Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1688
Chương 1688
Chương 1688:
Mấy vệ sĩ cao to vạm vỡ lạnh lùng tới gần, muốn kéo Bùi Nguyên Minh ra ngoài.
“Rất xin lỗi, anh ấy là tôi dẫn vào!”
Ngay sau đó, Đường Hàn Vũ và Trịnh Khánh Vân đúng lúc trang điểm trở về.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Phương Chí Trung xảy ra xung đột, vội vàng đi tới giải vây.
Trịnh Khánh Vân xin lỗi Phương Chí Trung: “Quản lý Phương, anh ấy là Bùi Nguyên Minh, là bạn của tôi, tôi dẫn anh ấy tới tham gia tiệc tối của cô Uông.”
“Tính tình anh ấy có vẻ dễ kích động, mong mọi người thông cảm!”
Rất rõ ràng, Trịnh Khánh Vân không muốn Bùi Nguyên Minh còn chưa mở màn đã bị người ta đuổi đi.
Vẻ mặt Đường Hàn Vũ ghét bỏ nhìn Bùi Nguyên Minh, nhưng thấy Trịnh Khánh Vân đã mở miệng nói giúp Bùi Nguyên Minh, cô ta vẫn trâm giọng nói: “Quản lý Phương, nể mặt tôi một chút!”
“Tôi nhất định sẽ bắt anh ta nói xin lỗi với anh!”
“Họ Bùi kia, nhanh xin lỗi đi!”
“Không có gì hay để nói” Bùi Nguyên Minh xoay dao nĩa trong tay: “Vừa rồi tôi đã rất thành khẩn xin lỗi, quản lý Phương người lớn hào phóng, chắc chắn sẽ tha thứ cho tôi!”
Thiếu chút nữa Đường Hàn Vũ bị Bùi Nguyên Minh làm cho tức chết, nhưng mà người là cô ta dẫn tới, cô ta sợ Bùi Nguyên Minh bị đuổi đi, Trịnh Khánh Vân cũng sẽ rời đi theo, cho nên chỉ có thể bực tức giải thích với Phương Chí Trung.
Tuy Phương Chí Trung ước gì có thể giết chết Bùi Nguyên Minh, nhưng Đường Hàn Vũ vẫn có chút mặt mũi, anh ta không thể không cho.
Nhưng cho dù như vậy, vẻ mặt anh ta vẫn rét lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh mấy lần, lại lấy điện thoại ra chụp ảnh, rõ ràng cho thấy muốn trả thù.
Uông Khải Trạch cảm thấy hơi bất ngờ vậy mà Bùi Nguyên Minh là do Đường Hàn Vũ và Trịnh Khánh Vân đưa vào.
Nhưng nhìn Trịnh Khánh Vân vài lần, lúc phát hiện hành động của cô ta và Bùi Nguyên Minh hơi thân mật, bỗng nhiên anh ta cười mỉa một tiếng, lấy điện thoại ra gọi: “Anh Chung, anh đã đến chưa? Cô bé anh nhìn trúng lúc trước tán được chưa…”
Đám người xung quanh tản đi, xem như tạm thời không sao nữa.
Bùi Nguyên Minh tiếp tục chọn đồ ăn ngon, Trịnh Khánh Vân đi theo bên anh giúp chọn đồ, hai người thân mật như người yêu.
Cảnh tượng này khiến Đường Hàn Vũ vừa nóng vừa giận, tối nay cô ta dẫn Trịnh Khánh Vân tới là vì Chung Thanh Tùng.
Nhưng bây giờ Trịnh Khánh Vân lại thân thiết với một người đàn ông khác như vậy, điều này khiến cô ta lát nữa ăn nói sao với Chung Thanh Tùng đây.
Ngay lúc Đường Hàn Vũ không biết phải làm sao, bỗng nhiên đám người bị đấy ra, sau đó một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ tằm, mái tóc chải chuốt đi tới.
