Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 967
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Thanh nhìn khắp một vòng, dường như tất cả đều đóng băng. Thân hình cao ngàn dặm của hắn chậm rãi thu nhỏ lại, dần dần trở lại bình thường, nhưng một thân lực lượng tinh thuần kia lại càng thêm ngưng tạ Đây là Bất Diệt Kiếm Thế sao?
Lục Thanh cảm nhận được một thân khí Phong Mang của mình đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc. Khí Phong Mang này là khí Phong Mang Bản Nguyên của hắn, đã thoát khởi hạn chế của khí Phong Mang thông thường. Lục Thanh có thể nhận thấy rõ ràng, lúc này trong cơ thể hắn đã không còn huyết mạch, chỉ còn lại khí Phong Mang hết sức tinh thuần. Phong Mang Thời Không! Kiếm nguyên Bản Nguyên mênh mông rót vào toàn thân, sau khi đột phá được tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, đồng thời Lục Thanh cũng đột phá được gông cùm xiềng xích của bản thân. Thời Không Luân Bàn của hắn đã hoàn toàn hóa thành vật thật. Kiếm Ý Bản Nguyên chất chứa bên trong đã xuất ra hoàn toàn, rót khắp toàn thân, một phen trợ giúp hắn đột phá vào cảnh giới Bỉ Ngạn, đồng thời Kiếm thể Thánh Kiếm đỉnh phong cũng đột phá vào một cảnh giới mới. Một cảnh giới đỉnh phong Kiếm Đạo chưa từng có trong quá trình diễn biến của Đại Đạo sau biết bao năm tháng vô tận. Lây thân làm kiếm, vượt qua cảnh giới Thánh Kiếm, bước vào cảnh giới Bất Diệt, lúc này chỉ cần Bản Nguyên bất diệt thì Kiếm thể bất diệt. Cho dù là Đại Năng Bỉ Ngạn cũng không thể giết hắn, bất kể là ai cũng không giết được! Giờ phút này. ý niệm trong đầu Lục Thanh hùng mạnh vô cùng, hắn cảm thấy cho dù mình thở nhẹ một hơi cũng có thể dễ dàng hủy diệt một ngôi sao, chỉ cần khẽ giậm chân, cả một Tinh Hệ cũng phải tán loạn. Lục Thanh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn trước mặt, cảm nhận được lực Bản Nguyên mênh mông như biển cả trên thân thể bốn người, hắn vẫn tỏ ra không hề sợ hãi. Ánh mắt hắn dừng lại ở thiếu niên áo đen, lạnh giọng nói: - Nhả ra chân linh bốn mạng của bọn họ! Giọng của Lục Thanh không cho phép trái lời, đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, tự nhiên có được một cỗ uy nghiêm lớn lao, không cho pháp cãi lời, vô cùng linh hoạt sắc bén. Thiếu niên áo đen hừ lạnh: - Bản tổ tung hoành Tinh Không đã mười vạn năm qua, thứ gì vào bụng bản tổ rồi, chưa có kẻ nào có tư cách bắt bản tổ phải nhả ra! - Vậy cứ đánh tan xác ngươi là được! Kiếm quang màu xám bạc trong mắt chợt lóe, ngay sau đó Lục Thanh bước ra một bước. Ngay tức khắc, trước mặt hắn và thiếu niên áo đen kia, một dòng sông Thời Không hiện ra, vượt qua Tinh Không, nháy mắt nối liền với thiếu niên áo đen. Hành động nối liền này không cho pháp trái nghịch, một cỗ Kiếm Ý Thời Không giam cầm hư không, hư không này bao gồm cả thời gian và không gian, hết thảy đều bị phong cấm. Không ai thấy rõ động tác của Lục Thanh, cho dù là ba tên Đại Năng Bỉ Ngạn còn lại cũng không thể thấy. Trong nháy mắt Thời Không giữa bọn chúng và hai người Lục Thanh đã bị Lục Thanh dùng Kiếm Ý Bản Nguyên tách ra. Có thể nói rằng lúc này vị trí của Lục Thanh và thiếu niên áo đen kia đã không còn là vùng Thời Không trước đó. - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc. Lục Thanh đã tới trước mặt thiếu niên áo đen. Một quyền đơn giản không hể hoa mỹ, giống như một kiếm xuất ra, mang theo Kiếm Đạo Thời Không kinh khủng đánh ra. Lúc này Lục Thanh không chỉ có một loại kiếm quang đơn thuần, mà là một cỗ lực lượng tinh thuần dung hợp giữa Kiếm Ý Phong Mang tinh thuần và kiếm quang Bản Nguyên Thời Không. Lực lượng này đã dung hợp tất cả huyền ảo ẩn chứa trong Kiếm Đạo lại với nhau, cho nên uy năng của nó vô cùng rộng lớn. Một quyền này vừa đánh ra về phía thiếu niên áo đen. Thời Không trước mặt lập tức bị kéo gần tới Lục Thanh. Thiếu niên áo đen kia há miệng tạo ra động khổng lồ như lúc trước, nhưng trước mặt sức mạnh của Kiếm Đạo Thời Không, lại giống như bị kéo giãn ra vô hạn, không cách nào tiếp cận được Lục Thanh. Lực Kiếm Đạo Thời Không pha lẫn một lóp thần quang màu vàng nhạt cùng lực Kiếm Đạo màu xám bạc nện thật mạnh vào bụng thiếu niên áo đen. Lãnh trọn một quyền với sức mạnh đủ để hủy diệt Tinh Hệ, sắc mặt thiếu niên áo đen tái nhợt, cả phần bụng lõm vào, nháy mắt bị đẩy vào trong Thời Không vô tận, trở về với thế giới Đại Đạo trước kia. -Phụt... Chỉ thấy thiếu niên áo đen gầm lên giận dữ, từ trong miệng hộc ra ba ngàn chân linh Thần Hỏa màu vàng nhạt. Lục Thanh chộp hờ một trảo, lập tức thu tất cả vào lòng bàn tay. - Thời Không Lưu Tố!
