Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1737
Chương 1737:
Uông Khải Trạch tức giận đến mức cả người phát run. Anh ta là họ hàng xa của Uông Vĩ Thành, lại còn đẹp trai cao to, có thể xem như tuổi trẻ tài cao.
Thế nhưng người như anh ta còn không cách nào để động được đến Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm, để hai người bọn họ thành công ký hợp đồng của công ty.
Nhưng bây giờ Bùi Nguyễn Minh mới đi làm chưa đến mười phút, ngay cả công ty bán cái gì cũng không biết, mà lại nói một cú điện thoại của mình có thể giải quyết tất cả mọi chuyện? Lúc này một nữ nhân viên xinh đẹp châm chọc nói: "Anh
Nói đùa cái gì vậy!
Trạch, người đi cửa sau này ngay cả công ty chúng ta bán cải gì cũng không biết, thế mà còn ở chỗ này khoác lác chém gió, đây là không sợ chém quá hỏng việc sao!”
Một nữ nhân viên khác thì chế giễu: "Một cuộc điện thoại liền gọi Trâm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm tới, anh ta cho là mình là cậu chủ thế tử của mười gia tộc lớn sao!" Còn có nữ nhân viên bĩu môi nói: "Có muốn thể hiện cũng không phải giả bộ như vậy, hiện tại giả bộ càng vui vẻ, một hồi đánh mặt thời điểm, mặt lại càng đau
Bùi Nguyễn Minh tự mình rót cho mình một cốc cà phê, sau khi uống vài hớp mới thản nhiên nói: "Chờ nửa giờ sẽ biết thôi. “Bùi Nguyễn Minh, sao anh lại biến thành dạng này?" “Đã đến lúc nào rồi, còn ở nơi này giả vờ giả vịt?” “Anh cảm thấy anh thú vị lắm sao?" Mời bạn đọc truyện tại
Triệu Thanh Hạm vốn không muốn mở miệng, giờ phút này cũng có chút không nhẫn nại được, vẻ mặt cô ta lạnh lùng khẽ nói: “Thôi đi, anh chỉ là một tên nhà nghèo không tiền không thể, nếu như không phải tôi giúp anh tìm công việc này, anh chỉ có thể làm bảo vệ, ship đồ ăn “Anh lấy cái gì để kỷ hai phần hợp đồng kia?” “Hơn nữa, rốt cuộc mọi người nói cũng không sai, ngay cả công ty chúng tôi bán cái gì anh cũng không biết, mà đã bắt đầu thể hiện rồi?” "Dù sao anh cũng phải giả vờ xem tài liệu một chút chứ!" “Với dáng vẻ này của anh, anh cảm thấy tôi có thể tin anh sao?”
Triệu Thanh Hạm rất tức giận: "Đừng nói nửa giờ!" “Cho dù là nửa tuần, nửa tháng, nửa năm, nửa đời, anh cũng không ký được cái hợp đồng này! “Nhanh, mau nói lời xin lỗi với anh Trạch và mọi người đi! “Nếu không, hôm nay anh vừa mới nhận chức đã bị người ta đuổi ra khỏi cửa, sẽ khiến tôi mất mặt"
Vào lúc này chút ấn tượng tốt còn sót lại của Triệu Thanh Hạm đối với Bùi Nguyễn Minh đều tan thành mây khói, trong nhà không có tiền không có bản lĩnh thì thôi đi.
Nhưng còn vì mặt mũi mà giả vờ rất nhiều lần
Có lẽ người khác không hiểu rõ chuyện của Bùi Nguyên
Minh, sẽ bị lừa bởi hành động của anh, bị anh làm cho dao động. Thế nhưng Triệu Thanh Hạm cảm thấy mình quá hiểu rõ lai lịch của Bùi Nguyễn Minh Đọc truyện mới nhất tại
Một tên nhà nghèo tìm ba mình để nương tựa, thể mà còn nói mình có thể giải quyết được hai cái hợp đồng ở chỗ như thủ đô chỉ bằng một cuộc điện thoại?
Triệu Thanh Hạm cảm thấy vô cùng buồn cười.
Bùi Nguyễn Minh anh có quan hệ đó sao? Bùi Nguyễn Minh anh có mặt mũi đó sao? Bùi Nguyễn Minh anh có khả năng đó sao? Nếu như mà có, anh còn cần Triệu Thanh Hạm tôi tìm công việc này cho anh nữa à? Quả thực là khôi hài
Lúc này Triệu Thanh Hạm đã suy nghĩ lúc về phải bảo ba mình đá Bùi Nguyễn Minh về Dương Thành mới được. Loại người này chính là bùn nhão không thể trát được tường!
Nếu cứ tiếp tục ở lại thủ đô, sẽ chỉ làm hỏng danh tiếng của nhà họ Triệu mà thôi. "Tôi sẽ không nói xin lỗi, cũng không cần thiết phải xin lỗi, bởi vì hai phần hợp đồng này hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì...
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt kéo ghế ra ngồi: "Cứ chờ đấy, rất nhanh bọn họ sẽ đến! “Anh Trạch, nhớ kỹ phải chuyển tôi lên chính thức, trích hai mươi phần trăm lợi nhuận cho tôi đấy!” “Còn nữa, ba ngày tiếp theo, tôi có thể xin phép nghỉ được không?” “Được, tôi đồng ý với anh, tôi đồng ý hết!" Uông Khải Trạch liên tục cười nhạo: “Nếu anh có thể làm được, tôi cũng có thể làm được toàn bộ “Nhưng nếu anh không làm được, làm phiên anh lập tức!
Lập tức! Xéo đi!"
