Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3179
Chương 3179:
“Bùi Nguyên Minh!”
Sắc mặt Mã Gia Thành thay đổi mấy lần, lúc này thì lúc trằng lúc xanh, nhưng hảnta lại không cam lòng cúi đầu cao.
quý của mình trước bàn dân thiên hạ như vậy, cho nên lúc này chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.
Trước sự xuất hiện bất ngờ của Bùi Nguyên Minh và sự thay đổi đột ngột của anh, Mã Gia Thành lúc này có cảm giác trở tay không kịp.
Hản ta biết rất rõ rằng vào lúc này nếu mình xung đột trực diện với Bùi Nguyên Minh sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Nhưng hẳn ta lại không thể cút xéo một cách nhục nhã như vậy được.
Nếu cút khỏi nơi đây theo cách này, sau khi trở về Long Thương Húc chắc chắn sẽ cho hẳn ta một cái bạt tai đau đến chết!
Lúc này Mã Gia Thành hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Người họ Bùi kia, cậu đúng là to gan!”
“Đắc tội với cậu Long Thương Húc rồi mà còn không mau cút xéo đi nơi khác!”
“Còn dám đến công ty Vàng Vũ Thành gây chuyện!”
“Cho dù cậu có nắm trong tay bảy mươi phần trăm số cổ phần thì đã sao?”
“Tôi nói cho cậu biết, đây không phải Thủ đô, cũng không phải Dương Thành!”
“Đây là Vũ Thành!”
“Vũ Thành cao cao tại thượng!”
“Nước ở đây sâu đến nhường nào, không phải nơi cậu có thể chơi đùa được đâu!”
“Tôi khuyên cậu một câu, tốt nhất nên ngoan ngoãn giao.
lại cổ phần đi, rồi nhường lại vị trí của mình!”
“Nếu không thì cậu sẽ chết không có chỗ chôn thây đất “Bếp “
Bùi Nguyên Minh hất tay tát Mã Gia Thành làm hẳn ta choáng váng Sau đó, Bùi Nguyên Minh mới bình tĩnh nói: “Nể tình ông đã đi truyền tin giúp tôi, tôi sẽ không giết ông.”
“Nhưng nếu ông vẫn không chịu cút xéo đi, tôi không ngại tát chết ông đâu!
Nói đến đâ cổ đông, giám đốc điều hành và còn có các nhân viên chạy đến xem kịch vui ở xung quanh, nhẹ giọng nói: ‘Từ giờ phút này trở đi, Mã Gia Thành đã bị bãi nhiệm.”
“Tân Ý Hàm là chủ tịch điều hành của công ty Vàng Vũ Thành, toàn quyền xử lý mọi công việc của công ty!”
“Cô ấy còn chưa gật đầu, thì một tờ giấy cũng không thể mang ra khỏi công ty!”
“Cô ấy còn chưa gật đầu, không một con ruồi nào có thể bay vào mỏ vàng!”
“Ở công ty này, ý của cô ấy chính là ý của tôi!”
“Nếu có ai không phục, bây giờ hãy đứng ra.”
Rõ ràng, bây giờ Bùi Nguyên Minh muốn mạnh tay trấn áp mọi tiếng nói chống đối trong Công ty Vàng Vũ Thành và trực tiếp kiểm soát mọi thứ trong công ty.
Để tất cả mọi người đều không thể phản đối.
“Bùi Nguyên Minh, ai làm chủ tịch điều hành không phải chuyện cậu nói là được!”
Nhìn thấy mình trực tiếp bị thay thế như vậy, Mã Gia Thành nhìn chằm chẵm Bùi Nguyên Minh, nghiến răng nghiến lợi: “Đây là Vũ Thành!”
“Vũ Thành thì đã sao?”
Bùi Nguyên Minh hững hờ nói.
Bùi Nguyên Minh nhìn quét qua một lượt các “Vũ Thành chẳng qua cũng chỉ là một thành phố của Đại Hạ mà thôi!”
“Ông đừng nói với tôi là pháp luật của Đại Hạ không có hiệu lực gì ở đây đấy chứ?”
“Mọi thứ mà tôi làm tuân thủ luật pháp và quy định cả đấy”
“Nếu ông không phục thì cứ đi kiện tôi đi!
Mã Gia Thành run rẩy lắp bắp vì tức giận.
“Bùi Nguyên Minh, tôi biết là cậu có thể chịu đựng được!”
“Nhưng tôi và cậu Long Thương Húc không phải là những người cậu có thể đắc tội được đâu!”
“Nếu cậu dùng cái tư duy ếch ngồi đánh giếng của mình để nhìn nhận chúng tôi !”
“Tôi có thể cam đoan răng hôm nay cậu sẽ có thể uy phong một ngày!”
“Nhưng ngày mai, tôi vẫn sẽ đứng ở chỗ này chà đạp cậu ngay dưới lòng bàn chân của mình!”
“Vị trí này, công ty này, tất cả đều thuộc về tôi! Cũng là của cậu Long Thương Húc!”
“Sở hữu cung Vàng Vũ Thành, nhà họ Long, Vũ Thành Lục đại bang không phải là nơi mà người từ nơi khác tới như: anh có thể trấn áp được!”
“Ở tấc đất mẫu ruộng của chúng tôi, thì muốn cậu làm gì cậu phải làm theo như vậy!”
Lúc này, Mã Gia Thành ra vẻ ghê gớm khinh bỉ giễu cợt Bùi Nguyên Minh.
“Không tin thì cậu cứ nhìn mà xem, sau này sẽ có lúc cậu sẽ phải hối hận thôi!”
“Đến lúc đó, e rằng cậu sẽ phải quỳ xuống kêu một tiếng bat”
“Bùi Nguyên Minh!”
