Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1739
Chương 1739
Nhìn hai cô gái vừa mở miệng, tất cả nhân viên ở đây đều có vẻ mặt ngây ngốc.
Triệu Thanh Hạm sợ ngày người
Uống Khải Trạch cũng sợ ngày người Đây là sự thật sao?
Bọn họ thật sự không cách nào tin tưởng, thế mà một cuộc điện thoại của Bùi Nguyễn Minh lại có thể tìm hai cô gái này đên!
Quan trọng nhất là, nói nửa giờ là nửa giờ, người ta căn bản cũng không dám đến trễ, còn tới sớm...
Chuyện này chuyện này chuyện này...
Chuyện này sao có thể?
Điều khiến cho Triệu Thanh Hạm không thể nào chấp nhận được chính là, cho dù là Tưởng Băng Tâm hay là Trầm Minh Nguyệt, lúc hai người nói chuyện với Bùi Nguyên Minh, đều có một dáng vẻ cực kỳ cung kính.
Thật giống như Bùi Nguyễn Minh rất đáng gờm vậy.
Uông Khải Trạch điên cuồng chớp mắt: "Chuyện này sao có thế? Chuyện này sao có thể?"
Một đảm nữ nhân viên xinh đẹp cũng cảm thấy trên mặt nóng lên từng đợt, mặc dù Bùi Nguyên Minh không nói gì, nhưng cảnh tượng này lại như một cái cái tát vang dội lên trên mặt của bọn họ. "Um, toi roi há."
Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt đứng lên thân, tiên tay ném hợp đồng ra ngoài. Đây là hai phần hợp đồng mới nhận chức của tôi, hai cô hãy ký đi."
Đối xử với khách hàng kiểu này sao?
Không phải nên cực kỳ cung kính sao?
Làm sao Bùi Nguyên Minh lại nói bằng giọng ra lệnh vậy? Triệu Thanh Hạm và Uông Khải Trạch đều là tinh thần hoảng hốt.
Theo lý mà nói, cảnh tượng trước mắt này cho dù như thế nào đều không nên xảy ra mới đúng. Mời bạn đọc truyện tại
Thế nhưng nó lại đang xảy ra l
Điều càng khiến cho đám người kinh ngạc là, lúc này hai người Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm căn bản cũng không thèm nhìn nội dung trên hợp đồng, mà trực tiếp ký lên hợp đồng một cái xoẹt xoẹt xoẹt.
Rất đơn giản, mặc dù bọn họ không biết rõ rốt cuộc Bùi Nguyễn Minh có nội tình, lai lịch như thế nào.
Nhưng đơn giản chỉ là Lâm Mạn Ni khúm na khúm núm đối với anh đã đủ để hai cô gái biết, thân phận của Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không đơn giản, nhất định phải nịnh bợ anh cho tốt.
Lại thêm vì sao Hạ Vân nhất định phải làm thư ký cho anh, từ một điểm này để phân tích, năng lực của Bùi Nguyễn Minh cũng không hề nhỏ đâu.
Cho nên, chỉ là hai phần hợp đồng đồ trang điểm giá trị mấy chục tỷ mà thôi, hai người không cần nghĩ ngợi gì đã ký xuống.
Mấy chục tỷ đổi lấy tình hữu nghị với Bùi Nguyễn Minh, còn có thể để anh tha thứ chuyện trước đó không cẩn thận đắc tội anh, thật sự là rất có giá trị. Bùi Nguyễn Minh cười, cũng ký tên mình lên, sau đó mới cười nói: “Cảm ơn hai cô đã ủng hộ. “Tôi sẽ nhớ kỹ ân tình này. “Đây là vinh hạnh của chúng tôi!”
Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm đều nở nụ cười xinh đẹp, trực tiếp chèn ép Triệu Thanh Hạm, làm cho Triệu Thanh
Hạm vốn dĩ xinh đẹp mê người lại biến thành vịt con xấu xí ven đường.