Uông Khải Trạch tức giận đến mức cả người phát run. Anh ta là họ hàng xa của Uông Vĩ Thành, lại còn đẹp trai cao to, có thể xem như tuổi trẻ tài cao.
Thế nhưng người như anh ta còn không cách nào để động được đến Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm, để hai người bọn họ thành công ký hợp đồng của công ty.
Nhưng bây giờ Bùi Nguyễn Minh mới đi làm chưa đến mười phút, ngay cả công ty bán cái gì cũng không biết, mà lại nói một cú điện thoại của mình có thể giải quyết tất cả mọi chuyện? Lúc này một nữ nhân viên xinh đẹp châm chọc nói: "Anh
Nói đùa cái gì vậy!
Trạch, người đi cửa sau này ngay cả công ty chúng ta bán cải gì cũng không biết, thế mà còn ở chỗ này khoác lác chém gió, đây là không sợ chém quá hỏng việc sao!”
Một nữ nhân viên khác thì chế giễu: "Một cuộc điện thoại liền gọi Trâm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm tới, anh ta cho là mình là cậu chủ thế tử của mười gia tộc lớn sao!" Còn có nữ nhân viên bĩu môi nói: "Có muốn thể hiện cũng không phải giả bộ như vậy, hiện tại giả bộ càng vui vẻ, một hồi đánh mặt thời điểm, mặt lại càng đau
Bùi Nguyễn Minh tự mình rót cho mình một cốc cà phê, sau khi uống vài hớp mới thản nhiên nói: "Chờ nửa giờ sẽ biết thôi. “Bùi Nguyễn Minh, sao anh lại biến thành dạng này?" “Đã đến lúc nào rồi, còn ở nơi này giả vờ giả vịt?” “Anh cảm thấy anh thú vị lắm sao?" Mời bạn đọc truyện tại
Triệu Thanh Hạm vốn không muốn mở miệng, giờ phút này cũng có chút không nhẫn nại được, vẻ mặt cô ta lạnh lùng khẽ nói: “Thôi đi, anh chỉ là một tên nhà nghèo không tiền không thể, nếu như không phải tôi giúp anh tìm công việc này, anh chỉ có thể làm bảo vệ, ship đồ ăn “Anh lấy cái gì để kỷ hai phần hợp đồng kia?” “Hơn nữa, rốt cuộc mọi người nói cũng không sai, ngay cả công ty chúng tôi bán cái gì anh cũng không biết, mà đã bắt đầu thể hiện rồi?” "Dù sao anh cũng phải giả vờ xem tài liệu một chút chứ!" “Với dáng vẻ này của anh, anh cảm thấy tôi có thể tin anh sao?”
Triệu Thanh Hạm rất tức giận: "Đừng nói nửa giờ!" “Cho dù là nửa tuần, nửa tháng, nửa năm, nửa đời, anh cũng không ký được cái hợp đồng này! “Nhanh, mau nói lời xin lỗi với anh Trạch và mọi người đi! “Nếu không, hôm nay anh vừa mới nhận chức đã bị người ta đuổi ra khỏi cửa, sẽ khiến tôi mất mặt"
Vào lúc này chút ấn tượng tốt còn sót lại của Triệu Thanh Hạm đối với Bùi Nguyễn Minh đều tan thành mây khói, trong nhà không có tiền không có bản lĩnh thì thôi đi.
Nhưng còn vì mặt mũi mà giả vờ rất nhiều lần
Có lẽ người khác không hiểu rõ chuyện của Bùi Nguyên
Minh, sẽ bị lừa bởi hành động của anh, bị anh làm cho dao động. Thế nhưng Triệu Thanh Hạm cảm thấy mình quá hiểu rõ lai lịch của Bùi Nguyễn Minh Đọc truyện mới nhất tại
Một tên nhà nghèo tìm ba mình để nương tựa, thể mà còn nói mình có thể giải quyết được hai cái hợp đồng ở chỗ như thủ đô chỉ bằng một cuộc điện thoại?
Triệu Thanh Hạm cảm thấy vô cùng buồn cười.
Bùi Nguyễn Minh anh có quan hệ đó sao? Bùi Nguyễn Minh anh có mặt mũi đó sao? Bùi Nguyễn Minh anh có khả năng đó sao? Nếu như mà có, anh còn cần Triệu Thanh Hạm tôi tìm công việc này cho anh nữa à? Quả thực là khôi hài
Lúc này Triệu Thanh Hạm đã suy nghĩ lúc về phải bảo ba mình đá Bùi Nguyễn Minh về Dương Thành mới được. Loại người này chính là bùn nhão không thể trát được tường!
Nếu cứ tiếp tục ở lại thủ đô, sẽ chỉ làm hỏng danh tiếng của nhà họ Triệu mà thôi. "Tôi sẽ không nói xin lỗi, cũng không cần thiết phải xin lỗi, bởi vì hai phần hợp đồng này hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì...
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt kéo ghế ra ngồi: "Cứ chờ đấy, rất nhanh bọn họ sẽ đến! “Anh Trạch, nhớ kỹ phải chuyển tôi lên chính thức, trích hai mươi phần trăm lợi nhuận cho tôi đấy!” “Còn nữa, ba ngày tiếp theo, tôi có thể xin phép nghỉ được không?” “Được, tôi đồng ý với anh, tôi đồng ý hết!" Uông Khải Trạch liên tục cười nhạo: “Nếu anh có thể làm được, tôi cũng có thể làm được toàn bộ “Nhưng nếu anh không làm được, làm phiên anh lập tức!
Lập tức! Xéo đi!"