Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2587
Chương 2587
“Chẳng qua đoản đạo này cũng chỉ là đồ vật của tổng giáo đầu mà thôi, không có bất kỳ ý nghĩa nào khác!”
“Chỉ là một thanh đoản đao mà năm đó ở chiến trường Âu Á, tổng giáo đầu dùng hỏng, tiện tay vứt đi mà thôi.”
“Không biết thằng cha mặt dày nào đến chiến trường nhặt thứ này về, sau đó bịa ra câu chuyện gì mà dựa vào thứ này có thể đi tìm tổng giáo đầu đề xuất một yêu cầu, các người không cảm thấy nực cười à?”.
“Làm phiền các người dùng đầu ngón chân để nghĩ lại có được không? Một thanh đoản đao lại có thể đi tìm tổng giáo đầu đưa ra yêu cầu? Các người đang nằm mơ giữa ban ngày à?”.
“Thứ này nhiều nhất cũng chỉ có thể mua về để trấn trạch mà thôi, dù sao dưới đạo này cũng có vô số vong hồn, xem như là đồ tốt. Chẳng qua nhìn chân tay cô mảnh khảnh như thế, ngộ nhỡ bị sát khí của đoạn đao này gây thương tích, trực tiếp ợ rắm cũng đừng đi tìm tổng giáo đầu để ăn vạ đấy”.
“Người ta sẽ không nhận đầu” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, anh có rất nhiều thứ thường xuyên mang theo bên người, sao có thể thật sự quan tâm đến một thanh đoản đao. Nhớ Quay lại với truyện t amlinh 2 4 7.
Vừa rồi anh ra giá, chẳng qua là vì không muốn để cho thứ này rơi vào trong tay hoàng thất đế quốc Ba Tư mà thôi. Nhưng bây giờ cái mông của Đạo Quan Ngũ Mai đã nghiêng ra một bên, anh cũng không ngại vạch trần thứ được gọi là giá trị của đoản đao này.
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như thế, mọi người có mặt ở đây đều quay sang nhìn nhau, tất cả bọn họ đều cảm thấy khó mà tin được.
Vừa rồi Đạo Quận Ngũ Mai đã tuyên bố, chuối đoản đao này chính là tín vật, có thể đi tìm tổng giáo đầu đưa ra một điều kiện.
Nhưng bây giờ Bùi Nguyên Minh lại nói thứ này căn bản không có bất kỳ tác dụng gì. Nhớ Quay lại với truyện t amlinh 2 4 7.
Nếu như Bùi Nguyên Minh tùy tiện nói ra, đương nhiên mọi người sẽ không tin, thế nhưng Bùi Nguyên Minh nói có lý có cứ như thế, mọi người lại có chút tin tưởng.
Theo như Bùi Nguyên Minh nói, nếu như cầm đoản đao này không thể tìm tổng giáo đầu đưa ra một yêu cầu, như vậy quả thật nó chỉ có giá trị cất giữ mà thôi.
Mặc dù nói bất kỳ một thứ gì có liên quan đến tổng giáo đầu đều có giá trị liên thành, nhưng mười hai nghìn tỷ đổi lấy một thanh đoản đao chỉ có giá trị cất giữ, thật sự có chút giá trị đắt đỏ.
Nghe được những lời Bùi Nguyên Minh nói, cả người Maria chấn động, vẻ mặt có chút khó mà tin tưởng.
Mà ở chỗ hậu trường, thánh nữ Sư Thủy Tiên hơi sững sờ, chén trà trong tay cô ta rơi xuống đất.
Trên gương mặt xinh đẹp như tiên nữ của cô ta, lúc này lóe lên vẻ khiếp sợ.
Bởi vì thứ này đúng là do người ta nhặt được trên chiến trường, sau đó bán lại cho Đạo Quan Ngũ Mai.
Lúc người kia bán đồ còn nói chắc như đinh đóng cột, thứ này giống như tín vật, có thể dùng nó để đưa ra yêu cầu với tổng giáo đầu.
Bởi vì sự việc liên quan đến tổng giáo đầu, Đạo Quận Ngũ Mai cũng không cách nào kiểm chứng, chỉ có thể tin.
Thế nhưng lúc này cân nhắc tỉ mỉ, lời Bùi Nguyên Minh nói vô cùng có đạo lý.
Đường đường là một tổng giáo đầu, sao có thể vì một thanh đoản đao mà thỏa mãn yêu cầu của người khác?
Lấy thân phận của anh mà nói, cho dù muốn đưa tín vật cũng không thể nào là một thanh đoản đao đúng không?
Lúc này Maria rốt cuộc mới kịp phản ứng, vẻ mặt cô ta tràn đầy ghét bỏ nhìn Bùi Nguyên Minh một lúc mới hừ lạnh nói.
“Họ Bùi kia, anh đừng đứng đó nói xằng nói xiên nữa, anh biết ba chữ tổng giáo đầu này đại. biểu cho cái gì không? Anh có biết đoản đao này đi theo bên người tổng giáo đầu bao lâu không? Anh biết sẽ không nói ra những lời ngu ngốc đó, có đoản đao này, tổng giáo đầu chính là người của hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi, đám người hèn mọn Đại Hạ các anh, từ nay nhìn thấy ngài ấy chỉ có thể quy bái”
“Tôi nói cho anh biết, trừ khi bây giờ anh có thể lấy ra chứng cứ chứng minh thứ này không phải là tín vật của tổng giáo đầu, nếu không tôi muốn anh quỳ xuống xin lỗi tổng giáo đầu”
- -----------------
“Chẳng qua đoản đạo này cũng chỉ là đồ vật của tổng giáo đầu mà thôi, không có bất kỳ ý nghĩa nào khác!”
