Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2199
Chương 2199
“Làm càn!”
“Sư phụ của tôi không phải người anh có thể làm nhục!”
“Nguyên nhân ông cụ không rời núi, là vì tìm kiếm cảnh giới tối cao trong võ đạo!”
“Nếu ông ấy muốn ra tay, với thực lực của tông chủ Kashima Shinto Ryu, một đao có thể chém chết anh!”
Miyamoto Sakura liên tục kêu lên, thậm chí chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh, không tự mình hiểu lấy mình đang là tù nhân chút nào.
“Bốp...
Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, tát một cái ra.
Nhất thời chỉ nghe Miyamoto Sakura kêu thảm một tiếng, bay ra sau, lúc đập mạnh lên boong tàu khóe miệng có máu tươi chảy ra.
“Bùi Nguyên Minh, anh thực sự muốn không chết không ngừng với tôi sao?”
“Anh thực sự không sợ thầy tôi rời núi đối phó anh sao?”
Miyamoto Sakura phẫn nộ tới cực hạn! “Chẳng lẽ anh không rõ, anh căn bản không có khả năng là đối thủ của thầy tôi sao?”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh lại tát mạnh một cái, thản nhiên nói: “Miyamoto Sakura, đầu óc người Đảo Quốc các cô đều bị nước vào à?”
“Chết đến nơi rồi, không nhanh gọi cứu binh có tác dụng tới cứu mạng nhỏ của mình, vậy mà còn ầm ï với tôi?”
“Giết cô thì làm sao?”
“Cô khá lắm à?”
“Nếu không phải muốn giữ con cá nhỏ là cô để câu con cá lớn, cô cho rằng tôi thực sự đợi tới tối ném cô vào trong sông sao?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không có ý thương hương tiếc ngọc, không đợi Miyamoto Sakura đứng dậy, lập tức tiến lên đá bay cô ta một lần nữa, khiến cô ta giống như chó chết nằm trên boong tàu.
Miyamoto Sakura gần như nghiến chặt răng, lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ anh hung hãn như vậy, là vì anh chưa biết thầy tôi là ai" “Ông ấy là Tenkade Shiro! Tenkade Shiro trong truyền thuyết!”
“Bây giờ anh biết sợ rồi chứ?”
Nghe thấy cái tên này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không có bất cứ cảm giác gì.
Cho dù là Thiên Hoàng của Đảo Quốc, hay Tenkade Shiro, ở trong mắt anh đều là con chó con mèo ven đường, không đáng nhắc tới mà thôi.
Nhưng Tần Ý Hàm ở sau lưng Bùi Nguyên Minh nheo mắt lại.
Năm đó phân hội trưởng cũ của Long Môn thủ đô ăn chút thiệt thòi trong tay Kashima Shinto Ryu, đã lập tức điều tra về Kashima Shinto Ryu này.
Tenkade Shiro là tông chủ hiện tại của Kashima Shinto Ryu, ở Đảo Quốc được xưng là một trong sáu đại kiếm thánh.
Trong truyền thuyết kiếm pháp của ông ta vô cùng cao minh, nổi tiếng đón gió trảm một đao lại càng không thất bại lần nào.
Thực tế, chỉ nhìn Taro Nakano do Tenkade Shiro dạy dỗ ra, đã có thể nhìn ra được chút chuyện.
Nghe nói từ ba mươi năm trước, Tenkade Shiro đã bắt đầu truy tìm cảnh giới cao nhất trên võ đạo.
Nếu dựa theo thế giới mà nói, ít nhất ông ta cũng là cấp Chiến Thần.
Có một đại cao thủ như vậy đứng sau hậu thuẫn, chẳng trách Miyamoto Sakura dám diễu võ dương oai ở thủ đô.
Nhưng mà Tần Ý Hàm kiêng ky, Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến: “Sợ sao?”
“Ở trong từ điển của tôi không có chữ sợ đâu.”
“Hơn nữa nếu nói sợ, tôi chỉ sợ người Đảo Quốc các cô không dám tới gây sự với tôi!”
“Cô xem, bắt con cá nhỏ là cô, câu con cá lớn là sư phụ cô.”
“Đợi ông ta tới đây, tôi sẽ giết ông ta, diệt Kashima Shinto Ryu, còn có thể tiết kiệm việc tôi đặc biệt tới Đảo Quốc gây phiền phức.”
“Đây gọi là một vốn bốn lời, thoải mái tùy ý”
Lúc này Bùi Nguyên Minh võ tay một cái, chỉ thấy hai đệ tử của Long Môn tiến lên, bắt đầu cột Miyamoto Sakura lên trên tảng đá.
Miyamoto Sakura sởn gai ốc, toàn thân cô ta run lẩy bẩy, di động vừa mới ấn số rơi xuống đất, vừa khéo ấn vào nút loa ngoài.
Bên kia điện thoại, một giọng nói khàn khàn truyền ra: “Người nào! Là người nào muốn giết đồ đệ bảo bối của tôi?”
- -----------------
“Làm càn!”
