Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3111
Chương 3111
Trịnh Khánh Vân biết rõ rằng nếu mình thực sự ký, mẹ và chị gái của cô ta cho dù nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa bàn được.
Vì vậy, lần này hẹn gặp Hùng Nguyên Hóa của Thành phố Điện ảnh và Truyền hình Vũ Thành, cô ta không những không nhượng bộ mà còn thể hiện ra sự cứng rắn mà bản thân nên có.
"Bà nội của tôi ơi, cho dù cô không có ký, cô cho rằng cô có thể ngăn cản sự tình phát triển sao?" "Cô cho rằng đây vẫn là Thủ đô của các người sao?"
"Cô cho rằng cô là Thiếu chủ của Long Môn? Thiếu chủ của Cung điện Hoàng Kim? Hay là cậu chủ của nhà họ Long?"
"Tôi có thể nói cho cô biết, toàn bộ Vũ Thành, ngoại trừ mấy người này ra, không một ai khác có thể ngăn cản chuyện này xảy ra!".
"Đúng rồi, tôi nghe nói Long Môn có một vị Đường chủ Chấp Pháp Đường mới thượng vị, tuổi còn trẻ nhưng thực lực phi thường. Với năng lực của anh ta, hẳn là có thể trấn áp chuyện này.
"Nhưng vấn đề là, những người như thế này một người nhỏ nhoi như cô có thể quen biết sao?" Lúc này, trên mặt nữ trợ lý lộ ra vẻ khinh thường nhìn Trịnh Khánh Vân, ý giễu cợt trên mặt không thèm che giấu. "Cô Trịnh, đừng trách tôi nói thẳng"
"Người được gọi là ngôi sao nổi tiếng trên mạng như cô, trong mắt của những nhân vật lớn đó, đều chỉ là con hát và đồ chơi thôi."
"Cô sẽ không thực sự nghĩ rằng cô có đủ tư cách để nói chuyện bình đẳng với họ chứ?" "Giám đốc Hùng đưa ra điều kiện như vậy để bảo vệ chu toàn cho cô. Thật sự đã rất cho cô mặt mũi rồi!" "Cô đây là cho mặt mũi nhưng không cần!" "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!" "Ngoài ra, cô có biết thân phận thực sự của giám đốc Hùng không?"
"Ngoài thân phận là người của Thành phố điện ảnh và truyền hình Vũ Thành ra, điều quan trọng nhất là anh ta là hậu duệ của Long Môn! Là họ ngoại của nhà họ Long!"
"Hơn nữa, anh ta còn là thành viên trụ cột của băng Đầu Búa!" "Cô có biết bằng Đầu Búa không?"
"Ban ngày Vũ Thành thuộc về Long môn, ban đêm thuộc về sáu bang lớn! Nhưng Vũ Thành vĩnh viễn thuộc về Cung điện Hoàng Kim!"
"Bằng Đầu Búa mà tôi đang nói đến là một trong sau băng đảng lớn, xếp ở vị trí cuối cùng!"
"Nhưng cho dù ở vị trí cuối cùng, băng Đầu Búa cũng không phải là nơi mà người bình thường có thể trêu trọc!"
"Cô từ chối giám đốc Hùng, cô sẽ chỉ chọc giận anh ta!"
"Bây giờ bất cứ lúc nào anh ta cũng có thể để người trong bang Đầu Búa giết cô!" "Không, phải là khiến cô sống không bằng chết!"
"Cô Trịnh, nghe tôi nói một câu, bây giờ cô chủ động gọi điện cho giám đốc Hùng, nói với anh ta là vừa rồi cô còn ngại ngùng, chưa kịp chuẩn bị tâm lý!"
"Tối nay cô muốn mời anh ta đi ăn, đem bản thân làm món ăn cuối cùng, sau đó ngày mai chủ động đi ký phần tài liệu đó!"
"Chỉ có cách này, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay mới có thể xóa bỏ hoàn toàn. Nếu không, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!"
Trợ lý yên tâm thoải mái ám chỉ một câu: "Nếu không phải để ý mặt mũi của cô họ, tôi cũng lười dạy cô mấy cái này, cứ mặc kệ cô tự sinh tự diệt là được!"
Người trợ lý tên là Thanh Diệp Đan, là họ hàng xa của nhà họ Thanh, đã định cư ở Vũ Thành nhiều năm trước.
Lần này Thanh Linh đến Vũ Thành, dựa vào tính cách kiêu ngạo để ý tới mặt mũi của bà ta, nhất định sẽ tìm mọi cách thông báo cho họ hàng xa đến đón bà ta.
Sau đó lúc ở sân bay, Thanh Linh đã tỏ vẻ tốt bụng để Thanh Diệp Đạn làm trợ lý có nhận lương cho Trịnh Khánh Vân. Vì vậy mới có chuyện này
Tuy nhiên, Thanh Diệp Đan không có tình cảm chị em gì với Trịnh Khánh Vân.
Cho nên những lười cô ta vừa nói với Trịnh Khánh Vân nghe như là khuyên bảo, nhưng thực ra trong lòng cô ta đang thầm hả hê.
Cô ta rất hy vọng rằng gia đình nhìn có vẻ sống rất tốt của Thanh Linh, sẽ tiếp tục gặp rắc rối ở Vũ Thành.
Dẫu sao thì trong những năm này, khinh người nghèo, ghen ghét người giàu là chuyện rất bình thường, thêm hay thiếu một Thanh Diệp Đan cũng không có ảnh hưởng gì.
