Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2511
Chương 2511
Giọng nói lạnh lùng đột ngột quanh quẩn trong toàn bộ không gian. Tất cả mọi người gần như đều cảm thấy rùng mình, nhìn bốn phía theo bản năng.
Không ít người tự nhận bản lĩnh cũng coi như tốt, đều cảm thấy cả người phát lạnh, bởi vì vậy mà bọn họ lại không cách nào phát hiện người mở miệng ở nơi đâu.
Trần Hồng Điệp nghe nói như thế, tinh thần hơi chấn động một chút, cô ta bụm mặt, mở miệng nói: “Sư Vương, làm phiền bà” | Kẻ này nói năng lỗ mãng đối với Hồng Hưng chúng ta, căn bản không để Hồng Hưng vào mắt”
“Mong bà hãy bắt lấy anh ta” Sư Vương?
Nghe được cái tên này, người Cảng Thành và Las Vegas ở đây, mỗi một người đều hết ngược một hơi lạnh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Sư Vương, thế nhưng lại là cao thủ đứng đầu trong Hồng Hưng!
Nghe nói là cao thủ mà Hồng Hưng bỏ ra giá cao mời từ hải ngoại tới, mục đích đúng là vì để che chở đám quản lý Hồng Hưng không bị kẻ địch bên ngoài đánh lén. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Không ngờ rằng thế mà Sư Vương lại đi theo bên cạnh Trần Hồng Điệp. Có Sư Vương bảo vệ, Trần Hồng Điệp sẽ an toàn tuyệt đối.
Bởi vì trong truyền thuyết, vị Sư Vương này là binh vương đỉnh cao, cách chiến thần chỉ có một bước.
Lần này chắc chắn họ Bùi kia sẽ phải chết. Cho dù là Thôi Văn Triết cũng chưa hẳn có thể giữ được anh. Dù sao ở giữa binh vương và binh vương vẫn có khoảng cách.
Ở trước mặt Sự Vương, vị binh vương mới lên chức như Thôi Văn Triết, tám phần là không đáng chú ý.
Chỉ có thể nói Hồng Hưng ngọa hổ tàng long, không thể khinh thường được.
“Người trẻ tuổi, Hồng Hưng và Đảo Quốc Âm Lệ, đều không phải là thứ mà một nhân vật nhỏ như cậu có thể trêu chọc nổi đâu.”
“Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội, tát mình mười cái, lại cứu sống Takei Naoto, tôi sẽ tha cho cậu khỏi chết”
“Nếu như cậu không làm, bà lão đây sẽ tự mình ra tay, rút gân lột da cậu ra.” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Tiếng nói lạnh lùng, giọng điệu hờ hững, giống là sứ giả câu hồn Minh phủ đang mở miệng, mang theo vẻ thâm trầm.
Khiến cho người ta không kìm lòng được mà cả người dựng lông tơ, đổ mồ hôi.
Ngay sau đó, lập tức thấy được một bóng người đi xuyên cửa sổ vào, giống như một bóng ma, lặng yên không một tiếng động rơi vào giữa sân.
| Đây là một bà lão mặc áo đen, mái tóc màu vàng óng tùy ý tản ra sau lưng, trên người còn mang theo mùi vị hôi thối.
Nếu như gặp phải trên đường, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cảm thấy bà ta là bà điên nhặt ve chai.
Nhưng vấn đề là, vào lúc bà ta xuất hiện, khi chân bà ta vừa chạm đất, gạch men sử trên mặt đất đã lặng lẽ biến thành bột phấn.
Khí thế này cực kì đáng sợ, làm cho không ít người không tự chủ được hít ngược một hơi lạnh.
Có người không nhịn được, thậm chí trực tiếp quỳ một chân trên đất. Khí thế mạnh, có thể gọi là đáng sợ! Có thể gọi là vô địch! Mấy người Đảo Quốc càng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Mặc dù cao thủ Đảo Quốc đông đảo, thế nhưng dù sao bọn họ cũng không phải tầng lớp cao, tầm mắt không cao.
Loại cao thủ vừa nhìn đã biết là rất mạnh này, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
ít ra chỉ cần nói đến khí thế của Sư Vương này thôi, so sánh Furuta Ryuichi với chuyên môn phụ trách bảo vệ Takei Naoto, đã mạnh hơn không chỉ gấp mười lần rồi.
Sau khi chấn động qua đi, rất nhanh mấy người Đảo Quốc đều có vẻ mặt đắc ý và độc ác nhìn Bùi Nguyên Minh.
Có một đại cao thủ như thế này ra mặt, tên Bùi Nguyên Minh này, không quỳ cũng phải quỳ.
Thậm chí bọn họ đã thấy được kết cục lát nữa Bùi Nguyên Minh phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, chịu bạt tai rồi.
Lúc này, Sư Vương ngẩng đầu, để cho người ta thấy được khuôn mặt già nua trải rộng nếp nhăn của bà ta.
Bà ta nhếch cái miệng đầy răng vàng lên, không hề có tình cảm nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi cho cậu mười giây đồng hồ, cứu người, quỳ xuống, bạt tai!”
Bùi Nguyên Minh như cười mà không cười: “Tôi cũng cho bà mười giây đồng hồ, quỳ xuống, dập đầu, nếu không tôi sẽ giết bà đấy.”
