Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1712
Chương 1712
Chương 1712:
Ngay khi nhìn thấy người này, trong lòng Trịnh Khánh Vân đã căng thẳng.
Anh ta là em trai của chiến tướng số một dưới trướng Uông Vĩ Thành, Hùng Minh Triết!
Vị Hùng Minh Triết này không chỉ có thân thủ hạng nhất, mà nghe nói còn kế thừa một vị nguyên lão ở Long Môn. Trong thế hệ thanh niên ở phân hội Long Môn thủ đô, anh ta được xưng là số một chỉ dưới Tân Ý Hàm!
Dựa vào bối cảnh và thân thủ của anh ta, có thể nói anh ta là một nhân vật có quyền thế rất mạnh trong giới thượng lưu ở thủ đô.
Nghe nói, anh ta vô cùng thích tìm người luận bàn ở võ đạo quán.
Giữa đám người Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết vẫn luôn có xung đột, quan hệ của đôi bên không được tính là tốt.
“Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì mà cũng dám chọc vào chúng tôi?” Chung Thanh Tùng nở nụ cười kỳ quái.
“Hửm? Khiêu khích tôi sao?”
Nhìn thấy Chung Thanh Tùng vẫn luôn nhờ vào mặt mũi của Đinh Nam Hành mới dám ngang ngược với mình, hôm nay lại cường thế như vậy, biểu cảm trên gương mặt của Hùng Minh Triết lập tức trở nên nghiền ngẫm.
Tâm nhìn của anh ta hơi liếc qua người đám người Chung Thanh Tùng. Sau đó rơi lên người Trịnh Khánh Vân, đôi mắt sáng ngời, bảo: “Có chút thú vị, xem ra hôm nay cậu tới để tặng đàn bà cho tôi sao? Để cô gái này ở lại chơi với tôi đi, tôi đảm bảo hôm nay sẽ không đánh cậu!”
Vừa dứt lời, ngón tay anh ta đã chỉ vào Trịnh Khánh Vân, vẻ mặt hiển nhiên.
Sắc mặt của Trịnh Khánh Vân hơi thay đổi.
Còn Chung Thanh Tùng thì lại ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì chứ? Bây giờ ông đây có đại ca làm chỗ dựa rồi, đại ca nhà tôi chính là…”
Không đợi anh ta nói xong lời này thì chỉ thấy bóng người của Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh đã lóe lên, trực tiếp xông tới trước mặt đám người, rôi vung một cái tát mạnh đến mức trâu cũng không thể so được lên mặt Hùng Minh Triết.
“Bốp!”
Hùng Minh Triết không kịp né tránh, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cơ thể bay sang ngang, đâm sâm vào tường.
Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng.
Bùi Nguyên Minh dùng khăn tay lau ngón tay mình, rôi lạnh lùng nói: “Cậu Chung, yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi chắc chắn sẽ lấy lại thể diện cho cậu!”
Chung Thanh Tùng và đám người đi theo anh ta đều sững sờ.
Động tác của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ hoàn toàn không có thời gian phản ứng.
Mà đúng lúc này, Hùng Minh Triết cũng đã ôm mặt, gào lên tức giận: “Lên! Đánh chết bọn họ!”
Chỉ trong phút chốc mà thôi, mấy chục người vừa rồi còn đang đấu tập đều buông tha đối thủ, trực tiếp nhào về phía đám người Bùi Nguyên Minh.
Những người này đều là những đệ tử phân hội Long Môn thủ đô thuộc nhánh của Uông Vĩ không tệ.
Mà tuy đám người Chung Thanh Tùng đều là hạng ăn chơi trác táng, nhưng trên cơ bản cũng có chút bản lĩnh, nếu không, làm sao dám liên tục gây chuyện với Hùng Minh Triết.
Trong nháy mắt, đôi bên đã hỗn chiến với nhau.
Thế những, trên cơ bản đều chỉ dùng quyền cước để qua lại mà thôi, ngược lại không có người nào kích động đến mức lôi vũ khí ra. Dù sao thì phía sau đối phương cũng chính là phân hội Long Môn thủ đô, mà chỗ dựa của bên còn lại thì chính là Đinh Nam Hành.
Đánh nhỏ gây chuyện nhỏ thì không sao, còn làm ầm đến mức liên quan đến mạng người thì phiền phức lớn.
Nhưng cho dù là đánh chơi thì lúc này đối phương cũng đánh vô cùng chân thực, cảnh tượng vô cùng khốc liệt.
“Đồ khốn! Bảo vệ thối! Anh sẽ chết không được tử tế đâu!”
Trong trận hỗn chiến, lúc này, khóe mắt của Chung Thanh Tùng run run; trong lòng liên tục mắng chửi.
Tất cả mọi chuyện hôm nay đều đã được sắp xếp xong xuôi, đây chính là bước đầu tiên của kế hoạch. Đó chính là nhận Bùi Nguyên Minh làm đại ca, sau đó giật dây anh ta khiêu chiến với Hùng Minh Triết.
Nếu thua rồi, với tính cách của Hùng Minh Triết mà nói, chắc chắn sẽ phế Bùi Nguyên Minh.
Mà thắng rồi, thì Bùi Nguyên Minh sẽ lọt vào mắt của Uông Vĩ Thành. Đến lúc đó, lại làm theo bước hai của kế hoạch, có thể ép Bùi Nguyên Minh đi đánh lôi đài với Tần Ý Hàm.
Những việc này đều đã được lên kế hoạch tỉ mỉ, nhưng không ngờ thằng cha Bùi Nguyên Minh này hoàn toàn không ra bài theo lệ thường, vung một cái tát đã trực tiếp khiến đối phương nổi lên hỗn chiến rồi.
Chương 1712:
Ngay khi nhìn thấy người này, trong lòng Trịnh Khánh Vân đã căng thẳng.
Anh ta là em trai của chiến tướng số một dưới trướng Uông Vĩ Thành, Hùng Minh Triết!
Vị Hùng Minh Triết này không chỉ có thân thủ hạng nhất, mà nghe nói còn kế thừa một vị nguyên lão ở Long Môn. Trong thế hệ thanh niên ở phân hội Long Môn thủ đô, anh ta được xưng là số một chỉ dưới Tân Ý Hàm!
Dựa vào bối cảnh và thân thủ của anh ta, có thể nói anh ta là một nhân vật có quyền thế rất mạnh trong giới thượng lưu ở thủ đô.
Nghe nói, anh ta vô cùng thích tìm người luận bàn ở võ đạo quán.
Giữa đám người Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết vẫn luôn có xung đột, quan hệ của đôi bên không được tính là tốt.
“Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì mà cũng dám chọc vào chúng tôi?” Chung Thanh Tùng nở nụ cười kỳ quái.
“Hửm? Khiêu khích tôi sao?”
Nhìn thấy Chung Thanh Tùng vẫn luôn nhờ vào mặt mũi của Đinh Nam Hành mới dám ngang ngược với mình, hôm nay lại cường thế như vậy, biểu cảm trên gương mặt của Hùng Minh Triết lập tức trở nên nghiền ngẫm.
Tâm nhìn của anh ta hơi liếc qua người đám người Chung Thanh Tùng. Sau đó rơi lên người Trịnh Khánh Vân, đôi mắt sáng ngời, bảo: “Có chút thú vị, xem ra hôm nay cậu tới để tặng đàn bà cho tôi sao? Để cô gái này ở lại chơi với tôi đi, tôi đảm bảo hôm nay sẽ không đánh cậu!”
Vừa dứt lời, ngón tay anh ta đã chỉ vào Trịnh Khánh Vân, vẻ mặt hiển nhiên.
Sắc mặt của Trịnh Khánh Vân hơi thay đổi.
Còn Chung Thanh Tùng thì lại ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì chứ? Bây giờ ông đây có đại ca làm chỗ dựa rồi, đại ca nhà tôi chính là…”
Không đợi anh ta nói xong lời này thì chỉ thấy bóng người của Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh đã lóe lên, trực tiếp xông tới trước mặt đám người, rôi vung một cái tát mạnh đến mức trâu cũng không thể so được lên mặt Hùng Minh Triết.
“Bốp!”
Hùng Minh Triết không kịp né tránh, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cơ thể bay sang ngang, đâm sâm vào tường.
Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng.
Bùi Nguyên Minh dùng khăn tay lau ngón tay mình, rôi lạnh lùng nói: “Cậu Chung, yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi chắc chắn sẽ lấy lại thể diện cho cậu!”
Chung Thanh Tùng và đám người đi theo anh ta đều sững sờ.
Động tác của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ hoàn toàn không có thời gian phản ứng.
Mà đúng lúc này, Hùng Minh Triết cũng đã ôm mặt, gào lên tức giận: “Lên! Đánh chết bọn họ!”
Chỉ trong phút chốc mà thôi, mấy chục người vừa rồi còn đang đấu tập đều buông tha đối thủ, trực tiếp nhào về phía đám người Bùi Nguyên Minh.
Những người này đều là những đệ tử phân hội Long Môn thủ đô thuộc nhánh của Uông Vĩ không tệ.
Mà tuy đám người Chung Thanh Tùng đều là hạng ăn chơi trác táng, nhưng trên cơ bản cũng có chút bản lĩnh, nếu không, làm sao dám liên tục gây chuyện với Hùng Minh Triết.
Trong nháy mắt, đôi bên đã hỗn chiến với nhau.
Thế những, trên cơ bản đều chỉ dùng quyền cước để qua lại mà thôi, ngược lại không có người nào kích động đến mức lôi vũ khí ra. Dù sao thì phía sau đối phương cũng chính là phân hội Long Môn thủ đô, mà chỗ dựa của bên còn lại thì chính là Đinh Nam Hành.
Đánh nhỏ gây chuyện nhỏ thì không sao, còn làm ầm đến mức liên quan đến mạng người thì phiền phức lớn.
Nhưng cho dù là đánh chơi thì lúc này đối phương cũng đánh vô cùng chân thực, cảnh tượng vô cùng khốc liệt.
“Đồ khốn! Bảo vệ thối! Anh sẽ chết không được tử tế đâu!”
Trong trận hỗn chiến, lúc này, khóe mắt của Chung Thanh Tùng run run; trong lòng liên tục mắng chửi.
Tất cả mọi chuyện hôm nay đều đã được sắp xếp xong xuôi, đây chính là bước đầu tiên của kế hoạch. Đó chính là nhận Bùi Nguyên Minh làm đại ca, sau đó giật dây anh ta khiêu chiến với Hùng Minh Triết.
Nếu thua rồi, với tính cách của Hùng Minh Triết mà nói, chắc chắn sẽ phế Bùi Nguyên Minh.
Mà thắng rồi, thì Bùi Nguyên Minh sẽ lọt vào mắt của Uông Vĩ Thành. Đến lúc đó, lại làm theo bước hai của kế hoạch, có thể ép Bùi Nguyên Minh đi đánh lôi đài với Tần Ý Hàm.
Những việc này đều đã được lên kế hoạch tỉ mỉ, nhưng không ngờ thằng cha Bùi Nguyên Minh này hoàn toàn không ra bài theo lệ thường, vung một cái tát đã trực tiếp khiến đối phương nổi lên hỗn chiến rồi.