Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2184
Đối với kết quả này, Lộ Tu Triệt vô cùng hài lòng.
Cậu cụng ly với Nhạc Thính Phong, “Cùng chúc mừng nhé, lần này có thể vào cùng trường với cậu rồi, đợi khi vào cấp ba, hi vọng sẽ tiếp tục giúp đỡ.”
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Cấp ba không dễ như thế này đâu, phân lớp rất nghiêm khắc, lỡ không được phân cùng một lớp thì sao?”
Lộ Tu Triệt vỗ vỗ lồng ngực, vô cùng tự hào nói: “Cái này cậu không cần lo, nhất định là được, nhà chúng ta có nhiều tiền như vậy, không phải chỉ để trang trí.”
“Ok, nếu cậu đã nói như vậy thì lên cấp ba chúng ta sẽ tiếp tục đi cùng nhau ba năm.”
Bên cạnh có một người bạn là một chuyện rất tốt. Loại người không thể kết giao bạn bè như Nhạc Thính Phong, nếu không có Lộ Tu Triệt, ba năm phổ thông của cậu có lẽ sẽ không tìm được một người bạn nào.
Lộ Tu Triệt cười haha nói: “Thôi nào, đại ca, tiếp tục cùng tôi tung hoành nào.” Lộ Tu Triệt lại tiến đến gần Nhạc Thính Phong rồi cụng ly.
Bạn nam bên cạnh nói: “Ngưỡng mộ hai người chết đi được, có thể tiếp tục học cùng nhau.”
Lộ Tu Triệt khoác vai cậu ta: “Cậu lo lắng cái gì, kết quả của cậu có lẽ cũng sẽ vào được.”
“Chưa chắc nữa, môn toán của tôi đã sai mấy câu...”
Hai người nói chuyện một lúc, Nhạc Thính Phong nhìn đồng hồ thấy đã 9 giờ, cậu nói với Lộ Tu Triệt: “Lát nữa tôi về đây, muộn lắm rồi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.”
Lộ Tu Triệt nhìn đồng hồ: “10 giờ rồi đi, đến giờ đó có lẽ mọi người cũng về, tôi có thể đưa cậu về. Tuy thân thủ của cậu rất lợi hại nhưng dù sao thì tuổi cũng còn nhỏ, đi khuya một mình không tốt lắm.”
Nhạc Thính Phong cũng không muốn đón xe về nên gật đầu đồng ý.
Cuối cùng thì cũng thi xong rồi, cảm xúc dồn nén một năm đã có cơ hội giải phóng ra rồi. Rất nhiều học sinh đều thích gào khóc thảm thiết, không hề quan tâm hát có đúng nhịp hay không, dù sao thì mọi người đều hát rất vui vẻ.
Lộ Tu Triệt hỏi Nhạc Thính Phong có muốn hát vài câu không, cậu lắc đầu. Lộ Tu Triệt cười cậu, cuối cùng cũng có thứ cậu không làm được.
Đến 10 giờ, Lộ Tu Triệt đứng dậy cầm micro nói: “10 giờ rồi, chúng ta về thôi, nếu còn không về có lẽ ba mẹ sẽ rất lo lắng.”
Tuy có không ít bạn chưa muốn về nhưng giờ này đối với học sinh như bọn họ thì đã muộn lắm rồi.
Lộ Tu Triệt lại nói: “Ba tôi đã chuẩn bị xe rồi, mọi người ai ở gần ai thì ngồi cùng xe để về, đừng đi về một mình, nhất là các bạn nữ.”
Lớp cũng không quá đông, sẽ có vài người nhà ở gần nhau hoặc là tiện đường, vì thế mọi người nhanh chóng ghép thành nhóm. Lộ Tu Triệt bảo giám đốc cho xe chạy đến trước cổng, sau khi các nhóm đều đã lên xe, cậu ta và Nhạc Thính Phong mới rời khỏi. Ngồi trên xe, bên tai cuối cùng cũng đã yên tĩnh, Nhạc Thính Phong thở phào nhẹ nhõm.
“Thính Phong, lần nghỉ hè này, cậu... Có đi tham gia trại huấn luyện đó không?”
Cuối cùng chỉ còn lại hai người, Lộ Tu Triệt nói ra điều cậu luôn nghĩ.
Nhạc Thính Phong lắc đầu: “Không đi nữa, hơn nữa mùa hè hình như không có.”
Hết kỳ nghỉ hè này là lên phổ thông rồi, đến lúc đó phải ở trong ký túc xá, mỗi tuần chỉ được về nhà một lần, thời gian ở cạnh Thanh Ti sẽ càng ngày càng ít.