- -----------------
Giọng nói lạnh lùng đột ngột quanh quẩn trong toàn bộ không gian. Tất cả mọi người gần như đều cảm thấy rùng mình, nhìn bốn phía theo bản năng.
Không ít người tự nhận bản lĩnh cũng coi như tốt, đều cảm thấy cả người phát lạnh, bởi vì vậy mà bọn họ lại không cách nào phát hiện người mở miệng ở nơi đâu.
Trần Hồng Điệp nghe nói như thế, tinh thần hơi chấn động một chút, cô ta bụm mặt, mở miệng nói: “Sư Vương, làm phiền bà” | Kẻ này nói năng lỗ mãng đối với Hồng Hưng chúng ta, căn bản không để Hồng Hưng vào mắt”
“Mong bà hãy bắt lấy anh ta” Sư Vương?
Nghe được cái tên này, người Cảng Thành và Las Vegas ở đây, mỗi một người đều hết ngược một hơi lạnh, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Sư Vương, thế nhưng lại là cao thủ đứng đầu trong Hồng Hưng!
Nghe nói là cao thủ mà Hồng Hưng bỏ ra giá cao mời từ hải ngoại tới, mục đích đúng là vì để che chở đám quản lý Hồng Hưng không bị kẻ địch bên ngoài đánh lén. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Không ngờ rằng thế mà Sư Vương lại đi theo bên cạnh Trần Hồng Điệp. Có Sư Vương bảo vệ, Trần Hồng Điệp sẽ an toàn tuyệt đối.
Bởi vì trong truyền thuyết, vị Sư Vương này là binh vương đỉnh cao, cách chiến thần chỉ có một bước.
Lần này chắc chắn họ Bùi kia sẽ phải chết. Cho dù là Thôi Văn Triết cũng chưa hẳn có thể giữ được anh. Dù sao ở giữa binh vương và binh vương vẫn có khoảng cách.
Ở trước mặt Sự Vương, vị binh vương mới lên chức như Thôi Văn Triết, tám phần là không đáng chú ý.
Chỉ có thể nói Hồng Hưng ngọa hổ tàng long, không thể khinh thường được.
“Người trẻ tuổi, Hồng Hưng và Đảo Quốc Âm Lệ, đều không phải là thứ mà một nhân vật nhỏ như cậu có thể trêu chọc nổi đâu.”
“Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội, tát mình mười cái, lại cứu sống Takei Naoto, tôi sẽ tha cho cậu khỏi chết”
“Nếu như cậu không làm, bà lão đây sẽ tự mình ra tay, rút gân lột da cậu ra.” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Tiếng nói lạnh lùng, giọng điệu hờ hững, giống là sứ giả câu hồn Minh phủ đang mở miệng, mang theo vẻ thâm trầm.
Khiến cho người ta không kìm lòng được mà cả người dựng lông tơ, đổ mồ hôi.
Ngay sau đó, lập tức thấy được một bóng người đi xuyên cửa sổ vào, giống như một bóng ma, lặng yên không một tiếng động rơi vào giữa sân.
| Đây là một bà lão mặc áo đen, mái tóc màu vàng óng tùy ý tản ra sau lưng, trên người còn mang theo mùi vị hôi thối.
Nếu như gặp phải trên đường, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ cảm thấy bà ta là bà điên nhặt ve chai.
Nhưng vấn đề là, vào lúc bà ta xuất hiện, khi chân bà ta vừa chạm đất, gạch men sử trên mặt đất đã lặng lẽ biến thành bột phấn.
Khí thế này cực kì đáng sợ, làm cho không ít người không tự chủ được hít ngược một hơi lạnh.
Có người không nhịn được, thậm chí trực tiếp quỳ một chân trên đất. Khí thế mạnh, có thể gọi là đáng sợ! Có thể gọi là vô địch! Mấy người Đảo Quốc càng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Mặc dù cao thủ Đảo Quốc đông đảo, thế nhưng dù sao bọn họ cũng không phải tầng lớp cao, tầm mắt không cao.
Loại cao thủ vừa nhìn đã biết là rất mạnh này, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
ít ra chỉ cần nói đến khí thế của Sư Vương này thôi, so sánh Furuta Ryuichi với chuyên môn phụ trách bảo vệ Takei Naoto, đã mạnh hơn không chỉ gấp mười lần rồi.
Sau khi chấn động qua đi, rất nhanh mấy người Đảo Quốc đều có vẻ mặt đắc ý và độc ác nhìn Bùi Nguyên Minh.
Có một đại cao thủ như thế này ra mặt, tên Bùi Nguyên Minh này, không quỳ cũng phải quỳ.
Thậm chí bọn họ đã thấy được kết cục lát nữa Bùi Nguyên Minh phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, chịu bạt tai rồi.
Lúc này, Sư Vương ngẩng đầu, để cho người ta thấy được khuôn mặt già nua trải rộng nếp nhăn của bà ta.
Bà ta nhếch cái miệng đầy răng vàng lên, không hề có tình cảm nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: “Tôi cho cậu mười giây đồng hồ, cứu người, quỳ xuống, bạt tai!”
Bùi Nguyên Minh như cười mà không cười: “Tôi cũng cho bà mười giây đồng hồ, quỳ xuống, dập đầu, nếu không tôi sẽ giết bà đấy.”
- -----------------