Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1795
Chương 1795:
Gương mặt Bùi Nguyễn Minh anh tuấn, dáng người cũng có hơi gầy yếu, thế nhưng lúc anh đứng ở chỗ này, lạnh nhạt nói ra như thế lại giống như gió mùa đông bắc khiến cho từ đầu đến chân Tiền Chấn Hưng lạnh lẽo đến thấu xương, ngay cả khớp xương cũng đều là hơi lạnh. “Người trẻ tuổi rốt cuộc cậu muốn như thế nào?" “Chẳng lẽ cậu còn muốn động đến tôi ư?” Sắc mặt của Tiền Chấn Hưng vô cùng khó coi.
Tuy trước mắt xem ra, ông ta ở thế yếu, có Sở Tuấn Hiện ở đó, ông ta không thể nào ép chết Bùi Nguyên Minh.
Thế nhưng địa vị của Sở Tuấn Hiên ở thủ đô này cũng chỉ xem như là tầm trung mà thôi, tuyệt đối không phải là cấp bậc cao nhất.
Tiền Chấn Hưng có thể lăn lộn ở thủ đô trong nhiều năm như thế, nhất định cũng có chỗ dựa thuộc về riêng mình.
Cho nên vào lúc này đây, ông ta tuyệt đối không thể nào trực tiếp quỳ xuống.
Dù sao những người như bọn họ, mặt mũi và tự tôn vô cùng quan trọng, nếu như hôm nay ông ta cứ như thế ngoan ngoãn chịu quỳ xuống, vậy sau này làm sao ông ta còn có thể lăn lộn ở thủ đô được nữa? “Ông thèm nhỏ dãi sắc đẹp của Trịnh Khánh Vân, uy hiếp không thành còn ra tay đánh người, muốn cưỡng ép người ta. Nề mặt ông có can đảm thừa nhận, tôi sẽ không giết chết ông đâu.” “Nhưng nửa đời sau ông phải yên vị trên xe lăn, điểm này ông có làm được không?”
Bùi Nguyên Minh tiện tay cướp một khẩu súng trong tay vệ sĩ của nhà họ Tiền, tự mình mở chốt an toàn. Mời bạn đọc truyện tại
Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt của mọi người trắng bệch, bọn họ không ngờ đến Bùi Nguyên Minh lại dám ngông cuồng đến mức này, thế mà dám làm loạn ở đây. “Tên họ Bùi kia, hôm nay cậu có cậu Sở đây làm chỗ dựa, tôi nhận thua.” Tiền Chấn Hưng nghiến răng nghiến lợi nói. “Thế nhưng tất cả những chuyện này không có nghĩa là tôi mềm yếu, có thể tùy ý cho cậu bắt nạt, tôi cam đoan, nếu như cậu dám động tới tôi, tôi nhất định sẽ mang rắc rối đến cho cậu.
Bùi Nguyễn Minh cười đáp. “Còn có chỗ dựa nữa cơ à?"
Tiền Chấn Hưng trầm giọng đáp. “Chỗ dựa của tôi chính là cậu Lục
Lời này nói ra làm cho tất cả mọi người đều sững sờ, ở thủ đô này không có nhiều nhân vật lớn họ Lục.
Nổi danh nhất chính là cậu em vợ của Lâm Khang Dụ - Người đứng đầu thủ đô, Lục Trọng Bằng.
Sở Tuấn Hiện nghe thấy vậy thì hơi sững sở, trên mặt lóe lên sự kiêng kỵ
Chỉ là một Lục Trọng Bằng thì không sao, thế nhưng phía sau Lục Trọng Bằng chính là
Lâm Khang Dụ đấy, đủ để dọa chết người ta rồi.
Đây chính là nhân vật hàng đầu ở thủ đô, người đứng đầu thủ đô. “Cậu Lục?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hững hờ. “Lục Trọng Bằng?”
