Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2161
Chương 2161
Trương Minh Viễn hơi sửng sốt, nói: “Đây là bài vị của ba tôi”
Bùi Nguyên Minh nói thẳng: “Đập vỡ đi”
Mí mắt Trương Minh Viễn giật giật, khóe mắt cả đám vệ sĩ của nhà họ Trương theo sau cũng giật giật.
Trước mặt Trương Minh Viễn bảo ông ta đập vỡ bài vị của ba ông ta, có lẽ chuyện này chỉ có mình Bùi Nguyên Minh làm ra được.
Nhưng mà lúc này Trương Minh Viên im lặng một lát, vẫn tự mình ra tay, trực tiếp nắm lấy bài vị lên, vẻ mặt do dự đập vỡ xuống đất.
“Răng rắc...”
Vốn cho rằng với sức lực của Trương Minh Viễn, chỉ trong nháy mắt có thể đập vỡ bài vị, nhưng không thể ngờ tới trên bề mặt bài vị phát ra âm thanh như tiếng sắt, trực tiếp lăn tới góc nhà thờ tổ.
Cùng lúc đó, còn có khói đen nồng đậm bay từ trên mặt bài vị ra, khiến tỉnh thần người ta run lẩy bẩy.
Bùi Nguyên Minh tiến lên, nhanh chóng đạp bài vị tới sân tứ hợp viện.
Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, trên bài vị bay ra khói đen càng ngày càng nhiều, cuối cùng hợp thành một cái mặt quỷ, cười dữ tợn ở giữa không trung, cuối cùng tiêu tán không còn dưới ánh mặt trời.
Bùi Nguyên Minh nhanh chóng tiến lên nắm lấy bài vị dán trên trán Quỳnh Chi, nhất thời chỉ thấy có ánh sáng trắng bay từ trong bài vị này ra, tiến vào trong giữa trán của Trương Quỳnh Chỉ.
Cùng lúc đó, bài vị này hóa thành bột phấn, rơi lên trên đất.
Trên mặt đất, một người giấy màu đen chậm rãi cháy lên, sau đó hóa thành hư vô.
“Khốn nạn!”
Trương Minh Viễn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
“Đám người Đảo Quốc này, toàn bộ đều đáng chết”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ông Trương, không cần cực đoan như vậy, dân chúng Đảo.
Quốc bình thường đâu có những tâm tư này?”
“Chỉ có những trường phái hiếu chiến, mới có thể làm chuyện như vậy”
“Chuyện này tôi sẽ thay ông đòi một lời giải thích thỏa đáng, dù sao cũng là chuyện tiện đường...”
Hoàng hôn, trong biệt thự chỗ Miyamoto Sakura đặt chân.
Miyamoto Sakura nhìn mặt kính màu trắng bạc cách mình không xa lắm, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Lúc này trên mặt kính tràn ngập vết nứt, chuyện này có ý nghĩa kế hoạch của người Đảo Quốc nhằm vào Trương Minh Viễn thất bại.
“Điều tra! Điều tra rõ ràng chuyện này trước cho tôi “Rốt cuộc là ai phá hủy kế hoạch lần này!”
“Còn nữa, dẫn Amemiya Shun tới đây cho tôi, tôi phải biết tất cả mọi chuyện!”
Miyamoto Sakura phẫn nộ đập phá đồ đạc tinh xảo, bộ ngực to không ngừng lên xuống.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, sau khi dây dưa một thời gian, bên Đảo Quốc có thể mượn tay Trương Minh Viên khống chế một phần lực lượng của Long Ngục làm việc cho mình.
Đây là bên Đảo Quốc thông qua toàn cục phân tích ra, xác định dễ dàng ra tay với cấp cao của Long Ngục nhất.
Nhưng không thể ngờ tới Đảo Quốc bố trí tỉ mỉ, cuối cùng vẫn bị phá hủy.
Quan trọng nhất chính là, vậy mà ngay cả người nào phá hủy cũng không biết, chuyện này khiến trong lòng Miyamoto Sakura tức giận mà không có chỗ phát tiết.
Lúc này, cách đó không xa có một người đàn ông thân thể hơi cao lớn, mặc trên người trang phục truyền thống của Đảo Quốc đi tới, anh ta khẽ khom người với Miyamoto Sakura nói: “Sư muội đừng tức giận như vậy.”
“Lần này trước khi khởi hành, thầy đã nói rồi”
“Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.”
“Nếu như bị đánh bại, cũng không phải chúng ta vô dụng, chỉ có thể nói là vận may không tốt mà thôi!”
“Vận may! Vận may!”
Miyamoto Sakura khôi phục lại chút bình tĩnh, trầm ngâm một lát rồi nói khẽ: “Nói tới vận may, mọi chuyện hiện giờ hình như đều vì gặp phải tên Bùi Nguyên Minh kia, cho nên chúng ta mới rơi vào kết cục như vậy”
“Trăm ngàn lần đừng nói với em, chuyện bây giờ cũng có liên quan tới Bùi Nguyên Minh!”
Sau khi nói xong, Miyamoto Sakura nhanh chóng gọi đi mấy cuộc điện thoại.
Nhưng mà một lát sau, gương mặt cô ta lập tức trở nên đen xì, giọng nói vô cùng oán hận truyền ra: “Bùi Nguyên Minh!”
“Lại là anh!”
