Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1803
Chương 1803:
"Khốn nạn!” “Đồ khốn nạn này!
Giọng nói vô cùng oán hận truyền ra, cuối cùng Kim Tuyết Ngọc cũng không kìm nén nổi tức giận của mình nữa! “Ông Uông, tên nhóc này là cố ý gài ông." “Ông thật sự đưa cho cậu ta bảy mươi nghìn tỷ à?” “Tất cả chuyện này đều là Uông Linh Đan xúi giục!” “Mục đích chính là vì trả thù chúng ta, trả thù nhà họ Uông, báo thù cho người mẹ sống đời sống thực vật của cô ta!” “Ông Uông, báo cảnh sát, bắt tên tôm tép nhãi nhép Bùi Nguyên Minh kia lại, bắt Uông Linh Đan trở về!” “Tôi không tin, tôi không làm gì được đối nam nữ chó má này!” Lúc này Kim Tuyết Ngọc đã vô cùng oán hận đối với Bùi Nguyên Minh.
Một tên nghèo kiết xác từ nơi khác tới, chẳng những tát mình một cái, còn dám kêu gào như vậy, quả thực là không biết tốt xấu.
Người như vậy, nên trực tiếp giảm dưới chân, cho cậu ta biết vì sao hoa hồng đỏ như vậy! "Không! Bây giờ chưa phải lúc ra tay!"
Gần xanh trên trán Uông Vĩ Thành giật giật, vẻ mặt khó coi tới cực hạn: "Cuối cùng tôi cũng cảm thấy, tất cả chuyện này là hướng về phía vị trí phân hội trưởng này.” “Thậm chí là tên Bùi Nguyễn Minh này cũng nằm trong kế hoạch này, mục đích chính là vì giữ chân chúng ta!" “Chúng ta không thể rối loạn đầu trận tuyến ngay lúc này được!" “Liên lạc với thế tử Chân, nói với cậu ấy, điều kiện lúc trước của cậu ấy tôi đồng ý hết!” “Nhưng tôi nhất định phải ngồi lên vị trí hội trưởng!" website cập nhật truyện nhanh nhất
Kim Tuyết Ngọc hít sâu một hơi, vẫn nghiến răng nghiến lợi nói như cũ: “Đương nhiên là tôi biết lấy chuyện lớn làm trọng, nhưng đó là bảy mươi nghìn tỷ đấy! Ông bảo tôi nuốt xuống cục tức này thế nào đây?”
Uông Vĩ Thành khẽ nhíu mày, một lát sau chậm rãi nói: “Thực ra Bùi Nguyên Minh cũng nói, chúng ta có thể không cần bỏ ra bảy mươi nghìn tỷ kia! “Cậu ta chẳng những có thể đưa lệnh bài của phân hội trưởng cho tôi, còn đồng ý giải quyết bệnh của bà. “Nhưng cậu ta chỉ có một điều kiện, đó chính là chuyện của mẹ Linh Đan, phải cho Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng!" “Em có đồng ý không?”
Khi nói chuyện Uông Vĩ Thành vươn tay ra hiệu, xe Toyota Al lái lên trên cầu vượt, nhanh như tia chớp. “Cho người phụ nữ kia một câu trả lời thỏa đáng sao?"