Vẻ mặt Tiền Chấn Hưng ngạo mạn. “Đúng thế, chính là Lục Trọng Bằng - Cậu Lục! Em vợ của Lâm Khang Dụ - Người đứng đầu thủ đô. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net
Đối với Tiền Chấn Hưng mà nói, ông ta không cần thiết phải giải thích quan hệ giữa mình và Lục Trọng Bằng.
Ông ta chỉ cần để cho Bùi Nguyên Minh biết, người đứng sau lưng ông ta là Lục Trọng Bằng, như vậy là đủ rồi.
Tiền Chấn Hưng tin tưởng, chỉ cần nhắc đến Lục Trọng Bằng, đừng nói là Bùi Nguyên Minh, cho dù là sáu thế tử của thủ đô tới cũng phải nể mặt mũi của Tiền Chấn Hưng ông ta.
Ai ngờ từ trong tay Sở Tuấn Hiên, Bùi Nguyễn Minh cầm lấy một chiếc điện thoại di động ném cho Tiền Chấn Hưng, thản nhiên nói. “Nếu ông đã nhắc đến cậu Lục rồi, vậy tôi sẽ cho ông một cơ hội, bây giờ ông gọi điện thoại cho anh ta, hỏi anh ta có dám bảo vệ ông hay không. “Nếu như anh ta dám, hôm nay ông sẽ không sao." “Nếu như anh ta không dám, vậy ông cứ chờ ngồi trên xe lăn đi.”
Tiền Chấn Hưng hơi sửng sốt, hiển nhiên lần đầu tiên ông ta gặp được người nghe ba chữ Lục Trọng Bằng mà không sợ.
Đây là sự tự tin đến từ nơi nào?
Chẳng qua lúc này đây ông ta cũng không nói nhảm nữa, càng không lãng phí cơ hội mà chính là nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọi cho một dãy số điện thoại quen thuộc.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đối diện truyền đến một giọng nói hờ hững. "Ai thế?"
Dù cách điện thoại thì lúc này Tiền Chấn
Hưng cũng rất cung kính cúi đầu khom lưng. "Cậu Lục...
Gương mặt Bùi Nguyễn Minh anh tuấn, dáng người cũng có hơi gầy yếu, thế nhưng lúc anh đứng ở chỗ này, lạnh nhạt nói ra như thế lại giống như gió mùa đông bắc khiến cho từ đầu đến chân Tiền Chấn Hưng lạnh lẽo đến thấu xương, ngay cả khớp xương cũng đều là hơi lạnh. “Người trẻ tuổi rốt cuộc cậu muốn như thế nào?" “Chẳng lẽ cậu còn muốn động đến tôi ư?” Sắc mặt của Tiền Chấn Hưng vô cùng khó coi.
Tuy trước mắt xem ra, ông ta ở thế yếu, có Sở Tuấn Hiện ở đó, ông ta không thể nào ép chết Bùi Nguyên Minh.
Thế nhưng địa vị của Sở Tuấn Hiên ở thủ đô này cũng chỉ xem như là tầm trung mà thôi, tuyệt đối không phải là cấp bậc cao nhất.
Tiền Chấn Hưng có thể lăn lộn ở thủ đô trong nhiều năm như thế, nhất định cũng có chỗ dựa thuộc về riêng mình.
Cho nên vào lúc này đây, ông ta tuyệt đối không thể nào trực tiếp quỳ xuống.
Dù sao những người như bọn họ, mặt mũi và tự tôn vô cùng quan trọng, nếu như hôm nay ông ta cứ như thế ngoan ngoãn chịu quỳ xuống, vậy sau này làm sao ông ta còn có thể lăn lộn ở thủ đô được nữa? “Ông thèm nhỏ dãi sắc đẹp của Trịnh Khánh Vân, uy hiếp không thành còn ra tay đánh người, muốn cưỡng ép người ta. Nề mặt ông có can đảm thừa nhận, tôi sẽ không giết chết ông đâu.” “Nhưng nửa đời sau ông phải yên vị trên xe lăn, điểm này ông có làm được không?”
