Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1425
Chương 1427
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1427
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói vậy, Quách Ngọc Minh hơi sững sờ, một lát sau cười ha ha nói: “Sao thế? Biện pháp lấy lý lẽ để khiến người ta phải nể phục mà anh nghĩ ra chính là mua hết đồ trong cửa hàng chúng tôi-hả?”
“Rốt cuộc anh đang xả giận, hay là đưa tiền cho chúng tôi vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh vốn dĩ cũng có mấy phần chờ mong, giờ phút này nghe được vậy thì bật cười”xùy” một tiếng, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ khinh thường.
Dựa vào việc mua đồ để xả giận? Đây không phải trò đùa sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nói trắng ra là, bên trong cửa hàng đồ cổ của nhà họ Quách có nhiều đồ như vậy, nhưng lại không hề có một món đồ thật nào.
Cho dù Bùi Nguyên Minh mắt sáng như sao, có thể chọn ra mấy thứ hàng thật, đối với đồ cổ nhà họ Quách mà nói cũng không đau không ngứa.
Hơn nữa chọn ra được hàng thật, cũng tương đương với việt tuyên truyền thay đồ cổ nhà họ Quách.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Về phần mua phải đồ dởm, đó chính là tự chuốc lấy đau khổ.
Nhưng mà nhìn Bùi Nguyên Minh quá trẻ tuổi, chẳng lẽ anh lại còn có bản lĩnh giám định sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh căn bản tin tưởng, cái gọi là giám định cũng phải cần tích lũy qua năm tháng, người bình thường ngay cả hàng nhái cao cấp và cấp thấp còn chẳng nhìn ra, chứ đừng nói đến là phân biệt rõ hàng thật và hàng giả.
Lúc này đám người đứng xem cũng tỏ vẻ xem thường nhìn Bùi Nguyên Minh.
Còn tưởng rằng tên này sẽ lấy ra bản lĩnh gì cao siêu chứ, kết quả chính là chuẩn bị mua đồ bên trong cửa hàng để phá quán?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thế này thì phá kiểu gì?
Chẳng lẽ lại thật sự có bản lĩnh tìm ra hết đồ thật sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nạp Lan Hoàng Chỉ tới đây còn chưa hẳn đã nắm chắc được như vậy.
Ngược lại Nạp Lan Tuấn Vũ lại tỏ vẻ mong đợi nhìn Bùi Nguyên Minh.
Những người khác không biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nhưng anh ta lại biết.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ở trong mắt anh ta, người này không gì là không làm được.
Giờ phút này Bùi Nguyên Minh không để ý đến những người khác, mà thản nhiên nhìn Quách Ngọc Minh nói: “Anh cứ nói cho tôi đi, đồ trong cửa hàng của anh có bán không? Có phải mua là không trả! Không chịu trách nhiệm nữa không!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quách Ngọc Minh lạnh lùng mở miệng nói: “Đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi đã mở cửa làm ăn, đương nhiên là muốn bán, cho dù là bạn bè hay là kẻ địch, đều có thể mua”
“Tất cả mọi thứ trong cửa hàng đều để giá, thích thứ gì chỉ cần trả tiền là có thể lấy đi!”
“Nhưng mà đồ cổ trong cửa hàng chúng tôi bên đều có thêm nguyên thạch, giá trị đến gần chục nghìn tỷ, anh chỉ có ba nghìn năm trăm tỷ thì có thể mua được bao nhiêu?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh cũng giễu cợt nói: “Nếu cố vấn Bùi của chúng ta đã đến, vậy phải nể mặt anh một chút, cho dù anh mua bao nhiêu, chúng tôi đều giảm giá năm phần trăm cho anh!”
“Nhưng mà đã thanh toán tiền xong rồi thì sẽ không chịu trách nhiệm gì nữa đâu Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Đây là cô nói thôi, có thể đại diện cho đồ cổ nhà họ Quách sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quách Ngọc Minh lạnh lùng nói: “Đương nhiên lời của Thiệu cách cách có thể đại diện cho đồ cổ nhà họ Quách!”
“Được, vậy là được rồi…
“Hôm nay tôi sẽ đến xả giận giúp cậu Nạp Lan.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.
Thiệu Tĩnh Anh khoanh hai tay lại, kiêu ngạo nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Nếu anh thật sự có thể xả giận được, hôm nay Thiệu Tĩnh Anh tôi sẽ quỳ tiễn anh đi!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới cái nhìn của cô ta, một kẻ ở rể đến can thiệp vào trong tình hình này chính là không biết tự lượng sức mình, chính là lừa bịp mọi người.
Nếu như không phải anh có tên tuổi cố vấn của cơ quan Hành chính, Thiệu Tĩnh Anh còn muốn cho người ném anh ra ngoài, để đỡ thấy chướng mắt.
Bùi Nguyên Minh không còn nói nhảm nữa, mà nghiêm túc nhìn một vòng trong sân, sau đó tiện tay chỉ, nói: “Cậu Nạp Lan, cái này, cái này, còn có cái này, chúng ta đều lấy.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sau đó là cái này, cái này, còn có cái này…”
Ngoại trừ một vài đồ cổ không nhìn ra được thật giả, Bùi Nguyên Minh còn để Nạp Lan Tuấn Vũ mua không ít nguyên thạch.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Rất nhanh, ba nghìn năm trăm tỷ trong tay Nạp Lan Tuấn Vũ đều đã được sử dụng hết.
Lần này, mọi người ở đây đều nhìn đến ngây người.
