Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1683
Chương 1683
Chương 1683:
Nghe thấy những lời này của Trịnh Khánh Vân, Đường Hàn Vũ sửng sốt một lát, sau đó đẩy kính trên sống mũi, nói: “Được rồi được rồi, nếu công chúa nhỏ em muốn dẫn theo bạn nam đi cùng, vậy thì để anh ta lên xe”
“Nhưng mà chị phải cảnh cáo trước, chỗ chúng ta đến toàn cậu chủ nổi tiếng, nếu anh ta làm bậy ở đó, xảy ra chuyện gì chị không quản đâu”
Rất rõ ràng, Đường Hàn Vũ không muốn để Bùi Nguyên Minh đi cùng, nhưng mà cô ta sợ Trịnh Khánh Vân không đi, chỉ có thể mở miệng như vậy.
Trịnh Khánh Vân nghe thấy Đường Hàn Vũ đồng ý, lập tức xuống xe ngồi ghế sau với Bùi Nguyên Minh.
Cảnh tượng này khiến Đường Hàn Vũ nhíu mày.
Nhưng mà nghĩ lại chỉ là một tên bảo vệ trong khu biệt thự Hương Sơn, không biết giẫm phải vận phân chó gì quen được Trịnh Khánh Vân, còn đi theo tham dự tiệc tối, Đường Hàn Vũ cố gắng bình tĩnh lại.
Một bảo vệ mà thôi, thêm một người thiếu một người không khác gì nhau, không ảnh hưởng tới chuyện tốt tối nay.
Vừa nghĩ tới đây, Đường Hàn Vũ nhấn ga, xe gào rít mà đi.
Trên xe, Trịnh Khánh Vân tò mò nói: “Bùi Nguyên Minh, sao anh lại tới biệt thự Hương Sơn, anh ở tòa số mấy, ngày mai em chuyển qua ở cùng anh được không?”
Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát nói: “Không thành vấn đề, anh ở biệt thự số một, đến lúc đó em đi thẳng tới là được”
Đường Hàn Vũ ở đẳng trước nghe thấy bốn chữ “biệt thự số một”, không nhịn được cười mỉa.
Cả thủ đô ai chẳng biết, biệt thự số một Hương Sơn là sản nghiệp của Lâm Khang Dụ người đứng đầu thủ đô.
Vậy mà tên bảo vệ này dám nói mình ở biệt thự số một?
Chỉ sợ mình có mấy cân mấy lượng, anh cũng không biết rõ.
Nhưng mà Đường Hàn Vũ không có ý vạch trần Bùi Nguyên Minh, mà cười từ chối cho ý kiến, tiếp tục giẫm chân ga.
Nửa tiếng sau, xe Porsche lái tới Bách Lạc môn.
Bách Lạc môn ở thủ đô là khu ăn chơi cỡ lớn tôn tại từ trước tới nay, nghe nói là do nhà họ Chân thủ đô – gia tộc đứng đầu thủ đô âm thâm kinh doanh.
Tiêu phí ở Bách Lạc môn rất cao, tùy tiện một cốc nước đã mấy triệu, mà bên trong có nhà hàng, rạp chiếu phim, trung tâm thương mại vật phẩm trang sức xa xỉ, có thể nói là có nhiều nơi sống phóng túng.
Nơi như vậy chính là tiêu phí hoàng kim, có thể nói là ngợp trong vàng son.
Mã ở chỗ bãi đỗ xe, bày đủ loại xe sang, Audi, BMW, Mercedes bình dân đều không dám để ở đây.
Nơi này chủ yếu để các loại xe sang như Porsche và Maserati.
Bùi Nguyên Minh xuống xe, híp mắt nhìn kiến trúc năm tầng.
Anh có chút hứng thú đối với nơi này, bởi vì theo lời đồn, ngoại trừ nhà họ Chân thủ đô ra, hình như Đảo Quốc cũng có thế lực là cổ đông ở đây.
Tối nay tới, nói không chừng còn có thể tìm hiểu tình hình.
Mà Đường Hàn Vũ nhìn Bùi Nguyên Minh như tên hai lúa vào thành phố, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm Bách Lạc môn, không nhịn được lộ ra nụ cười chế nhạo.
Quả nhiên là bảo vệ, vừa rồi ở trong xe còn giả làm chó hình người, nhưng vừa tới nơi xa hoa chân chính, lập tức lòi đuôi rồi?
Đường Hàn Vũ vốn cảm thấy nói không chừng Bùi Nguyên Minh là bạn trai của Trịnh Khánh Vân, nhưng bây giờ cô ta chắc chắn, hẳn là không phải, vì bảo vệ này không xứng.
Vừa nghĩ tới đây, Đường Hàn Vũ cảm thấy mình hơn người dặn dò, nói: “Bùi Nguyên Minh, lát nữa chúng ta đi vào nơi vô cùng xa hoa, tiêu phí cũng rất cao”
“Tối nay là bạn thân của tôi, Uông Linh Đan con gái của Uông Vĩ Thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, cô ấy mời chúng tôi tới tham gia tiệc sinh nhật!”
“Uông Linh Đan xem như nửa người trong giới giải trí, cho nên tối nay ngoại trừ thế tử cậu chủ ra, còn có nhiều đạo diễn minh tinh trong giới giải trí tới, anh ở trong đừng có làm bậy đấy!