Bùi Nguyên Minh tiện tay cướp một khẩu súng trong tay vệ sĩ của nhà họ Tiền, tự mình mở chốt an toàn. Mời bạn đọc truyện tại
Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt của mọi người trắng bệch, bọn họ không ngờ đến Bùi Nguyên Minh lại dám ngông cuồng đến mức này, thế mà dám làm loạn ở đây. “Tên họ Bùi kia, hôm nay cậu có cậu Sở đây làm chỗ dựa, tôi nhận thua.” Tiền Chấn Hưng nghiến răng nghiến lợi nói. “Thế nhưng tất cả những chuyện này không có nghĩa là tôi mềm yếu, có thể tùy ý cho cậu bắt nạt, tôi cam đoan, nếu như cậu dám động tới tôi, tôi nhất định sẽ mang rắc rối đến cho cậu.
Bùi Nguyễn Minh cười đáp. “Còn có chỗ dựa nữa cơ à?"
Tiền Chấn Hưng trầm giọng đáp. “Chỗ dựa của tôi chính là cậu Lục
Lời này nói ra làm cho tất cả mọi người đều sững sờ, ở thủ đô này không có nhiều nhân vật lớn họ Lục.
Nổi danh nhất chính là cậu em vợ của Lâm Khang Dụ - Người đứng đầu thủ đô, Lục Trọng Bằng.
Sở Tuấn Hiện nghe thấy vậy thì hơi sững sở, trên mặt lóe lên sự kiêng kỵ
Chỉ là một Lục Trọng Bằng thì không sao, thế nhưng phía sau Lục Trọng Bằng chính là
Lâm Khang Dụ đấy, đủ để dọa chết người ta rồi.
Đây chính là nhân vật hàng đầu ở thủ đô, người đứng đầu thủ đô. “Cậu Lục?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hững hờ. “Lục Trọng Bằng?”
Vẻ mặt Tiền Chấn Hưng ngạo mạn. “Đúng thế, chính là Lục Trọng Bằng - Cậu Lục! Em vợ của Lâm Khang Dụ - Người đứng đầu thủ đô. Đọc truyện mới nhất tại Truyện 88.net
Đối với Tiền Chấn Hưng mà nói, ông ta không cần thiết phải giải thích quan hệ giữa mình và Lục Trọng Bằng.
Ông ta chỉ cần để cho Bùi Nguyên Minh biết, người đứng sau lưng ông ta là Lục Trọng Bằng, như vậy là đủ rồi.
Tiền Chấn Hưng tin tưởng, chỉ cần nhắc đến Lục Trọng Bằng, đừng nói là Bùi Nguyên Minh, cho dù là sáu thế tử của thủ đô tới cũng phải nể mặt mũi của Tiền Chấn Hưng ông ta.
Ai ngờ từ trong tay Sở Tuấn Hiên, Bùi Nguyễn Minh cầm lấy một chiếc điện thoại di động ném cho Tiền Chấn Hưng, thản nhiên nói. “Nếu ông đã nhắc đến cậu Lục rồi, vậy tôi sẽ cho ông một cơ hội, bây giờ ông gọi điện thoại cho anh ta, hỏi anh ta có dám bảo vệ ông hay không. “Nếu như anh ta dám, hôm nay ông sẽ không sao." “Nếu như anh ta không dám, vậy ông cứ chờ ngồi trên xe lăn đi.”
Tiền Chấn Hưng hơi sửng sốt, hiển nhiên lần đầu tiên ông ta gặp được người nghe ba chữ Lục Trọng Bằng mà không sợ.
Đây là sự tự tin đến từ nơi nào?
Chẳng qua lúc này đây ông ta cũng không nói nhảm nữa, càng không lãng phí cơ hội mà chính là nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọi cho một dãy số điện thoại quen thuộc.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đối diện truyền đến một giọng nói hờ hững. "Ai thế?"
Dù cách điện thoại thì lúc này Tiền Chấn
Hưng cũng rất cung kính cúi đầu khom lưng. "Cậu Lục...