Trịnh Khánh Vân biết rõ rằng nếu mình thực sự ký, mẹ và chị gái của cô ta cho dù nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa bàn được.
Vì vậy, lần này hẹn gặp Hùng Nguyên Hóa của Thành phố Điện ảnh và Truyền hình Vũ Thành, cô ta không những không nhượng bộ mà còn thể hiện ra sự cứng rắn mà bản thân nên có.
"Bà nội của tôi ơi, cho dù cô không có ký, cô cho rằng cô có thể ngăn cản sự tình phát triển sao?" "Cô cho rằng đây vẫn là Thủ đô của các người sao?"
"Cô cho rằng cô là Thiếu chủ của Long Môn? Thiếu chủ của Cung điện Hoàng Kim? Hay là cậu chủ của nhà họ Long?"
"Tôi có thể nói cho cô biết, toàn bộ Vũ Thành, ngoại trừ mấy người này ra, không một ai khác có thể ngăn cản chuyện này xảy ra!".
"Đúng rồi, tôi nghe nói Long Môn có một vị Đường chủ Chấp Pháp Đường mới thượng vị, tuổi còn trẻ nhưng thực lực phi thường. Với năng lực của anh ta, hẳn là có thể trấn áp chuyện này.
"Nhưng vấn đề là, những người như thế này một người nhỏ nhoi như cô có thể quen biết sao?" Lúc này, trên mặt nữ trợ lý lộ ra vẻ khinh thường nhìn Trịnh Khánh Vân, ý giễu cợt trên mặt không thèm che giấu. "Cô Trịnh, đừng trách tôi nói thẳng"
"Người được gọi là ngôi sao nổi tiếng trên mạng như cô, trong mắt của những nhân vật lớn đó, đều chỉ là con hát và đồ chơi thôi."
"Cô sẽ không thực sự nghĩ rằng cô có đủ tư cách để nói chuyện bình đẳng với họ chứ?" "Giám đốc Hùng đưa ra điều kiện như vậy để bảo vệ chu toàn cho cô. Thật sự đã rất cho cô mặt mũi rồi!" "Cô đây là cho mặt mũi nhưng không cần!" "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!" "Ngoài ra, cô có biết thân phận thực sự của giám đốc Hùng không?"
"Ngoài thân phận là người của Thành phố điện ảnh và truyền hình Vũ Thành ra, điều quan trọng nhất là anh ta là hậu duệ của Long Môn! Là họ ngoại của nhà họ Long!"
"Hơn nữa, anh ta còn là thành viên trụ cột của băng Đầu Búa!" "Cô có biết bằng Đầu Búa không?"
"Ban ngày Vũ Thành thuộc về Long môn, ban đêm thuộc về sáu bang lớn! Nhưng Vũ Thành vĩnh viễn thuộc về Cung điện Hoàng Kim!"
"Bằng Đầu Búa mà tôi đang nói đến là một trong sau băng đảng lớn, xếp ở vị trí cuối cùng!"
"Nhưng cho dù ở vị trí cuối cùng, băng Đầu Búa cũng không phải là nơi mà người bình thường có thể trêu trọc!"
"Cô từ chối giám đốc Hùng, cô sẽ chỉ chọc giận anh ta!"
"Bây giờ bất cứ lúc nào anh ta cũng có thể để người trong bang Đầu Búa giết cô!" "Không, phải là khiến cô sống không bằng chết!"
"Cô Trịnh, nghe tôi nói một câu, bây giờ cô chủ động gọi điện cho giám đốc Hùng, nói với anh ta là vừa rồi cô còn ngại ngùng, chưa kịp chuẩn bị tâm lý!"
"Tối nay cô muốn mời anh ta đi ăn, đem bản thân làm món ăn cuối cùng, sau đó ngày mai chủ động đi ký phần tài liệu đó!"
"Chỉ có cách này, mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay mới có thể xóa bỏ hoàn toàn. Nếu không, anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!"
Trợ lý yên tâm thoải mái ám chỉ một câu: "Nếu không phải để ý mặt mũi của cô họ, tôi cũng lười dạy cô mấy cái này, cứ mặc kệ cô tự sinh tự diệt là được!"
Người trợ lý tên là Thanh Diệp Đan, là họ hàng xa của nhà họ Thanh, đã định cư ở Vũ Thành nhiều năm trước.
Lần này Thanh Linh đến Vũ Thành, dựa vào tính cách kiêu ngạo để ý tới mặt mũi của bà ta, nhất định sẽ tìm mọi cách thông báo cho họ hàng xa đến đón bà ta.
Sau đó lúc ở sân bay, Thanh Linh đã tỏ vẻ tốt bụng để Thanh Diệp Đạn làm trợ lý có nhận lương cho Trịnh Khánh Vân. Vì vậy mới có chuyện này
Tuy nhiên, Thanh Diệp Đan không có tình cảm chị em gì với Trịnh Khánh Vân.
Cho nên những lười cô ta vừa nói với Trịnh Khánh Vân nghe như là khuyên bảo, nhưng thực ra trong lòng cô ta đang thầm hả hê.
Cô ta rất hy vọng rằng gia đình nhìn có vẻ sống rất tốt của Thanh Linh, sẽ tiếp tục gặp rắc rối ở Vũ Thành.
Dẫu sao thì trong những năm này, khinh người nghèo, ghen ghét người giàu là chuyện rất bình thường, thêm hay thiếu một Thanh Diệp Đan cũng không có ảnh hưởng gì.