Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2114
Chương 2114
Bùi Nguyễn Minh chỉ cần nói một câu đơn giản nhẹ nhàng giống như gạt mây thấy trắng, Tân Ý Hàm đã lập tức hiểu ra, đồng thời tay phải nhanh chóng đón đỡ "Ram ram ram ram."
Nằm đầm của hai bên va chạm vào nhau phát ra âm thanh chấn động, sóng khi vô hình không ngừng lan ra.
Tuy thân thủ của Tân Ý Hàm không bằng Hắc Bạch Vô Thường, nhưng dưới sự chỉ dẫn của Bùi Nguyễn Minh, hai tay cô ta giống như ảo ảnh chặn hết tất cả chiêu hiểm của Hắc Bạch Vô Thường.
Còn Vân Cảnh Nam đứng bên kia lại hứng thú nhìn Tân Ý Hàm và Hắc Bạch Vô Thường giao đấu với nhau, anh ta không để cho thủ hạ xuất hết toàn lực ứng phó, mà mang theo cảm giác như mèo đang vờn chuột.
"Rầm rầm rầm.
Tốc độ ra tay của hai bên càng lúc càng nhanh, Tân Ý Hàm cùng đối phương đụng độ nhau mấy chục cái.
Không thể không thừa nhận, hai vị cao thủ Hắc Bạch Vô Thường này quả thật có vài phần năng lực.
Tần Ý Hàm rất muốn đánh bại bọn chúng, nhưng nhất thời không làm được.
“Cấp bậc Binh Vương...
Trong lòng Bùi Nguyên Minh rất nhanh đã có suy đoán, thực lực của hai người này tuyệt đối là cấp bậc Binh Vương.
Hơn nữa chiêu thức mà hai người này liên hợp với nhau rất đặc biệt, chắc chắn đã trải qua huấn luyện đặc thù, những binh vương bình thường chưa hắn có thể chống đỡ lại bọn họ.
Ngay sau đó Bùi Nguyên Minh lại tiếp tục mở miệng: "Lùi về phía sau ba bước, ra quyền, ngược chiều kim đồng hồ, nhấc chân, Bát Cực Bảng”
Tinh thần của Tân Ý Hàm đang vô cùng chấn động, tốc độ ra tay cũng nhanh hơn.
"Giet!" Dường như Hắc Bạch Vô Thường cũng không ngờ tới Tần Ý Hàm lại khó đối phó như vậy, dưới tình huống hai người bọn họ bat tay với nhau như thế, vậy mà có ta vẫn có thể liên tục ngăn cản được đợt công kích của hai người.
Ngay sau đó, tay phải của Hắc Vô Thường nâng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một tia sáng màu bạc, trực tiếp quét ngang qua cổ họng của Tân Ý Hàm.
“Xuất cước, xuất quyền."
Bùi Nguyễn Minh mở miệng.
Tân Ý Hàm nghe thấy vậy thì đá chân ra, nhanh chóng đạp bay Bạch Vô Thường, rồi sau đó không lùi mà lập tức bước lên, tay phải năm chặt quyền đánh về phía ngực Hắc Vô Thường Đánh sau mà đến trước! Động tác của Hắc Vô Thường đã nhanh, nhưng tốc độ của Tân Ý Hàm còn nhanh hơn cả anh ta.
Trước khi ánh sáng bạc trong tay Hắc Vô Thường rơi xuống cổ Tân Ý Hàm, Tần Ý Hàm đã đánh một quyền vào chỗ tim anh ta.
Sắc mặt của Hắc Vô Thường thay đổi, không thể không thay đối chiêu thức khác, đặt chéo hai tay để ngăn lại một quyền này của Tân Ý Hàm.
"Rac."
Hai chưởng lập tức chạm mạnh vào nhau, nhưng lúc này Hắc Vô Thường lại bị ăn thiệt, xương chỗ tay phải gãy ngay một đoạn.
