Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3221-3225
Chương 3221:
“Tôi gọi Phước Nhân đến đây không phải vì muốn đi cửa sau, mà là muốn anh ấy xử lý theo đúng lẽ phải.” Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.
“Đến lúc này rồi, anh còn ở đây ngụy biện cái gì?”
Nghe thấy những lời Bùi Nguyên Minh nói, Vạn Thiên Cửu cảm thấy giận không thể át.
Rõ ràng là Bùi Nguyên Minh đã đặc biệt gọi cho người em không nên thân của anh ta, muốn Vạn Phước Nhân ăn hối lộ trái pháp luật, vậy mà bây giờ anh lại nói thật ra là vì muốn xử lý theo đúng lẽ phải?
Anh cho răng Vạn Thiên Cửu này là kẻ ngốc hay sao?
Ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không thể nhận ra?
Nhưng đối mặt với Vạn Thiên Cửu đang tức giận ngập trời, Bùi Nguyên Minh lại không có ý định giải thích, chỉ nhún vai nói: “Tin hay không tùy anh, tôi cũng không hy vọng bất cứ ai sẽ phải làm chuyện sai trái để giúp mình thoát tội.”
“Làm chuyện sai trái để giúp anh thoát tội?”
“Anh nghĩ mình là ai?”
‘Vạn Thiên Cửu chế nhạo, không muốn truy cứu chỉ tiết chuyện này, nhưng trong lòng đã coi Bùi Nguyên Minh như kẻ phế vật chỉ biết lấy lòng người khác.
“Anh nói thử tôi nghe xem, ở đồn cảnh sát Vũ Thành, ngoài Vạn Phước Nhân không biết phân biệt phải trái, còn ai sẽ giúp anh thoát tội?”
“Anh gọi nó tới đây, chẳng phải chính vì muốn nó dùng thân phận trưởng đồn cảnh sát Vũ Thành để bao che cho mình hay sao?”
“Đứng ở chỗ này nói chuyện hiên ngang lãm liệt, anh tưởng tôi cũng như anh, đều là kẻ não bị úng nước à?”
“Tuổi thì trẻ mà kỉ cương luật pháp chưa học xong đã đua đòi làm theo mấy thứ lung tung, bẩn thiu xấu xa của xã hội!”
Vẻ mặt của Vạn Thiên Cửu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không để Vạn Phước Nhân làm mất mặt nhà họ.
Vạn!”
“Mọi người nghe cho rõ, vụ án này phải xử lý một cách thật công.
bằng, tuân thủ pháp luật, tuyệt đối không được nghe theo chỉ thị của Vạn Phước Nhân!”
‘Vạn Thiên Cửu nói thẳng với Mục Song Thư và các thanh tra khác, nhấn mạnh từng chữ một: “Tất cả phải dựa theo trình tự mà tiến hành, dựa theo pháp luật mà xử lý!”
“Ai dám giở trò trong chuyện này, tôi nhất định không tha!”
“Có tôi ở đây, ai cũng đừng mong lên mặt!”
‘Vạn Thiên Cửu, cấp phó của bộ máy quản lý, quả nhiên không phải người đơn giản!
Không chỉ phụ trách ngành văn hóa thể thao của Vũ Thành, còn chịu trách nhiệm quản lý cả đồn cảnh sát và tòa án.
Ở một mức độ nào đó, anh ta chính là ông chủ trực tiếp của em trai mình.
Tuy nhiên, Bùi Nguyên Minh không hề để ý tới Vạn Thiên Cửu đang nhảy dựng lên tức tối một chút nào.
Anh có vô số cách để đi ra ngoài nếu muốn.
Sở dĩ bây giờ anh vẫn còn ngồi ngây ngốc ở đây, chẳng qua chỉ vì muốn xem thử, cậu chủ thứ mười ba của nhà họ Long rốt cuộc còn thủ đoạn nào nhắm vào mình.
Sau khi Vạn Thiên Cửu tức giận đưa Vạn Phước Nhân đi, Mục Song Thư và những người khác mang đến cho Bùi Nguyên Minh một bữa trưa thịnh soạn, còn lịch sự mở khóa còng số tám trên tay anh, thái độ vô cùng khách sáo.
Bất kể Vạn Phước Nhân có tiếng nói ra sao ở nơi này, Bùi Nguyên Minh có thể gọi anh ta đến đây chỉ bằng một cuộc điện thoại đã đủ chứng minh năng lực của anh đáng sợ đến mức nào.
