Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2698
Chương 2698
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh hờ hững, anh nhìn xung quanh một vòng, rồi lạnh lùng bảo: “Đảo Quốc Âm Lệ tới Đại Hạ tìm tôi báo thù, tôi cho ông ta cơ hội để đánh một trận công bằng”
"Ông ta kỹ thuật không bằng, chết cũng chết rồi. Nếu các người muốn báo thù cho ông ta thì tôi cũng không có ý kiến. Cùng lắm thì giết hết tất cả các người là xong. Dù sao thì các người cũng quá là phế vật”
“Bùi Nguyên Minh! Đồ chết tiệt!”.
Một cao thủ Âm Lệ lớn tiếng hô, anh ta hình như là Binh Vương đỉnh cao, lúc này cầm một thanh trường kiểm Đảo Quốc, xông thẳng về phía trước rồi bổ một đao.
Một trảm đón gió! Vừa ra tay chính là tuyệt sát, đủ để chứng minh thực lực Binh Vương đỉnh cao của anh ta. Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nửa thanh đoản đao còn lại trong tay rời khỏi tay.
“Phập..” Chuôi đạo lập tức cắm sâu vào ngực của đối phương, mà cả người Binh Vương đỉnh cao Đảo Quốc này cùng với thanh đao đều lập tức bay ngang đi. Trong nháy mắt rớt xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu to, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó tin. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
“Chiến Thần!”
Anh ta cảm thấy để có thể đánh mình thảm hại một cách dễ dàng như vậy, vậy Bùi Nguyên Minh chắc chắn là một thế hệ Chiến Thần.
Bằng không, anh ta thân là Binh Vương đỉnh cao, không có khả năng ngay cả một chiêu cũng không thể chặn được. Mà nhận ra điều này lại khiến vị Binh Vương đỉnh cao này lại càng tuyệt vọng hơn.
Bởi vì anh ta nhận ra, sự thất bại của Miyada Shinosuke không phải là do đối phương dùng thủ đoạn thấp kém. Mà là bởi vì kỹ thuật của ông ta thật sự không bằng người.
Nhìn thấy Binh Vương đỉnh cao này chưa chết, Bùi Nguyên Minh ngược lại hơi có hứng thú, không ngờ trong đám thuộc hạ của Miyada Shinosuke còn có một cao thủ như vậy.
Nhưng đối với những người Đảo Quốc này, anh cũng không có ý định nương tay, mà giẫm chân phải xuống, một thanh đoản đao nằm trên đất phóng vụt tới, bay thẳng về phía cổ họng của Binh Vương đỉnh cao đó. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
Trên gương mặt của vị Binh Vương đỉnh cao đó mang vẻ tuyệt vọng, lúc này, anh ta đã là nó mạnh hết đà, làm sao có thể chặn được một đòn này nữa.
"Keng..."
Trong nháy mắt Binh Vương này đang nhắm mắt chờ chết, thì một đường đao mang vô cùng sáng chói lóe lên, chặn lại một đòn này của Bùi Nguyên Minh.
Ngay sau đó, Tenkade Daito với dáng người gần một mét bảy, dịch người sang ngang, dùng một đạo chặn thể tấn công của anh.
| Vị đại cao thủ của Kashima Shinto Ryu này, lúc này hướng mũi trường đạo Đảo Quốc trong tay xuống, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt hận thù: “Họ Bùi kia, cậu muốn đuổi cùng giết tận sao?”.
“Người Đảo Quốc các ông, thật sự không hiểu lễ tiết gì cả.” Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.
“Tôi và Miyada Shinosuke cũng xem như đánh một trận công bằng. Ông ta chết là do kỹ thuật không bằng người. Bây. giờ các ông thẹn quá hóa giận, xông tới vây giết tôi, đánh không lại tôi, bị tội giết mất mấy người, thì bắt đầu nói tôi đuổi cùng giết tận các ông?”.
“Các ông có thể biết xấu hổ một chút được không? Muốn ra tay với tôi thì tôi cũng chẳng có ý kiến, nhưng bị tôi đánh chết thì phải chịu đi chứ. Ngay cả chút dũng khí này cũng chẳng có, vậy dứt khoát về nhà trồng khoai lang đi, lên chiến trường làm khỉ gì? Học võ đạo làm quái gì?”
Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, vả vào mặt bọn họ một cách không nương tay.
Sắc mặt của Tenkade Daito lúc xanh lúc trắng, một lúc sau, ông ta lạnh giọng quát: “Mấy vị này đều là học trò giỏi của ông Miyada Shinosuke, cậu giết ông Miyada Shinosuke, bọn họ báo thù cho thầy mình, về tình có thể tha thứ!”
“Không sai, tuy rằng nằm ngoài dự liệu, nhưng cũng hợp tình hợp lý!”. “Nếu những người này ngay cả báo thù cho thấy mình cũng không dám, vậy còn xứng làm người sao?” “Ngược lại là anh, không có một chút tinh thần võ sĩ nào!” “Lẽ nào không biết quy tắc giang hồ là phải khoan dung với những học trò báo thù này một chút hay sao?”
Lúc này, Sư Tuệ Lan và mấy cô ả đi cùng, đều dè bỉu Bùi Nguyên Minh. Cho rằng bản thân có chút bản lĩnh thì tùy ý làm bậy, lẽ nào không biết cách đối nhân xử thế trong giang hồ sao?
Chút mặt mũi này mà cũng không cho Đảo quốc Âm Lệ, mà còn định đuổi cùng giết tận, đây không phải là cách làm của đại nhân vật.