"Bich!" Cùng lúc đó, cả người Bạch Vô Thường bay xuống đất, hai tay chống mạnh lên sàn, còn hai chân lại liên tục đã ra, vị trí anh ta chọn để ra tay là đan điền chỗ bụng Tân Ý Hàm.
Nếu như thật sự bị hai chân của Bạch Vô Thường đá trúng, chỉ sợ Tân Ý Hàm sẽ bị biến thành phế nhân ngay tại chỗ không thể không thừa nhận, sức chiến đấu của cấp bậc Bình Vương quả nhiên là kinh người.
“Liên hoàn cước, tay" Bùi Nguyên Minh vẫn bình tĩnh mở miệng.
Tần Ý Hàm vô thức quét ngang chân phải ra, lập tức va chạm nói.
với hai chân của Bạch Vô Thường mấy lần.
Cùng lúc đó, cô ta dùng tả lực đả lực, cộng thêm sức lực mà Bạch Vô Thường dồn lên trên người mình, nhanh chóng đánh vào trong cơ thể Hắc Vô Thường "Bop."
Tiếp tục một chiều rơi xuống, một quyền trên không của Tân Ý Hàm bỗng nhiên thay đổi, dưới ánh mắt không thể hiểu nổi của Hắc Vô Thường, một quyền kia lập tức hóa thành bàn tay, trực tiếp tất lên trên mặt Hắc Vô Thường.
Phut Máu tươi trong miệng Hắc Vô Thường điên cuồng phun ra, cả người bay mạnh về đằng sau, sau đó rơi xuống bên cạnh Vân Cảnh Nam.
Sau lưng, Bạch Vô Thường giống như một quỷ ảnh, tập kích gần sau lưng Tân Ý Hàm.
"Bop."
Tân Ý Hàm cũng chẳng quay đầu lại, trở tay trực tiếp vung ra một cái tát.
Trong nháy mắt đó, đầu Bạch Vô Thường đập lên trên mặt đất, máu lập tức chảy ra.
Anh ta ôm đầu cuộn người lần về phía sau, trên mặt đất toàn máu tươi làm người ta vừa nhìn thấy đã giật mình.
Bùi Nguyễn Minh chỉ cần nói một câu đơn giản nhẹ nhàng giống như gạt mây thấy trắng, Tân Ý Hàm đã lập tức hiểu ra, đồng thời tay phải nhanh chóng đón đỡ "Ram ram ram ram."
Nằm đầm của hai bên va chạm vào nhau phát ra âm thanh chấn động, sóng khi vô hình không ngừng lan ra.
Tuy thân thủ của Tân Ý Hàm không bằng Hắc Bạch Vô Thường, nhưng dưới sự chỉ dẫn của Bùi Nguyễn Minh, hai tay cô ta giống như ảo ảnh chặn hết tất cả chiêu hiểm của Hắc Bạch Vô Thường.
Còn Vân Cảnh Nam đứng bên kia lại hứng thú nhìn Tân Ý Hàm và Hắc Bạch Vô Thường giao đấu với nhau, anh ta không để cho thủ hạ xuất hết toàn lực ứng phó, mà mang theo cảm giác như mèo đang vờn chuột.
"Rầm rầm rầm.
Tốc độ ra tay của hai bên càng lúc càng nhanh, Tân Ý Hàm cùng đối phương đụng độ nhau mấy chục cái.
Không thể không thừa nhận, hai vị cao thủ Hắc Bạch Vô Thường này quả thật có vài phần năng lực.
Tần Ý Hàm rất muốn đánh bại bọn chúng, nhưng nhất thời không làm được.
“Cấp bậc Binh Vương...
Trong lòng Bùi Nguyên Minh rất nhanh đã có suy đoán, thực lực của hai người này tuyệt đối là cấp bậc Binh Vương.
Hơn nữa chiêu thức mà hai người này liên hợp với nhau rất đặc biệt, chắc chắn đã trải qua huấn luyện đặc thù, những binh vương bình thường chưa hắn có thể chống đỡ lại bọn họ.
