầy ngàn người. Mày ngàn Tuần thủ như vậy, nếu ở bên ngoài chính là mấy ngàn Chuẩn Đại Sư Kiếm Chủ, mà còn là Chuẩn Đại Sư có lực hồn phách hùng mạnh, hồn thức hùng mạnh. Ngoại trừ số Tuần thủ này ra, trên tầng đỉnh kiếm tháp, rất nhiều Tuần chủ của mười đại chủ thành cũng lần lượt đến, không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.
Thông đạo Động Hư chính là không gian Động Hư bị nén lại đến cực độ. Không gian Động Hư này có thể trải ngang trên vài vạn dặm, dài mười mấy vạn dặm, cũng có thể chỉ có vài ngàn dặm. Nhưng sau khi trải qua kiếm trận nén lại, lập tức hóa thành thông đạo Động Hư mấy trăm trượng, thậm chí mấy ngàn trượng.
Thậm chí hiện giờ Lục Thanh nắm chắc chỉ cần có tài liệu và mẫu của Kiếm Trận Động Hư, hắn cũng có thể bố trí ra được. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Bước ra khỏi không gian Động Hư, cái đầu tiên đập vào mắt của Lục Thanh là nhiều tòa kiếm tháp cao chừng ngàn trượng. Những kiếm tháp này có hình cự kiếm, trên thân tháp có những cửa sổ hình tròn. Những cửa sổ này trông như những động nhỏ, trong đó có bày bàn ghế, cây cỏ làm cảnh, lò hương…..
Nhiều Kiếm Giả thân mặc áo giáp xanh ngồi trong đó. Tổng cộng có mười kiếm tháp hợp thành một hình tròn không có kẽ hở, ở giữa là một khoảng trời đất có chu vi năm dặm.
Mỗi một tòa kiếm tháp này đều có hình dạng khác nhau. Ở tầng cao nhất là một bình đài hình kiếm rộng rãi, trên đó có bàn ghế bằng ngọc. Mười tên Kiếm Giả áo giáp vàng ngồi ngay ngắn trên đó, đứng đầu là một người thân khoác áo kim bào lấp lánh, trên kim bào có thêu một con Quỷ thú dữ tợn, toàn thân có khí tức uy nghiêm hung hãn phát tán ra, đè nặng cả một mảng không gian.
- Mười tòa kiếm tháp này, chỉ có Tuần thủ mới có thể lên. Đại hội luận kiếm của chúng ta không cho phép quỷ dân bình thường xem.
Cổ Thiên Luân hạ giọng nói, mọi người đều biết đây là nói cho Lục Thanh nghe.
- Tầng cao nhất là Thành chủ của mười đại chủ thành, còn có chỗ cho đám Tuần chủ chúng ta. Đại hội luận kiếm là để xếp hạng cường giả mạnh nhất. Nói cách khác, cho dù tất cả mọi người trong một thành thua, nhưng chỉ cần có một người trong đó giành được ngôi đầu, vậy thành đó cũng giành được ngôi đầu trong Đại hội luận kiếm.
Ngôi đầu ư?
Ánh mắt Lục Thanh khẽ quét ngang mười tòa kiếm tháp. Tuy rằng mười tòa kiếm tháp này nhìn bề ngoài có vẻ như được xây dựng bằng sắt thường nhưng nhờ vào Chân Long Nhãn, Lục Thanh có thể mơ hồ nhìn ra dấu vết của một trận thế, dường như là một tòa kiếm trận thật lớn.
Đồng thời, ánh mắt Lục Thanh cũng khẽ lướt qua tầng đỉnh của mười tòa kiếm tháp.
Mười người khoác kim bào đều có lực hồn phách đạt tới cấp Kiếm Hoàng. Tuy nhiên có lẽ vì nguyên nhân cảnh giới, lực hồn phách của bọn họ đều không đạt tới mức Kiếm Hoàng viên mãn.
