Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3122
"Tôi không quan tâm cậu là ai!"
"Không quan trọng lại lịch của cậu là gì!"
"Dám làm hại đến ông Tiêu, còn muốn chống đối với Băng đảng đầu búa bọn ta!"
"Có tin với một nhát rìu của bọn ta có thể xé xác cậu thành trăm mảnh không hả!"
"Mau thả người xuống!"
Dưới sự lãnh đạo của tên lưu manh này, một nhóm côn đồ từ băng đảng đầu búa lao tới, vẻ mặt vô cùng hung dữ.
Băng đảng đầu búa đã lăn lộn ở Vũ Thành nhiều năm như vậy, trước giờ chỉ có bọn họ bắt nạt người khác, không ai có thể bắt nạt được bọn họ.
Nhưng ngay bây giờ, ông Tiêu lại bị người ta đánh gãy tứ chi trói vào nắp động cơ?
Tại thời điểm này, tất cả các thành viên băng đảng đầu búa đều cảm thấy cái này có thể nhịn thì còn lại cái gì không thể nhịn.
Nếu không phải ông Tiêu đang nằm trong tay bọn họ, ném chuột sợ vỡ bình thì những người này đã có thể phát động công kích vào lúc này.
Ông Tiêu vốn dĩ đang sống dở chết dở nhìn thấy một nhóm anh em của chín mình chạy ra hỗ trợ trong nháy mắt tự tin chế nhạo: "Thằng khốn! Bọn mày chết chắc rồi!"
"Dám phế tạo?"
"Muốn tiêu diệt băng đảng đầu búa của bọn tao?"
"Bọn mày đùa gì chứ?"
"Nhìn thử trận thế của Băng đảng đầu búa bọn tạo đi, làm sao bọn mày có thể vào trong được?"
"Dùng đầu xông vào hay dùng răng cắn?"
"Bọn mày chết chắc rồi!".
"Không còn đường sống nữa đâu!"
"Tao đã nhìn thấy quá nhiều người chán đời rồi. Đây thực sự là lần đầu tiên tạo thấy một người tự tìm đường chết như vậy!"
So với vẻ kiêu ngạo của ông Tiêu lúc này, Thang Diệp Đạn rùng mình nói: "Thằng khốn, tạo thật sự bị mày hại chết"
"Con non chạy vào hang hổ, đúng là tự tìm đường chết!"
"Trên đời làm sao có một tên ngu xuẩn như mày vậy chứ!"
Bùi Nguyên Minh mặc kệ Thang Diệp Đạn đang run lẩy bẩy, chỉ ấn cửa kính xe, nhẹ giọng nói: "Ông Tiêu của chúng ta đã về rồi, mau đưa ông ta vào trong đi."
Sở Tuấn Hiên nghe xong liền đá thẳng vào lưng của ông Tiêu.
"Ầm..."
Cú va chạm cực lớn phát ra, cả người ông Tiêu bỗng chốc bay ra ngoài và bổ nhào về phía đám đông.
Chỉ là thoáng chốc, giống như người ngã ngựa đổ, trông vô cùng thê thảm.
Đơn giản vậy thôi, ít nhất chục người từ Băng đảng đầu búa đã bị hất văng xuống đất, cả nửa ngày cũng không đứng dậy nổi
Tuy nhiên, mạng của ông Tiêu này cũng rất cứng, đến bước đường cùng ông ta vẫn còn thời thóp, chưa chết.
Thấy cảnh này Thang Diệp Đan không chỉ choáng váng.
Ngay cả những tên côn đồ của Băng đảng đầu búa cũng không thể phản ứng lại kịp.
Họ chỉ đơn giản là không thể tin được rằng có người dám ngạo mạn như vậy trước cổng của Băng đảng đầu búa!
Không, điều này không còn đơn giản là sự kiêu ngạo nữa.
Đây là đang vả vào mặt của băng đảng đầu búa à.
"Lên, cùng nhau xông lên!"
"Giết chết bọn chúng!"
Người đàn ông lưng to kia lanh trí rùng mình một cái, ngay sau đó anh ta nhanh chóng ra lệnh.
Anh ta không tin rằng tên đó có thể lật tung cả băng đảng đầu búa.
Bọn côn đồ cũng từng người một phản ứng lại, chúng rút rìu từ thắt lưng ra tấn công.
Lúc này, Sở Tuấn Hiên cười khẩy một tiếng, sau đó nhấn mạnh ga lao nhanh chiếc Toyota về phía trước.
"Ầm.."
Sau một tiếng động lớn, sức người làm sao địch lại được với sắt thép?
Băng đảng đầu búa vừa bao vây lập tức bị hất tung.
Những người may mắn miễn cưỡng tránh được, những người xui xẻo trực tiếp bị hất bay ra ngoài!
Bản thân người đàn ông lưng to cũng nôn ra máu, vừa hoảng sợ vừa lùi lại vừa hét: "Giết hắn! Mau giết hắn!"
Một nhóm tinh nhuệ của băng đảng đầu búa, vội vàng nhặt rìu lên, chuẩn bị nghĩ cách mở cửa xe.
