Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2244
Chương 2244
Hùng Tứ Hải đại diện Bùi Nguyễn Minh chuyển lời, cũng đại diện Bùi Nguyễn Minh và người nhà họ Triệu đã hoàn toàn kết thúc.
Dù sao xế chiều hôm nay, là nhà họ Triệu chủ động cắt đứt quan hệ với Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh không tự mình ra mặt giẫm lên nhà họ Triệu, đã nể mặt nhà họ Triệu lắm rồi.
Bây giờ chỉ đơn giản rút tài nguyên ủng hộ về mà thôi, càng không có ý ức hiếp nhà họ Triệu gì đó, đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Còn mất đi tài nguyên xong, nhà họ Triệu sẽ rơi vào kết cục gì, chuyện này không liên quan tới Bùi Nguyên Minh.
Dù sao tất cả mọi người đều là người trưởng thành, người trưởng thành luôn cần trả giá vì những lựa chọn của mình.
Trên đài cao, Bùi Nguyễn Minh nói mấy câu xong bắt đầu đi xuống với Sở Tuấn Hiên và Tần Ý Hàm, bắt đầu kính rượu với cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô.
Đối với Bùi Nguyên Minh có tửu lượng gần như động không đáy mà nói, những thứ này là chuyện nhỏ.
Tuy anh không quá để ý tới chuyện của Long Môn phân hội thủ đô, nhưng nếu ngồi vào vị trí phân hội trưởng, tới tham dự tiệc tối đáp tạ, có chút mặt mũi phải nể mặt mọi người.
Nhìn Bùi Nguyễn Minh lúc này tuổi trẻ tài cao, giống như trăng sáng được ngôi sao vây quanh. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại
Một nhà Triệu Quốc Thái đều lộ vẻ mặt đờ đẫn, tối nay bọn họ chịu trùng kích quá lớn, lúc này có chút tinh thần hoảng hốt, căn bản không có biện pháp khôi phục lại.
Nhìn cảnh tượng này, bọn họ càng hiểu rõ, hành vi việc làm của bọn họ ở Thiên Ngoại Lâu chiều nay, rốt cuộc đã khiến bọn họ mất đi thứ gì.
Đặc biệt Bùi Nguyễn Minh lại hết một tới hai, hết hai lại tới ba nhắc nhở bọn họ, nhưng mà cuối cùng, bọn họ vẫn tự mình cắt đứt phần tình nghĩa này.
Quan trọng nhất chính là, một tháng nay nhà họ Triệu quật khởi, phú quý của nhà họ Triệu, sau này sẽ biến thành cảnh tượng huyền ảo.
Triệu Quốc Thái gần như mất đi tư cách hợp tác với Long Môn phân hội thủ đô, kế tiếp chỉ có thể làm chút buôn bán nhỏ sống qua ngày.
Mà Triệu Thanh Hạm sẽ không còn là người nổi tiếng trên mạng nữa, có khả năng quay trở về đi làm sáng chín chiều năm như cũ.
Gà bay trứng vỡ!
Đây là tâm trạng duy nhất hiện giờ của người nhà họ Triệu, có lòng muốn đi lên cầu xin Bùi Nguyễn Minh hai câu, nhưng mà nhớ tới đủ hành động lúc trước, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể bước nửa bước.
Còn Uông Khải Trạch, toàn bộ hành trình đều cúi thấp đầu căn bản không dám nói gì.
Lúc Bùi Nguyên Minh đi ngang qua bàn bọn họ, Uông Khải Trạch và Lỗ Duy Cường đều “bốp” một tiếng quỳ trên đất, không dám nói lời nào. Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha!!!
Nhưng ở trong mắt Bùi Nguyên Minh, bọn họ đã sớm như chuyện vặt và bụi đất.
Cách đó không xa, sắc mặt Uông Vĩ Thành thay đổi xông tới, giơ chân đạp ngã hai tên phế vật này xuống đất, đã ám chỉ vận mệnh kế tiếp của bọn họ.
Chuyện này xử lý xong xuôi, Bùi Nguyên Minh quay trở lại đài cao một lần nữa, đúng lúc anh định nói vài câu, kết thúc bữa tiệc tối nay...
Bỗng nhiên chỉ nghe một tiếng vang thật to truyền tới. "Ram!"
Cửa đại sảnh bị người ta đá văng ra, sau đó chỉ thấy mấy đệ tử của Long Môn bay vào, cả đám đều đầu chảy máu, tay chân bị gãy, miệng phun máu.
Cảnh tượng này khiến xung quanh lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người câm như hến. Uống Vĩ Thành là người tiến lên trước đầu tiên, lạnh lùng nói: “Người nào làm càn ở đây!” “Không biết hôm nay là trường hợp gì sao?”
Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nâng một ly trà lên, vừa uống, vừa lạnh nhạt nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy lúc này có sáu nam nữ mặc áo trắng vẻ mặt kiêu căng đi tới, người đàn ông đi đầu lạnh lùng nói: “Ai là Bùi Nguyên Minh, cút ra đây quỳ xuống cho tôi, nếu không hôm nay tất cả phải chôn cùng cậu!”
Hùng Tứ Hải đại diện Bùi Nguyễn Minh chuyển lời, cũng đại diện Bùi Nguyễn Minh và người nhà họ Triệu đã hoàn toàn kết thúc.
Dù sao xế chiều hôm nay, là nhà họ Triệu chủ động cắt đứt quan hệ với Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh không tự mình ra mặt giẫm lên nhà họ Triệu, đã nể mặt nhà họ Triệu lắm rồi.
Bây giờ chỉ đơn giản rút tài nguyên ủng hộ về mà thôi, càng không có ý ức hiếp nhà họ Triệu gì đó, đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Còn mất đi tài nguyên xong, nhà họ Triệu sẽ rơi vào kết cục gì, chuyện này không liên quan tới Bùi Nguyên Minh.
Dù sao tất cả mọi người đều là người trưởng thành, người trưởng thành luôn cần trả giá vì những lựa chọn của mình.
Trên đài cao, Bùi Nguyễn Minh nói mấy câu xong bắt đầu đi xuống với Sở Tuấn Hiên và Tần Ý Hàm, bắt đầu kính rượu với cấp cao của Long Môn phân hội thủ đô.
Đối với Bùi Nguyên Minh có tửu lượng gần như động không đáy mà nói, những thứ này là chuyện nhỏ.
Tuy anh không quá để ý tới chuyện của Long Môn phân hội thủ đô, nhưng nếu ngồi vào vị trí phân hội trưởng, tới tham dự tiệc tối đáp tạ, có chút mặt mũi phải nể mặt mọi người.
Nhìn Bùi Nguyễn Minh lúc này tuổi trẻ tài cao, giống như trăng sáng được ngôi sao vây quanh. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại
Một nhà Triệu Quốc Thái đều lộ vẻ mặt đờ đẫn, tối nay bọn họ chịu trùng kích quá lớn, lúc này có chút tinh thần hoảng hốt, căn bản không có biện pháp khôi phục lại.
Nhìn cảnh tượng này, bọn họ càng hiểu rõ, hành vi việc làm của bọn họ ở Thiên Ngoại Lâu chiều nay, rốt cuộc đã khiến bọn họ mất đi thứ gì.
Đặc biệt Bùi Nguyễn Minh lại hết một tới hai, hết hai lại tới ba nhắc nhở bọn họ, nhưng mà cuối cùng, bọn họ vẫn tự mình cắt đứt phần tình nghĩa này.
Quan trọng nhất chính là, một tháng nay nhà họ Triệu quật khởi, phú quý của nhà họ Triệu, sau này sẽ biến thành cảnh tượng huyền ảo.
Triệu Quốc Thái gần như mất đi tư cách hợp tác với Long Môn phân hội thủ đô, kế tiếp chỉ có thể làm chút buôn bán nhỏ sống qua ngày.
Mà Triệu Thanh Hạm sẽ không còn là người nổi tiếng trên mạng nữa, có khả năng quay trở về đi làm sáng chín chiều năm như cũ.
Gà bay trứng vỡ!
Đây là tâm trạng duy nhất hiện giờ của người nhà họ Triệu, có lòng muốn đi lên cầu xin Bùi Nguyễn Minh hai câu, nhưng mà nhớ tới đủ hành động lúc trước, cho dù thế nào bọn họ cũng không thể bước nửa bước.
Còn Uông Khải Trạch, toàn bộ hành trình đều cúi thấp đầu căn bản không dám nói gì.
Lúc Bùi Nguyên Minh đi ngang qua bàn bọn họ, Uông Khải Trạch và Lỗ Duy Cường đều “bốp” một tiếng quỳ trên đất, không dám nói lời nào. Nhớ đọc truyện trên để ủng hộ team nha!!!
Nhưng ở trong mắt Bùi Nguyên Minh, bọn họ đã sớm như chuyện vặt và bụi đất.
Cách đó không xa, sắc mặt Uông Vĩ Thành thay đổi xông tới, giơ chân đạp ngã hai tên phế vật này xuống đất, đã ám chỉ vận mệnh kế tiếp của bọn họ.
Chuyện này xử lý xong xuôi, Bùi Nguyên Minh quay trở lại đài cao một lần nữa, đúng lúc anh định nói vài câu, kết thúc bữa tiệc tối nay...
Bỗng nhiên chỉ nghe một tiếng vang thật to truyền tới. "Ram!"
Cửa đại sảnh bị người ta đá văng ra, sau đó chỉ thấy mấy đệ tử của Long Môn bay vào, cả đám đều đầu chảy máu, tay chân bị gãy, miệng phun máu.
Cảnh tượng này khiến xung quanh lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người câm như hến. Uống Vĩ Thành là người tiến lên trước đầu tiên, lạnh lùng nói: “Người nào làm càn ở đây!” “Không biết hôm nay là trường hợp gì sao?”
Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nâng một ly trà lên, vừa uống, vừa lạnh nhạt nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy lúc này có sáu nam nữ mặc áo trắng vẻ mặt kiêu căng đi tới, người đàn ông đi đầu lạnh lùng nói: “Ai là Bùi Nguyên Minh, cút ra đây quỳ xuống cho tôi, nếu không hôm nay tất cả phải chôn cùng cậu!”