Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3257
Chương 3257:
“Tên nhóc này, anh có nghe thấy không hả? Cô Trịnh không cân anh nuôi”
“Anh hãy nghe kỹ cho tôi, tôi là người thuộc gia tộc đứng thứ ba ở nước Thiên Trúc, tuy không tính là quyền cao chức trọng, nhưng tài sản trong nhà cũng có mười mấy tỷ”
“Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy một người như tôi không thể nuôi nổi cô Trịnh”
Nhìn thấy dáng vẻ tự cho mình là đúng của Bùi Nguyên Minh, thanh niên tóc đầu đinh đến từ Thiên Trúc dùng giọng điệu quái lạ nói.
“Nếu anh đã ăn to nói lớn như vậy, chắc hẳn tài sản của anh cũng có đến mấy chục tỷ phải không?”
“Không biết là anh đến từ gia tộc nào trong số mười gia tộc hàng đầu ở Đại Hạ? Là nhà nào trong năm môn phiệt lớn?”
“Mau nói cho tôi biết, để cho tôi sợ hãi một chút, như vậy tôi mới không có đủ tư cách chia rẽ đôi uyên ương”
Những người ngồi xung quanh tràn đầy mỉa mai.
Rõ ràng là mọi người đều nghe hiểu, thanh niên tóc đầu đinh này đang chế nhạo Bùi Nguyên Minh.
Nhưng cũng đúng thôi, tên đi ở rể làm sao có thể có mấy chục tỷ được.
Nếu như thật sự giàu có như vậy, thế thì cần gì phải đến ở rể.
Nếu thực sự giàu có như vậy, sẽ bị người ta đuổi ra khỏi nhà hay sao?
“Mấy chục tỷ?”
Nghe đến con số này, Bùi Nguyên Minh khế cau mày nói: “Nói thật, tôi cũng không biết rốt cuộc mình có bao nhiêu tiền”
“Tôi không có hứng thú đối với tiền bạc”
“Đối với tôi mà nói, tiền chỉ là những con số mà thôi”
“Khoảng thời gian mà tôi vui vẻ nhất, chính là lúc mà tôi có thể kiếm được mấy chục nghìn tiền công mỗi ngày”
“Không có hứng thú với tiền?”
Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, mấy cô gái xinh đẹp đều trợn tròn mắt.
Anh cho rằng mình là người giàu nhất sao?
Còn không biết mình có bao nhiêu tiền?
Không có hứng thú đối với tiền?
Còn có khoảng thời gian vui vẻ nhất chính là lúc mỗi ngày kiếm được mấy chục nghìn tiền lương?
Anh còn có thể ra vẻ như thế, vậy sao anh không lên trời luôn đi?
Ngay cả Trịnh Khánh Vân cũng có chút bối rối.
Mặc dù cô ta biết anh rể rất lợi hại, ngay cả cổ phần của công ty vàng Vũ Thành cũng không thèm để vào mắt. Nhưng ra vẻ như thế này cũng quá mức rồi.
Lý Hải Ngưng lại cười lạnh một tiếng, dò xét từ trên xuống dưới Bùi Nguyên Minh một lúc, sau đó lại “Xùy” một tiếng cười lạnh.
“Ha ha ha”
Đám người Huỳnh Mã Khắc đều cười điên cuồng, ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh tràn đầy giễu cợt và mỉa mai.
Tiền chỉ là những con số?
Không có hứng thú đối với tiền?
Những người thực sự có thể đạt đến trình độ này, đừng nói là người ở Vũ Thành, cho dù có chạy đến Yến Kinh thì hầu hết cũng chỉ có thể đi ngang qua mà thôi?
Nhưng theo hiểu biết của Huỳnh Mã Khắc, ở toàn bộ Vũ Thành này thực sự có rất ít người có thể đạt đến trình độ này.
Môn chủ của Long Môn là một, cung chủ của cung điện Hoàng kim là hai, cơ quan hành chính của Vũ Thành cũng miễn cưỡng được tính thêm một.
Ngay cả ba cậu chủ của nhà họ Long cũng chưa chắc dám nói ra những lời như vậy.
Anh chàng Bùi Nguyên Minh này không phải đến từ cung điện Hoàng kim, không phải họ Vạn, cũng không phải họ Long, vậy mà lại dám nói ra những lời như vậy sao?
Mỗi ngày một mục tiêu nhỏ?
Nói cách khác, mỗi ngày kiếm được ba tỷ?
Làm thế nào mà một người như vậy có thể tồn tại?
Cho dù có tồn tại, cũng không thể nào có dáng vẻ như thế này được.
Lúc này Huỳnh Mã Khắc trừng mắt nhìn thanh niên tóc đầu đinh một cái, nói: “Xa Huyền Đức, cậu thức thời một chút cho tôi”
“Đây chính là anh Bùi không có hứng thú đối với tiền, mỗi ngày đều có một mục tiêu nhỏ.”