“Bây giờ tôi muốn anh chết! Chết! Chết
Trương Minh Viễn hơi sửng sốt, nói: “Đây là bài vị của ba tôi”
Bùi Nguyên Minh nói thẳng: “Đập vỡ đi”
Mí mắt Trương Minh Viễn giật giật, khóe mắt cả đám vệ sĩ của nhà họ Trương theo sau cũng giật giật.
Trước mặt Trương Minh Viễn bảo ông ta đập vỡ bài vị của ba ông ta, có lẽ chuyện này chỉ có mình Bùi Nguyên Minh làm ra được.
Nhưng mà lúc này Trương Minh Viên im lặng một lát, vẫn tự mình ra tay, trực tiếp nắm lấy bài vị lên, vẻ mặt do dự đập vỡ xuống đất.
“Răng rắc...”
Vốn cho rằng với sức lực của Trương Minh Viễn, chỉ trong nháy mắt có thể đập vỡ bài vị, nhưng không thể ngờ tới trên bề mặt bài vị phát ra âm thanh như tiếng sắt, trực tiếp lăn tới góc nhà thờ tổ.
Cùng lúc đó, còn có khói đen nồng đậm bay từ trên mặt bài vị ra, khiến tỉnh thần người ta run lẩy bẩy.
Bùi Nguyên Minh tiến lên, nhanh chóng đạp bài vị tới sân tứ hợp viện.
Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, trên bài vị bay ra khói đen càng ngày càng nhiều, cuối cùng hợp thành một cái mặt quỷ, cười dữ tợn ở giữa không trung, cuối cùng tiêu tán không còn dưới ánh mặt trời.
Bùi Nguyên Minh nhanh chóng tiến lên nắm lấy bài vị dán trên trán Quỳnh Chi, nhất thời chỉ thấy có ánh sáng trắng bay từ trong bài vị này ra, tiến vào trong giữa trán của Trương Quỳnh Chỉ.
Cùng lúc đó, bài vị này hóa thành bột phấn, rơi lên trên đất.
Trên mặt đất, một người giấy màu đen chậm rãi cháy lên, sau đó hóa thành hư vô.
“Khốn nạn!”
Trương Minh Viễn tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.
“Đám người Đảo Quốc này, toàn bộ đều đáng chết”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Ông Trương, không cần cực đoan như vậy, dân chúng Đảo.
Quốc bình thường đâu có những tâm tư này?”
“Chỉ có những trường phái hiếu chiến, mới có thể làm chuyện như vậy”
“Chuyện này tôi sẽ thay ông đòi một lời giải thích thỏa đáng, dù sao cũng là chuyện tiện đường...”
Hoàng hôn, trong biệt thự chỗ Miyamoto Sakura đặt chân.
Miyamoto Sakura nhìn mặt kính màu trắng bạc cách mình không xa lắm, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Lúc này trên mặt kính tràn ngập vết nứt, chuyện này có ý nghĩa kế hoạch của người Đảo Quốc nhằm vào Trương Minh Viễn thất bại.
“Điều tra! Điều tra rõ ràng chuyện này trước cho tôi “Rốt cuộc là ai phá hủy kế hoạch lần này!”
“Còn nữa, dẫn Amemiya Shun tới đây cho tôi, tôi phải biết tất cả mọi chuyện!”
Miyamoto Sakura phẫn nộ đập phá đồ đạc tinh xảo, bộ ngực to không ngừng lên xuống.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, sau khi dây dưa một thời gian, bên Đảo Quốc có thể mượn tay Trương Minh Viên khống chế một phần lực lượng của Long Ngục làm việc cho mình.
Đây là bên Đảo Quốc thông qua toàn cục phân tích ra, xác định dễ dàng ra tay với cấp cao của Long Ngục nhất.
Nhưng không thể ngờ tới Đảo Quốc bố trí tỉ mỉ, cuối cùng vẫn bị phá hủy.
Quan trọng nhất chính là, vậy mà ngay cả người nào phá hủy cũng không biết, chuyện này khiến trong lòng Miyamoto Sakura tức giận mà không có chỗ phát tiết.
Lúc này, cách đó không xa có một người đàn ông thân thể hơi cao lớn, mặc trên người trang phục truyền thống của Đảo Quốc đi tới, anh ta khẽ khom người với Miyamoto Sakura nói: “Sư muội đừng tức giận như vậy.”
“Lần này trước khi khởi hành, thầy đã nói rồi”
“Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.”
“Nếu như bị đánh bại, cũng không phải chúng ta vô dụng, chỉ có thể nói là vận may không tốt mà thôi!”
“Vận may! Vận may!”
Miyamoto Sakura khôi phục lại chút bình tĩnh, trầm ngâm một lát rồi nói khẽ: “Nói tới vận may, mọi chuyện hiện giờ hình như đều vì gặp phải tên Bùi Nguyên Minh kia, cho nên chúng ta mới rơi vào kết cục như vậy”
“Trăm ngàn lần đừng nói với em, chuyện bây giờ cũng có liên quan tới Bùi Nguyên Minh!”
Sau khi nói xong, Miyamoto Sakura nhanh chóng gọi đi mấy cuộc điện thoại.
Nhưng mà một lát sau, gương mặt cô ta lập tức trở nên đen xì, giọng nói vô cùng oán hận truyền ra: “Bùi Nguyên Minh!”
“Lại là anh!”
“Bây giờ tôi muốn anh chết! Chết! Chết