"Không quan trọng lại lịch của cậu là gì!"
"Dám làm hại đến ông Tiêu, còn muốn chống đối với Băng đảng đầu búa bọn ta!"
"Có tin với một nhát rìu của bọn ta có thể xé xác cậu thành trăm mảnh không hả!"
"Mau thả người xuống!"
Dưới sự lãnh đạo của tên lưu manh này, một nhóm côn đồ từ băng đảng đầu búa lao tới, vẻ mặt vô cùng hung dữ.
Băng đảng đầu búa đã lăn lộn ở Vũ Thành nhiều năm như vậy, trước giờ chỉ có bọn họ bắt nạt người khác, không ai có thể bắt nạt được bọn họ.
Nhưng ngay bây giờ, ông Tiêu lại bị người ta đánh gãy tứ chi trói vào nắp động cơ?
Tại thời điểm này, tất cả các thành viên băng đảng đầu búa đều cảm thấy cái này có thể nhịn thì còn lại cái gì không thể nhịn.
Nếu không phải ông Tiêu đang nằm trong tay bọn họ, ném chuột sợ vỡ bình thì những người này đã có thể phát động công kích vào lúc này.
Ông Tiêu vốn dĩ đang sống dở chết dở nhìn thấy một nhóm anh em của chín mình chạy ra hỗ trợ trong nháy mắt tự tin chế nhạo: "Thằng khốn! Bọn mày chết chắc rồi!"
"Dám phế tạo?"
"Muốn tiêu diệt băng đảng đầu búa của bọn tao?"
"Bọn mày đùa gì chứ?"
"Nhìn thử trận thế của Băng đảng đầu búa bọn tạo đi, làm sao bọn mày có thể vào trong được?"
"Dùng đầu xông vào hay dùng răng cắn?"
"Bọn mày chết chắc rồi!".
"Không còn đường sống nữa đâu!"
"Tao đã nhìn thấy quá nhiều người chán đời rồi. Đây thực sự là lần đầu tiên tạo thấy một người tự tìm đường chết như vậy!"
So với vẻ kiêu ngạo của ông Tiêu lúc này, Thang Diệp Đạn rùng mình nói: "Thằng khốn, tạo thật sự bị mày hại chết"
"Con non chạy vào hang hổ, đúng là tự tìm đường chết!"
"Trên đời làm sao có một tên ngu xuẩn như mày vậy chứ!"
Bùi Nguyên Minh mặc kệ Thang Diệp Đạn đang run lẩy bẩy, chỉ ấn cửa kính xe, nhẹ giọng nói: "Ông Tiêu của chúng ta đã về rồi, mau đưa ông ta vào trong đi."
Sở Tuấn Hiên nghe xong liền đá thẳng vào lưng của ông Tiêu.
"Ầm..."
Cú va chạm cực lớn phát ra, cả người ông Tiêu bỗng chốc bay ra ngoài và bổ nhào về phía đám đông.
Chỉ là thoáng chốc, giống như người ngã ngựa đổ, trông vô cùng thê thảm.
Đơn giản vậy thôi, ít nhất chục người từ Băng đảng đầu búa đã bị hất văng xuống đất, cả nửa ngày cũng không đứng dậy nổi
Tuy nhiên, mạng của ông Tiêu này cũng rất cứng, đến bước đường cùng ông ta vẫn còn thời thóp, chưa chết.
Thấy cảnh này Thang Diệp Đan không chỉ choáng váng.
Ngay cả những tên côn đồ của Băng đảng đầu búa cũng không thể phản ứng lại kịp.
Họ chỉ đơn giản là không thể tin được rằng có người dám ngạo mạn như vậy trước cổng của Băng đảng đầu búa!
Không, điều này không còn đơn giản là sự kiêu ngạo nữa.
Đây là đang vả vào mặt của băng đảng đầu búa à.
"Lên, cùng nhau xông lên!"
"Giết chết bọn chúng!"
Người đàn ông lưng to kia lanh trí rùng mình một cái, ngay sau đó anh ta nhanh chóng ra lệnh.
Anh ta không tin rằng tên đó có thể lật tung cả băng đảng đầu búa.
Bọn côn đồ cũng từng người một phản ứng lại, chúng rút rìu từ thắt lưng ra tấn công.
Lúc này, Sở Tuấn Hiên cười khẩy một tiếng, sau đó nhấn mạnh ga lao nhanh chiếc Toyota về phía trước.
"Ầm.."
Sau một tiếng động lớn, sức người làm sao địch lại được với sắt thép?
Băng đảng đầu búa vừa bao vây lập tức bị hất tung.
Những người may mắn miễn cưỡng tránh được, những người xui xẻo trực tiếp bị hất bay ra ngoài!
Bản thân người đàn ông lưng to cũng nôn ra máu, vừa hoảng sợ vừa lùi lại vừa hét: "Giết hắn! Mau giết hắn!"
Một nhóm tinh nhuệ của băng đảng đầu búa, vội vàng nhặt rìu lên, chuẩn bị nghĩ cách mở cửa xe.