Sự thật cũng là như vậy, tu vi của mười vị Thành chủ, cao nhất chỉ là tam kiếp, chỉ có duy nhất một vị có lực hồn phách gần đạt tới Kiếm Hoàng viên mãn.
Cho dù như vậy, hiện tại Lục Thanh đã có thêm một phần Kiếm Hồn Kinh, lực hồn phách của hắn chẳng những hùng mạnh vô cùng, hơn nữa Kiếm Hồn Kinh cực kỳ huyền ảo, chỉ cần hắn không cố ý phóng xuất khí tức hồn phách, không ai có thể phát hiện ra tu vi hồn phách thật sự của hắn. Đương nhiên cũng không biết Tông sư Kiếm Phách có thể cảm ứng được không.
Tuy nhiên ánh mắt ẩn chứa khí tức sắc bén của Lục Thanh cũng khiến cho vài vị cường giả Thành chủ chú ý tới.
- A…..
Gần như cùng lúc, Lục Thanh nghe thấy vài tiếng thốt thất thanh kinh ngạc.
- Cổ điện chủ, vị tiểu huynh đệ này phải chăng là Lục tuần chủ vừa nhậm chức?
Trên tòa kiếm tháp đối diện mọi người, một tên trung niên khoác kim bào khẽ hỏi. Mà trên tầng đỉnh của kiếm tháp ấy, cũng chỉ có một mình y.
- Hồi bẩm Thành chủ, chính là Lục tuần chủ.
Cổ Thiên Luân đáp lời, lập tức mười hai người ngự không bay lên đỉnh tòa kiếm tháp ấy.
- Thành chủ.
Cổ Thiên Luân khom người thi lễ.
- Ha ha, lần này có Cổ điện chủ rat ay, ta hết sức yên tâm.
Thành chủ Linh Đô là một tên nhị kiếp Kiếm Hoàng, Âm Sát tử Khí trên người này như ngưng tụ thành thực chất. chẳng qua Âm Sát tử Khí này cũng không hiện hữu ra ngoài, Lục Thanh đoán rằng hẳn là đã bị người luyện hóa. Kẻ luyện hóa Âm Sát tử Khí, cho dù là Kiếm Giả tu luyện kiếm khí Âm Sát, e rằng cũng không thể thu liễm vào trong, đây cũng là thần thông khiến cho hồn phách của loài quỷ có thể tồn tại.
Lục Thanh được truyền thừa thêm một phần Kiếm Hồn Kinh cho nên hắn cũng hiểu biết và lãnh ngộ một ít về hồn phách.
Quỷ vốn mất đi sinh khí, tự nhiên chỉ còn lại tử khí. Mà trời sinh tử khí vốn thân cận với khí Âm Sát, tự nhiên có thể dung hợp luyện hóa một cách hoàn mỹ. Nhưng nếu người sống tu luyện, chẵng những xung đột với sinh khí của bản thân, còn có thể tổn hại đến thọ mệnh.
Nhớ tới lúc trước Quân Mạc Đồ uống tử trà, chính là để cân bằng tử khí tích lũy trong cơ thể. Lúc này Lục Thanh xoay chuyển ý nghĩ trong lòng nhanh như chớp, mà ánh mắt Thành chủ Linh Đô cũng đang nhìn hắn chăm chú.
- Nghe nói Lục Tuần chủ đến từ chin ngục phía dưới, một thân công phu liễm tức vô cùng tinh tâm, dù là bản thành chủ cũng không thể nhìn thấu, nhất định thực lực của Lục Tuần chủ không tầm thường chút nào.
Vị Thành chủ Linh Đô này giọng nói pha lẫn ý cười, nhưng Lục Thanh lại cảm thấy không thoải mái. Người này lòng dạ hết sức thâm sâu.
Chỉ trong nháy mắt, Lục Thanh đã đoán, người này trong lời nói còn có ý khác. Mới gặp mặt lần đầu tiên mà đã như vậy, thật sự không phải là loại người hào sảng, cũng không phải là mẫu người mà hắn thích. Dù là như vậy, hắn vẫn thản nhiên đáp:
- Thành chủ quá khách sáo!
