Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 965
- Thần Vô Thương! Trong Tinh Không chợt vang lên ba giọng nói già nua. Tuy rằng ba giọng nói này binh thản, nhưng trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh. Mười đại Thần Vương, thậm chí là trăm tên Thánh Giả đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Uy năng như vậy, chẳng lẽ lại là ba vị Đại Năng Bỉ Ngạn nữa sao? Ngày thường, cho dù là hàng vạn năm, cũng rất khó có thể gặp được một vị Đại Năng Bỉ Ngạn. Thế nhưng hôm nay một lúc xuất hiện bốn vị, thật sự khiến cho các Thánh Giả trở tay không kịp. Động tác lão nhân ngưng lại, ánh mắt như điện chớp, toát ra thần quang chói mắt, quét về bốn phía Tinh Không. - Chỉ là dư nghiệt của Kiếm Đạo mà thôi cứ để ta ra tay là đủ... - Vậy xin tự tiện. Ba đạo niệm mạnh mẽ kia dường như mười phần kiêng kỵ lão tổ Thần tộc này, nghe thấy giọng điệu của lão có vẻ không tốt, lập tức biến mất không thấy. -Rắc... Lúc này, chiếc kén màu trắng đục bao phủ Lục Thanh đã vỡ ra hàng chục vết nứt trăm trượng. Bất quá theo từng vết nứt kia hình thành, vị Đại Năng Thần tộc này cảm thấy có điểm khác thường, nhưng lại không biết khác thường ở chỗ nào, không thể diễn tả bằng lời. - Ầm... Hàng ngàn hàng vạn thần quang mang theo thần lực Bản Nguyên đánh ra, đè ép một luồng lũ không gian sụp đổ khổng lồ, phủ khắp tứ bề, hoàn toàn bao vậy kén kia vào giữa. -Rắc... Lại một vết nứt hình thành... Hết thảy tường chừng như đã trôi qua một khoảng thời gian rất dài thật ra Từ lúc vị Đại Năng Thần tộc này ra tay, chỉ mới vài lần hô hấp mà thôi. Trong vài lần hô hấp này, kén màu trắng đục kia đã nhận lấy hàng vạn quyền mà mỗi một quyền như vậy có thể giết chết một tên Thánh Giả cảnh giới Mệnh Hà đỉnh phong, hàng vạn quyền là hàng vạn Thánh Giả Mệnh Hà. Cho dù gom góp cả sáu đại Tinh Vực cũng không có nhiều Thánh Giả như vậy, đây chính là uy năng của Đại Năng Bỉ Ngạn. Lãnh ngộ lực Bản Nguyên rồi dưới Bỉ Ngạn đều là loài trùng kiến! Mà sau khi đánh ra hàng vạn quyền này, thậm chí hơi thở của vị Đại Năng Thần tộc kia vẫn bình thường, dường như hàng vạn quyền này vẫn chưa vận dụng toàn lực, thoải mái tự nhiên. Luồng lũ không gian sụp đổ khổng lồ chôn vùi, hết quyền này tới quyền khác đánh ra, mỗi một quyền đều mang theo thần lực vô biên mang không gian sụp đổ tiến hành đè ép chiếc kén. Trăm tên Thánh Giả kinh hồn khiếp vía. Tinh Không ở xa xa kia, chỉ cần bọn họ tới gần một chút đã có nguy cơ phải chết, đừng nói là chống đỡ, thậm chí ngay cả ý chí chống đỡ cũng không có. -Ong... Bất chợt một tiếng kiếm ngâm trầm thấp từ trong không gian sụp đổ kia truyền ra. Tiếng kiếm ngâm này hết sức mỏng manh, dường như ngay sau đó sẽ lập tức tan biến. Đại Thần Vương đột nhiên giật thót trong lòng, như nhớ lại chuyện gì, sắc mặt đại biến, lớn tiếng kêu lên: - Lão tổ, người này có thể nuốt rất nhiều nguyện lực hương hỏa, thân thể dường như không có chút gì là hạn chế...