Chương 27: Bất Diệt Kiếm Thể
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Thanh nhìn khắp một vòng, dường như tất cả đều đóng băng. Thân hình cao ngàn dặm của hắn chậm rãi thu nhỏ lại, dần dần trở lại bình thường, nhưng một thân lực lượng tinh thuần kia lại càng thêm ngưng tạ Đây là Bất Diệt Kiếm Thế sao? Lục Thanh cảm nhận được một thân khí Phong Mang của mình đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc. Khí Phong Mang này là khí Phong Mang Bản Nguyên của hắn, đã thoát khởi hạn chế của khí Phong Mang thông thường. Lục Thanh có thể nhận thấy rõ ràng, lúc này trong cơ thể hắn đã không còn huyết mạch, chỉ còn lại khí Phong Mang hết sức tinh thuần. Phong Mang Thời Không! Kiếm nguyên Bản Nguyên mênh mông rót vào toàn thân, sau khi đột phá được tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, đồng thời Lục Thanh cũng đột phá được gông cùm xiềng xích của bản thân. Thời Không Luân Bàn của hắn đã hoàn toàn hóa thành vật thật. Kiếm Ý Bản Nguyên chất chứa bên trong đã xuất ra hoàn toàn, rót khắp toàn thân, một phen trợ giúp hắn đột phá vào cảnh giới Bỉ Ngạn, đồng thời Kiếm thể Thánh Kiếm đỉnh phong cũng đột phá vào một cảnh giới mới. Một cảnh giới đỉnh phong Kiếm Đạo chưa từng có trong quá trình diễn biến của Đại Đạo sau biết bao năm tháng vô tận. Lây thân làm kiếm, vượt qua cảnh giới Thánh Kiếm, bước vào cảnh giới Bất Diệt, lúc này chỉ cần Bản Nguyên bất diệt thì Kiếm thể bất diệt. Cho dù là Đại Năng Bỉ Ngạn cũng không thể giết hắn, bất kể là ai cũng không giết được! Giờ phút này. ý niệm trong đầu Lục Thanh hùng mạnh vô cùng, hắn cảm thấy cho dù mình thở nhẹ một hơi cũng có thể dễ dàng hủy diệt một ngôi sao, chỉ cần khẽ giậm chân, cả một Tinh Hệ cũng phải tán loạn. Lục Thanh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn trước mặt, cảm nhận được lực Bản Nguyên mênh mông như biển cả trên thân thể bốn người, hắn vẫn tỏ ra không hề sợ hãi. Ánh mắt hắn dừng lại ở thiếu niên áo đen, lạnh giọng nói: - Nhả ra chân linh bốn mạng của bọn họ! Giọng của Lục Thanh không cho phép trái lời, đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, tự nhiên có được một cỗ uy nghiêm lớn lao, không cho pháp cãi lời, vô cùng linh hoạt sắc bén. Thiếu niên áo đen hừ lạnh: - Bản tổ tung hoành Tinh Không đã mười vạn năm qua, thứ gì vào bụng bản tổ rồi, chưa có kẻ nào có tư cách bắt bản tổ phải nhả ra! - Vậy cứ đánh tan xác ngươi là được! Kiếm quang màu xám bạc trong mắt chợt lóe, ngay sau đó Lục Thanh bước ra một bước. Ngay tức khắc, trước mặt hắn và thiếu niên áo đen kia, một dòng sông Thời Không hiện ra, vượt qua Tinh Không, nháy mắt nối liền với thiếu niên áo đen. Hành động nối liền này không cho pháp trái nghịch, một cỗ Kiếm Ý Thời Không giam cầm hư không, hư không này bao gồm cả thời gian và không gian, hết thảy đều bị phong cấm. Không ai thấy rõ động tác của Lục Thanh, cho dù là ba tên Đại Năng Bỉ Ngạn còn lại cũng không thể thấy. Trong nháy mắt Thời Không giữa bọn chúng và hai người Lục Thanh đã bị Lục Thanh dùng Kiếm Ý Bản Nguyên tách ra. Có thể nói rằng lúc này vị trí của Lục Thanh và thiếu niên áo đen kia đã không còn là vùng Thời Không trước đó. - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc. Lục Thanh đã tới trước mặt thiếu niên áo đen. Một quyền đơn giản không hể hoa mỹ, giống như một kiếm xuất ra, mang theo Kiếm Đạo Thời Không kinh khủng đánh ra. Lúc này Lục Thanh không chỉ có một loại kiếm quang đơn thuần, mà là một cỗ lực lượng tinh thuần dung hợp giữa Kiếm Ý Phong Mang tinh thuần và kiếm quang Bản Nguyên Thời Không. Lực lượng này đã dung hợp tất cả huyền ảo ẩn chứa trong Kiếm Đạo lại với nhau, cho nên uy năng của nó vô cùng rộng lớn. Một quyền này vừa đánh ra về phía thiếu niên áo đen. Thời Không trước mặt lập tức bị kéo gần tới Lục Thanh. Thiếu niên áo đen kia há miệng tạo ra động khổng lồ như lúc trước, nhưng trước mặt sức mạnh của Kiếm Đạo Thời Không, lại giống như bị kéo giãn ra vô hạn, không cách nào tiếp cận được Lục Thanh. Lực Kiếm Đạo Thời Không pha lẫn một lóp thần quang màu vàng nhạt cùng lực Kiếm Đạo màu xám bạc nện thật mạnh vào bụng thiếu niên áo đen. Lãnh trọn một quyền với sức mạnh đủ để hủy diệt Tinh Hệ, sắc mặt thiếu niên áo đen tái nhợt, cả phần bụng lõm vào, nháy mắt bị đẩy vào trong Thời Không vô tận, trở về với thế giới Đại Đạo trước kia. -Phụt... Chỉ thấy thiếu niên áo đen gầm lên giận dữ, từ trong miệng hộc ra ba ngàn chân linh Thần Hỏa màu vàng nhạt. Lục Thanh chộp hờ một trảo, lập tức thu tất cả vào lòng bàn tay. - Thời Không Lưu Tố!