- Haha, Lục Tuần chủ không cần khiêm tốn, trước đây ta đã nghe qua Cổ điện chủ nói, ngươi chỉ dùng một quyền đã đánh lui Tư Mã Tuần chủ. Thực lực của Tư Mã Tuần chủ ở Linh Đô ta có thể xếp vào ba hạng đầu. Lục Tuần chủ không cần khiêm tốn. Phải biết rằng Quỷ giới ta, cường giả vi tôn, không cần phải khiêm tốn giả dối như những người sống.
Lục Thanh chỉ gật gật đầu không nói, không cần khiêm tốn như người sống….. Vị Thành chủ này càng ngày càng lợi hại….. Dường như nhận ra suy nghĩ của Lục Thanh, vị Thành chủ Linh Đô khẽ cau mày.
- Mong Thành chủ lượng giải, Lục Tuần chủ mới đến, chắc do vừa rời khỏi chin ngục phía dưới, chưa thích ứng với khí hậu Linh Đô ta, cho nên vẫn còn bỡ ngỡ.
- Hóa ra là như vậy, , ha ha, Cổ điện chủ không cần khách sao, tất cả hãy ngồi xuống đi. Lần này nghe nói Giới chủ lão nhân gia đưa ra phần thưởng rất tốt!
- Cái gì?
Gần như cùng một lúc, mười một người Cổ Thiên Luân kinh hô thất thanh.
- Giới chủ đại nhân cũng bị kinh động hay sao?
Cổ Thiên Luân gần như không tin vào tai mình.
- Không sai, không biết phải chăng Giới chủ vừa khéo gặp dịp, mới xuất quan. Lần này Thập Quỷ Kiếm Tháp đưa ra phần thưởng là ba viên Hồn Phách Kim Châu, một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp.
- Phải chăng là Hồn Phách Kiếm Giáp có thể bảo vệ căn bản hồn phách?
Cổ Thiên Luân trầm giọng hỏi.
- Không sai, lần này ngay cả bản thân thành chủ cũng phải động lòng, ngay cả mười đại thành chủ chúng ta cũng không có được một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp. Nghe đồn chỉ có tiến vào chém giết bên trong mười tám tầng địa ngục mới có thể có được. Tuy nhiên mười tám tầng địa ngục thật sự có lắm gian nguy, ngay cả mười đại Thành chủ chúng ta tiến vào trong đó, chin ngục phía trên không có đối thủ, không đáng để rat ay, chín ngục phía dưới lại quá mức hung hiểm, có Cửu Đại Quỷ Đế trấn thủ. Chúng ta vào đó chắc chắn mười phần là chết, thế nhưng Hồn Phách Kiếm Giáp chỉ có ở chín ngục phía dưới.
Vị Thành chủ Linh Đô nói giọng cảm khái.
Nói tới đây, ánh mắt của y nhìn sang Cổ Thiên Luân:
- Cổ điện chủ, Đoạn mỗ đối xử với ngươi thế nào?
Cổ Thiên Luân hơi sững sốt, lập tức trả lời:
- Thành chủ đối xử với thuộc hạ tình như huynh đệ. Lúc trước nếu không nhờ Thành chủ, Thiên Luân đã chết trong tay Kiếm Giả bên ngoài Quỷ giới.
- Được, vậy lần này Đoạn mỗ muốn ngươi nhường lại một thứ…..
- Hồn Phách Kiếm Giáp ư?
- Không sai!
Thành chủ Linh Đô gật gật đầu:
- Mười đại chủ thành chỉ có một chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp chỉ cần Cổ điện chủ nhường lại cho ta, ta bằng lòng lấy ba viên Hồn Phách Kim Châu ngưng kết từ Quỷ thụ để trao đổi.
Ba viên Hồn Phách Kim Châu ngưng kết từ Quỷ thụ ư?