-Cái gì? Vị Đại Năng Thần tộc kia nghe vậy cũng thầm kinh hãi quyền đang đánh ra lập tức thu về, ngay tức khắc truyền âm một lúc cùng Đại Thần Vương, sắc mặt lão dần dần trở nên hết sức khó coi. - Chính là Tổ Thần Thần Quyết của Tổ Thần, nhất định là như vậy! Không ngờ người này quan sát Tinh Vực Cổ Thần của chúng ta, lãnh ngộ được đạo quan trọng nhất là đạo cắn nuốt trong Tổ Thần Thần Quyết chẳng lẽ vừa rồi... Ánh mắt vị Đại Năng Thần tộc kia đột nhiên trở nên hết sức âm trầm, khiến cho Tinh Không khắp Tinh Hệ Thần Thánh đều trở nên âm đạm không ánh sáng. Vô số tinh quang hủy diệt trong Tinh Không ngưng trệ bất động, dường như đã đến ngày tận thế. Bỉ Ngạn nổi giận. Tinh Không biến sắc! - Được, được lắm! Không ngờ lão phu tung hoành Tinh Không gần mười vạn năm qua, lại bị một tên tiểu bối trêu chọc, dụ dỗ lão phu trợ giúp ngươi đột phá... Ánh mắt lão nhìn chăm chú vào chiếc kén màu trắng đục bao phủ Lục Thanh. Từ trong đó, tiếng kiếm ngâm càng ngày càng vang dội bất quá lọt vào tai vị Đại Năng Thần tộc lại trở thành một sự nhạo báng không nhỏ. - Chưa vào được Bỉ Ngạn, hôm nay bản thân sẽ cho ngươi biết một chút uy năng chân chính của Bỉ Ngan... Trong nháy mắt, từ trên người vị Đại Năng Thần tộc này, một Cổ Thần lực Bản Nguyên nồng đậm bùng lên. Thần lực Bản Nguyên lần này Nếu so với lúc nãy khó lòng tả nổi. Nếu nói lúc này vị Đại Năng Thần tộc này đánh ra thần lực Bản Nguyên là nước, như vậỵ thần lực Bản Nguyên lần này là chất keo đậm đặc, uy năng hùng mạnh không gì sánh nổi. - Ầm... Một quyển đánh ra, trong nháy mắt, phạm vi Tinh Không ngàn dặm hoàn toàn sụp đổ, bao trùm kén màu trắng đục bên trong, uy áp vô tận lan tràn. Mười đại Thần Vương, trăm tên Thánh Giả thảy đều kinh hoàng thất sắc, đừng nói tới trăm vạn chân nhân. Trong khoảnh khắc này, rất nhiều chân nhân chấn động tâm thần, máu thịt tung bay, chết trên Tinh Chu. -Ong... Nhưng ngay sau đó, chiếc kén nãy giờ vẫn lặng yên chợt bảnh trướng lên, một đạo kiếm quang màu xám bạc Từ trong hư không xuất hiện. Cái gì? - Kiếm quang này là... Vị Đại Năng Thần tộc sững sờ, sau đó đắm chìm vào trong hồi ức xa xôi. Ngay sau đó, thần sắc vốn bình tĩnh của lão bất chợt trở nên vô cùng hoảng sợ: - Kiếm Đạo Thời Không! Đạo Tề Thiên! Không có khả năng! Lúc trước Đạo Tề Thiên bị đánh vào trong Kiếm Đạo Hỗn Độn của vùng đất Thần cấm, làm sao có thể lưu truyền Kiếm Đạo Thời Không được? Chẳng lẽ.., chẳng lẽ y còn chưa chết? - Lời nói của vị Đại Năng Thần tộc rất lớn, lúc này lập tức lọt vào tai mười đại Thần Vương cùng tất cả Đạo giả. Lúc này rất nhiều Tiểu Đạo Bắt đầu bàn tán xôn xao, Bắt đầu phỏng đoán về Kiếm Đạo Thời Không đã khiến cho vị Đại Năng Thần tộc kia vô cùng kinh sợ. Kiếm Đạo nhất mạch, bọn Cổ Trường Không đầu tiên là sửng sốt, lát sau lộ vẻ vui mừng như điên dại. Kiếm Đạo Thời Không! Đạo Tề Thiên! - Lúc trước chính là người này một mình một kiếm tung hoành Đại Đạo Tinh Không mấy trăm năm, chưa từng thất bại được xưng là Đại Đạo đệ nhất nhân, đệ nhất cường giả chân chính của Đại Đạo Tinh Không. Chẳng lẽ vị Lục tiền bối này là người thừa kế? - Kiếm Đạo ta quật khởi thể không thể cản! Cổ Trường Không thét lên, không thêm để ý tới nhưng ánh mắt kinh ngạc xung quanh. - Không lâu sau, trong các Tiểu Đạo, rất nhiều Đạo giả có tuổi như nhớ lại chuyện gì, trên mặt cũng lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng. - Chẳng lẽ thật sự là truyền nhân của người ấy? Hay chính là người ấy nghịch đạo trở về Tinh Không lần nữa? Lúc này chỉ thấy bên Trong không gian sụp đổ, một Thời Không Luân Bàn cao mười vạn trượng hiện ra. Mà Thời Không Luân Bàn này hoàn toàn là thật, trên mặt có vô số kiếm văn màu xám bạc. Xung quanh nhưng kiếm văn này còn lưu chuyển một lóp kim quang mỏng. - Thời Không Luân Bàn...