Lại nghe Lục Thanh quát lớn, lực Kiếm Đạo Thời Không vô cùng kinh khủng tràn ngập lòng bàn tay, bao phủ toàn bộ ba ngàn chân linh vào trong. Sinh cơ mênh mông rộng lớn bất chợt bùng lên, thúc giục ba ngàn chân linh nhanh chóng trường thành giữa Đại Đạo Tinh Không. Gần như trong nháy mắt, số chân linh này lại ngưng tụ thành một thanh cự kiếm màu vàng. Sau đó cự Kiếm lại phản tán ra, biến thành ba ngàn bóng người đang tự thiêu đốt thân mình. Thần Hỏa chợt lui, ba ngàn Kiếm Giả chết đi khi này đã xuất hiện ràng ràng trước mặt mọi người. Nghịch chuyển sinh tử! Thủ pháp kinh khủng hết sức khó tin này đã chấn nhiếp tất cả mười đại Thần Vương, trăm vạn chân nhân. Trăm vạn chân nhân trợn trừng hai mắt, đó là sức mạnh của Kiếm Đạo ư? Sức mạnh như vậy quả thật không thể nào tin được, có thể nói là thần. Xem ra bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn Thần Vô Thương lại không có được thủ pháp như Lục Thanh. Bọn chúng chỉ có được lực lượng không gì sánh kịp, nhưng không thể nghịch chuyển sinh tử được như Lục Thanh. - Lục tiền bối…. Sau khi được trùng sinh, bọn Cổ Trường Không tỏ ra kinh ngạc vô cùng. Chăng phải vừa rồi bọn họ đã thiêu đốt thân thể, chết hết rồi sao? Chẳng lẽ Lục Tiền bối đã đột phá tới cảnh giới Bỉ Ngạn? Rất nhiều Kiếm Giả lộ ra vẻ vui mừng như điên dại. Kiếm Đạo đã có bậc Đại Năng Bỉ Ngạn, chỉ cần vượt qua được kiếp nạn hôm nay, ngày Kiếm Đạo hưng thịnh đã không còn xa nữa! Lúc này sắc mặt bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn đều tỏ ra ngưng trọng. Đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn đã không còn phân chia cảnh giới, có chăng chỉ khác biệt ở chỗ vận dụng lực lượng và lãnh ngộ mà thôi. Trước Cường giả Bỉ Ngạn, trừ phi là Bản Nguyên vạn phần lợi hại nếu không, chênh lệch giữa hai bên cũng không nhiều. Nhưng giờ phút này, lực lượng của Lục Thanh đã vượt ra khởi sự tưởng tượng của bọn chúng. Vốn dù là Bản Nguyên Thời Không, cũng không làm cho chúng kiêng kỵ bao nhiêu. Dù sao Lục Thanh cũng chỉ vừa đột phá, dựa vào lực lượng mạnh mẽ, bốn người liên thủ thừa sức để tru sát hắn. Nhưng lúc này Lục Thanh đã lãnh ngộ huyền ảo Lực Lượng của Cổ Thần, thậm chí suýt chút nữa sinh ra Bản Nguyên Lực Lượng. Chỉ cần bằng vào điểm này, về phương diện vận dụng lực lượng. Lục Thanh cũng không còn kém bọn chúng bao nhiêu. Hơn nữa thêm vào sự hùng mạnh kỳ dị của Kiếm Đạo Thời Không, bốn người bọn chúng dù có thể liên thủ miễn cường trấn áp Lục Thanh, cũng không thế nào giết chết Lục Thanh cho được. Bất quá bốn người bọn chúng không biết, thân thể Lục Thanh là Bất Diệt Kiếm Thể, chưa từng có từ trước tới nay, lực lượng Kiếm Đạo hùng mạnh không thể nào tưởng tượng. Chỉ với bốn người bọn chúng, đừng nói là giết Lục Thanh, dù muốn trấn áp phong ấn cũng không có khả năng. - Bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn ư? Lục Thanh lạnh lùng cười khẩy: - Các ngươi xem cả vạn vật trong Tinh Không này chỉ là trùng kiến, nhưng không biết rằng trước mặt cường giả mạnh hơn các ngươi, các ngươi cũng chỉ là con kiến, thậm chí cũng không bằng! - Bớt lời vô nghĩa! Tất cả đồng loạt ra tay, dốc hết toàn lực giết hắn. Hôn nay quyết không thể để cho hắn đi được! Thần Vô Thương quát to một tiếng, thân thể chợt bành trướng, cao lên mười vạn trượng. Một cỗ thần uy như núi toát ra, thần lực Bản Nguyên bùng lên, không gian xung quanh lập tức vỡ tung tóe, không chịu nổi sức mạnh hủy diệt sao trời này. Nhìn bộ dáng của Thần Vô Thương. Lục Thanh lắc lắc đầu: - Đáng tiếc so với tư chất của