Chương 1683:
Nghe thấy những lời này của Trịnh Khánh Vân, Đường Hàn Vũ sửng sốt một lát, sau đó đẩy kính trên sống mũi, nói: “Được rồi được rồi, nếu công chúa nhỏ em muốn dẫn theo bạn nam đi cùng, vậy thì để anh ta lên xe”
“Nhưng mà chị phải cảnh cáo trước, chỗ chúng ta đến toàn cậu chủ nổi tiếng, nếu anh ta làm bậy ở đó, xảy ra chuyện gì chị không quản đâu”
Rất rõ ràng, Đường Hàn Vũ không muốn để Bùi Nguyên Minh đi cùng, nhưng mà cô ta sợ Trịnh Khánh Vân không đi, chỉ có thể mở miệng như vậy.
Trịnh Khánh Vân nghe thấy Đường Hàn Vũ đồng ý, lập tức xuống xe ngồi ghế sau với Bùi Nguyên Minh.
Cảnh tượng này khiến Đường Hàn Vũ nhíu mày.
Nhưng mà nghĩ lại chỉ là một tên bảo vệ trong khu biệt thự Hương Sơn, không biết giẫm phải vận phân chó gì quen được Trịnh Khánh Vân, còn đi theo tham dự tiệc tối, Đường Hàn Vũ cố gắng bình tĩnh lại.
Một bảo vệ mà thôi, thêm một người thiếu một người không khác gì nhau, không ảnh hưởng tới chuyện tốt tối nay.
Vừa nghĩ tới đây, Đường Hàn Vũ nhấn ga, xe gào rít mà đi.
Trên xe, Trịnh Khánh Vân tò mò nói: “Bùi Nguyên Minh, sao anh lại tới biệt thự Hương Sơn, anh ở tòa số mấy, ngày mai em chuyển qua ở cùng anh được không?”
Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát nói: “Không thành vấn đề, anh ở biệt thự số một, đến lúc đó em đi thẳng tới là được”
Đường Hàn Vũ ở đẳng trước nghe thấy bốn chữ “biệt thự số một”, không nhịn được cười mỉa.
Cả thủ đô ai chẳng biết, biệt thự số một Hương Sơn là sản nghiệp của Lâm Khang Dụ người đứng đầu thủ đô.
Vậy mà tên bảo vệ này dám nói mình ở biệt thự số một?
Chỉ sợ mình có mấy cân mấy lượng, anh cũng không biết rõ.
Nhưng mà Đường Hàn Vũ không có ý vạch trần Bùi Nguyên Minh, mà cười từ chối cho ý kiến, tiếp tục giẫm chân ga.
Nửa tiếng sau, xe Porsche lái tới Bách Lạc môn.
Bách Lạc môn ở thủ đô là khu ăn chơi cỡ lớn tôn tại từ trước tới nay, nghe nói là do nhà họ Chân thủ đô – gia tộc đứng đầu thủ đô âm thâm kinh doanh.
Tiêu phí ở Bách Lạc môn rất cao, tùy tiện một cốc nước đã mấy triệu, mà bên trong có nhà hàng, rạp chiếu phim, trung tâm thương mại vật phẩm trang sức xa xỉ, có thể nói là có nhiều nơi sống phóng túng.
Nơi như vậy chính là tiêu phí hoàng kim, có thể nói là ngợp trong vàng son.
Mã ở chỗ bãi đỗ xe, bày đủ loại xe sang, Audi, BMW, Mercedes bình dân đều không dám để ở đây.
Nơi này chủ yếu để các loại xe sang như Porsche và Maserati.
Bùi Nguyên Minh xuống xe, híp mắt nhìn kiến trúc năm tầng.
Anh có chút hứng thú đối với nơi này, bởi vì theo lời đồn, ngoại trừ nhà họ Chân thủ đô ra, hình như Đảo Quốc cũng có thế lực là cổ đông ở đây.
Tối nay tới, nói không chừng còn có thể tìm hiểu tình hình.
Mà Đường Hàn Vũ nhìn Bùi Nguyên Minh như tên hai lúa vào thành phố, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm Bách Lạc môn, không nhịn được lộ ra nụ cười chế nhạo.
Quả nhiên là bảo vệ, vừa rồi ở trong xe còn giả làm chó hình người, nhưng vừa tới nơi xa hoa chân chính, lập tức lòi đuôi rồi?
Đường Hàn Vũ vốn cảm thấy nói không chừng Bùi Nguyên Minh là bạn trai của Trịnh Khánh Vân, nhưng bây giờ cô ta chắc chắn, hẳn là không phải, vì bảo vệ này không xứng.
Vừa nghĩ tới đây, Đường Hàn Vũ cảm thấy mình hơn người dặn dò, nói: “Bùi Nguyên Minh, lát nữa chúng ta đi vào nơi vô cùng xa hoa, tiêu phí cũng rất cao”
“Tối nay là bạn thân của tôi, Uông Linh Đan con gái của Uông Vĩ Thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, cô ấy mời chúng tôi tới tham gia tiệc sinh nhật!”
“Uông Linh Đan xem như nửa người trong giới giải trí, cho nên tối nay ngoại trừ thế tử cậu chủ ra, còn có nhiều đạo diễn minh tinh trong giới giải trí tới, anh ở trong đừng có làm bậy đấy!