- Đại Năng Thần tộc trong lòng kinh hãi - Ngay sau đó, một cỗ khí tức Bản Nguyên lúc ẩn lúc hiện. ẩn chứa tuế nguyệt tang thương lan tràn ra. Khí tức Bản Nguyên này vừa lộ ra, lập tức bùng lên khí thế vô cùng mạnh mẽ. Khí thế này trấn áp Tinh Không, vốn Tinh Không sụp đổ trước kia bị khí thế này trấn áp, lập tức chậm rãi khép lại. Sắc mặt Đại Năng Thần tộc ngưng trọng, biết lúc này không còn xoay chuyển gì được nữa, bên đứng trơ ra đó giữa Tinh Không, không ra tay nữa. Trong một khoảng hư không bên ngoài sáu đại Tinh Vực một bóng người màu trắng ngồi xếp bằng, mặc cho không gian loạn lưu hoành hành ngang ngược, cũng không thế nào tiếp cận thân thể người này trong phạm vi một thước. Bỗng nhiên bóng người màu trắng này chậm rãi mờ hai mắt, hai đạo thần quang kinh người bắn ra. Thần quang này nghiền nát hết thảy xung quanh, không gian loạn lưu cuốn ngược trở về. Toàn bộ không gian Động Hư Bắt đầu trở nên vô cùng hỗn loạn, ngay sau đó nổ văng tung tóe. - Đại Năng xuất thế... Trong Đại Đạo Kiếm Thánh bất chợt vang lên vài tiếng quát thất thanh, vài đạo niệm chấn động Tinh Không quét ngang qua, nhắm tới Tinh Vực Cổ Thần. Giờ phút này ở Tinh Hệ Thần Thánh, trong Tinh Không vô tận, một chiếc Thời Không Luân Bàn đang xoay tròn. Lúc này, chiếc kén màu trắng đục cũng dần dần ngả sang màu xám bác trên mắt còn có một lóp kim quang mông lưu chuyển. Trên thân kén toát ra một cỗ khí tức tang thương cổ kính, ngoại trừ vị Đại Năng Thần tộc kia, bất kể là mười đại Thần Vương hay các thời gian đều cảm thấy tâm Thân Kinh hãi Thời Không trước mặt dường như trở nên vặn vẹo, ký ức sâu kín vô cùng bị dẫn động xuất hiện trở lại. Ký ức ẩn sâu này vốn bị bọn họ cho chìm vào quên lãng, lúc này chợt xuất hiện trở lại, lập tức khiến cho một ít Thánh Giả thần sắc kích động, không còn tự chủ. Đây là Kiếm Ý gì vậy? Đại Thần Vương thầm nghĩ trong lòng, thần lực trên người mười đại Thần Vương bùng lên, vẫn không thế nào kềm chế được ký ức xa xưa này. - Thần Vô Thương... Giữa Tinh Không lại vang lên ba giọng nói già nua khi trước. - Nếu như đã tới, vậy hiện thân đi. Ðại Năng Thần tộc cười lạnh, nhìn về một phía Tinh Không. - Ùng... Hư không mở ra, chỉ thấy ba bóng người già nua bước ra. Trên thân thể mỗi người toát ra một cỗ dao động đáng sợ, cỗ dao động này chấn triệt Tinh Không. Trong khoảnh khắc hai người xuất hiện, trong Tinh Hệ Thần Thánh, mặt trời lập tức trở nên âm đạm, toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh đều trở nên tăm tối Thần Vô Thương hừ lạnh, nhìn một lão nhân toàn thân bao phủ khí đen, trầm