Cổ Thần, lão còn kém quá xa. Thân hình Lục Thanh chợt nhoáng lên một cái, hai bên Lục Thanh lại xuất hiện thêm ba Lục Thanh nữa, bốn thế giới Thời Không khác nhau được mở ra. Mỗi Lục Thanh trong một thế giới Thời Không kia đều điểm ra một kiếm. Phía trước kiếm chỉ. Thời Không hỗn loạn, hình thành một luồng sức mạnh bóp nát hết thảy, nhắm về phía bốn người Thần Vô Thương. Thức thứ ba mươi tư của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Thời Không Hỗn Loạn! Lực lượng của Kiếm Đạo Thời Không hỗn loạn đã vượt qua lực lượng của Kiếm Đạo trong thời gian và không gian bình thường, sắc mặt của bốn người Thần Vô Thương lập tức đại biến, đồng thời dốc ra hết toàn bộ lực Bản Nguyên mênh mông của mình. Giờ phút này, như có động đất kịch liệt nổi lên, bọn mười đại Thần Vương và trăm vạn chân nhân đã không chịu nổi uy năng như vậy, rút lui ra xa hàng trăm vạn dặm, thậm chí không dám dừng lại nghi. Uy năng của cường giả Bỉ Ngạn, cho dù là cách mấy trăm vạn dặm cũng chấn động Tinh Không, không ai ngân nổi
Thôn Phệ Tinh Không. - Đại Phá Diệt Chưởng... - Cổ Ma Thần Hỏa... - Cổ Thần Khai Thiên... Bốn người Thần Vô Thương đồng thời cắt tiếng rống giận, một cái động khổng lồ đen ngòm bao trùm hàng trăm vạn dặm mở ra, như muốn nuốt chửng toàn bộ Tinh Không. Một bên có một cự chưởng bốn màu cao trăm vạn dặm, lại thêm hai bóng người xuất ra một quyền dung hợp thần lực và ma lực. Bốn cỗ lực Bản Nguyên kinh khủng đồng thời quét ngang Tinh Không, tấn công về phía bốn tên Lục Thanh. Theo bốn kiếm do bốn Lục Thanh điểm ra, bốn đạo lực lượng Kiếm Đạo Thời Không màu xám bạc pha vàng bay ra. Bốn kiếm này làm cho Thời Không vô tận trở nên hỗn loạn, lực Kiếm Đạo mạnh mẽ khôn tả bằng lời nháy mắt đã va chạm cùng bốn đạo lực Bản Nguyên - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh rung động kịch liệt, Bách Chiến Tinh ở gần nhất bị nứt ra vài khe nứt khổng lồ, một cổ khí tức hủy diệt Từ đó truyền ra khắp Tinh Không. Gần như không có chút trở ngại, bất kề là động khổng lồ muốn nuốt chửng Tinh Không, hay hai cự chưởng Thần Ma kinh Thiên kia, dưới bốn kiếm này đều vỡ nát. Bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn đồng thời lui lại vài ngàn dặm, mà bốn bóng Lục Thanh nháy mắt cũng hợp nhất, sắc mặt trắng bệch, lui về phía sau vài trăm dặm. Mới bước vào Bỉ Ngạn đã một kiếm đẩy lui bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn, uy thế như vậy đã đủ để Lục Thanh danh chấn Đại Đạo Tinh Không. Nhưng cũng vì mới vừa bước vào Bỉ Ngạn. Lục Thanh vẫn chưa thể khống chế được lực lượng mạnh mẽ nhất thời bạo phát, cho nên tuy rằng Kiếm thể của hắn mạnh mẽ, không chút bị thương, nhưng tâm thần phải chịu áp lực hết sức nặng nề. Một kiếm vừa rồi khiến cho hô hấp của hắn trở nên dồn dập. Hùng mạnh! Hùng mạnh tới mức không thế nào tưởng tượng! Thần sắc bốn người Thần Vô Thương trở nên hết sức khó coi, bọn chúng cảm thấy lo lắng về kiếm thức mà Lục Thanh vừa thi triển hơn là vừa bị Lục Thanh đẩy lui. - Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm! Quả thật là Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm của Đạo Tề Thiên! Hắn là truyền nhân của Đạo Tề Thiên... Trên mặt Ma Võ Danh rót cục lộ ra vẻ hoảng sợ, như nhớ lại chuyện gì, gào thét với ba tên còn lai. - Bản Nguyên Thời Không hùng mạnh vô biên. Nghịch Chuyển Thời Không. Nếu hôm nay để cho hắn rời đi, chỉ vài năm sau, hắn có thể đạt tới Bỉ Ngạn đỉnh phong, tới lúc đó, chúng ta tuyệt đối không thế nào chống nổi,., Sắc mặt Thân Vô Thương đại biến, gầm to.
Lục Thanh cảm nhận được một thân khí Phong Mang của mình đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc. Khí Phong Mang này là khí Phong Mang Bản Nguyên của hắn, đã thoát khởi hạn chế của khí Phong Mang thông thường. Lục Thanh có thể nhận thấy rõ ràng, lúc này trong cơ thể hắn đã không còn huyết mạch, chỉ còn lại khí Phong Mang hết sức tinh thuần. Phong Mang Thời Không! Kiếm nguyên Bản Nguyên mênh mông rót vào toàn thân, sau khi đột phá được tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, đồng thời Lục Thanh cũng đột phá được gông cùm xiềng xích của bản thân. Thời Không Luân Bàn của hắn đã hoàn toàn hóa thành vật thật. Kiếm Ý Bản Nguyên chất chứa bên trong đã xuất ra hoàn toàn, rót khắp toàn thân, một phen trợ giúp hắn đột phá vào cảnh giới Bỉ Ngạn, đồng thời Kiếm thể Thánh Kiếm đỉnh phong cũng đột phá vào một cảnh giới mới. Một cảnh giới đỉnh phong Kiếm Đạo chưa từng có trong quá trình diễn biến của Đại Đạo sau biết bao năm tháng vô tận. Lây thân làm kiếm, vượt qua cảnh giới Thánh Kiếm, bước vào cảnh giới Bất Diệt, lúc này chỉ cần Bản Nguyên bất diệt thì Kiếm thể bất diệt. Cho dù là Đại Năng Bỉ Ngạn cũng không thể giết hắn, bất kể là ai cũng không giết được! Giờ phút này. ý niệm trong đầu Lục Thanh hùng mạnh vô cùng, hắn cảm thấy cho dù mình thở nhẹ một hơi cũng có thể dễ dàng hủy diệt một ngôi sao, chỉ cần khẽ giậm chân, cả một Tinh Hệ cũng phải tán loạn. Lục Thanh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn trước mặt, cảm nhận được lực Bản Nguyên mênh mông như biển cả trên thân thể bốn người, hắn vẫn tỏ ra không hề sợ hãi. Ánh mắt hắn dừng lại ở thiếu niên áo đen, lạnh giọng nói: - Nhả ra chân linh bốn mạng của bọn họ! Giọng của Lục Thanh không cho phép trái lời, đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, tự nhiên có được một cỗ uy nghiêm lớn lao, không cho pháp cãi lời, vô cùng linh hoạt sắc bén. Thiếu niên áo đen hừ lạnh: - Bản tổ tung hoành Tinh Không đã mười vạn năm qua, thứ gì vào bụng bản tổ rồi, chưa có kẻ nào có tư cách bắt bản tổ phải nhả ra! - Vậy cứ đánh tan xác ngươi là được! Kiếm quang màu xám bạc trong mắt chợt lóe, ngay sau đó Lục Thanh bước ra một bước. Ngay tức khắc, trước mặt hắn và thiếu niên áo đen kia, một dòng sông Thời Không hiện ra, vượt qua Tinh Không, nháy mắt nối liền với thiếu niên áo đen. Hành động nối liền này không cho pháp trái nghịch, một cỗ Kiếm Ý Thời Không giam cầm hư không, hư không này bao gồm cả thời gian và không gian, hết thảy đều bị phong cấm. Không ai thấy rõ động tác của Lục Thanh, cho dù là ba tên Đại Năng Bỉ Ngạn còn lại cũng không thể thấy. Trong nháy mắt Thời Không giữa bọn chúng và hai người Lục Thanh đã bị Lục Thanh dùng Kiếm Ý Bản Nguyên tách ra. Có thể nói rằng lúc này vị trí của Lục Thanh và thiếu niên áo đen kia đã không còn là vùng Thời Không trước đó. - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc. Lục Thanh đã tới trước mặt thiếu niên áo đen. Một quyền đơn giản không hể hoa mỹ, giống như một kiếm xuất ra, mang theo Kiếm Đạo Thời Không kinh khủng đánh ra. Lúc này Lục Thanh không chỉ có một loại kiếm quang đơn thuần, mà là một cỗ lực lượng tinh thuần dung hợp giữa Kiếm Ý Phong Mang tinh thuần và kiếm quang Bản Nguyên Thời Không. Lực lượng này đã dung hợp tất cả huyền ảo ẩn chứa trong Kiếm Đạo lại với nhau, cho nên uy năng của nó vô cùng rộng lớn. Một quyền này vừa đánh ra về phía thiếu niên áo đen. Thời Không trước mặt lập tức bị kéo gần tới Lục Thanh. Thiếu niên áo đen kia há miệng tạo ra động khổng lồ như lúc trước, nhưng trước mặt sức mạnh của Kiếm Đạo Thời Không, lại giống như bị kéo giãn ra vô hạn, không cách nào tiếp cận được Lục Thanh. Lực Kiếm Đạo Thời Không pha lẫn một lóp thần quang màu vàng nhạt cùng lực Kiếm Đạo màu xám bạc nện thật mạnh vào bụng thiếu niên áo đen. Lãnh trọn một quyền với sức mạnh đủ để hủy diệt Tinh Hệ, sắc mặt thiếu niên áo đen tái nhợt, cả phần bụng lõm vào, nháy mắt bị đẩy vào trong Thời Không vô tận, trở về với thế giới Đại Đạo trước kia. -Phụt... Chỉ thấy thiếu niên áo đen gầm lên giận dữ, từ trong miệng hộc ra ba ngàn chân linh Thần Hỏa màu vàng nhạt. Lục Thanh chộp hờ một trảo, lập tức thu tất cả vào lòng bàn tay. - Thời Không Lưu Tố!
