Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 10
Lý Ngọc bật ô lên che nắng, đứng bên lề đường kiễng chân trông ngóng, cũng không biết cô đang chờ ai. Cô mặc một bộ váy liền bó sát, khoe ra đường cong tinh tế, khiến cho vài gã đàn ông đi đường cũng phải cố ngoái đầu lại nhìn.
Tống Vinh Quang ngồi trên xe cách Lý Ngọc khoảng chừng hai mươi mấy mét, tuy biết cô không thể nhìn thấy hắn, để đảm bảo, hắn còn đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, hắn căng thẳng đến nỗi không dám thở mạnh. Một lúc sau, một cô gái trẻ tóc ngắn bước ra từ đài truyền hình, đó là Mỹ Huệ - bạn thân của Lý Ngọc.
Mỹ Huệ bước đến bên cạnh Lý Ngọc, hai người thủ thỉ nói chuyện, vì khoảng cách quá xa nên Tống Vinh Quang không nghe thấy hai cô nói gì. Lát sau, một chiếc taxi đỗ trước mặt hai người, rồi hòa vào dòng xe cộ.
Tống Vinh Quang lập tức khởi động xe ô tô, bám theo họ với một khoảng cách vừa đủ. Lúc này đang là giờ cao điểm, trên đường chật cứng đủ các loại xe, chiếc Toyata Carmy của hắn chỉ là hạt bụi nhỏ trong dòng xe cộ, không khiến Lý Ngọc hoặc ai đó chú ý.
Hai xe rời khỏi trung tâm thành phố sầm uất, chạy lên đường cao tốc. Đột nhiên, chiếc taxi đằng trước tăng tốc, vận tốc phải lên tới 120km/h. Tống Vinh Quang khó xử, vì đường rất rộng, lượng xe cộ lại ít, nếu như hắn tăng tốc bám sát thì rất dễ bị chiếc xe phía trước phát hiện. Nhưng nếu không tăng tốc thì sẽ mất dấu họ.
Vận tốc của chiếc taxi càng lúc càng nhanh, nháy mắt đã lên tới 150km/h. Tim Tống Vinh Quang đập thình thịch, trong lòng hoài nghi không ngớt, lẽ nào Lý Ngọc đã phát hiện ra hắn?
Đoạn cao tốc đến thành phố H có rất nhiều camera, phần lớn các tài xế khi lái xe qua đây không dám chạy quá tốc độ như vậy, nhất là tài xế taxi. Trừ phi họ nhận được số tiền cao hơn tiền phạt để làm vậy.
Chiếc taxi chạy càng ngày càng xa, trong tầm mắt chỉ còn là một chấm đen nho nhỏ, Tống Vinh Quang không dám chần chừ thêm nữa. Trong mắt hắn lúc này chỉ tồn tại hình ảnh chiếc xe taxi phía trước.
Tống Vinh Quang tăng tốc độ, cảnh vật hai bên đường lùi nhanh về phía sau. Vài phút sau, phía trước xuất hiện một đoạn cua hình chữ S, chiếc taxi giảm tốc độ để vào làn cua, sau đó mất tích.
Mất dấu chiếc taxi, Tống Vinh Quang không khỏi lo lắng, hắn muốn cua nhanh hơn chiếc taxi, nhưng bánh xe quá trơn, hắn mạnh tay ghì vô-lăng, nhưng vẫn không ăn thua gì, chiếc Camry lao qua bậc tam cấp bên đường rồi lao thẳng lên bồn hoa dải phân cách.
Cũng may bồn hoa dải phân cách này rất rộng, hắn cũng kịp đạp phanh nên mới không đâm vào chướng ngại vật. Tống Vinh Quang đờ dẫn nhìn cái cây chỉ cách xa đầu xe hắn khoảng hai mét. Hắn vừa mừng vừa sợ, khoảng cách giữa tử thần với hắn ban nãy cũng chỉ trong một mét.
Khó khăn lắm hắn mới lùi được chiếc Camry ra, rồi tiếp tục đuổi theo. Tốn thời gian với vụ đâm xe vừa rồi, không biết có thể đuổi kịp chiếc taxi mà Lý Ngọc ngồi không?