giọng nói: - Ma Vô Danh, nơi này không chào đón ngươi! -Không chào đón ta... Khí đen Tan đi, lộ ra một lão nhân tộc bạc áo đen, trong mắt lão nhân này dường như có hai vì sao đen ngòm lưu chuyển, lúc này chỉ thấy lão phì cười: - Trong Đại Đạo Tinh Không này, không có nơi nào mà Ma Vô Danh ta không đến được…. - Vậy sao… Thần Vô Thương quát lớn, lập tức giơ quyền, đánh về phía Ma Vô Danh. Hai vị dừng tay, giờ phút này nên liên thủ đối địch mới phải. Cách Ma Vô Danh không ca, một lão nhân khoác áo vàng tiến lên một bước, trầm giọng nói. Trước mặt lão nhân áo vàng còn óc một thiếu niên áo đen. Quanh thân thiếu niên dường như có một tầng thần quang đen kịt, hết thảy tinh quang hủy diệt gần thân quang này chừng một tấc, lập tức biến mất không thấy. Nghe lão nhân áo vàng nói như vậy, hai người Thần Vô Thương trở nên nghiêm nghị, nhìn về giữa Tinh Không. Lúc này dưới Thời Không Luân Bàn, bề mặt của kén màu trắng đục đã tràn đầy vết nứt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan, một cỗ khí tức Bản Nguyên vô cùng mạnh mẽ từ trong kén lan tràn ra ngoài. - Không có khả năng, vì sao khí tức trên người tên này lại hùng mạnh như vậy, dù là sinh ra Bản Nguyên Thời Không, đúng lý ra cũng không tới mức như vậy. Rốt cục là sinh ra cái gì... Lão nhân áo vàng trầm giọng nói. Sắc mặt Thần Vô Thương rất khó coi, nhưng cũng lên tiếng nói:
-Cái gì? Vị Đại Năng Thần tộc kia nghe vậy cũng thầm kinh hãi quyền đang đánh ra lập tức thu về, ngay tức khắc truyền âm một lúc cùng Đại Thần Vương, sắc mặt lão dần dần trở nên hết sức khó coi. - Chính là Tổ Thần Thần Quyết của Tổ Thần, nhất định là như vậy! Không ngờ người này quan sát Tinh Vực Cổ Thần của chúng ta, lãnh ngộ được đạo quan trọng nhất là đạo cắn nuốt trong Tổ Thần Thần Quyết chẳng lẽ vừa rồi... Ánh mắt vị Đại Năng Thần tộc kia đột nhiên trở nên hết sức âm trầm, khiến cho Tinh Không khắp Tinh Hệ Thần Thánh đều trở nên âm đạm không ánh sáng. Vô số tinh quang hủy diệt trong Tinh Không ngưng trệ bất động, dường như đã đến ngày tận thế. Bỉ Ngạn nổi giận. Tinh Không biến sắc! - Được, được lắm! Không ngờ lão phu tung hoành Tinh Không gần mười vạn năm qua, lại bị một tên tiểu bối trêu chọc, dụ dỗ lão phu trợ giúp ngươi đột phá... Ánh mắt lão nhìn chăm chú vào chiếc kén màu trắng đục bao phủ Lục Thanh. Từ trong đó, tiếng kiếm ngâm càng ngày càng vang dội bất quá lọt vào tai vị Đại Năng Thần tộc lại trở thành một sự nhạo báng không nhỏ. - Chưa vào được Bỉ Ngạn, hôm nay bản thân sẽ cho ngươi biết một chút uy năng chân chính của Bỉ Ngan... Trong nháy mắt, từ trên người vị Đại Năng Thần tộc này, một Cổ Thần lực Bản Nguyên nồng đậm bùng lên. Thần lực Bản Nguyên lần này Nếu so với lúc nãy khó lòng tả nổi. Nếu nói lúc này vị Đại Năng Thần tộc này đánh ra thần lực Bản Nguyên là nước, như vậỵ thần lực Bản Nguyên lần này là chất keo đậm đặc, uy năng hùng mạnh không gì sánh nổi. - Ầm... Một quyển đánh ra, trong nháy mắt, phạm vi Tinh Không ngàn dặm hoàn toàn sụp đổ, bao trùm kén màu trắng đục bên trong, uy áp vô tận lan tràn. Mười đại Thần Vương, trăm tên Thánh Giả thảy đều kinh hoàng thất sắc, đừng nói tới trăm vạn chân nhân. Trong khoảnh khắc này, rất nhiều chân nhân chấn động tâm thần, máu thịt tung bay, chết trên Tinh Chu. -Ong... Nhưng ngay sau đó, chiếc kén nãy giờ vẫn lặng yên chợt bảnh trướng lên, một đạo kiếm quang màu xám bạc Từ trong hư không xuất hiện. Cái gì? - Kiếm quang này là... Vị Đại Năng Thần tộc sững sờ, sau đó đắm chìm vào trong hồi ức xa xôi. Ngay sau đó, thần sắc vốn bình tĩnh của lão bất chợt trở nên vô cùng hoảng sợ: - Kiếm Đạo Thời Không! Đạo Tề Thiên! Không có khả năng! Lúc trước Đạo Tề Thiên bị đánh vào trong Kiếm Đạo Hỗn Độn của vùng đất Thần cấm, làm sao có thể lưu truyền Kiếm Đạo Thời Không được? Chẳng lẽ.., chẳng lẽ y còn chưa chết? - Lời nói của vị Đại Năng Thần tộc rất lớn, lúc này lập tức lọt vào tai mười đại Thần Vương cùng tất cả Đạo giả. Lúc này rất nhiều Tiểu Đạo Bắt đầu bàn tán xôn xao, Bắt đầu phỏng đoán về Kiếm Đạo Thời Không đã khiến cho vị Đại Năng Thần tộc kia vô cùng kinh sợ. Kiếm Đạo nhất mạch, bọn Cổ Trường Không đầu tiên là sửng sốt, lát sau lộ vẻ vui mừng như điên dại. Kiếm Đạo Thời Không! Đạo Tề Thiên! - Lúc trước chính là người này một mình một kiếm tung hoành Đại Đạo Tinh Không mấy trăm năm, chưa từng thất bại được xưng là Đại Đạo đệ nhất nhân, đệ nhất cường giả chân chính của Đại Đạo Tinh Không. Chẳng lẽ vị Lục tiền bối này là người thừa kế? - Kiếm Đạo ta quật khởi thể không thể cản! Cổ Trường Không thét lên, không thêm để ý tới nhưng ánh mắt kinh ngạc xung quanh. - Không lâu sau, trong các Tiểu Đạo, rất nhiều Đạo giả có tuổi như nhớ lại chuyện gì, trên mặt cũng lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng. - Chẳng lẽ thật sự là truyền nhân của người ấy? Hay chính là người ấy nghịch đạo trở về Tinh Không lần nữa? Lúc này chỉ thấy bên Trong không gian sụp đổ, một Thời Không Luân Bàn cao mười vạn trượng hiện ra. Mà Thời Không Luân Bàn này hoàn toàn là thật, trên mặt có vô số kiếm văn màu xám bạc. Xung quanh nhưng kiếm văn này còn lưu chuyển một lóp kim quang mỏng. - Thời Không Luân Bàn...