Có là kẻ ngốc cũng nhìn ra, nước trong chuyện này quá sâu.
Để tránh thần tiên đánh nhau, người phàm chết, cửa thành cháy, vạ đến cá dưới ao, cách tốt nhất là xử lý theo đúng thủ tục và luật pháp, hơn nữa thái độ đối với Bùi Nguyên Minh phải thật cung kính, đừng để xảy ra bất cứ sai lầm nào.
Cứ làm như vậy, chắc là mọi chuyện sẽ ổn.
Thấy thái độ của đám người Mục Song Thư, Bùi Nguyên Minh cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, kế lại mọi chuyện và khẳng định một lần nữa rắng anh không hề có mặt ở hiện trường.
Mặc dù Mục Song Thư và mọi người cho rằng bằng chứng đã đủ xác minh Bùi Nguyên Minh là hung thủ.
Nhưng thấy anh nói thế, họ vẫn rất thận trọng ghi chép lại.
Trong lúc đó, tại Long Môn đạo quán ở Vũ Thành.
Trên võ trường rộng rãi làm bảng gỗ lim, có mùi hương thơm ngát thoang thoảng truyền đến.
Long Thương Húc đang đứng trước một cọc gỗ hình người, hai tay chuyển động nhanh như chớp, chỉ trong phút chốc đã đánh tan chiếc.
cọc gỗ hình người thành từng mảnh nhỏ.
Chương 3222:
Bên cạnh Long Thương Húc chính là đám người Mã Yến Thủy, Mã Gia Thành và Long Phi Phàm.
Tất cả đều kính cẩn chờ đợi Long Thương Húc hoàn thành việc.
luyện tập hàng ngày, sau đó mới đi tới.
Đợi người hầu bưng một chậu nước đến và lau tay sạch sẽ, Long Thương Húc mới thản nhiên không chút để tâm cất lời: “Người nào đã báo cho Vạn Thiên Cửu?”
“Là tôi”
Mã Gia Thành bước tới với vẻ mặt tranh công.
“Tôi nhận được tin tức rằng tên khốn Bùi Nguyên Minh kia không.
biết làm cách nào đã mời được Vạn Phước Nhân tới.”
“Cho nên tôi đã sai người tung thông tin này đến Vạn Thiên Cửu.”
“Theo thông báo mà tôi mới nhận được, Vạn Phước Nhân đã hoàn toàn bị gạt khỏi cuộc chơi.”
“Anh ta đã không còn cách nào nhúng tay vào chuyện của Bùi Nguyên Minh được nữa.”
“Không có Vạn Phước Nhân, Bùi Nguyên Minh muốn đi ra khó như lên trời”
Mã Yến Thủy đứng ở một bên cũng nhẹ giọng tiếp lời: ‘Cậu Long, chiêu này của anh trai tôi có thể nói là giết người vô hình.”
“Giết người vô hình?”
Vẻ mặt Long Thương Húc lạnh lẽo, chậm rãi nói: “Tôi bảo các.
người thông báo cho Vạn Thiên Cửu lúc nào?”
“Tôi bảo muốn Bùi Nguyên Minh ngồi yên trong ngục giam lúc nào?”
Cả Mã Gia Thành lẫn Mã Yến Thủy đều đồng thời sửng sốt, trên trán dần túa ra mồ hôi lạnh.
Long Thương Húc không nhìn bọn họ, giọng nói vẫn vô cùng thản nhiên: “Đối với người như Bùi Nguyên Minh, bị bắt vào tù thì có ích gì?”
“Để anh ta ngồi trong tù, có ích gì đối với chúng ta?”
“Những gì tôi cần là nhược điểm của Bùi Nguyên Minh, có nó trong tay, tôi mới có thể kiểm soát người này”
“Vạn Phước Nhân có hành xử trái pháp luật hay không, tôi không quan tâm. Người này vẫn luôn dầu muối không ăn, chỉ cần anh ta ra tay.
bảo vệ nhà họ Bùi là tôi có thể nắm được nhược điểm của người này.
Xuống tay từ chỗ anh ta, không sợ không kéo đổ được nhà họ Vạn.”
“Ván cờ này, vốn dĩ chính là mưu kế bên trong có thể quyết định được tới chiến thắng ở rất xa phía sau.”
Long Thương Húc dài thở dài.
“Chỉ tiếc là Vạn Thiên Cửu đã tới, tất cả không thể diễn ra theo suy.
tính của tôi.
Mã Gia Thành ngâm nghĩ một lúc, sau đó tự tát “bốp” một cái vào mặt mình, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu Long, là lỗi của tôi, là do tôi quá vội vàng, tự mình quyết định!”
“Mong cậu Long trách phạt!”
“Trách phạt?”
Long Thương Húc thản nhiên nói: “Chuyện đã xảy ra rồi, trách phạt anh còn có tác dụng gì?”
“Tôi nói cho anh biết những chuyện này, chính là muốn về sau anh làm việc gì cũng nên suy nghĩ kỹ càng hơn một chút, bớt nóng nảy bộp đi”
‘Sở dĩ nhà họ Vạn có thể đứng vững tại bộ máy hành chính của Vũ Thành, bên cạnh năng lực và xuất thân, mấu chốt nhất chính là nhà họ rất ít khi can thiệp vào tranh chấp của các phe phái tại Vũ Thành, bất cứ lúc nào cũng xử sự theo lẽ phải!”
“Mà kẻ khó đối phó nhất trong nhà họ Vạn, chính là Vạn Thiên Cửu.”
“Bởi vì anh ta thực sự luôn làm theo lẽ phải, hành xử công bắng, không hề giấu diếm bất cứ tư tâm nào”
“Các người để anh ta can thiệp vào chuyện này, dưới tình huống có bằng chứng vô cùng xác thực, Bùi Nguyên Minh đương nhiên không thể chạy thoát.”
“Nhưng vấn đề là, trong đầu các người chẳng lẽ không hề nghĩ tới hay sao?”
“Lần này chúng ta dùng cách gì để vu oan Bùi Nguyên Minh, các người đã quên rồi?”
“Một khi có sự can thiệp của người như Vạn Thiên Cửu, chỉ cần trước đó chúng ta có bất kỳ sơ hở nào dù chỉ nhỏ nhất, chắc chắn sẽ bị anh ta cắn chặt không buông!”
“Các người muốn mượn tay Vạn Thiên Cửu để xử lý nhà họ Bùi, cẩn thận chuyện chưa thành đã tự vác đá đập chân!”
“Cho nên, trước mắt có một số việc, các người phải giải quyết càng sớm càng tốt cho tôi.”
“Kể từ giờ phút này, chúng ta phải giả vờ như hoàn toàn không biết chuyện gì hết.”
“Một số kế hoạch ở phía sau, bây giờ hãy hủy bỏ toàn bộ.”
“Đừng để hại người chưa xong đã hại tới thân mình!”
Lời nói của Long Thương Húc rất thản nhiên, nhưng lại khiến đám.
người Mã Gia Thành phải biến sắc.
Chương 3223:
Đặc biệt là Mã Gia Thành, sau một lúc trầm ngâm thì chỉ biết cười khổ.
Đúng như Long Thương Húc đã nói, nếu Bùi Nguyên Minh thật sự: là kẻ đã sát hại cả nhà, một khi Vạn Thiên Cửu xuất hiện, Bùi Nguyên Minh đương nhiên không còn đường thoát.
Nhưng toàn bộ chuyện này vốn dĩ là một âm mưu nhẳm vào Bùi Nguyên Minh ngay từ đầu, cho nên bây giờ chuyện đáng sợ nhất là để người nhạy bén sâu sắc như Vạn Thiên Cửu phát hiện điều gì.
Đến lúc ấy, quả thực là tự lấy đá đập chân mình.
Thấy Mã Gia Thành tỏ vẻ bối rối, Long Phi Phàm đứng ở một bên tiến lên nói: “Cậu Long, thật ra có một chuyện khiến tôi rất tò mò.”
“Đó là tại sao Trịnh Tuyết Dương lại từ chối lòng tốt của anh?”
“Đáng lẽ vợ chồng hai người họ phải đồng lòng, cùng chọn cứu người mới đúng.”
“Nhưng mà, những hành động tùy tiện của cô gái đó lại giống như đang muốn đẩy Bùi Nguyên Minh vào hố lửa!”
“Chúng ta liệu có thể tiếp tục ra tay từ phía người này…”
“Người phụ nữ này rắc rối hơn tôi tưởng một chút.”
Nói đến Trịnh Tuyết Dương, sắc mặt Long Thương Húc liền trở nên lạnh lùng.
“Tôi cảm thấy cô ta thực sự có cảm tình với họ Bùi kia, nhưng dường như thứ tình cảm này vẫn còn chút mâu thuẫn.”
“Ví dụ như trong trường hợp này, một mặt cô ta muốn cứu người, một mặt khác, lại tin tưởng rằng họ Bùi vô tội.”
“Đến cuối cùng cô ta lại lựa chọn tin tưởng vào họ Bùi, tin rằng pháp luật sẽ trả lại trong sạch cho anh ta?”
“Rốt cuộc người này quá tin tưởng vào họ Bùi kia, hay thật ra chỉ là một kẻ não tàn?”
Long Thương Húc hừ lạnh, rõ ràng anh ta đã sắp xếp một màn kịch thật hay, kết quả nhân vật chính quan trọng nhất lại từ chối hợp tác.
Một loạt các mánh khóe đã sắp đặt từ trước cứ thế thất bại, khiến kẻ làm việc luôn tính toán trước sau như Long Thương Húc cảm thấy vô cùng khó chịu.
Long Phi Phàm cau mày nói: “Cậu Long, có phải người phụ nữ này đã nhìn ra sự sắp đặt của chúng ta rồi không?”
“Dù sao lúc trước cũng vì chúng ta mà cô ta phải vào tù, nên bây.
giờ sinh lòng cảnh giác cũng hết sức bình thường.”
Long Thương Húc thờ ơ nói: “Tuy rằng cô ta có sự đề phòng, nhưng người phụ nữ ngu ngốc Thanh Linh kia lại hoàn toàn đứng về phía chúng ta”
“Căn cứ theo tư liệu mà chúng ta có được, Trịnh Tuyết Dương vẫn luôn cực kỳ nghe lời người mẹ này.”
“Mà giờ đây, ngay cả Thanh Linh có mở miệng, cô ta cũng chỉ ngoan cố làm theo ý mình.”
“Có vẻ như sự tin tưởng của cô ta đối với họ Bùi kia đã vượt xa sức tưởng tượng của tôi.”
“Không khiến gã họ Bùi này thân bại danh liệt, chỉ sợ cuộc hôn nhân giữa tôi và nhà họ Chân tại Thủ đô sẽ thành giỏ trúc múc nước…”
Nói xong, Long Thương Húc thở dài Tiếp cận Trịnh Tuyết Dương, theo đuổi Trịnh Tuyết Dương, sau đó.
hãm hại Trịnh Tuyết Dương…
Tất cả những giai đoạn này, anh ta đều đã tính toán kỹ lưỡng từng bước một.
‘Vô cùng vất vả mới khiến mọi chuyện phát triển đến giai đoạn cuối cùng quan trọng nhất, nhưng chỉ vì thứ “hành động theo cảm tính” của Trịnh Tuyết Dương mà thất bại trong gang tấc, muốn nói anh ta không tiếc nuối thì thật là giả dối.
Long Phi Phàm cân nhắc một lúc lâu mới chậm rãi cất lời: “Cậu Long, vậy tiếp theo chúng ta thực sự không làm gì nữa?”
Long Thương Húc liếc nhìn Long Phi Phàm, thản nhiên nói: “Có người như Vạn Thiên Cửu đứng một bên nhìn chằm chẳm, chúng ta đương nhiên không thể làm gì Bùi Nguyên Minh, càng không thể động tay động chân với bất cứ bằng chứng nào…”
“Tuy nhiên, vẫn còn một số chuyện mà chúng ta có thể làm”
“Hùng Hạo Nam đã chết không sao cả, Hùng Nguyên Hóa đã chết cũng chẳng phải chuyện gì to tát”
“Đó đều là những kẻ vô danh tiểu tốt, không gây nối chút trận mưa gió gì”
“Nhưng các người đừng quên một chuyện, đó chính là Long Sa Vực cũng đã ra đi”
“Dù sao thì ông ta cũng từng là phó đường chủ của Chấp Pháp.
Đường Long Môn.”
“Ông ta đã chết, dù sao cũng sẽ gây nên một chút xao động nhỏ, đúng không?”
Long Phi Phàm hơi sửng sốt, một lúc sau trên mặt liền hiện lên chút lạnh lùng, khẽ vuốt cảm.
Chương 3224:
Sáng sớm hôm sau, cao nguyên Vũ Thành trời quang dịu mát, trên bầu trời có màu xám nhạt.
Nhiệt độ giảm đột ngột khiến cho trên đường phố có vẻ lạnh lẽo.
hơn nhiều, cũng làm cho những cửa hàng trong phố lớn ngõ nhỏ mở cửa muộn hơn một chút.
Lúc này, cửa chính sở cảnh sát Vũ Thành có hai thanh tra vừa đi lại tuần tra vừa ngáp.