Không ngờ vừa ra khỏi khúc cua hình chữ S, hắn liền nhìn thấy chiếc taxi đó, nhưng nó đang chạy hướng ngược lại, trong xe ngoài tài xế ra, thì không còn ai khác.
Tống Vinh Quang nhanh chóng dồn ép chặn chiếc taxi lại, hung hăng đi về phía ghế tài xế, gõ cửa lớn tiếng: “Hai người phụ nữ ngồi trên xe anh đi đâu rồi?”
Tài xế hạ kính xe xuống, vừa mở miệng là tuôn cả một tràng nói tục, Tống Vinh Quang thất bại liên tục, tâm trạng đang cực kỳ tồi tệ, nghe mấy lời chửi mắng của gã tài xế, hắn không kiềm chế nổi cơn thịnh nộ. Hắn túm lấy cổ gã tài xế, hung dữ nói: “Bố mày không rảnh nghe mày chửi. Trong hai hành khách vừa rồi có một người là vợ tao, tao nghi ngờ cô ta ngoại tình, cho nên tao cần phải biết cô ta đã đi đâu.”
Tống Vinh Quang nói xong thì buông tay, gã tài xế thở hổn hển một lúc mới phục hồi trở lại. Anh ta sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực, rồi lại nhìn Tống Vinh Quang có thể bạo phát bất cứ lúc nào, biết điều không chửi nữa.
“Tôi nói này anh bạn, có gì thì từ từ nói, anh muốn biết cái gì, tôi đều nói cho anh!”
“Ban nãy anh làm gì mà chạy xe nhanh thế?”
“Hai cô kia nói có người đang bám theo, bảo tôi chạy nhanh lên một chút, chỉ cần cắt đuôi được hắn thì sẽ cho tôi một triệu đồng.”
“Ai trong hai cô nói câu đó?”
“Cô tóc dài, rất xinh đẹp, cô đó là vợ anh à?”
Nghe vậy, Tống Vinh Quang sầm mặt, Lý Ngọc nhạy bén quá sức tưởng tượng của hắn, nhưng không biết Lý Ngọc có phát hiện ra kẻ theo dõi là hắn hay không?
“Sao anh lại để họ giữa đường rồi quay về một mình?”
Mặt tài xế có chút khó hiểu. “Đâu có, ban đầu cũng chỉ bảo đưa đến trạm thu phí phía trước rồi thôi mà.”
“Ý anh là sao?” Tống Vinh Quang ngạc nhiên hỏi.
“Nói thật là tôi cũng thấy lạ, tôi chạy xe taxi bao năm nay, lần đầu tiên thấy khách hàng chỉ đến trạm thu phí đường cao tốc thôi.” Tài xế gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu.
Ngay sau đó, tài xế vỗ đùi nói: “Ồ đúng rồi, bọn họ xuống xe, rồi lên một chiếc Maserati, mà có vẻ chiếc Maserati kia đợi bọn họ ở đó cũng lâu rồi.”
Như có một bàn tay to lớn bóp nghẹt tim Tống Vinh Quang, khiến hắn đau tới mức không thở nổi, hắn nhớ đến chiếc Maserati trong camera, chiếc Maserati của Vương Khải.
“Người lái xe trông thế nào?” Hắn khàn giọng hỏi.
“Cao to đẹp trai, trông cũng lịch sự lắm.” Tài xế lén lút nhìn Tống Vinh Quang, nhỏ nhẹ hỏi: “Haizz, người anh em, đó có phải là kẻ gian phu mà anh cần tìm không?”
“Cảm ơn, đó không phải việc của anh.” Tống Vinh Quang không trả lời câu hỏi của anh ta mà quay trở về chiếc Camry.
Tài xế thấy hắn khởi động xe, chuẩn bị lăn bánh, mới nhổ toẹt một bãi nước bọt, rồi lập tức khởi động xe. Nhưng chạy được một đoạn đường, anh ta cảm thấy khó chịu, liền dứt khoát quay đầu đuổi theo chiếc Camry của Tống Vinh Quang, hạ cửa kính xuống rồi hét lớn:
“Cái đồ bị cắm sừng, lúc con vợ mày nhìn thấy thằng kia thì mặt mũi hớn hở lắm, chắc giờ đang rên ư ử dưới háng thằng kia rồi!” Nói xong, tài xế lại quay đầu xe rồi tăng tốc chạy biến.
Lý Ngọc bật ô lên che nắng, đứng bên lề đường kiễng chân trông ngóng, cũng không biết cô đang chờ ai. Cô mặc một bộ váy liền bó sát, khoe ra đường cong tinh tế, khiến cho vài gã đàn ông đi đường cũng phải cố ngoái đầu lại nhìn.
Tống Vinh Quang ngồi trên xe cách Lý Ngọc khoảng chừng hai mươi mấy mét, tuy biết cô không thể nhìn thấy hắn, để đảm bảo, hắn còn đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, hắn căng thẳng đến nỗi không dám thở mạnh. Một lúc sau, một cô gái trẻ tóc ngắn bước ra từ đài truyền hình, đó là Mỹ Huệ - bạn thân của Lý Ngọc.
Mỹ Huệ bước đến bên cạnh Lý Ngọc, hai người thủ thỉ nói chuyện, vì khoảng cách quá xa nên Tống Vinh Quang không nghe thấy hai cô nói gì. Lát sau, một chiếc taxi đỗ trước mặt hai người, rồi hòa vào dòng xe cộ.
Tống Vinh Quang lập tức khởi động xe ô tô, bám theo họ với một khoảng cách vừa đủ. Lúc này đang là giờ cao điểm, trên đường chật cứng đủ các loại xe, chiếc Toyata Carmy của hắn chỉ là hạt bụi nhỏ trong dòng xe cộ, không khiến Lý Ngọc hoặc ai đó chú ý.
Hai xe rời khỏi trung tâm thành phố sầm uất, chạy lên đường cao tốc. Đột nhiên, chiếc taxi đằng trước tăng tốc, vận tốc phải lên tới 120km/h. Tống Vinh Quang khó xử, vì đường rất rộng, lượng xe cộ lại ít, nếu như hắn tăng tốc bám sát thì rất dễ bị chiếc xe phía trước phát hiện. Nhưng nếu không tăng tốc thì sẽ mất dấu họ.
Vận tốc của chiếc taxi càng lúc càng nhanh, nháy mắt đã lên tới 150km/h. Tim Tống Vinh Quang đập thình thịch, trong lòng hoài nghi không ngớt, lẽ nào Lý Ngọc đã phát hiện ra hắn?
Đoạn cao tốc đến thành phố H có rất nhiều camera, phần lớn các tài xế khi lái xe qua đây không dám chạy quá tốc độ như vậy, nhất là tài xế taxi. Trừ phi họ nhận được số tiền cao hơn tiền phạt để làm vậy.
Chiếc taxi chạy càng ngày càng xa, trong tầm mắt chỉ còn là một chấm đen nho nhỏ, Tống Vinh Quang không dám chần chừ thêm nữa. Trong mắt hắn lúc này chỉ tồn tại hình ảnh chiếc xe taxi phía trước.
Tống Vinh Quang tăng tốc độ, cảnh vật hai bên đường lùi nhanh về phía sau. Vài phút sau, phía trước xuất hiện một đoạn cua hình chữ S, chiếc taxi giảm tốc độ để vào làn cua, sau đó mất tích.
Mất dấu chiếc taxi, Tống Vinh Quang không khỏi lo lắng, hắn muốn cua nhanh hơn chiếc taxi, nhưng bánh xe quá trơn, hắn mạnh tay ghì vô-lăng, nhưng vẫn không ăn thua gì, chiếc Camry lao qua bậc tam cấp bên đường rồi lao thẳng lên bồn hoa dải phân cách.
Cũng may bồn hoa dải phân cách này rất rộng, hắn cũng kịp đạp phanh nên mới không đâm vào chướng ngại vật. Tống Vinh Quang đờ dẫn nhìn cái cây chỉ cách xa đầu xe hắn khoảng hai mét. Hắn vừa mừng vừa sợ, khoảng cách giữa tử thần với hắn ban nãy cũng chỉ trong một mét.
Khó khăn lắm hắn mới lùi được chiếc Camry ra, rồi tiếp tục đuổi theo. Tốn thời gian với vụ đâm xe vừa rồi, không biết có thể đuổi kịp chiếc taxi mà Lý Ngọc ngồi không?
Không ngờ vừa ra khỏi khúc cua hình chữ S, hắn liền nhìn thấy chiếc taxi đó, nhưng nó đang chạy hướng ngược lại, trong xe ngoài tài xế ra, thì không còn ai khác.
Tống Vinh Quang nhanh chóng dồn ép chặn chiếc taxi lại, hung hăng đi về phía ghế tài xế, gõ cửa lớn tiếng: “Hai người phụ nữ ngồi trên xe anh đi đâu rồi?”
Tài xế hạ kính xe xuống, vừa mở miệng là tuôn cả một tràng nói tục, Tống Vinh Quang thất bại liên tục, tâm trạng đang cực kỳ tồi tệ, nghe mấy lời chửi mắng của gã tài xế, hắn không kiềm chế nổi cơn thịnh nộ. Hắn túm lấy cổ gã tài xế, hung dữ nói: “Bố mày không rảnh nghe mày chửi. Trong hai hành khách vừa rồi có một người là vợ tao, tao nghi ngờ cô ta ngoại tình, cho nên tao cần phải biết cô ta đã đi đâu.”
Tống Vinh Quang nói xong thì buông tay, gã tài xế thở hổn hển một lúc mới phục hồi trở lại. Anh ta sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực, rồi lại nhìn Tống Vinh Quang có thể bạo phát bất cứ lúc nào, biết điều không chửi nữa.
“Tôi nói này anh bạn, có gì thì từ từ nói, anh muốn biết cái gì, tôi đều nói cho anh!”
“Ban nãy anh làm gì mà chạy xe nhanh thế?”
“Hai cô kia nói có người đang bám theo, bảo tôi chạy nhanh lên một chút, chỉ cần cắt đuôi được hắn thì sẽ cho tôi một triệu đồng.”
“Ai trong hai cô nói câu đó?”
“Cô tóc dài, rất xinh đẹp, cô đó là vợ anh à?”
Nghe vậy, Tống Vinh Quang sầm mặt, Lý Ngọc nhạy bén quá sức tưởng tượng của hắn, nhưng không biết Lý Ngọc có phát hiện ra kẻ theo dõi là hắn hay không?
“Sao anh lại để họ giữa đường rồi quay về một mình?”
Mặt tài xế có chút khó hiểu. “Đâu có, ban đầu cũng chỉ bảo đưa đến trạm thu phí phía trước rồi thôi mà.”
“Ý anh là sao?” Tống Vinh Quang ngạc nhiên hỏi.
“Nói thật là tôi cũng thấy lạ, tôi chạy xe taxi bao năm nay, lần đầu tiên thấy khách hàng chỉ đến trạm thu phí đường cao tốc thôi.” Tài xế gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu.
Ngay sau đó, tài xế vỗ đùi nói: “Ồ đúng rồi, bọn họ xuống xe, rồi lên một chiếc Maserati, mà có vẻ chiếc Maserati kia đợi bọn họ ở đó cũng lâu rồi.”
Như có một bàn tay to lớn bóp nghẹt tim Tống Vinh Quang, khiến hắn đau tới mức không thở nổi, hắn nhớ đến chiếc Maserati trong camera, chiếc Maserati của Vương Khải.
“Người lái xe trông thế nào?” Hắn khàn giọng hỏi.
“Cao to đẹp trai, trông cũng lịch sự lắm.” Tài xế lén lút nhìn Tống Vinh Quang, nhỏ nhẹ hỏi: “Haizz, người anh em, đó có phải là kẻ gian phu mà anh cần tìm không?”
“Cảm ơn, đó không phải việc của anh.” Tống Vinh Quang không trả lời câu hỏi của anh ta mà quay trở về chiếc Camry.
Tài xế thấy hắn khởi động xe, chuẩn bị lăn bánh, mới nhổ toẹt một bãi nước bọt, rồi lập tức khởi động xe. Nhưng chạy được một đoạn đường, anh ta cảm thấy khó chịu, liền dứt khoát quay đầu đuổi theo chiếc Camry của Tống Vinh Quang, hạ cửa kính xuống rồi hét lớn:
“Cái đồ bị cắm sừng, lúc con vợ mày nhìn thấy thằng kia thì mặt mũi hớn hở lắm, chắc giờ đang rên ư ử dưới háng thằng kia rồi!” Nói xong, tài xế lại quay đầu xe rồi tăng tốc chạy biến.