“Chỉ là một thanh đoản đao mà năm đó ở chiến trường Âu Á, tổng giáo đầu dùng hỏng, tiện tay vứt đi mà thôi.”
“Không biết thằng cha mặt dày nào đến chiến trường nhặt thứ này về, sau đó bịa ra câu chuyện gì mà dựa vào thứ này có thể đi tìm tổng giáo đầu đề xuất một yêu cầu, các người không cảm thấy nực cười à?”.
“Làm phiền các người dùng đầu ngón chân để nghĩ lại có được không? Một thanh đoản đao lại có thể đi tìm tổng giáo đầu đưa ra yêu cầu? Các người đang nằm mơ giữa ban ngày à?”.
“Thứ này nhiều nhất cũng chỉ có thể mua về để trấn trạch mà thôi, dù sao dưới đạo này cũng có vô số vong hồn, xem như là đồ tốt. Chẳng qua nhìn chân tay cô mảnh khảnh như thế, ngộ nhỡ bị sát khí của đoạn đao này gây thương tích, trực tiếp ợ rắm cũng đừng đi tìm tổng giáo đầu để ăn vạ đấy”.
“Người ta sẽ không nhận đầu” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh đạm mạc, anh có rất nhiều thứ thường xuyên mang theo bên người, sao có thể thật sự quan tâm đến một thanh đoản đao. Nhớ Quay lại với truyện t amlinh 2 4 7.
Vừa rồi anh ra giá, chẳng qua là vì không muốn để cho thứ này rơi vào trong tay hoàng thất đế quốc Ba Tư mà thôi. Nhưng bây giờ cái mông của Đạo Quan Ngũ Mai đã nghiêng ra một bên, anh cũng không ngại vạch trần thứ được gọi là giá trị của đoản đao này.
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh nói như thế, mọi người có mặt ở đây đều quay sang nhìn nhau, tất cả bọn họ đều cảm thấy khó mà tin được.
Vừa rồi Đạo Quận Ngũ Mai đã tuyên bố, chuối đoản đao này chính là tín vật, có thể đi tìm tổng giáo đầu đưa ra một điều kiện.
Nhưng bây giờ Bùi Nguyên Minh lại nói thứ này căn bản không có bất kỳ tác dụng gì. Nhớ Quay lại với truyện t amlinh 2 4 7.
Nếu như Bùi Nguyên Minh tùy tiện nói ra, đương nhiên mọi người sẽ không tin, thế nhưng Bùi Nguyên Minh nói có lý có cứ như thế, mọi người lại có chút tin tưởng.
Theo như Bùi Nguyên Minh nói, nếu như cầm đoản đao này không thể tìm tổng giáo đầu đưa ra một yêu cầu, như vậy quả thật nó chỉ có giá trị cất giữ mà thôi.
Mặc dù nói bất kỳ một thứ gì có liên quan đến tổng giáo đầu đều có giá trị liên thành, nhưng mười hai nghìn tỷ đổi lấy một thanh đoản đao chỉ có giá trị cất giữ, thật sự có chút giá trị đắt đỏ.
Nghe được những lời Bùi Nguyên Minh nói, cả người Maria chấn động, vẻ mặt có chút khó mà tin tưởng.
Mà ở chỗ hậu trường, thánh nữ Sư Thủy Tiên hơi sững sờ, chén trà trong tay cô ta rơi xuống đất.
Trên gương mặt xinh đẹp như tiên nữ của cô ta, lúc này lóe lên vẻ khiếp sợ.
Bởi vì thứ này đúng là do người ta nhặt được trên chiến trường, sau đó bán lại cho Đạo Quan Ngũ Mai.
Lúc người kia bán đồ còn nói chắc như đinh đóng cột, thứ này giống như tín vật, có thể dùng nó để đưa ra yêu cầu với tổng giáo đầu.
Bởi vì sự việc liên quan đến tổng giáo đầu, Đạo Quận Ngũ Mai cũng không cách nào kiểm chứng, chỉ có thể tin.
Thế nhưng lúc này cân nhắc tỉ mỉ, lời Bùi Nguyên Minh nói vô cùng có đạo lý.
Đường đường là một tổng giáo đầu, sao có thể vì một thanh đoản đao mà thỏa mãn yêu cầu của người khác?
Lấy thân phận của anh mà nói, cho dù muốn đưa tín vật cũng không thể nào là một thanh đoản đao đúng không?
Lúc này Maria rốt cuộc mới kịp phản ứng, vẻ mặt cô ta tràn đầy ghét bỏ nhìn Bùi Nguyên Minh một lúc mới hừ lạnh nói.
“Họ Bùi kia, anh đừng đứng đó nói xằng nói xiên nữa, anh biết ba chữ tổng giáo đầu này đại. biểu cho cái gì không? Anh có biết đoản đao này đi theo bên người tổng giáo đầu bao lâu không? Anh biết sẽ không nói ra những lời ngu ngốc đó, có đoản đao này, tổng giáo đầu chính là người của hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi, đám người hèn mọn Đại Hạ các anh, từ nay nhìn thấy ngài ấy chỉ có thể quy bái”
“Tôi nói cho anh biết, trừ khi bây giờ anh có thể lấy ra chứng cứ chứng minh thứ này không phải là tín vật của tổng giáo đầu, nếu không tôi muốn anh quỳ xuống xin lỗi tổng giáo đầu”
- -----------------