- Đại Năng Thần tộc trong lòng kinh hãi - Ngay sau đó, một cỗ khí tức Bản Nguyên lúc ẩn lúc hiện. ẩn chứa tuế nguyệt tang thương lan tràn ra. Khí tức Bản Nguyên này vừa lộ ra, lập tức bùng lên khí thế vô cùng mạnh mẽ. Khí thế này trấn áp Tinh Không, vốn Tinh Không sụp đổ trước kia bị khí thế này trấn áp, lập tức chậm rãi khép lại. Sắc mặt Đại Năng Thần tộc ngưng trọng, biết lúc này không còn xoay chuyển gì được nữa, bên đứng trơ ra đó giữa Tinh Không, không ra tay nữa. Trong một khoảng hư không bên ngoài sáu đại Tinh Vực một bóng người màu trắng ngồi xếp bằng, mặc cho không gian loạn lưu hoành hành ngang ngược, cũng không thế nào tiếp cận thân thể người này trong phạm vi một thước. Bỗng nhiên bóng người màu trắng này chậm rãi mờ hai mắt, hai đạo thần quang kinh người bắn ra. Thần quang này nghiền nát hết thảy xung quanh, không gian loạn lưu cuốn ngược trở về. Toàn bộ không gian Động Hư Bắt đầu trở nên vô cùng hỗn loạn, ngay sau đó nổ văng tung tóe. - Đại Năng xuất thế... Trong Đại Đạo Kiếm Thánh bất chợt vang lên vài tiếng quát thất thanh, vài đạo niệm chấn động Tinh Không quét ngang qua, nhắm tới Tinh Vực Cổ Thần. Giờ phút này ở Tinh Hệ Thần Thánh, trong Tinh Không vô tận, một chiếc Thời Không Luân Bàn đang xoay tròn. Lúc này, chiếc kén màu trắng đục cũng dần dần ngả sang màu xám bác trên mắt còn có một lóp kim quang mông lưu chuyển. Trên thân kén toát ra một cỗ khí tức tang thương cổ kính, ngoại trừ vị Đại Năng Thần tộc kia, bất kể là mười đại Thần Vương hay các thời gian đều cảm thấy tâm Thân Kinh hãi Thời Không trước mặt dường như trở nên vặn vẹo, ký ức sâu kín vô cùng bị dẫn động xuất hiện trở lại. Ký ức ẩn sâu này vốn bị bọn họ cho chìm vào quên lãng, lúc này chợt xuất hiện trở lại, lập tức khiến cho một ít Thánh Giả thần sắc kích động, không còn tự chủ. Đây là Kiếm Ý gì vậy? Đại Thần Vương thầm nghĩ trong lòng, thần lực trên người mười đại Thần Vương bùng lên, vẫn không thế nào kềm chế được ký ức xa xưa này. - Thần Vô Thương... Giữa Tinh Không lại vang lên ba giọng nói già nua khi trước. - Nếu như đã tới, vậy hiện thân đi. Ðại Năng Thần tộc cười lạnh, nhìn về một phía Tinh Không. - Ùng... Hư không mở ra, chỉ thấy ba bóng người già nua bước ra. Trên thân thể mỗi người toát ra một cỗ dao động đáng sợ, cỗ dao động này chấn triệt Tinh Không. Trong khoảnh khắc hai người xuất hiện, trong Tinh Hệ Thần Thánh, mặt trời lập tức trở nên âm đạm, toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh đều trở nên tăm tối Thần Vô Thương hừ lạnh, nhìn một lão nhân toàn thân bao phủ khí đen, trầm giọng nói: - Ma Vô Danh, nơi này không chào đón ngươi! -Không chào đón ta... Khí đen Tan đi, lộ ra một lão nhân tộc bạc áo đen, trong mắt lão nhân này dường như có hai vì sao đen ngòm lưu chuyển, lúc này chỉ thấy lão phì cười: - Trong Đại Đạo Tinh Không này, không có nơi nào mà Ma Vô Danh ta không đến được…. - Vậy sao… Thần Vô Thương quát lớn, lập tức giơ quyền, đánh về phía Ma Vô Danh. Hai vị dừng tay, giờ phút này nên liên thủ đối địch mới phải. Cách Ma Vô Danh không ca, một lão nhân khoác áo vàng tiến lên một bước, trầm giọng nói. Trước mặt lão nhân áo vàng còn óc một thiếu niên áo đen. Quanh thân thiếu niên dường như có một tầng thần quang đen kịt, hết thảy tinh quang hủy diệt gần thân quang này chừng một tấc, lập tức biến mất không thấy. Nghe lão nhân áo vàng nói như vậy, hai người Thần Vô Thương trở nên nghiêm nghị, nhìn về giữa Tinh Không. Lúc này dưới Thời Không Luân Bàn, bề mặt của kén màu trắng đục đã tràn đầy vết nứt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan, một cỗ khí tức Bản Nguyên vô cùng mạnh mẽ từ trong kén lan tràn ra ngoài. - Không có khả năng, vì sao khí tức trên người tên này lại hùng mạnh như vậy, dù là sinh ra Bản Nguyên Thời Không, đúng lý ra cũng không tới mức như vậy. Rốt cục là sinh ra cái gì... Lão nhân áo vàng trầm giọng nói. Sắc mặt Thần Vô Thương rất khó coi, nhưng cũng lên tiếng nói: