Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1720
Chương 1720
Chương 1720:
Uông Vĩ Thànhnày đúng là một người chỉ biết đến lợi ích.
Dù thế nào thì Hùng Minh Triết cũng là một thủ lĩnh dưới tay ông ta, nhưng sau khi anh ta chết thì điều Uông Vĩ Thành lo lẳng không phải là báo thù cho Hùng Minh Triết mà là muốn mình trở thành người của ông ta, giúp ông ta mở mang bờ cõi.
Hiển nhiên chắc chắn Uông Vĩ Thành đã biết rõ chuyện xảy ra hôm qua.
Chính vì biết, hơn nữa chuyện xảy ra ở Bách Lạc Môn đã làm cho Uông Vĩ Thành biết đến giá trị của Bùi Nguyên Minh.
Ông ta tin chắc rằng chỉ cần có ba trăm năm mươi tỷ thì Bùi Nguyên Minh sẽ đồng ý làm tay sai cho ông ta.
“Có tiền, lại có cơ hội thành danh”
“Một khi cậu giúp tôi bắt được Tân Ý Hàm, đánh thẳng lôi đài, vậy thì cậu có được cả quan hệ với Long Môn phân hội thủ đô nữa”
“Thậm chí, tôi có thể phá lệ cho cậu vào phân hội Long Môn ở thủ đô, tôi sẽ cho cậu một chức vị quyền cao chức trọng, đảm bảo.
cậu được vinh hoa phú quý cả đời.”
“Sau này có tôi bảo kê cho cậu, cậu muốn tung hoành ở thủ đô này cũng không thành vấn đề.”
“Chỉ là cậu phải nghe theo lời của tôi, nhớ là nói gì nghe nấy”
Nghe thấy từng chữ của Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh đứng lên, cuối cùng lại vẫn cười cười ngồi xuống lại.
Chỉ là ánh mắt anh nhìn Uông Vĩ Thành không nghiêm túc mà chứa sự mỉa mai chọc tức.
“Sao nhìn kiểu gì cũng không thấy phó hội trưởng Uông giống người trong giang hồ, trái lại cứ như là một thương nhân, tính toán vậy cũng quá nhỏ nhặt rồi.”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nói.
Gương mặt trang điểm của người phụ nữ kia khẽ nhíu mày nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy Bùi Nguyên Minh không tôn trọng Uông Vĩ Thành.
“Hùng Minh Triết là em trai của thủ lĩnh Hùng Tứ Hải dưới trướng của tôi, bây giờ Hùng Tứ Hải vẫn còn đang bế quan trong núi, nếu như cậu ta biết em trai của mình chết trong tay ai, cậu ta sẽ báo thù”
Uông Vĩ Thành làm như không hiểu sự châm chọc của Bùi Nguyên Minh mà cười nói: “Tất nhiên rốt cuộc em trai của cậu ta chết như thế nào thì cũng chỉ là một câu nói của tôi mà thôi.
“Dù sao thì tất cả mọi người ở đó đều thấy Chung Thanh Tùng giết chết Hùng Minh Triết”
“Nhưng mà bên phía Đỉnh Nam Hành lại nói là do cậu thôi miên Chung Thanh Tùng, lợi dụng cậu ta giết Hùng Minh Triết…”
“Dù tôi không biết sự thật là gì, nhưng mà tôi tin tưởng người của mình”
“Chỉ cần cậu thành người của tôi, vậy tất nhiên là tôi sẽ tin tưởng cậu.”
“Mà phía Hùng Tứ Hải bên kia, dĩ nhiên là tôi cũng sẽ giải quyết”
Trong lúc nói chuyện, Uông Vĩ Thành đứng lên đi đến bên cạnh Bùi Nguyên Minh, vỗ bả vai của Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi có thể cam đoan với cậu, chỉ cần cậu bán mạng cho tôi, tôi sẽ cho cậu quyền thế, bối cảnh, phú quý, cho.
cậu chỗ dựa vững chắc…”
“Dù là nếu cậu thích Linh Đan, cũng không phải là không có cơ hội…”
Uông Vĩ Thành lại nói ra thêm một hấp dẫn lớn.
“Ít nhất thì cậu còn có thể qua được cửa của tôi”
Lúc này khí chất của Uông Vĩ Thành hoàn toàn khác ban nãy, ông ta cứ như là một người vô cùng đề cao đạo đức, hơn nữa còn như là một người cha chú đã quen biết lâu năm, vô cùng săn sóc con cháu.
“Phó hội trưởng Uông, mọi người đều là người trưởng thành, nói chuyện không cần phải rào trước đón sau.”
Trên mặt Bùi Nguyên Minh không hề có sự mừng rỡ mà thả lỏng nhìn ra bầu trời ngoài cửa số.
Lúc này mây đen đầy trời, cứ như là sắp mưa vậy, tất cả đều đè nén lên tâm trạng của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Thứ nhất ông muốn tôi lên võ đài cũng không phải vì ông thực sự đánh giá cao tôi.”
“Ông chỉ cảm thấy tôi có thể tạm thời thay thế Hùng Minh Triết đánh với Tân Ý Hàm một trận.”
“Dù tôi có chết thì ông cũng không mất mát gì, dù sao cũng có thể báo thù cho Hùng Minh Triết, đổi lại được sự trung thành của Hùng Tứ Hải.”
“Thứ hai…”
Chương 1720:
Uông Vĩ Thànhnày đúng là một người chỉ biết đến lợi ích.
Dù thế nào thì Hùng Minh Triết cũng là một thủ lĩnh dưới tay ông ta, nhưng sau khi anh ta chết thì điều Uông Vĩ Thành lo lẳng không phải là báo thù cho Hùng Minh Triết mà là muốn mình trở thành người của ông ta, giúp ông ta mở mang bờ cõi.
Hiển nhiên chắc chắn Uông Vĩ Thành đã biết rõ chuyện xảy ra hôm qua.
Chính vì biết, hơn nữa chuyện xảy ra ở Bách Lạc Môn đã làm cho Uông Vĩ Thành biết đến giá trị của Bùi Nguyên Minh.
Ông ta tin chắc rằng chỉ cần có ba trăm năm mươi tỷ thì Bùi Nguyên Minh sẽ đồng ý làm tay sai cho ông ta.
“Có tiền, lại có cơ hội thành danh”
“Một khi cậu giúp tôi bắt được Tân Ý Hàm, đánh thẳng lôi đài, vậy thì cậu có được cả quan hệ với Long Môn phân hội thủ đô nữa”
“Thậm chí, tôi có thể phá lệ cho cậu vào phân hội Long Môn ở thủ đô, tôi sẽ cho cậu một chức vị quyền cao chức trọng, đảm bảo.
cậu được vinh hoa phú quý cả đời.”
“Sau này có tôi bảo kê cho cậu, cậu muốn tung hoành ở thủ đô này cũng không thành vấn đề.”
“Chỉ là cậu phải nghe theo lời của tôi, nhớ là nói gì nghe nấy”
Nghe thấy từng chữ của Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh đứng lên, cuối cùng lại vẫn cười cười ngồi xuống lại.
Chỉ là ánh mắt anh nhìn Uông Vĩ Thành không nghiêm túc mà chứa sự mỉa mai chọc tức.
“Sao nhìn kiểu gì cũng không thấy phó hội trưởng Uông giống người trong giang hồ, trái lại cứ như là một thương nhân, tính toán vậy cũng quá nhỏ nhặt rồi.”
Bùi Nguyên Minh cười như không cười nói.
Gương mặt trang điểm của người phụ nữ kia khẽ nhíu mày nhìn Bùi Nguyên Minh, cảm thấy Bùi Nguyên Minh không tôn trọng Uông Vĩ Thành.
“Hùng Minh Triết là em trai của thủ lĩnh Hùng Tứ Hải dưới trướng của tôi, bây giờ Hùng Tứ Hải vẫn còn đang bế quan trong núi, nếu như cậu ta biết em trai của mình chết trong tay ai, cậu ta sẽ báo thù”
Uông Vĩ Thành làm như không hiểu sự châm chọc của Bùi Nguyên Minh mà cười nói: “Tất nhiên rốt cuộc em trai của cậu ta chết như thế nào thì cũng chỉ là một câu nói của tôi mà thôi.
“Dù sao thì tất cả mọi người ở đó đều thấy Chung Thanh Tùng giết chết Hùng Minh Triết”
“Nhưng mà bên phía Đỉnh Nam Hành lại nói là do cậu thôi miên Chung Thanh Tùng, lợi dụng cậu ta giết Hùng Minh Triết…”
“Dù tôi không biết sự thật là gì, nhưng mà tôi tin tưởng người của mình”
“Chỉ cần cậu thành người của tôi, vậy tất nhiên là tôi sẽ tin tưởng cậu.”
“Mà phía Hùng Tứ Hải bên kia, dĩ nhiên là tôi cũng sẽ giải quyết”
Trong lúc nói chuyện, Uông Vĩ Thành đứng lên đi đến bên cạnh Bùi Nguyên Minh, vỗ bả vai của Bùi Nguyên Minh, thản nhiên nói: “Bùi Nguyên Minh, tôi có thể cam đoan với cậu, chỉ cần cậu bán mạng cho tôi, tôi sẽ cho cậu quyền thế, bối cảnh, phú quý, cho.
cậu chỗ dựa vững chắc…”
“Dù là nếu cậu thích Linh Đan, cũng không phải là không có cơ hội…”
Uông Vĩ Thành lại nói ra thêm một hấp dẫn lớn.
“Ít nhất thì cậu còn có thể qua được cửa của tôi”
Lúc này khí chất của Uông Vĩ Thành hoàn toàn khác ban nãy, ông ta cứ như là một người vô cùng đề cao đạo đức, hơn nữa còn như là một người cha chú đã quen biết lâu năm, vô cùng săn sóc con cháu.
“Phó hội trưởng Uông, mọi người đều là người trưởng thành, nói chuyện không cần phải rào trước đón sau.”
Trên mặt Bùi Nguyên Minh không hề có sự mừng rỡ mà thả lỏng nhìn ra bầu trời ngoài cửa số.
Lúc này mây đen đầy trời, cứ như là sắp mưa vậy, tất cả đều đè nén lên tâm trạng của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Thứ nhất ông muốn tôi lên võ đài cũng không phải vì ông thực sự đánh giá cao tôi.”
“Ông chỉ cảm thấy tôi có thể tạm thời thay thế Hùng Minh Triết đánh với Tân Ý Hàm một trận.”
“Dù tôi có chết thì ông cũng không mất mát gì, dù sao cũng có thể báo thù cho Hùng Minh Triết, đổi lại được sự trung thành của Hùng Tứ Hải.”
“Thứ hai…”