Sắc mặt Mã Gia Thành thay đổi mấy lần, lúc này thì lúc trằng lúc xanh, nhưng hảnta lại không cam lòng cúi đầu cao.
quý của mình trước bàn dân thiên hạ như vậy, cho nên lúc này chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi.
Trước sự xuất hiện bất ngờ của Bùi Nguyên Minh và sự thay đổi đột ngột của anh, Mã Gia Thành lúc này có cảm giác trở tay không kịp.
Hản ta biết rất rõ rằng vào lúc này nếu mình xung đột trực diện với Bùi Nguyên Minh sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Nhưng hẳn ta lại không thể cút xéo một cách nhục nhã như vậy được.
Nếu cút khỏi nơi đây theo cách này, sau khi trở về Long Thương Húc chắc chắn sẽ cho hẳn ta một cái bạt tai đau đến chết!
Lúc này Mã Gia Thành hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Người họ Bùi kia, cậu đúng là to gan!”
“Đắc tội với cậu Long Thương Húc rồi mà còn không mau cút xéo đi nơi khác!”
“Còn dám đến công ty Vàng Vũ Thành gây chuyện!”
“Cho dù cậu có nắm trong tay bảy mươi phần trăm số cổ phần thì đã sao?”
“Tôi nói cho cậu biết, đây không phải Thủ đô, cũng không phải Dương Thành!”
“Đây là Vũ Thành!”
“Vũ Thành cao cao tại thượng!”
“Nước ở đây sâu đến nhường nào, không phải nơi cậu có thể chơi đùa được đâu!”
“Tôi khuyên cậu một câu, tốt nhất nên ngoan ngoãn giao.
lại cổ phần đi, rồi nhường lại vị trí của mình!”
“Nếu không thì cậu sẽ chết không có chỗ chôn thây đất “Bếp “
Bùi Nguyên Minh hất tay tát Mã Gia Thành làm hẳn ta choáng váng Sau đó, Bùi Nguyên Minh mới bình tĩnh nói: “Nể tình ông đã đi truyền tin giúp tôi, tôi sẽ không giết ông.”
“Nhưng nếu ông vẫn không chịu cút xéo đi, tôi không ngại tát chết ông đâu!
Nói đến đâ cổ đông, giám đốc điều hành và còn có các nhân viên chạy đến xem kịch vui ở xung quanh, nhẹ giọng nói: ‘Từ giờ phút này trở đi, Mã Gia Thành đã bị bãi nhiệm.”
“Tân Ý Hàm là chủ tịch điều hành của công ty Vàng Vũ Thành, toàn quyền xử lý mọi công việc của công ty!”
“Cô ấy còn chưa gật đầu, thì một tờ giấy cũng không thể mang ra khỏi công ty!”
“Cô ấy còn chưa gật đầu, không một con ruồi nào có thể bay vào mỏ vàng!”
“Ở công ty này, ý của cô ấy chính là ý của tôi!”
“Nếu có ai không phục, bây giờ hãy đứng ra.”
Rõ ràng, bây giờ Bùi Nguyên Minh muốn mạnh tay trấn áp mọi tiếng nói chống đối trong Công ty Vàng Vũ Thành và trực tiếp kiểm soát mọi thứ trong công ty.
Để tất cả mọi người đều không thể phản đối.
“Bùi Nguyên Minh, ai làm chủ tịch điều hành không phải chuyện cậu nói là được!”
Nhìn thấy mình trực tiếp bị thay thế như vậy, Mã Gia Thành nhìn chằm chẵm Bùi Nguyên Minh, nghiến răng nghiến lợi: “Đây là Vũ Thành!”
“Vũ Thành thì đã sao?”
Bùi Nguyên Minh hững hờ nói.
Bùi Nguyên Minh nhìn quét qua một lượt các “Vũ Thành chẳng qua cũng chỉ là một thành phố của Đại Hạ mà thôi!”
“Ông đừng nói với tôi là pháp luật của Đại Hạ không có hiệu lực gì ở đây đấy chứ?”
“Mọi thứ mà tôi làm tuân thủ luật pháp và quy định cả đấy”
“Nếu ông không phục thì cứ đi kiện tôi đi!
Mã Gia Thành run rẩy lắp bắp vì tức giận.
“Bùi Nguyên Minh, tôi biết là cậu có thể chịu đựng được!”
“Nhưng tôi và cậu Long Thương Húc không phải là những người cậu có thể đắc tội được đâu!”
“Nếu cậu dùng cái tư duy ếch ngồi đánh giếng của mình để nhìn nhận chúng tôi !”
“Tôi có thể cam đoan răng hôm nay cậu sẽ có thể uy phong một ngày!”
“Nhưng ngày mai, tôi vẫn sẽ đứng ở chỗ này chà đạp cậu ngay dưới lòng bàn chân của mình!”
“Vị trí này, công ty này, tất cả đều thuộc về tôi! Cũng là của cậu Long Thương Húc!”
“Sở hữu cung Vàng Vũ Thành, nhà họ Long, Vũ Thành Lục đại bang không phải là nơi mà người từ nơi khác tới như: anh có thể trấn áp được!”
“Ở tấc đất mẫu ruộng của chúng tôi, thì muốn cậu làm gì cậu phải làm theo như vậy!”
Lúc này, Mã Gia Thành ra vẻ ghê gớm khinh bỉ giễu cợt Bùi Nguyên Minh.
“Không tin thì cậu cứ nhìn mà xem, sau này sẽ có lúc cậu sẽ phải hối hận thôi!”
“Đến lúc đó, e rằng cậu sẽ phải quỳ xuống kêu một tiếng bat”