Đúng lúc bọn họ chuẩn bị đổi ca, định đi đâu đó ăn sáng. Đột nhiên có mười mấy chiếc xe xếp thành một hàng đi tới từ phía xa.
Cửa xe nhanh chóng bị mở ra, mấy trăm người đàn ông mặc trang phục luyện võ đá văng cửa xe đi xuống.
Một màn này làm cho hai vị thanh tra đều ‘lộp bộp”” trong lòng, ấn xuống vũ khí bên hông theo bản năng.
Dù sao nhìn qua những người này đều đã được huấn luyện, hai thanh tra không thể ngăn cản được gần một trăm người.
Chẳng qua trong lúc này, đám người nam nữ kia không làm ra hành động gì, cũng không hề bao vây tấn công sở cảnh sát.
Đến khi người đàn ông dẫn đầu vung tay lên thì lập tức có người bắt đầu mặc đồ tang.
Đồng thời còn có người lôi từ trong xe ra một tấm biếu ngữ đã được chuẩn bị từ trước.
Biểu ngữ màu trắng, bên trên có dòng chữ lớn rồng bay phượng múa chia ra mấy câu “giết người đền mạng”, “hung thủ đền tội” các kiểu.
Ngay sau đó, đám nam nữ này hùng hổ tiến lên đứng trước cửa của sở cảnh sát mở miệng hô lớn: “Giết người đền mạng! Trả công lý cho tôi!”
Chỉ trong phút chốc đã thu hút được sự chú ý của vô số quần chúng xung quanh.
Một số phóng viên truyền thông đã chuẩn bị xong, trực tiếp chạy chậm qua chụp ảnh.
Hơn nữa còn có người khiêng một chiếc quan tài đi ra, phía trước.
đặt di ảnh của Long Sa Vực, lại có người rải tiền giấy ở xung quanh…
Tình huống này giống như tuyết rơi vào tháng sáu, có người cần giải oan vậ Trong chốc lát đã có mấy trăm người tụ tập vây quanh nhìn ngó, ai ai cũng chỉ trỏ.
Dù những người này thật sự là quần chúng hay là dùng tiền để thuê tới. Nói tóm lại, tình hình trước mắt chính là có người cố gắng làm lớn chuyện, thông qua việc này để tạo dư luận.
Không chỉ yêu cầu người của sở cảnh sát nhanh chóng phá án mà còn muốn cho Bùi Nguyên Minh hết cách trở mình.
Thanh thế của những người này càng ngày càng lớn, người trong sở cảnh sát nhanh chóng nghe thấy âm thanh.
Người của sở cảnh sát Vũ Thành từ trong sở cảnh sát đi ra trước tiên, nhưng khi nhìn thấy cảnh tinh thần nhân dân căm phẫn sục sôi trước mắt, vẻ mặt của tất cả các thanh tra đều lập tức đen lại.
Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền.
Nếu chỉ có một hai người dân gây rối, vậy thì bọn họ có thể trấn áp trong nửa phút. Nhưng bây giờ dường như người gây rối có quan hệ dây mơ rễ má với Long Môn, người nào người đấy đều đã được huấn luyện.
“Thế nhưng nếu không nghĩ ra các giải tán đám người gây rối này thì hôm nay thể diện của sở cảnh sát Vũ Thành sẽ mất hết.
Nửa giờ sau, đoàn xe của Vạn Phước Nhân lại xuất hiện.
“Hầu hết những người có mặt đều đến từ Long Môn, dù không phải là đệ tử Chấp Pháp Đường nhưng đều là đồ tử đồ tôn của Long Sa Vực…”
“Những người này ít nhiều đều có chút năng lực ở Vũ Thành, bây giờ bọn họ muốn đòi lại công lý cho Long Sa Vực, khiến sự việc càng.
trở nên phiền phức.”
Chương 3225:
Bùi Nguyên Minh tiện tay mở hộp đồ ăn mua ngoài, sau đó nghiêng đâu hỏi: “Bọn họ không biết tôi là đường chủ Chấp Pháp Đường Long Môn hử?”
“Chạy đến đây gây sự không sợ tôi giết chết bọn họ?”
Vạn Phước Nhân cười gượng nói: “Nếu là bình thường thì nhất định những người này sẽ sợ anh.”
“Nhưng bây giờ là thời kỳ đặc biệt, sao bọn họ phải sợ anh?”
“Dưới góc nhìn của họ, không chừng anh vĩnh viễn không ra ngoài được”
“Rơi vào tình huống này, hơn nữa còn có người cố ý xúi giục, họ không bỏ đá xuống giếng thì còn đợi đến khi nào?”
Bùi Nguyên Minh gắp một miếng sủi cảo chiên, cười nói: “Người cố ý? Điều tra ra ai đang gây sự rồi?”
“Vẫn chưa, nhưng đối phương tổ chức chặt chẽ như vậy, một vòng lại một vòng, tôi không tin đằng sau không có ai sắp đặt.”
“Chỉ là chuyện này vừa xảy ra, tôi càng thêm khẳng định anh tuyệt đối vô tội trong hai vụ án diệt môn nhà họ Hùng và cái chết của Long Sa Vực”
“Bởi vì đối phương quá vội vàng, ước gì anh chết nhanh lên xíu…”
Bùi Nguyêt đã muốn tôi cl “Nhưng anh trai anh lại xuất hiện, dựa theo tính cách của anh ta, tuyệt đối sẽ công bằng chấp hành theo pháp luật, điều tra ra manh mối trong vụ này.”
“Đối phương sợ phí công dã tràng, cũng sợ không cẩn thận bị tìm ra sơ hở còn sót lại dẫn đến lửa thiêu thân.”
“Bây giờ cách làm thuận tiện nhất chính là trực tiếp tạo áp lực dư luận để sở cảnh sát các anh bắt buộc phải phá án sớm dưới tình huống chứng cứ không đầy đủ”
“Thậm chí bắt buộc phải giết chết t: “Như vậy bọn họ mới coi như giải quyết được tận gốc, mọi việc.
đều thuận lợi “Từ mặt này có thể thấy bên trong chuỗi bằng chứng liên quan trước đó sợ rắng có kẽ hở rất lớn.”
“Sở cảnh sát các anh chỉ cần tìm được kế hở này thì việc chứng minh tôi vô tội hẳn là dễ như trở bàn tay…”
Bùi Nguyên Minh vừa ăn sáng vừa giảng cho Vạn Phước Nhân một bài.
Vạn Phước Nhân hơi sửng sốt, anh ta nhanh chóng rút ra một chiếc điện thoại, không lâu sau đã có người mang một chồng hồ sơ thật dày vào.
Anh ta lật từng hồ sơ trong tay, một lúc sau mới trâm giọng hỏi: “
Anh Minh, vừa rồi anh nói không sai, đúng là chuỗi bằng chứng liên quan trước đó có một kế hở khổng lồ.
“Video giám sát do bọn họ cung cấp chỉ có hai đoạn hình ảnh anh đi vào hiện trường và rời khỏi hiện trường, không có đoạn phim giữa hai lúc đó…”
“Trừ cái đó ra, đoạn phim mấy tiếng trước và sau cũng chưa từng xuất hiện!”
“Nói đơn giản thì phần chứng cứ có sức thuyết phục nhất này, thật ra không được tính là chứng cứ đầy đủ trong mắt người chuyên nghiệp!”
“Bởi vì nó đã bị cắt ghép!”
“Nếu đã bị cắt ghép, vậy thì không cách nào dùng nó để định tội một người đơn giản như vậy!”
“Từ góc độ chứng cứ chưa đủ để buộc tội để cân nhắc, bây giờ anh tự do rồi…
“Trừ khi có chứng cứ mới, nếu không thì anh Minh anh không có liên quan đến vụ án này nữa…”
“Thậm chí Anh Minh ăn xong là có thể rời khỏi đây”
“Chỉ là bên ngoài…”
Lúc này vẻ mặt Vạn Phước Nhân có vài phần u ám.
Rõ ràng người ra tay đã tính đến chuyện kế hở lớn nhất trong hồ sơ có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào.
Trước đó không có ai phát hiện ra, có thể bộ phận thanh tra đang cố ý phối hợp.
Cho nên bây giờ mới có tình huống bên ngoài kia.
Dưới tình huống tinh thần nhân dân căm phẫn sục sôi này, nếu để linh thản nhiên nói: “Ban đầu chưa chắc đối phương Bùi Nguyên Minh rời đi, sợ rằng sẽ gây ra nhiễu loạn lớn…
“Tôi có thể đi rồi đúng không?”
Bùi Nguyên Minh đứng lên nhún vai.
“Nếu có thể đi rồi, chúng ta ra ngoài tìm hiểu phần lễ lớn đối phương tặng cho tôi xem thế nào!”