Chương 27: Bất Diệt Kiếm Thể
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Thanh nhìn khắp một vòng, dường như tất cả đều đóng băng. Thân hình cao ngàn dặm của hắn chậm rãi thu nhỏ lại, dần dần trở lại bình thường, nhưng một thân lực lượng tinh thuần kia lại càng thêm ngưng tạ Đây là Bất Diệt Kiếm Thế sao? Lục Thanh cảm nhận được một thân khí Phong Mang của mình đã hoàn toàn hóa thành màu xám bạc. Khí Phong Mang này là khí Phong Mang Bản Nguyên của hắn, đã thoát khởi hạn chế của khí Phong Mang thông thường. Lục Thanh có thể nhận thấy rõ ràng, lúc này trong cơ thể hắn đã không còn huyết mạch, chỉ còn lại khí Phong Mang hết sức tinh thuần. Phong Mang Thời Không! Kiếm nguyên Bản Nguyên mênh mông rót vào toàn thân, sau khi đột phá được tầng mười sáu Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, đồng thời Lục Thanh cũng đột phá được gông cùm xiềng xích của bản thân. Thời Không Luân Bàn của hắn đã hoàn toàn hóa thành vật thật. Kiếm Ý Bản Nguyên chất chứa bên trong đã xuất ra hoàn toàn, rót khắp toàn thân, một phen trợ giúp hắn đột phá vào cảnh giới Bỉ Ngạn, đồng thời Kiếm thể Thánh Kiếm đỉnh phong cũng đột phá vào một cảnh giới mới. Một cảnh giới đỉnh phong Kiếm Đạo chưa từng có trong quá trình diễn biến của Đại Đạo sau biết bao năm tháng vô tận. Lây thân làm kiếm, vượt qua cảnh giới Thánh Kiếm, bước vào cảnh giới Bất Diệt, lúc này chỉ cần Bản Nguyên bất diệt thì Kiếm thể bất diệt. Cho dù là Đại Năng Bỉ Ngạn cũng không thể giết hắn, bất kể là ai cũng không giết được! Giờ phút này. ý niệm trong đầu Lục Thanh hùng mạnh vô cùng, hắn cảm thấy cho dù mình thở nhẹ một hơi cũng có thể dễ dàng hủy diệt một ngôi sao, chỉ cần khẽ giậm chân, cả một Tinh Hệ cũng phải tán loạn. Lục Thanh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn trước mặt, cảm nhận được lực Bản Nguyên mênh mông như biển cả trên thân thể bốn người, hắn vẫn tỏ ra không hề sợ hãi. Ánh mắt hắn dừng lại ở thiếu niên áo đen, lạnh giọng nói: - Nhả ra chân linh bốn mạng của bọn họ! Giọng của Lục Thanh không cho phép trái lời, đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn, tự nhiên có được một cỗ uy nghiêm lớn lao, không cho pháp cãi lời, vô cùng linh hoạt sắc bén. Thiếu niên áo đen hừ lạnh: - Bản tổ tung hoành Tinh Không đã mười vạn năm qua, thứ gì vào bụng bản tổ rồi, chưa có kẻ nào có tư cách bắt bản tổ phải nhả ra! - Vậy cứ đánh tan xác ngươi là được! Kiếm quang màu xám bạc trong mắt chợt lóe, ngay sau đó Lục Thanh bước ra một bước. Ngay tức khắc, trước mặt hắn và thiếu niên áo đen kia, một dòng sông Thời Không hiện ra, vượt qua Tinh Không, nháy mắt nối liền với thiếu niên áo đen. Hành động nối liền này không cho pháp trái nghịch, một cỗ Kiếm Ý Thời Không giam cầm hư không, hư không này bao gồm cả thời gian và không gian, hết thảy đều bị phong cấm. Không ai thấy rõ động tác của Lục Thanh, cho dù là ba tên Đại Năng Bỉ Ngạn còn lại cũng không thể thấy. Trong nháy mắt Thời Không giữa bọn chúng và hai người Lục Thanh đã bị Lục Thanh dùng Kiếm Ý Bản Nguyên tách ra. Có thể nói rằng lúc này vị trí của Lục Thanh và thiếu niên áo đen kia đã không còn là vùng Thời Không trước đó. - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc. Lục Thanh đã tới trước mặt thiếu niên áo đen. Một quyền đơn giản không hể hoa mỹ, giống như một kiếm xuất ra, mang theo Kiếm Đạo Thời Không kinh khủng đánh ra. Lúc này Lục Thanh không chỉ có một loại kiếm quang đơn thuần, mà là một cỗ lực lượng tinh thuần dung hợp giữa Kiếm Ý Phong Mang tinh thuần và kiếm quang Bản Nguyên Thời Không. Lực lượng này đã dung hợp tất cả huyền ảo ẩn chứa trong Kiếm Đạo lại với nhau, cho nên uy năng của nó vô cùng rộng lớn. Một quyền này vừa đánh ra về phía thiếu niên áo đen. Thời Không trước mặt lập tức bị kéo gần tới Lục Thanh. Thiếu niên áo đen kia há miệng tạo ra động khổng lồ như lúc trước, nhưng trước mặt sức mạnh của Kiếm Đạo Thời Không, lại giống như bị kéo giãn ra vô hạn, không cách nào tiếp cận được Lục Thanh. Lực Kiếm Đạo Thời Không pha lẫn một lóp thần quang màu vàng nhạt cùng lực Kiếm Đạo màu xám bạc nện thật mạnh vào bụng thiếu niên áo đen. Lãnh trọn một quyền với sức mạnh đủ để hủy diệt Tinh Hệ, sắc mặt thiếu niên áo đen tái nhợt, cả phần bụng lõm vào, nháy mắt bị đẩy vào trong Thời Không vô tận, trở về với thế giới Đại Đạo trước kia. -Phụt... Chỉ thấy thiếu niên áo đen gầm lên giận dữ, từ trong miệng hộc ra ba ngàn chân linh Thần Hỏa màu vàng nhạt. Lục Thanh chộp hờ một trảo, lập tức thu tất cả vào lòng bàn tay. - Thời Không Lưu Tố!
Lại nghe Lục Thanh quát lớn, lực Kiếm Đạo Thời Không vô cùng kinh khủng tràn ngập lòng bàn tay, bao phủ toàn bộ ba ngàn chân linh vào trong. Sinh cơ mênh mông rộng lớn bất chợt bùng lên, thúc giục ba ngàn chân linh nhanh chóng trường thành giữa Đại Đạo Tinh Không. Gần như trong nháy mắt, số chân linh này lại ngưng tụ thành một thanh cự kiếm màu vàng. Sau đó cự Kiếm lại phản tán ra, biến thành ba ngàn bóng người đang tự thiêu đốt thân mình. Thần Hỏa chợt lui, ba ngàn Kiếm Giả chết đi khi này đã xuất hiện ràng ràng trước mặt mọi người. Nghịch chuyển sinh tử! Thủ pháp kinh khủng hết sức khó tin này đã chấn nhiếp tất cả mười đại Thần Vương, trăm vạn chân nhân. Trăm vạn chân nhân trợn trừng hai mắt, đó là sức mạnh của Kiếm Đạo ư? Sức mạnh như vậy quả thật không thể nào tin được, có thể nói là thần. Xem ra bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn Thần Vô Thương lại không có được thủ pháp như Lục Thanh. Bọn chúng chỉ có được lực lượng không gì sánh kịp, nhưng không thể nghịch chuyển sinh tử được như Lục Thanh. - Lục tiền bối…. Sau khi được trùng sinh, bọn Cổ Trường Không tỏ ra kinh ngạc vô cùng. Chăng phải vừa rồi bọn họ đã thiêu đốt thân thể, chết hết rồi sao? Chẳng lẽ Lục Tiền bối đã đột phá tới cảnh giới Bỉ Ngạn? Rất nhiều Kiếm Giả lộ ra vẻ vui mừng như điên dại. Kiếm Đạo đã có bậc Đại Năng Bỉ Ngạn, chỉ cần vượt qua được kiếp nạn hôm nay, ngày Kiếm Đạo hưng thịnh đã không còn xa nữa! Lúc này sắc mặt bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn đều tỏ ra ngưng trọng. Đạt tới cảnh giới Bỉ Ngạn đã không còn phân chia cảnh giới, có chăng chỉ khác biệt ở chỗ vận dụng lực lượng và lãnh ngộ mà thôi. Trước Cường giả Bỉ Ngạn, trừ phi là Bản Nguyên vạn phần lợi hại nếu không, chênh lệch giữa hai bên cũng không nhiều. Nhưng giờ phút này, lực lượng của Lục Thanh đã vượt ra khởi sự tưởng tượng của bọn chúng. Vốn dù là Bản Nguyên Thời Không, cũng không làm cho chúng kiêng kỵ bao nhiêu. Dù sao Lục Thanh cũng chỉ vừa đột phá, dựa vào lực lượng mạnh mẽ, bốn người liên thủ thừa sức để tru sát hắn. Nhưng lúc này Lục Thanh đã lãnh ngộ huyền ảo Lực Lượng của Cổ Thần, thậm chí suýt chút nữa sinh ra Bản Nguyên Lực Lượng. Chỉ cần bằng vào điểm này, về phương diện vận dụng lực lượng. Lục Thanh cũng không còn kém bọn chúng bao nhiêu. Hơn nữa thêm vào sự hùng mạnh kỳ dị của Kiếm Đạo Thời Không, bốn người bọn chúng dù có thể liên thủ miễn cường trấn áp Lục Thanh, cũng không thế nào giết chết Lục Thanh cho được. Bất quá bốn người bọn chúng không biết, thân thể Lục Thanh là Bất Diệt Kiếm Thể, chưa từng có từ trước tới nay, lực lượng Kiếm Đạo hùng mạnh không thể nào tưởng tượng. Chỉ với bốn người bọn chúng, đừng nói là giết Lục Thanh, dù muốn trấn áp phong ấn cũng không có khả năng. - Bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn ư? Lục Thanh lạnh lùng cười khẩy: - Các ngươi xem cả vạn vật trong Tinh Không này chỉ là trùng kiến, nhưng không biết rằng trước mặt cường giả mạnh hơn các ngươi, các ngươi cũng chỉ là con kiến, thậm chí cũng không bằng! - Bớt lời vô nghĩa! Tất cả đồng loạt ra tay, dốc hết toàn lực giết hắn. Hôn nay quyết không thể để cho hắn đi được! Thần Vô Thương quát to một tiếng, thân thể chợt bành trướng, cao lên mười vạn trượng. Một cỗ thần uy như núi toát ra, thần lực Bản Nguyên bùng lên, không gian xung quanh lập tức vỡ tung tóe, không chịu nổi sức mạnh hủy diệt sao trời này. Nhìn bộ dáng của Thần Vô Thương. Lục Thanh lắc lắc đầu: - Đáng tiếc so với tư chất của