Anh ta nhìn cao lớn anh tuấn, nhưng bước chân phù phiếm biểu hiện anh ta đã sớm bị tửu sắc vét sạch thân thể.
Chung Thanh Tùng, anh Chung.
Lúc này thấy Bùi Nguyên Minh và Trịnh Khánh Vân thân thiết với nhau, trong đôi mắt Chung Thanh Tùng xuất hiện ý lạnh.
“Đây là tên hai lúa từ đâu ra, vậy mà dám tiến đến bên cạnh cô Trịnh?”
“Chẳng lẽ anh không biết, cô Trịnh là người trong lòng của tôi sao?”
“Tôi nói cho anh biết nhé, lập tức cút khỏi bên cạnh cô Trịnh, đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga: “Nếu không mình gặp xui xẻo như thế nào cũng sẽ không biết đâu!”
“Ngoài ra Uông Khải Trạch cũng là anh em tốt của tôi, tuy tôi không biết hai người xảy ra xung đột gì, nhưng anh khiến anh ấy không vui, cho nên tốt nhất là ngoan ngoãn quỳ xuống nói xin lỗi!”
“Nếu không tôi đảm bảo hôm nay anh không ra khỏi cửa Bách Lạc Môn được, anh có nghe thấy không?”
Chung Thanh Tùng vừa dứt lời, vung tay lên, bên cạnh xuất hiện mười mấy người hầu, sau đó anh ta châm điếu xì gà, phả ra một vòng khói, bộ dạng trông rất lưu manh.
Gia tộc của anh ta làm về điện ảnh và truyền hình, chơi đùa không biết bao nhiêu nữ minh tỉnh nổi tiếng, nhìn trúng chưa bao giờ từ bỏ.
Bây giờ anh ta nhìn trúng Trịnh Khánh Vân mới gia nhập giới giải trí, sao anh ta có thể cho phép cải trắng mình chưa chạm vào đã bị người khác động?
Càng đừng nói tối nay Đường Hàn Vũ vì anh ta, mới đặc biệt dẫn Trịnh Khánh Vân tới tiệc tối.
Chương 1688:
Mấy vệ sĩ cao to vạm vỡ lạnh lùng tới gần, muốn kéo Bùi Nguyên Minh ra ngoài.
“Rất xin lỗi, anh ấy là tôi dẫn vào!”
Ngay sau đó, Đường Hàn Vũ và Trịnh Khánh Vân đúng lúc trang điểm trở về.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh và Phương Chí Trung xảy ra xung đột, vội vàng đi tới giải vây.
Trịnh Khánh Vân xin lỗi Phương Chí Trung: “Quản lý Phương, anh ấy là Bùi Nguyên Minh, là bạn của tôi, tôi dẫn anh ấy tới tham gia tiệc tối của cô Uông.”
“Tính tình anh ấy có vẻ dễ kích động, mong mọi người thông cảm!”
Rất rõ ràng, Trịnh Khánh Vân không muốn Bùi Nguyên Minh còn chưa mở màn đã bị người ta đuổi đi.
Vẻ mặt Đường Hàn Vũ ghét bỏ nhìn Bùi Nguyên Minh, nhưng thấy Trịnh Khánh Vân đã mở miệng nói giúp Bùi Nguyên Minh, cô ta vẫn trâm giọng nói: “Quản lý Phương, nể mặt tôi một chút!”
“Tôi nhất định sẽ bắt anh ta nói xin lỗi với anh!”
“Họ Bùi kia, nhanh xin lỗi đi!”
“Không có gì hay để nói” Bùi Nguyên Minh xoay dao nĩa trong tay: “Vừa rồi tôi đã rất thành khẩn xin lỗi, quản lý Phương người lớn hào phóng, chắc chắn sẽ tha thứ cho tôi!”
Thiếu chút nữa Đường Hàn Vũ bị Bùi Nguyên Minh làm cho tức chết, nhưng mà người là cô ta dẫn tới, cô ta sợ Bùi Nguyên Minh bị đuổi đi, Trịnh Khánh Vân cũng sẽ rời đi theo, cho nên chỉ có thể bực tức giải thích với Phương Chí Trung.