Cổ Thiên Luân nghe vậy sững sờ, nhưng trong lòng lão thầm cười khổ. Sự quý giá của Hồn Phách Kiếm Giáp, ba viên Hồn Phách Kim Châu sao thể sánh bằng. Cho dù là Quỷ thụ ngưng kết, so ra cũng còn kém xa tác dụng của Hồn Phách Kiếm Giáp đối với hồn phách. Bọn họ đều là quỷ, một thân máu thịt là do hồn phách ngưng kết, chiếc Hồn Phách Kiếm Giáp này khác với quỷ giáp bình thường, chẳng những có lực lượng phòng ngự kinh người, nghe đồn có thể chống đỡ bất cứ pháp tắc kiếm thức nào dưới cảnh giới Kiếm Phách, nhưng quan trọng nhất là có thể hình thành một tầng bảo vệ ở căn nguyên hồn phách. Như vậy có thể tránh được rất nhiều thần thông Kiếm Đạo gây thương tổn căn nguyên hồn phách. Nhờ vậy mà rất nhiều lúc, người mặc nó có thể yên tâm thẳng tay chiến đấu.
Còn Hồn Phách Kim Châu, cho dù được ngưng kết từ Quỷ thụ, hiện giờ đối với lão cũng là vô dụng. Vốn lão chưa đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, không thể nào luyện hóa Hồn Phách Kim Châu. Cho dù có thể luyện hóa, chỉ cần một viên là đủ, có luyện hóa thêm cũng không có ích lợi gì, làm sao có thể so sánh với giá trị của Hồn Phách Kiếm Giáp.
- Thành chủ nói đùa rời, mười đại chủ thành ngọa hổ tàng long, Thiên Luân cũng không nắm chắc có thể đoạt được ngôi đầu.
Nụ cười trên mặt Thành chủ khựng lại:
- Đoạn mỗ chỉ giả thuyết mà thôi, nếu như Cổ điện chủ ngươi giành được ngôi đầu, Linh Đô ta cũng thêm phần hãnh diện.
Cổ Thiên Luân ngần ngừ một lúc, sau đó nói tiếp:
- Đến lúc đó, tự nhiên Thiên Luân sẽ trao đổi cùng Thành chủ.
Lục Thanh khẽ cau may, lúc này hắn đã nảy sinh chán ghét không ít với vị Thành chủ Linh Đô này. Người này chẳng những lòng dạ hiểm sâu, hơn nữa ỷ thế ép người, một kẻ bề trên thật sự không nên đối xử với thuộc hạ của mình như vậy.
Bất quá chuyện này cũng không quan trọng với hắn. Tất cả những chuyện về Quỷ giới sau này sẽ chỉ là một ký ức trong quá trình từng trải của hắn mà thôi.
Mọi người cùng ngồi xuống, Lục Thanh chú ý thấy đám Tuần chủ này không hề có phản ứng về chuyện mà vị Thành chủ Linh Đô này nói với Cổ Thiên Luân khi nãy, dường như đó là chuyện không liên quan tới mình, không cần phải quan tâm. Chuyện này khiến cho Lục Thanh hiểu thêm một chút, xem ra Quỷ giới này cũng có cách hành sự tương tự với Nhân Đạo. Giống ở chỗ cường giả vi tôn, thực lực trên hết.
Lúc này mười tòa kiếm tháp, số Tuần chủ tới lục tục không it, Lục Thanh ước tính sơ sơ, cường giả cấp Tuần thủ trong kiếm tháp không ngờ lên tới mầy ngàn người. Mày ngàn Tuần thủ như vậy, nếu ở bên ngoài chính là mấy ngàn Chuẩn Đại Sư Kiếm Chủ, mà còn là Chuẩn Đại Sư có lực hồn phách hùng mạnh, hồn thức hùng mạnh. Ngoại trừ số Tuần thủ này ra, trên tầng đỉnh kiếm tháp, rất nhiều Tuần chủ của mười đại chủ thành cũng lần lượt đến, không khí bắt đầu trở nên căng thẳng.