Tên này điên rồi sao? Dám mua nhiều đồ như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 1427
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói vậy, Quách Ngọc Minh hơi sững sờ, một lát sau cười ha ha nói: “Sao thế? Biện pháp lấy lý lẽ để khiến người ta phải nể phục mà anh nghĩ ra chính là mua hết đồ trong cửa hàng chúng tôi-hả?”
“Rốt cuộc anh đang xả giận, hay là đưa tiền cho chúng tôi vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh vốn dĩ cũng có mấy phần chờ mong, giờ phút này nghe được vậy thì bật cười”xùy” một tiếng, ánh mắt nhìn Bùi Nguyên Minh tràn đầy vẻ khinh thường.
Dựa vào việc mua đồ để xả giận? Đây không phải trò đùa sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nói trắng ra là, bên trong cửa hàng đồ cổ của nhà họ Quách có nhiều đồ như vậy, nhưng lại không hề có một món đồ thật nào.
Cho dù Bùi Nguyên Minh mắt sáng như sao, có thể chọn ra mấy thứ hàng thật, đối với đồ cổ nhà họ Quách mà nói cũng không đau không ngứa.
Hơn nữa chọn ra được hàng thật, cũng tương đương với việt tuyên truyền thay đồ cổ nhà họ Quách.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Về phần mua phải đồ dởm, đó chính là tự chuốc lấy đau khổ.
Nhưng mà nhìn Bùi Nguyên Minh quá trẻ tuổi, chẳng lẽ anh lại còn có bản lĩnh giám định sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh căn bản tin tưởng, cái gọi là giám định cũng phải cần tích lũy qua năm tháng, người bình thường ngay cả hàng nhái cao cấp và cấp thấp còn chẳng nhìn ra, chứ đừng nói đến là phân biệt rõ hàng thật và hàng giả.
Lúc này đám người đứng xem cũng tỏ vẻ xem thường nhìn Bùi Nguyên Minh.
Còn tưởng rằng tên này sẽ lấy ra bản lĩnh gì cao siêu chứ, kết quả chính là chuẩn bị mua đồ bên trong cửa hàng để phá quán?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thế này thì phá kiểu gì?
Chẳng lẽ lại thật sự có bản lĩnh tìm ra hết đồ thật sao?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nạp Lan Hoàng Chỉ tới đây còn chưa hẳn đã nắm chắc được như vậy.
Ngược lại Nạp Lan Tuấn Vũ lại tỏ vẻ mong đợi nhìn Bùi Nguyên Minh.
Những người khác không biết thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nhưng anh ta lại biết.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ở trong mắt anh ta, người này không gì là không làm được.
Giờ phút này Bùi Nguyên Minh không để ý đến những người khác, mà thản nhiên nhìn Quách Ngọc Minh nói: “Anh cứ nói cho tôi đi, đồ trong cửa hàng của anh có bán không? Có phải mua là không trả! Không chịu trách nhiệm nữa không!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quách Ngọc Minh lạnh lùng mở miệng nói: “Đồ cổ nhà họ Quách chúng tôi đã mở cửa làm ăn, đương nhiên là muốn bán, cho dù là bạn bè hay là kẻ địch, đều có thể mua”
“Tất cả mọi thứ trong cửa hàng đều để giá, thích thứ gì chỉ cần trả tiền là có thể lấy đi!”
“Nhưng mà đồ cổ trong cửa hàng chúng tôi bên đều có thêm nguyên thạch, giá trị đến gần chục nghìn tỷ, anh chỉ có ba nghìn năm trăm tỷ thì có thể mua được bao nhiêu?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thiệu Tĩnh Anh cũng giễu cợt nói: “Nếu cố vấn Bùi của chúng ta đã đến, vậy phải nể mặt anh một chút, cho dù anh mua bao nhiêu, chúng tôi đều giảm giá năm phần trăm cho anh!”
“Nhưng mà đã thanh toán tiền xong rồi thì sẽ không chịu trách nhiệm gì nữa đâu Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Đây là cô nói thôi, có thể đại diện cho đồ cổ nhà họ Quách sao?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quách Ngọc Minh lạnh lùng nói: “Đương nhiên lời của Thiệu cách cách có thể đại diện cho đồ cổ nhà họ Quách!”
“Được, vậy là được rồi…
“Hôm nay tôi sẽ đến xả giận giúp cậu Nạp Lan.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.
Thiệu Tĩnh Anh khoanh hai tay lại, kiêu ngạo nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Nếu anh thật sự có thể xả giận được, hôm nay Thiệu Tĩnh Anh tôi sẽ quỳ tiễn anh đi!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới cái nhìn của cô ta, một kẻ ở rể đến can thiệp vào trong tình hình này chính là không biết tự lượng sức mình, chính là lừa bịp mọi người.
Nếu như không phải anh có tên tuổi cố vấn của cơ quan Hành chính, Thiệu Tĩnh Anh còn muốn cho người ném anh ra ngoài, để đỡ thấy chướng mắt.
Bùi Nguyên Minh không còn nói nhảm nữa, mà nghiêm túc nhìn một vòng trong sân, sau đó tiện tay chỉ, nói: “Cậu Nạp Lan, cái này, cái này, còn có cái này, chúng ta đều lấy.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Sau đó là cái này, cái này, còn có cái này…”
Ngoại trừ một vài đồ cổ không nhìn ra được thật giả, Bùi Nguyên Minh còn để Nạp Lan Tuấn Vũ mua không ít nguyên thạch.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Rất nhanh, ba nghìn năm trăm tỷ trong tay Nạp Lan Tuấn Vũ đều đã được sử dụng hết.
Lần này, mọi người ở đây đều nhìn đến ngây người.
Tên này điên rồi sao? Dám mua nhiều đồ như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter