Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3100
Chương 3100:
Cần biết rằng đường kiếm của Đảo Quốc Niên Lưu không chỉ chém đứt thân thể, mà còn cả tinh khí thần và năm giác quan của con người.
Cho nên một chiều sát thương như vậy vô cùng đáng sợ, đừng nói đến người cùng cảnh giới, thậm chí người có cảnh giới cao hơn Yanagyu Rokuro, đối mặt với một lưỡi đao như vậy của anh cũng định trước là không thể nào cản được.
Nhưng bây giờ dưới tình huống anh ta dùng toàn bộ sức lực của mình cũng không thể làm tổn thương Bùi Nguyên Minh chút nào sao?
Trong giây phút này, không có cách nào để Yanagyu Rokuro chấp nhận được cả
Tuy nhiên còn chưa kịp đợi Yanagyu Rokuro lấy lại tinh thần xong, đã thấy Bùi Nguyên Minh vốn đang nhắm mắt đột nhiên lại mở mắt ra, sau đó dùng chân đá vào mặt của Yanagyu Rokuro.
Một cú đá này vừa nhanh vừa vội, mang theo chút khí thế sấm chớp rền vang.
Yanagyu Rokuro chỉ muốn mở miệng mắng thật to, anh ta cảm thấy Bùi Nguyên Minh quá khốn kiếp, còn không cho anh ta thời gian chuẩn bị và cơ hội phản ứng nữa.
Mà lúc này, Yanagyu Rokuro không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng hai tay chắn trước người mình.
“Răng rắc…
Cú đá của Bùi Nguyên Minh vừa rồi rơi xuống hai cánh tay của Yanagyu Rokuro.
Yanagyu Rokuro dùng toàn lực của cơ thể để tránh sang một bên cạnh, một tiếng “bốp” nên xuống đất, trực tiếp dẫn đến một cú ngã sấp mặt. Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, tiến lên một bước, đi đến trước mặt Yanagyu Rokuro, lại tung một cú đá nữa.
Yanagyu Rokuro vừa tức giận vừa lo lắng, giờ phút này anh ta căn bản không kịp xuất chiêu, chỉ có thể theo bản năng nâng tay trái lên chống đỡ một lần nữa.
“Răng rắc…”
Một âm thanh giòn giã vang lên, tay trái của Yanagyu Rokuro trực tiếp bị gãy bởi cú đá của Bùi Nguyên Minh.
Không hề dừng lại, Bùi Nguyên Minh lại tung một cú đá nữa, lần này đem luôn tay phải của Yanagyu Rokuro bẻ gãy.
“Ba…”
Yanagyu Rokuro bị gãy cả hai tay, bị Bùi Nguyên Minh một cú đá bay.
Khoảnh khắc rơi xuống đất, anh ta đã mất hết sức chiến đấu, muốn bò dậy cũng không được.
Đây là vì người dân Đảo Quốc mà Bùi Nguyên Minh đã kiềm chế hạ thủ lưu tình lắm rồi.
Nếu không, giờ phút này, tên cao thủ của Đảo quốc Niên Lưu e rằng đã trở thành một cái xác chết.
Yanagyu Rokuro giãy dụa nửa ngày cũng không bò dậy nổi, sau đó vừa đau vừa căm hận giận giữ hét lên: “Tên họ Bùi khốn kiếp, mày lại dám phế tạo!”
“Chúng tạo niệm tình của Đảo quốc Niên Lưu nếu không mày đã chết rồi!”
Tiếng sủa điên cuồng của con chó bại trận làm tim của từng người dân trên Đảo Quốc đều đập loạn xạ lên, đẳng khô miệng lưỡi.
Không ai có thể ngờ rằng ngay cả cao thủ của Đảo Quốc Niên Lưu này cũng bị đánh bại dễ như trở bàn tay đến thế.
Ngay cả sắc mặt của Bùi Cửu Thiên, Bùi Lệ Thu, Bùi Văn Thành, Bùi Văn Sơn đều trở nên u ám. Dù còn giữ lại cho người dân Đảo Quốc một đường lui, coi như việc bị phế cũng không có gì đi.
Nhưng thấy người mình mời tới giúp lần lượt bị Bùi Thiên Minh đánh tơi tả như vậy, sắc mặt đám người Bùi Cửu Thiên trở nên vô cùng khó coi.
“Yanagyu Rokuro!”
Lúc này, một nhóm các cao thủ của Đảo Quốc nhanh chóng lao tới, đem đỡ Yanagyu Rokuro từ trên mặt đất lên.
Nhưng Yanagyu Rokuro không đáp lại những người này, anh ta chỉ nhìn chăm chăm vào Bùi Thiên Minh, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Họ Bùi chết tiệt kia!”
“Mày cứ chờ đấy cho tao!”
“Tao, Yanagyu Rokuro thề với trời rằng cuộc đời còn lại của tao sẽ dùng để đối phó với mày!”
“Không đối phó với mày, mà cả gia đình, bạn bè của mày, tao sẽ không chừa thủ đoạn nào mà giết hết!”
“Tao sẽ khiến mày phải trả một cái giá không thể tưởng tượng nổi vì chuyện hôm nay!”
Yanagyu Rokuro là một niềm tự hào của Đảo Quốc Niên Lưu, với sức mạnh vô song, anh ta đại diện cho Đảo Quốc Niên Lưu đến để hỗ trợ cho Bùi Cửu Thiên, sau đó liền bị phết
Mất đi tất cả trong một sớm một chiều, anh ta làm sao có thể không oán hận!