Kim Tuyết Ngọc cười mỉa một tiếng, trong đôi mắt đều là ý lạnh: “Sao có thể có chuyện đó được?" “Đừng nói là bảy mươi nghìn tỷ, cho dù là bảy trăm nghìn tỷ, bọn họ cũng không xứng để tôi cho câu trả lời thỏa đáng. “Tôi biết, cho nên tôi từ chối rồi.” Đôi mắt Uông Vĩ Thành trong veo mà rét lạnh: “Tôi cũng như em, đều có nhiều không cam lòng đối với chuyện này, tôi cũng ước gì có thể bóp chết tên nhà quê Bùi Nguyễn Minh này." “Nhưng tình hình trước mắt không đúng lắm, chúng ta nên tập trung tinh thần lấy được vị trí phân hội trưởng trước đã! “Cho dù là chuyện môn chủ của Long Môn chỉ định phân hội trưởng là thật hay giả, chúng ta đều phải tăng tốc độ. “Không có cái gọi là phân hội trưởng tốt nhất.” “Nếu có mà nói, chúng ta sẽ khiến người đó bốc hơi khỏi nhân gian!" “Trước mắt chúng ta có nhiều chuyện cần làm lắm, số lượng kẻ địch mà chúng ta cần đối mặt cũng vượt qua tưởng tượng... “Cho nên hôm nay tôi không kiên quyết lầm, mà đưa chi phiếu cho Bùi Nguyên Minh, mục đích chính là vì ổn định cậu ta!” “Nhưng mà em yên tâm đi, món nợ với tên Bùi Nguyên Minh này, chúng ta nhất định sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi." “Ngày mà tôi ngồi lên vị trí phân hội trưởng, thì chính là ngày giỗ của Bùi Nguyên Minh!” “Được!” Nghe thấy câu này, cuối cùng tâm lý không cam lòng của Kim Tuyết Ngọc cũng tiêu tán đi một chút. “Tôi đi liên lạc với thế tử Chân và nhà họ Kim, bảo bọn họ củng vận dụng năng lực, mau chóng giúp ông ngầm giải quyết chuyện lên nắm quyền, khiến bên Long Môn không thể nhúng tay." “Nhưng mà ông Uông, chuyện bên phân hội, chỉ có thể dựa vào chính ông rồi!” Truyện88.n et
Khi nói chuyện, Kim Tuyết Ngọc bỏ lệnh bài phân hội trưởng xuống, muốn cầm lấy điện thoại theo bản năng.
Nhưng mà mới bỏ lệnh bài xuống, một dòng khí lạnh xông thẳng tới ngực, bỗng nhiên cô ta hét lên thảm thiết, cái tay đang duỗi ra lập tức cứng đờ, toàn thân mất đi cảm giác.
"Khốn nạn!” “Đồ khốn nạn này!
Giọng nói vô cùng oán hận truyền ra, cuối cùng Kim Tuyết Ngọc cũng không kìm nén nổi tức giận của mình nữa! “Ông Uông, tên nhóc này là cố ý gài ông." “Ông thật sự đưa cho cậu ta bảy mươi nghìn tỷ à?” “Tất cả chuyện này đều là Uông Linh Đan xúi giục!” “Mục đích chính là vì trả thù chúng ta, trả thù nhà họ Uông, báo thù cho người mẹ sống đời sống thực vật của cô ta!” “Ông Uông, báo cảnh sát, bắt tên tôm tép nhãi nhép Bùi Nguyên Minh kia lại, bắt Uông Linh Đan trở về!” “Tôi không tin, tôi không làm gì được đối nam nữ chó má này!” Lúc này Kim Tuyết Ngọc đã vô cùng oán hận đối với Bùi Nguyên Minh.
Một tên nghèo kiết xác từ nơi khác tới, chẳng những tát mình một cái, còn dám kêu gào như vậy, quả thực là không biết tốt xấu.
Người như vậy, nên trực tiếp giảm dưới chân, cho cậu ta biết vì sao hoa hồng đỏ như vậy! "Không! Bây giờ chưa phải lúc ra tay!"
Gần xanh trên trán Uông Vĩ Thành giật giật, vẻ mặt khó coi tới cực hạn: "Cuối cùng tôi cũng cảm thấy, tất cả chuyện này là hướng về phía vị trí phân hội trưởng này.” “Thậm chí là tên Bùi Nguyễn Minh này cũng nằm trong kế hoạch này, mục đích chính là vì giữ chân chúng ta!" “Chúng ta không thể rối loạn đầu trận tuyến ngay lúc này được!" “Liên lạc với thế tử Chân, nói với cậu ấy, điều kiện lúc trước của cậu ấy tôi đồng ý hết!” “Nhưng tôi nhất định phải ngồi lên vị trí hội trưởng!" website cập nhật truyện nhanh nhất
Kim Tuyết Ngọc hít sâu một hơi, vẫn nghiến răng nghiến lợi nói như cũ: “Đương nhiên là tôi biết lấy chuyện lớn làm trọng, nhưng đó là bảy mươi nghìn tỷ đấy! Ông bảo tôi nuốt xuống cục tức này thế nào đây?”
Uông Vĩ Thành khẽ nhíu mày, một lát sau chậm rãi nói: “Thực ra Bùi Nguyên Minh cũng nói, chúng ta có thể không cần bỏ ra bảy mươi nghìn tỷ kia! “Cậu ta chẳng những có thể đưa lệnh bài của phân hội trưởng cho tôi, còn đồng ý giải quyết bệnh của bà. “Nhưng cậu ta chỉ có một điều kiện, đó chính là chuyện của mẹ Linh Đan, phải cho Linh Đan một câu trả lời thỏa đáng!" “Em có đồng ý không?”
Khi nói chuyện Uông Vĩ Thành vươn tay ra hiệu, xe Toyota Al lái lên trên cầu vượt, nhanh như tia chớp. “Cho người phụ nữ kia một câu trả lời thỏa đáng sao?"
Kim Tuyết Ngọc cười mỉa một tiếng, trong đôi mắt đều là ý lạnh: “Sao có thể có chuyện đó được?" “Đừng nói là bảy mươi nghìn tỷ, cho dù là bảy trăm nghìn tỷ, bọn họ cũng không xứng để tôi cho câu trả lời thỏa đáng. “Tôi biết, cho nên tôi từ chối rồi.” Đôi mắt Uông Vĩ Thành trong veo mà rét lạnh: “Tôi cũng như em, đều có nhiều không cam lòng đối với chuyện này, tôi cũng ước gì có thể bóp chết tên nhà quê Bùi Nguyễn Minh này." “Nhưng tình hình trước mắt không đúng lắm, chúng ta nên tập trung tinh thần lấy được vị trí phân hội trưởng trước đã! “Cho dù là chuyện môn chủ của Long Môn chỉ định phân hội trưởng là thật hay giả, chúng ta đều phải tăng tốc độ. “Không có cái gọi là phân hội trưởng tốt nhất.” “Nếu có mà nói, chúng ta sẽ khiến người đó bốc hơi khỏi nhân gian!" “Trước mắt chúng ta có nhiều chuyện cần làm lắm, số lượng kẻ địch mà chúng ta cần đối mặt cũng vượt qua tưởng tượng... “Cho nên hôm nay tôi không kiên quyết lầm, mà đưa chi phiếu cho Bùi Nguyên Minh, mục đích chính là vì ổn định cậu ta!” “Nhưng mà em yên tâm đi, món nợ với tên Bùi Nguyên Minh này, chúng ta nhất định sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi." “Ngày mà tôi ngồi lên vị trí phân hội trưởng, thì chính là ngày giỗ của Bùi Nguyên Minh!” “Được!” Nghe thấy câu này, cuối cùng tâm lý không cam lòng của Kim Tuyết Ngọc cũng tiêu tán đi một chút. “Tôi đi liên lạc với thế tử Chân và nhà họ Kim, bảo bọn họ củng vận dụng năng lực, mau chóng giúp ông ngầm giải quyết chuyện lên nắm quyền, khiến bên Long Môn không thể nhúng tay." “Nhưng mà ông Uông, chuyện bên phân hội, chỉ có thể dựa vào chính ông rồi!” Truyện88.n et
Khi nói chuyện, Kim Tuyết Ngọc bỏ lệnh bài phân hội trưởng xuống, muốn cầm lấy điện thoại theo bản năng.
Nhưng mà mới bỏ lệnh bài xuống, một dòng khí lạnh xông thẳng tới ngực, bỗng nhiên cô ta hét lên thảm thiết, cái tay đang duỗi ra lập tức cứng đờ, toàn thân mất đi cảm giác.