Ngay sau đó Bùi Nguyên Minh lại tiếp tục mở miệng: "Lùi về phía sau ba bước, ra quyền, ngược chiều kim đồng hồ, nhấc chân, Bát Cực Bảng”
Tinh thần của Tân Ý Hàm đang vô cùng chấn động, tốc độ ra tay cũng nhanh hơn.
"Giet!" Dường như Hắc Bạch Vô Thường cũng không ngờ tới Tần Ý Hàm lại khó đối phó như vậy, dưới tình huống hai người bọn họ bat tay với nhau như thế, vậy mà có ta vẫn có thể liên tục ngăn cản được đợt công kích của hai người.
Ngay sau đó, tay phải của Hắc Vô Thường nâng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một tia sáng màu bạc, trực tiếp quét ngang qua cổ họng của Tân Ý Hàm.
“Xuất cước, xuất quyền."
Bùi Nguyễn Minh mở miệng.
Tân Ý Hàm nghe thấy vậy thì đá chân ra, nhanh chóng đạp bay Bạch Vô Thường, rồi sau đó không lùi mà lập tức bước lên, tay phải năm chặt quyền đánh về phía ngực Hắc Vô Thường Đánh sau mà đến trước! Động tác của Hắc Vô Thường đã nhanh, nhưng tốc độ của Tân Ý Hàm còn nhanh hơn cả anh ta.
Trước khi ánh sáng bạc trong tay Hắc Vô Thường rơi xuống cổ Tân Ý Hàm, Tần Ý Hàm đã đánh một quyền vào chỗ tim anh ta.
Sắc mặt của Hắc Vô Thường thay đổi, không thể không thay đối chiêu thức khác, đặt chéo hai tay để ngăn lại một quyền này của Tân Ý Hàm.
"Rac."
Hai chưởng lập tức chạm mạnh vào nhau, nhưng lúc này Hắc Vô Thường lại bị ăn thiệt, xương chỗ tay phải gãy ngay một đoạn.
"Bich!" Cùng lúc đó, cả người Bạch Vô Thường bay xuống đất, hai tay chống mạnh lên sàn, còn hai chân lại liên tục đã ra, vị trí anh ta chọn để ra tay là đan điền chỗ bụng Tân Ý Hàm.
Nếu như thật sự bị hai chân của Bạch Vô Thường đá trúng, chỉ sợ Tân Ý Hàm sẽ bị biến thành phế nhân ngay tại chỗ không thể không thừa nhận, sức chiến đấu của cấp bậc Bình Vương quả nhiên là kinh người.
“Liên hoàn cước, tay" Bùi Nguyên Minh vẫn bình tĩnh mở miệng.
Tần Ý Hàm vô thức quét ngang chân phải ra, lập tức va chạm nói.
với hai chân của Bạch Vô Thường mấy lần.
Cùng lúc đó, cô ta dùng tả lực đả lực, cộng thêm sức lực mà Bạch Vô Thường dồn lên trên người mình, nhanh chóng đánh vào trong cơ thể Hắc Vô Thường "Bop."
Tiếp tục một chiều rơi xuống, một quyền trên không của Tân Ý Hàm bỗng nhiên thay đổi, dưới ánh mắt không thể hiểu nổi của Hắc Vô Thường, một quyền kia lập tức hóa thành bàn tay, trực tiếp tất lên trên mặt Hắc Vô Thường.
Phut Máu tươi trong miệng Hắc Vô Thường điên cuồng phun ra, cả người bay mạnh về đằng sau, sau đó rơi xuống bên cạnh Vân Cảnh Nam.
Sau lưng, Bạch Vô Thường giống như một quỷ ảnh, tập kích gần sau lưng Tân Ý Hàm.
"Bop."
Tân Ý Hàm cũng chẳng quay đầu lại, trở tay trực tiếp vung ra một cái tát.
Trong nháy mắt đó, đầu Bạch Vô Thường đập lên trên mặt đất, máu lập tức chảy ra.
Anh ta ôm đầu cuộn người lần về phía sau, trên mặt đất toàn máu tươi làm người ta vừa nhìn thấy đã giật mình.