Cậu cụng ly với Nhạc Thính Phong, “Cùng chúc mừng nhé, lần này có thể vào cùng trường với cậu rồi, đợi khi vào cấp ba, hi vọng sẽ tiếp tục giúp đỡ.”
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Cấp ba không dễ như thế này đâu, phân lớp rất nghiêm khắc, lỡ không được phân cùng một lớp thì sao?”
Lộ Tu Triệt vỗ vỗ lồng ngực, vô cùng tự hào nói: “Cái này cậu không cần lo, nhất định là được, nhà chúng ta có nhiều tiền như vậy, không phải chỉ để trang trí.”
“Ok, nếu cậu đã nói như vậy thì lên cấp ba chúng ta sẽ tiếp tục đi cùng nhau ba năm.”
Bên cạnh có một người bạn là một chuyện rất tốt. Loại người không thể kết giao bạn bè như Nhạc Thính Phong, nếu không có Lộ Tu Triệt, ba năm phổ thông của cậu có lẽ sẽ không tìm được một người bạn nào.
Lộ Tu Triệt cười haha nói: “Thôi nào, đại ca, tiếp tục cùng tôi tung hoành nào.” Lộ Tu Triệt lại tiến đến gần Nhạc Thính Phong rồi cụng ly.
Bạn nam bên cạnh nói: “Ngưỡng mộ hai người chết đi được, có thể tiếp tục học cùng nhau.”
Lộ Tu Triệt khoác vai cậu ta: “Cậu lo lắng cái gì, kết quả của cậu có lẽ cũng sẽ vào được.”
“Chưa chắc nữa, môn toán của tôi đã sai mấy câu...”
Hai người nói chuyện một lúc, Nhạc Thính Phong nhìn đồng hồ thấy đã 9 giờ, cậu nói với Lộ Tu Triệt: “Lát nữa tôi về đây, muộn lắm rồi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.”
Lộ Tu Triệt nhìn đồng hồ: “10 giờ rồi đi, đến giờ đó có lẽ mọi người cũng về, tôi có thể đưa cậu về. Tuy thân thủ của cậu rất lợi hại nhưng dù sao thì tuổi cũng còn nhỏ, đi khuya một mình không tốt lắm.”
Nhạc Thính Phong cũng không muốn đón xe về nên gật đầu đồng ý.
Cuối cùng thì cũng thi xong rồi, cảm xúc dồn nén một năm đã có cơ hội giải phóng ra rồi. Rất nhiều học sinh đều thích gào khóc thảm thiết, không hề quan tâm hát có đúng nhịp hay không, dù sao thì mọi người đều hát rất vui vẻ.
Lộ Tu Triệt hỏi Nhạc Thính Phong có muốn hát vài câu không, cậu lắc đầu. Lộ Tu Triệt cười cậu, cuối cùng cũng có thứ cậu không làm được.
Đến 10 giờ, Lộ Tu Triệt đứng dậy cầm micro nói: “10 giờ rồi, chúng ta về thôi, nếu còn không về có lẽ ba mẹ sẽ rất lo lắng.”
Tuy có không ít bạn chưa muốn về nhưng giờ này đối với học sinh như bọn họ thì đã muộn lắm rồi.
Lộ Tu Triệt lại nói: “Ba tôi đã chuẩn bị xe rồi, mọi người ai ở gần ai thì ngồi cùng xe để về, đừng đi về một mình, nhất là các bạn nữ.”
Lớp cũng không quá đông, sẽ có vài người nhà ở gần nhau hoặc là tiện đường, vì thế mọi người nhanh chóng ghép thành nhóm. Lộ Tu Triệt bảo giám đốc cho xe chạy đến trước cổng, sau khi các nhóm đều đã lên xe, cậu ta và Nhạc Thính Phong mới rời khỏi. Ngồi trên xe, bên tai cuối cùng cũng đã yên tĩnh, Nhạc Thính Phong thở phào nhẹ nhõm.
“Thính Phong, lần nghỉ hè này, cậu... Có đi tham gia trại huấn luyện đó không?”
Cuối cùng chỉ còn lại hai người, Lộ Tu Triệt nói ra điều cậu luôn nghĩ.
Nhạc Thính Phong lắc đầu: “Không đi nữa, hơn nữa mùa hè hình như không có.”
Hết kỳ nghỉ hè này là lên phổ thông rồi, đến lúc đó phải ở trong ký túc xá, mỗi tuần chỉ được về nhà một lần, thời gian ở cạnh Thanh Ti sẽ càng ngày càng ít.