Cần biết rằng đường kiếm của Đảo Quốc Niên Lưu không chỉ chém đứt thân thể, mà còn cả tinh khí thần và năm giác quan của con người.
Cho nên một chiều sát thương như vậy vô cùng đáng sợ, đừng nói đến người cùng cảnh giới, thậm chí người có cảnh giới cao hơn Yanagyu Rokuro, đối mặt với một lưỡi đao như vậy của anh cũng định trước là không thể nào cản được.
Nhưng bây giờ dưới tình huống anh ta dùng toàn bộ sức lực của mình cũng không thể làm tổn thương Bùi Nguyên Minh chút nào sao?
Trong giây phút này, không có cách nào để Yanagyu Rokuro chấp nhận được cả
Tuy nhiên còn chưa kịp đợi Yanagyu Rokuro lấy lại tinh thần xong, đã thấy Bùi Nguyên Minh vốn đang nhắm mắt đột nhiên lại mở mắt ra, sau đó dùng chân đá vào mặt của Yanagyu Rokuro.
Một cú đá này vừa nhanh vừa vội, mang theo chút khí thế sấm chớp rền vang.
Yanagyu Rokuro chỉ muốn mở miệng mắng thật to, anh ta cảm thấy Bùi Nguyên Minh quá khốn kiếp, còn không cho anh ta thời gian chuẩn bị và cơ hội phản ứng nữa.
Mà lúc này, Yanagyu Rokuro không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng hai tay chắn trước người mình.
“Răng rắc…
Cú đá của Bùi Nguyên Minh vừa rồi rơi xuống hai cánh tay của Yanagyu Rokuro.
Yanagyu Rokuro dùng toàn lực của cơ thể để tránh sang một bên cạnh, một tiếng “bốp” nên xuống đất, trực tiếp dẫn đến một cú ngã sấp mặt. Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, tiến lên một bước, đi đến trước mặt Yanagyu Rokuro, lại tung một cú đá nữa.
Yanagyu Rokuro vừa tức giận vừa lo lắng, giờ phút này anh ta căn bản không kịp xuất chiêu, chỉ có thể theo bản năng nâng tay trái lên chống đỡ một lần nữa.
“Răng rắc…”
Một âm thanh giòn giã vang lên, tay trái của Yanagyu Rokuro trực tiếp bị gãy bởi cú đá của Bùi Nguyên Minh.
Không hề dừng lại, Bùi Nguyên Minh lại tung một cú đá nữa, lần này đem luôn tay phải của Yanagyu Rokuro bẻ gãy.
“Ba…”
Yanagyu Rokuro bị gãy cả hai tay, bị Bùi Nguyên Minh một cú đá bay.
Khoảnh khắc rơi xuống đất, anh ta đã mất hết sức chiến đấu, muốn bò dậy cũng không được.
Đây là vì người dân Đảo Quốc mà Bùi Nguyên Minh đã kiềm chế hạ thủ lưu tình lắm rồi.
Nếu không, giờ phút này, tên cao thủ của Đảo quốc Niên Lưu e rằng đã trở thành một cái xác chết.
Yanagyu Rokuro giãy dụa nửa ngày cũng không bò dậy nổi, sau đó vừa đau vừa căm hận giận giữ hét lên: “Tên họ Bùi khốn kiếp, mày lại dám phế tạo!”
“Chúng tạo niệm tình của Đảo quốc Niên Lưu nếu không mày đã chết rồi!”
Tiếng sủa điên cuồng của con chó bại trận làm tim của từng người dân trên Đảo Quốc đều đập loạn xạ lên, đẳng khô miệng lưỡi.
Không ai có thể ngờ rằng ngay cả cao thủ của Đảo Quốc Niên Lưu này cũng bị đánh bại dễ như trở bàn tay đến thế.
Ngay cả sắc mặt của Bùi Cửu Thiên, Bùi Lệ Thu, Bùi Văn Thành, Bùi Văn Sơn đều trở nên u ám. Dù còn giữ lại cho người dân Đảo Quốc một đường lui, coi như việc bị phế cũng không có gì đi.
Nhưng thấy người mình mời tới giúp lần lượt bị Bùi Thiên Minh đánh tơi tả như vậy, sắc mặt đám người Bùi Cửu Thiên trở nên vô cùng khó coi.
“Yanagyu Rokuro!”
Lúc này, một nhóm các cao thủ của Đảo Quốc nhanh chóng lao tới, đem đỡ Yanagyu Rokuro từ trên mặt đất lên.
Nhưng Yanagyu Rokuro không đáp lại những người này, anh ta chỉ nhìn chăm chăm vào Bùi Thiên Minh, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Họ Bùi chết tiệt kia!”
“Mày cứ chờ đấy cho tao!”
“Tao, Yanagyu Rokuro thề với trời rằng cuộc đời còn lại của tao sẽ dùng để đối phó với mày!”
“Không đối phó với mày, mà cả gia đình, bạn bè của mày, tao sẽ không chừa thủ đoạn nào mà giết hết!”
“Tao sẽ khiến mày phải trả một cái giá không thể tưởng tượng nổi vì chuyện hôm nay!”
Yanagyu Rokuro là một niềm tự hào của Đảo Quốc Niên Lưu, với sức mạnh vô song, anh ta đại diện cho Đảo Quốc Niên Lưu đến để hỗ trợ cho Bùi Cửu Thiên, sau đó liền bị phết
Mất đi tất cả trong một sớm một chiều, anh ta làm sao có thể không oán hận!