- -----------------
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh hờ hững, anh nhìn xung quanh một vòng, rồi lạnh lùng bảo: “Đảo Quốc Âm Lệ tới Đại Hạ tìm tôi báo thù, tôi cho ông ta cơ hội để đánh một trận công bằng”
"Ông ta kỹ thuật không bằng, chết cũng chết rồi. Nếu các người muốn báo thù cho ông ta thì tôi cũng không có ý kiến. Cùng lắm thì giết hết tất cả các người là xong. Dù sao thì các người cũng quá là phế vật”
“Bùi Nguyên Minh! Đồ chết tiệt!”.
Một cao thủ Âm Lệ lớn tiếng hô, anh ta hình như là Binh Vương đỉnh cao, lúc này cầm một thanh trường kiểm Đảo Quốc, xông thẳng về phía trước rồi bổ một đao.
Một trảm đón gió! Vừa ra tay chính là tuyệt sát, đủ để chứng minh thực lực Binh Vương đỉnh cao của anh ta. Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nửa thanh đoản đao còn lại trong tay rời khỏi tay.
“Phập..” Chuôi đạo lập tức cắm sâu vào ngực của đối phương, mà cả người Binh Vương đỉnh cao Đảo Quốc này cùng với thanh đao đều lập tức bay ngang đi. Trong nháy mắt rớt xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu to, trên gương mặt tràn đầy vẻ khó tin. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
“Chiến Thần!”
Anh ta cảm thấy để có thể đánh mình thảm hại một cách dễ dàng như vậy, vậy Bùi Nguyên Minh chắc chắn là một thế hệ Chiến Thần.
Bằng không, anh ta thân là Binh Vương đỉnh cao, không có khả năng ngay cả một chiêu cũng không thể chặn được. Mà nhận ra điều này lại khiến vị Binh Vương đỉnh cao này lại càng tuyệt vọng hơn.
Bởi vì anh ta nhận ra, sự thất bại của Miyada Shinosuke không phải là do đối phương dùng thủ đoạn thấp kém. Mà là bởi vì kỹ thuật của ông ta thật sự không bằng người.
Nhìn thấy Binh Vương đỉnh cao này chưa chết, Bùi Nguyên Minh ngược lại hơi có hứng thú, không ngờ trong đám thuộc hạ của Miyada Shinosuke còn có một cao thủ như vậy.
Nhưng đối với những người Đảo Quốc này, anh cũng không có ý định nương tay, mà giẫm chân phải xuống, một thanh đoản đao nằm trên đất phóng vụt tới, bay thẳng về phía cổ họng của Binh Vương đỉnh cao đó. Đọc nhanh tại truyện t amlinh.
Trên gương mặt của vị Binh Vương đỉnh cao đó mang vẻ tuyệt vọng, lúc này, anh ta đã là nó mạnh hết đà, làm sao có thể chặn được một đòn này nữa.
"Keng..."
Trong nháy mắt Binh Vương này đang nhắm mắt chờ chết, thì một đường đao mang vô cùng sáng chói lóe lên, chặn lại một đòn này của Bùi Nguyên Minh.
Ngay sau đó, Tenkade Daito với dáng người gần một mét bảy, dịch người sang ngang, dùng một đạo chặn thể tấn công của anh.
| Vị đại cao thủ của Kashima Shinto Ryu này, lúc này hướng mũi trường đạo Đảo Quốc trong tay xuống, nhìn chằm chằm vào Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt hận thù: “Họ Bùi kia, cậu muốn đuổi cùng giết tận sao?”.
“Người Đảo Quốc các ông, thật sự không hiểu lễ tiết gì cả.” Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.
“Tôi và Miyada Shinosuke cũng xem như đánh một trận công bằng. Ông ta chết là do kỹ thuật không bằng người. Bây. giờ các ông thẹn quá hóa giận, xông tới vây giết tôi, đánh không lại tôi, bị tội giết mất mấy người, thì bắt đầu nói tôi đuổi cùng giết tận các ông?”.
“Các ông có thể biết xấu hổ một chút được không? Muốn ra tay với tôi thì tôi cũng chẳng có ý kiến, nhưng bị tôi đánh chết thì phải chịu đi chứ. Ngay cả chút dũng khí này cũng chẳng có, vậy dứt khoát về nhà trồng khoai lang đi, lên chiến trường làm khỉ gì? Học võ đạo làm quái gì?”
Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, vả vào mặt bọn họ một cách không nương tay.
Sắc mặt của Tenkade Daito lúc xanh lúc trắng, một lúc sau, ông ta lạnh giọng quát: “Mấy vị này đều là học trò giỏi của ông Miyada Shinosuke, cậu giết ông Miyada Shinosuke, bọn họ báo thù cho thầy mình, về tình có thể tha thứ!”
“Không sai, tuy rằng nằm ngoài dự liệu, nhưng cũng hợp tình hợp lý!”. “Nếu những người này ngay cả báo thù cho thấy mình cũng không dám, vậy còn xứng làm người sao?” “Ngược lại là anh, không có một chút tinh thần võ sĩ nào!” “Lẽ nào không biết quy tắc giang hồ là phải khoan dung với những học trò báo thù này một chút hay sao?”
Lúc này, Sư Tuệ Lan và mấy cô ả đi cùng, đều dè bỉu Bùi Nguyên Minh. Cho rằng bản thân có chút bản lĩnh thì tùy ý làm bậy, lẽ nào không biết cách đối nhân xử thế trong giang hồ sao?
Chút mặt mũi này mà cũng không cho Đảo quốc Âm Lệ, mà còn định đuổi cùng giết tận, đây không phải là cách làm của đại nhân vật.
- -----------------