Cổ Thần, lão còn kém quá xa. Thân hình Lục Thanh chợt nhoáng lên một cái, hai bên Lục Thanh lại xuất hiện thêm ba Lục Thanh nữa, bốn thế giới Thời Không khác nhau được mở ra. Mỗi Lục Thanh trong một thế giới Thời Không kia đều điểm ra một kiếm. Phía trước kiếm chỉ. Thời Không hỗn loạn, hình thành một luồng sức mạnh bóp nát hết thảy, nhắm về phía bốn người Thần Vô Thương. Thức thứ ba mươi tư của Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm: Thời Không Hỗn Loạn! Lực lượng của Kiếm Đạo Thời Không hỗn loạn đã vượt qua lực lượng của Kiếm Đạo trong thời gian và không gian bình thường, sắc mặt của bốn người Thần Vô Thương lập tức đại biến, đồng thời dốc ra hết toàn bộ lực Bản Nguyên mênh mông của mình. Giờ phút này, như có động đất kịch liệt nổi lên, bọn mười đại Thần Vương và trăm vạn chân nhân đã không chịu nổi uy năng như vậy, rút lui ra xa hàng trăm vạn dặm, thậm chí không dám dừng lại nghi. Uy năng của cường giả Bỉ Ngạn, cho dù là cách mấy trăm vạn dặm cũng chấn động Tinh Không, không ai ngân nổi
Thôn Phệ Tinh Không. - Đại Phá Diệt Chưởng... - Cổ Ma Thần Hỏa... - Cổ Thần Khai Thiên... Bốn người Thần Vô Thương đồng thời cắt tiếng rống giận, một cái động khổng lồ đen ngòm bao trùm hàng trăm vạn dặm mở ra, như muốn nuốt chửng toàn bộ Tinh Không. Một bên có một cự chưởng bốn màu cao trăm vạn dặm, lại thêm hai bóng người xuất ra một quyền dung hợp thần lực và ma lực. Bốn cỗ lực Bản Nguyên kinh khủng đồng thời quét ngang Tinh Không, tấn công về phía bốn tên Lục Thanh. Theo bốn kiếm do bốn Lục Thanh điểm ra, bốn đạo lực lượng Kiếm Đạo Thời Không màu xám bạc pha vàng bay ra. Bốn kiếm này làm cho Thời Không vô tận trở nên hỗn loạn, lực Kiếm Đạo mạnh mẽ khôn tả bằng lời nháy mắt đã va chạm cùng bốn đạo lực Bản Nguyên - Ầm... Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ Tinh Hệ Thần Thánh rung động kịch liệt, Bách Chiến Tinh ở gần nhất bị nứt ra vài khe nứt khổng lồ, một cổ khí tức hủy diệt Từ đó truyền ra khắp Tinh Không. Gần như không có chút trở ngại, bất kề là động khổng lồ muốn nuốt chửng Tinh Không, hay hai cự chưởng Thần Ma kinh Thiên kia, dưới bốn kiếm này đều vỡ nát. Bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn đồng thời lui lại vài ngàn dặm, mà bốn bóng Lục Thanh nháy mắt cũng hợp nhất, sắc mặt trắng bệch, lui về phía sau vài trăm dặm. Mới bước vào Bỉ Ngạn đã một kiếm đẩy lui bốn tên Đại Năng Bỉ Ngạn, uy thế như vậy đã đủ để Lục Thanh danh chấn Đại Đạo Tinh Không. Nhưng cũng vì mới vừa bước vào Bỉ Ngạn. Lục Thanh vẫn chưa thể khống chế được lực lượng mạnh mẽ nhất thời bạo phát, cho nên tuy rằng Kiếm thể của hắn mạnh mẽ, không chút bị thương, nhưng tâm thần phải chịu áp lực hết sức nặng nề. Một kiếm vừa rồi khiến cho hô hấp của hắn trở nên dồn dập. Hùng mạnh! Hùng mạnh tới mức không thế nào tưởng tượng! Thần sắc bốn người Thần Vô Thương trở nên hết sức khó coi, bọn chúng cảm thấy lo lắng về kiếm thức mà Lục Thanh vừa thi triển hơn là vừa bị Lục Thanh đẩy lui. - Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm! Quả thật là Đại Diễn Tam Thập Lục Kiếm của Đạo Tề Thiên! Hắn là truyền nhân của Đạo Tề Thiên... Trên mặt Ma Võ Danh rót cục lộ ra vẻ hoảng sợ, như nhớ lại chuyện gì, gào thét với ba tên còn lai. - Bản Nguyên Thời Không hùng mạnh vô biên. Nghịch Chuyển Thời Không. Nếu hôm nay để cho hắn rời đi, chỉ vài năm sau, hắn có thể đạt tới Bỉ Ngạn đỉnh phong, tới lúc đó, chúng ta tuyệt đối không thế nào chống nổi,., Sắc mặt Thân Vô Thương đại biến, gầm to.