“Sư phụ của tôi không phải người anh có thể làm nhục!”
“Nguyên nhân ông cụ không rời núi, là vì tìm kiếm cảnh giới tối cao trong võ đạo!”
“Nếu ông ấy muốn ra tay, với thực lực của tông chủ Kashima Shinto Ryu, một đao có thể chém chết anh!”
Miyamoto Sakura liên tục kêu lên, thậm chí chỉ vào mũi Bùi Nguyên Minh, không tự mình hiểu lấy mình đang là tù nhân chút nào.
“Bốp...
Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, tát một cái ra.
Nhất thời chỉ nghe Miyamoto Sakura kêu thảm một tiếng, bay ra sau, lúc đập mạnh lên boong tàu khóe miệng có máu tươi chảy ra.
“Bùi Nguyên Minh, anh thực sự muốn không chết không ngừng với tôi sao?”
“Anh thực sự không sợ thầy tôi rời núi đối phó anh sao?”
Miyamoto Sakura phẫn nộ tới cực hạn! “Chẳng lẽ anh không rõ, anh căn bản không có khả năng là đối thủ của thầy tôi sao?”
“Bốp!”
Bùi Nguyên Minh lại tát mạnh một cái, thản nhiên nói: “Miyamoto Sakura, đầu óc người Đảo Quốc các cô đều bị nước vào à?”
“Chết đến nơi rồi, không nhanh gọi cứu binh có tác dụng tới cứu mạng nhỏ của mình, vậy mà còn ầm ï với tôi?”
“Giết cô thì làm sao?”
“Cô khá lắm à?”
“Nếu không phải muốn giữ con cá nhỏ là cô để câu con cá lớn, cô cho rằng tôi thực sự đợi tới tối ném cô vào trong sông sao?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không có ý thương hương tiếc ngọc, không đợi Miyamoto Sakura đứng dậy, lập tức tiến lên đá bay cô ta một lần nữa, khiến cô ta giống như chó chết nằm trên boong tàu.
Miyamoto Sakura gần như nghiến chặt răng, lạnh giọng nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ anh hung hãn như vậy, là vì anh chưa biết thầy tôi là ai" “Ông ấy là Tenkade Shiro! Tenkade Shiro trong truyền thuyết!”
“Bây giờ anh biết sợ rồi chứ?”
Nghe thấy cái tên này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, không có bất cứ cảm giác gì.
Cho dù là Thiên Hoàng của Đảo Quốc, hay Tenkade Shiro, ở trong mắt anh đều là con chó con mèo ven đường, không đáng nhắc tới mà thôi.
Nhưng Tần Ý Hàm ở sau lưng Bùi Nguyên Minh nheo mắt lại.
Năm đó phân hội trưởng cũ của Long Môn thủ đô ăn chút thiệt thòi trong tay Kashima Shinto Ryu, đã lập tức điều tra về Kashima Shinto Ryu này.
Tenkade Shiro là tông chủ hiện tại của Kashima Shinto Ryu, ở Đảo Quốc được xưng là một trong sáu đại kiếm thánh.
Trong truyền thuyết kiếm pháp của ông ta vô cùng cao minh, nổi tiếng đón gió trảm một đao lại càng không thất bại lần nào.
Thực tế, chỉ nhìn Taro Nakano do Tenkade Shiro dạy dỗ ra, đã có thể nhìn ra được chút chuyện.
Nghe nói từ ba mươi năm trước, Tenkade Shiro đã bắt đầu truy tìm cảnh giới cao nhất trên võ đạo.
Nếu dựa theo thế giới mà nói, ít nhất ông ta cũng là cấp Chiến Thần.
Có một đại cao thủ như vậy đứng sau hậu thuẫn, chẳng trách Miyamoto Sakura dám diễu võ dương oai ở thủ đô.
Nhưng mà Tần Ý Hàm kiêng ky, Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến: “Sợ sao?”
“Ở trong từ điển của tôi không có chữ sợ đâu.”
“Hơn nữa nếu nói sợ, tôi chỉ sợ người Đảo Quốc các cô không dám tới gây sự với tôi!”
“Cô xem, bắt con cá nhỏ là cô, câu con cá lớn là sư phụ cô.”
“Đợi ông ta tới đây, tôi sẽ giết ông ta, diệt Kashima Shinto Ryu, còn có thể tiết kiệm việc tôi đặc biệt tới Đảo Quốc gây phiền phức.”
“Đây gọi là một vốn bốn lời, thoải mái tùy ý”
Lúc này Bùi Nguyên Minh võ tay một cái, chỉ thấy hai đệ tử của Long Môn tiến lên, bắt đầu cột Miyamoto Sakura lên trên tảng đá.
Miyamoto Sakura sởn gai ốc, toàn thân cô ta run lẩy bẩy, di động vừa mới ấn số rơi xuống đất, vừa khéo ấn vào nút loa ngoài.
Bên kia điện thoại, một giọng nói khàn khàn truyền ra: “Người nào! Là người nào muốn giết đồ đệ bảo bối của tôi?”
- -----------------