“Cậu đắc tội với anh ấy, anh ấy sẽ dùng tiền để đập chết cậu ngay lập tức đấy”
“Tên nhóc này, anh có nghe thấy không hả? Cô Trịnh không cân anh nuôi”
“Anh hãy nghe kỹ cho tôi, tôi là người thuộc gia tộc đứng thứ ba ở nước Thiên Trúc, tuy không tính là quyền cao chức trọng, nhưng tài sản trong nhà cũng có mười mấy tỷ”
“Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy một người như tôi không thể nuôi nổi cô Trịnh”
Nhìn thấy dáng vẻ tự cho mình là đúng của Bùi Nguyên Minh, thanh niên tóc đầu đinh đến từ Thiên Trúc dùng giọng điệu quái lạ nói.
“Nếu anh đã ăn to nói lớn như vậy, chắc hẳn tài sản của anh cũng có đến mấy chục tỷ phải không?”
“Không biết là anh đến từ gia tộc nào trong số mười gia tộc hàng đầu ở Đại Hạ? Là nhà nào trong năm môn phiệt lớn?”
“Mau nói cho tôi biết, để cho tôi sợ hãi một chút, như vậy tôi mới không có đủ tư cách chia rẽ đôi uyên ương”
Những người ngồi xung quanh tràn đầy mỉa mai.
Rõ ràng là mọi người đều nghe hiểu, thanh niên tóc đầu đinh này đang chế nhạo Bùi Nguyên Minh.
Nhưng cũng đúng thôi, tên đi ở rể làm sao có thể có mấy chục tỷ được.
Nếu như thật sự giàu có như vậy, thế thì cần gì phải đến ở rể.
Nếu thực sự giàu có như vậy, sẽ bị người ta đuổi ra khỏi nhà hay sao?
“Mấy chục tỷ?”
Nghe đến con số này, Bùi Nguyên Minh khế cau mày nói: “Nói thật, tôi cũng không biết rốt cuộc mình có bao nhiêu tiền”
“Tôi không có hứng thú đối với tiền bạc”
“Đối với tôi mà nói, tiền chỉ là những con số mà thôi”
“Khoảng thời gian mà tôi vui vẻ nhất, chính là lúc mà tôi có thể kiếm được mấy chục nghìn tiền công mỗi ngày”
“Không có hứng thú với tiền?”
Nghe thấy lời nói của Bùi Nguyên Minh, mấy cô gái xinh đẹp đều trợn tròn mắt.
Anh cho rằng mình là người giàu nhất sao?
Còn không biết mình có bao nhiêu tiền?
Không có hứng thú đối với tiền?
Còn có khoảng thời gian vui vẻ nhất chính là lúc mỗi ngày kiếm được mấy chục nghìn tiền lương?
Anh còn có thể ra vẻ như thế, vậy sao anh không lên trời luôn đi?
Ngay cả Trịnh Khánh Vân cũng có chút bối rối.
Mặc dù cô ta biết anh rể rất lợi hại, ngay cả cổ phần của công ty vàng Vũ Thành cũng không thèm để vào mắt. Nhưng ra vẻ như thế này cũng quá mức rồi.
Lý Hải Ngưng lại cười lạnh một tiếng, dò xét từ trên xuống dưới Bùi Nguyên Minh một lúc, sau đó lại “Xùy” một tiếng cười lạnh.
“Ha ha ha”
Đám người Huỳnh Mã Khắc đều cười điên cuồng, ánh mắt nhìn về phía Bùi Nguyên Minh tràn đầy giễu cợt và mỉa mai.
Tiền chỉ là những con số?
Không có hứng thú đối với tiền?
Những người thực sự có thể đạt đến trình độ này, đừng nói là người ở Vũ Thành, cho dù có chạy đến Yến Kinh thì hầu hết cũng chỉ có thể đi ngang qua mà thôi?
Nhưng theo hiểu biết của Huỳnh Mã Khắc, ở toàn bộ Vũ Thành này thực sự có rất ít người có thể đạt đến trình độ này.
Môn chủ của Long Môn là một, cung chủ của cung điện Hoàng kim là hai, cơ quan hành chính của Vũ Thành cũng miễn cưỡng được tính thêm một.
Ngay cả ba cậu chủ của nhà họ Long cũng chưa chắc dám nói ra những lời như vậy.
Anh chàng Bùi Nguyên Minh này không phải đến từ cung điện Hoàng kim, không phải họ Vạn, cũng không phải họ Long, vậy mà lại dám nói ra những lời như vậy sao?
Mỗi ngày một mục tiêu nhỏ?
Nói cách khác, mỗi ngày kiếm được ba tỷ?
Làm thế nào mà một người như vậy có thể tồn tại?
Cho dù có tồn tại, cũng không thể nào có dáng vẻ như thế này được.
Lúc này Huỳnh Mã Khắc trừng mắt nhìn thanh niên tóc đầu đinh một cái, nói: “Xa Huyền Đức, cậu thức thời một chút cho tôi”
“Đây chính là anh Bùi không có hứng thú đối với tiền, mỗi ngày đều có một mục tiêu nhỏ.”
“Cậu đắc tội với anh ấy, anh ấy sẽ dùng tiền để đập chết cậu ngay lập tức đấy”