Tuy Phương Chí Trung ước gì có thể giết chết Bùi Nguyên Minh, nhưng Đường Hàn Vũ vẫn có chút mặt mũi, anh ta không thể không cho.
Nhưng cho dù như vậy, vẻ mặt anh ta vẫn rét lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh mấy lần, lại lấy điện thoại ra chụp ảnh, rõ ràng cho thấy muốn trả thù.
Uông Khải Trạch cảm thấy hơi bất ngờ vậy mà Bùi Nguyên Minh là do Đường Hàn Vũ và Trịnh Khánh Vân đưa vào.
Nhưng nhìn Trịnh Khánh Vân vài lần, lúc phát hiện hành động của cô ta và Bùi Nguyên Minh hơi thân mật, bỗng nhiên anh ta cười mỉa một tiếng, lấy điện thoại ra gọi: “Anh Chung, anh đã đến chưa? Cô bé anh nhìn trúng lúc trước tán được chưa…”
Đám người xung quanh tản đi, xem như tạm thời không sao nữa.
Bùi Nguyên Minh tiếp tục chọn đồ ăn ngon, Trịnh Khánh Vân đi theo bên anh giúp chọn đồ, hai người thân mật như người yêu.
Cảnh tượng này khiến Đường Hàn Vũ vừa nóng vừa giận, tối nay cô ta dẫn Trịnh Khánh Vân tới là vì Chung Thanh Tùng.
Nhưng bây giờ Trịnh Khánh Vân lại thân thiết với một người đàn ông khác như vậy, điều này khiến cô ta lát nữa ăn nói sao với Chung Thanh Tùng đây.
Ngay lúc Đường Hàn Vũ không biết phải làm sao, bỗng nhiên đám người bị đấy ra, sau đó một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ tằm, mái tóc chải chuốt đi tới.
Anh ta nhìn cao lớn anh tuấn, nhưng bước chân phù phiếm biểu hiện anh ta đã sớm bị tửu sắc vét sạch thân thể.
Chung Thanh Tùng, anh Chung.
Lúc này thấy Bùi Nguyên Minh và Trịnh Khánh Vân thân thiết với nhau, trong đôi mắt Chung Thanh Tùng xuất hiện ý lạnh.
“Đây là tên hai lúa từ đâu ra, vậy mà dám tiến đến bên cạnh cô Trịnh?”
“Chẳng lẽ anh không biết, cô Trịnh là người trong lòng của tôi sao?”
“Tôi nói cho anh biết nhé, lập tức cút khỏi bên cạnh cô Trịnh, đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga: “Nếu không mình gặp xui xẻo như thế nào cũng sẽ không biết đâu!”
“Ngoài ra Uông Khải Trạch cũng là anh em tốt của tôi, tuy tôi không biết hai người xảy ra xung đột gì, nhưng anh khiến anh ấy không vui, cho nên tốt nhất là ngoan ngoãn quỳ xuống nói xin lỗi!”
“Nếu không tôi đảm bảo hôm nay anh không ra khỏi cửa Bách Lạc Môn được, anh có nghe thấy không?”
Chung Thanh Tùng vừa dứt lời, vung tay lên, bên cạnh xuất hiện mười mấy người hầu, sau đó anh ta châm điếu xì gà, phả ra một vòng khói, bộ dạng trông rất lưu manh.
Gia tộc của anh ta làm về điện ảnh và truyền hình, chơi đùa không biết bao nhiêu nữ minh tỉnh nổi tiếng, nhìn trúng chưa bao giờ từ bỏ.
Bây giờ anh ta nhìn trúng Trịnh Khánh Vân mới gia nhập giới giải trí, sao anh ta có thể cho phép cải trắng mình chưa chạm vào đã bị người khác động?
Càng đừng nói tối nay Đường Hàn Vũ vì anh ta, mới đặc biệt dẫn Trịnh Khánh Vân tới tiệc tối.