Trầm Minh Nguyệt còn thân mật tiến tới bên cạnh Bùi Nguyễn Minh, thấp giọng nói: “Anh Bùi, chị họ đã nhận được tin nhắn ngày hôm qua của anh rồi, chị ấy bảo tôi nói cho anh, ba giờ chiều hôm nay sẽ chờ anh ở tháp Minh Châu thủ đô" Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net
Bùi Nguyễn Minh khẽ gật đầu, mim cười đưa hai người ra ngoài. Đợi đến khi hai người rời khỏi văn phòng, Bùi Nguyên Minh mới đặt hai phần hợp đồng “bịch” một tiếng ở trước mặt Uông
Khải Trạch. “Anh Trạch, tôi đã ký xong hai phần hợp đồng này rồi” "Dựa theo giao hẹn, bây giờ anh phải giúp tôi làm thủ tục chuyển lên chính thức! “Đồng thời còn phải cho tôi hai mươi phần trăm hoa hồng, tôi đọc qua, hai phần hợp đồng này có giá trị ba mươi lăm tỷ, hai mươi phần trăm chính là bảy tỷ. “Mặt khác, tôi muốn xin nghỉ ba ngày, hẳn là không có vấn đề gì chứ?"
Khỏe mắt Uông Khải Trạch run rẩy, hận không thể bóp chết Bùi Nguyễn Minh, nhưng ở trước mắt bao người, anh ta thật sự không dám lật lọng.
Sau khi đưa mắt nhìn Bùi Nguyễn Minh một hồi lâu, anh ta mới nghiêm mặt mở miệng nói: "Anh yên tâm đi, Uông Khải Trạch tôi nói được thì làm được!”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau đó nhìn thoáng qua Triệu Thanh Hạm: “Buổi sáng chủ Triệu có gọi điện thoại cho tôi, nói chỉ cần tôi làm được lương một năm hơn ba tỷ rưỡi, ông ấy sẽ đặt cọc mua một căn nhà ở thủ đô cho tôi.” “Hay là, cô giúp tôi nói tin tức này cho ông ấy biết?”
Thân thể mềm mại của Triệu Thanh Hạm run rẩy, hai mặt tối sầm lại, trực tiếp tức xỉu.
Nhìn hai cô gái vừa mở miệng, tất cả nhân viên ở đây đều có vẻ mặt ngây ngốc.
Triệu Thanh Hạm sợ ngày người
Uống Khải Trạch cũng sợ ngày người Đây là sự thật sao?
Bọn họ thật sự không cách nào tin tưởng, thế mà một cuộc điện thoại của Bùi Nguyễn Minh lại có thể tìm hai cô gái này đên!
Quan trọng nhất là, nói nửa giờ là nửa giờ, người ta căn bản cũng không dám đến trễ, còn tới sớm...
Chuyện này chuyện này chuyện này...
Chuyện này sao có thể?
Điều khiến cho Triệu Thanh Hạm không thể nào chấp nhận được chính là, cho dù là Tưởng Băng Tâm hay là Trầm Minh Nguyệt, lúc hai người nói chuyện với Bùi Nguyên Minh, đều có một dáng vẻ cực kỳ cung kính.
Thật giống như Bùi Nguyễn Minh rất đáng gờm vậy.
Uông Khải Trạch điên cuồng chớp mắt: "Chuyện này sao có thế? Chuyện này sao có thể?"
Một đảm nữ nhân viên xinh đẹp cũng cảm thấy trên mặt nóng lên từng đợt, mặc dù Bùi Nguyên Minh không nói gì, nhưng cảnh tượng này lại như một cái cái tát vang dội lên trên mặt của bọn họ. "Um, toi roi há."
Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt đứng lên thân, tiên tay ném hợp đồng ra ngoài. Đây là hai phần hợp đồng mới nhận chức của tôi, hai cô hãy ký đi."
Đối xử với khách hàng kiểu này sao?
Không phải nên cực kỳ cung kính sao?
Làm sao Bùi Nguyên Minh lại nói bằng giọng ra lệnh vậy? Triệu Thanh Hạm và Uông Khải Trạch đều là tinh thần hoảng hốt.
Theo lý mà nói, cảnh tượng trước mắt này cho dù như thế nào đều không nên xảy ra mới đúng. Mời bạn đọc truyện tại
Thế nhưng nó lại đang xảy ra l
Điều càng khiến cho đám người kinh ngạc là, lúc này hai người Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm căn bản cũng không thèm nhìn nội dung trên hợp đồng, mà trực tiếp ký lên hợp đồng một cái xoẹt xoẹt xoẹt.
Rất đơn giản, mặc dù bọn họ không biết rõ rốt cuộc Bùi Nguyễn Minh có nội tình, lai lịch như thế nào.
Nhưng đơn giản chỉ là Lâm Mạn Ni khúm na khúm núm đối với anh đã đủ để hai cô gái biết, thân phận của Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không đơn giản, nhất định phải nịnh bợ anh cho tốt.
Lại thêm vì sao Hạ Vân nhất định phải làm thư ký cho anh, từ một điểm này để phân tích, năng lực của Bùi Nguyễn Minh cũng không hề nhỏ đâu.
Cho nên, chỉ là hai phần hợp đồng đồ trang điểm giá trị mấy chục tỷ mà thôi, hai người không cần nghĩ ngợi gì đã ký xuống.
Mấy chục tỷ đổi lấy tình hữu nghị với Bùi Nguyễn Minh, còn có thể để anh tha thứ chuyện trước đó không cẩn thận đắc tội anh, thật sự là rất có giá trị. Bùi Nguyễn Minh cười, cũng ký tên mình lên, sau đó mới cười nói: “Cảm ơn hai cô đã ủng hộ. “Tôi sẽ nhớ kỹ ân tình này. “Đây là vinh hạnh của chúng tôi!”
Trầm Minh Nguyệt và Tưởng Băng Tâm đều nở nụ cười xinh đẹp, trực tiếp chèn ép Triệu Thanh Hạm, làm cho Triệu Thanh
Hạm vốn dĩ xinh đẹp mê người lại biến thành vịt con xấu xí ven đường.
Trầm Minh Nguyệt còn thân mật tiến tới bên cạnh Bùi Nguyễn Minh, thấp giọng nói: “Anh Bùi, chị họ đã nhận được tin nhắn ngày hôm qua của anh rồi, chị ấy bảo tôi nói cho anh, ba giờ chiều hôm nay sẽ chờ anh ở tháp Minh Châu thủ đô" Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net
Bùi Nguyễn Minh khẽ gật đầu, mim cười đưa hai người ra ngoài. Đợi đến khi hai người rời khỏi văn phòng, Bùi Nguyên Minh mới đặt hai phần hợp đồng “bịch” một tiếng ở trước mặt Uông
Khải Trạch. “Anh Trạch, tôi đã ký xong hai phần hợp đồng này rồi” "Dựa theo giao hẹn, bây giờ anh phải giúp tôi làm thủ tục chuyển lên chính thức! “Đồng thời còn phải cho tôi hai mươi phần trăm hoa hồng, tôi đọc qua, hai phần hợp đồng này có giá trị ba mươi lăm tỷ, hai mươi phần trăm chính là bảy tỷ. “Mặt khác, tôi muốn xin nghỉ ba ngày, hẳn là không có vấn đề gì chứ?"
Khỏe mắt Uông Khải Trạch run rẩy, hận không thể bóp chết Bùi Nguyễn Minh, nhưng ở trước mắt bao người, anh ta thật sự không dám lật lọng.
Sau khi đưa mắt nhìn Bùi Nguyễn Minh một hồi lâu, anh ta mới nghiêm mặt mở miệng nói: "Anh yên tâm đi, Uông Khải Trạch tôi nói được thì làm được!”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười, sau đó nhìn thoáng qua Triệu Thanh Hạm: “Buổi sáng chủ Triệu có gọi điện thoại cho tôi, nói chỉ cần tôi làm được lương một năm hơn ba tỷ rưỡi, ông ấy sẽ đặt cọc mua một căn nhà ở thủ đô cho tôi.” “Hay là, cô giúp tôi nói tin tức này cho ông ấy biết?”
Thân thể mềm mại của Triệu Thanh Hạm run rẩy, hai mặt tối sầm lại, trực tiếp tức xỉu.