Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3323
Chương 3323
Quá ngán để quan tâm đến người phụ nữ mà trong mắt chỉ biết đến tiền.
Bùi Nguyên Minh rời khỏi bệnh viện và đặt xe đến nhà thi đấu Vũ Thành.
Hôm nay anh ấy có việc, phải tham gia đại hội Long Môn.
Vốn dĩ anh ấy không có hứng thú với đại hội này, nhưng Vạn Khiếu Đường đã đội một chiếc mũ lớn như thế cho mình thì anh cũng không ‘thể chống lại.
Lúc sáng sớm, Tân Mông đã chu đáo gửi cho Bùi Nguyên Minh một đoạn tin tức.
Thông tin về một số quá trình chủ yếu của Đại hội Long Môn.
Quá trình diễn ra Đại Hội Long Môn rất đơn giản, bất cứ ai là thành viên của Long Môn, hoặc thuộc các chỉ nhánh và gia tộc của Long Môn, hoặc những người thích võ thuật đều có thể tham gia vòng loại.
Và vòng loại này sẽ được tổ chức ở tất cả các thành phố trên khắp cả nước.
Qúa trình đầu tiên là bắt đầu bài kiểm tra lý thuyết từ cấp thành phố cấp, sau đó chọn ra một trăm người tham gia cuộc thi cấp thành phố.
Quy trình thứ hai là chọn mười người từ cuộc thi cấp thành phố để tham gia cuộc thi cấp tỉnh Quá trình thứ ba là chọn ra một người từ cuộc thi cấp tỉnh, và cuối cùng là tham gia vào Đại hội Long Môn thực sự.
Và người đầu tiên thực sự của Long Môn Hội sẽ không chỉ trở thành cao thủ số một của Long Môn, mà còn có cơ hội vinh dự được vào Long Môn và có cơ hội trở thành chủ của Long Môn.
Một khi đã ngồi vào vị trí chủ của Long Môn sẽ có vị trí cực kì cao quý ở Đại Hạ và không ngoa khi nói rằng đó là hoàng đế.
Vì vậy, danh tiếng và quyền lực này đã khiến vô số lăm le.
Bùi Nguyên Minh xem những tài liệu khác, có lẽ những người đến từ thánh địa võ học và gia tộc Guwu sẽ xem thường cấp độ của trận đấu ở Đại hội Long Môn, nhưng cơ bản ở mỗi thành phố đều có hàng trăm người đăng ký tham gia.
Bất kể trường thi có bao nhiêu chỗ, nhưng ai cũng nhiệt tình đăng ký tham gia là đủ khiến người ta kinh ngạc.
Sau khi đọc xong những tài liệu này, Tân Ý Hàm còn chu đáo chuẩn bị một phần thường thức trong võ học.
Sau khi Bùi Nguyên Minh liếc nhìn vài lần, anh nhất thời cứng họng.
Rất nhiều người không thể đoán được rằng tuyển chọn của Đại hội Long Môn lại kiểm tra lý thuyết.
Khi Bùi Nguyên Minh đọc xong thông tin, điện thoại của anh rung lên.
Sau khi anh bắt máy, giọng nói của Vạn Khiếu Đường truyền đến từ đầu dây bên kia: “Diệp Tiểu Phàm, cậu nhớ đến cuộc thi hôm nay đấy!”
“Tôi chúc cậu thẳng trước nhé!”
“Đúng rồi, để tránh có người ngáng chân cậu, tôi đã đặc biệt thay đối thông tin thân phận của cậu.”
*Theo tài liệu hiện tại, tuy rắng cậu vẫn tê là Bùi Nguyên Minh, nhưng cậu không phải là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn mà là một người yêu thích võ học bình thường.”
Bùi Nguyên Minh nghe xong liền cười nói: “Cảm ơn sự sắp xếp của ông Vận, như thế quả thực có thế giảm bớt rất nhiều phiền phức cho tôi: Dù gì với thân phận đặc biệt bây giờ, một khi việc đường chủ của chấp pháp đường Long Môn tham gia đại hội Long Môn truyền ra ngoài, sợ rằng nó sẽ khơi dậy vô số sự chú ý không cần thiết.
Chỉ có thể nói Vạn Khiếu Đường không hồ là một con cáo già, việc gì cũng tính trước một bước.
Vạn Khiếu Đường sy nghĩ đi suy nghĩ lại rồi nói: “Cậu Bùi, tôi biết võ công của cậu không ai địch được, cho nên tuyển chọn và thi đấu thành phố không quá khó với cậu.”
“Cậu cứ làm sơ sơ thôi, đừng có hoàn hảo quá, tránh người ta kinh ngạc rồi dò xét”
“Đây lại là Vũ Thành, có nhiều tai mắt lắm.”
“Nhưng khi đến trận đấu cấp tỉnh, cậu phải cẩn thận hơn chút nữa.”
“Dù gì thì ngoài tam đường trong Long Môn thì có ngũ đường và ba mươi sáu chỉ nhánh cũng đào tạo ra một số nhân tài.”
“Nói không chừng còn có cả thiên tài võ học ngàn năm có một đấy!”
“Đến lúc đó tuyệt đối không được để tụt mất!”
“Tôi tin rằng chỉ cần cậu ra tay thì chäc chắn sẽ độc chiếm vị trí đứng đầu đại hội Long Môn!”
Rõ ràng, Vạn Khiếu Đường rất tin tưởng vào thực lực của Bùi Nguyên Minh.
Quá ngán để quan tâm đến người phụ nữ mà trong mắt chỉ biết đến tiền.
Bùi Nguyên Minh rời khỏi bệnh viện và đặt xe đến nhà thi đấu Vũ Thành.
Hôm nay anh ấy có việc, phải tham gia đại hội Long Môn.
Vốn dĩ anh ấy không có hứng thú với đại hội này, nhưng Vạn Khiếu Đường đã đội một chiếc mũ lớn như thế cho mình thì anh cũng không ‘thể chống lại.
Lúc sáng sớm, Tân Mông đã chu đáo gửi cho Bùi Nguyên Minh một đoạn tin tức.
Thông tin về một số quá trình chủ yếu của Đại hội Long Môn.
Quá trình diễn ra Đại Hội Long Môn rất đơn giản, bất cứ ai là thành viên của Long Môn, hoặc thuộc các chỉ nhánh và gia tộc của Long Môn, hoặc những người thích võ thuật đều có thể tham gia vòng loại.
Và vòng loại này sẽ được tổ chức ở tất cả các thành phố trên khắp cả nước.
Qúa trình đầu tiên là bắt đầu bài kiểm tra lý thuyết từ cấp thành phố cấp, sau đó chọn ra một trăm người tham gia cuộc thi cấp thành phố.
Quy trình thứ hai là chọn mười người từ cuộc thi cấp thành phố để tham gia cuộc thi cấp tỉnh Quá trình thứ ba là chọn ra một người từ cuộc thi cấp tỉnh, và cuối cùng là tham gia vào Đại hội Long Môn thực sự.
Và người đầu tiên thực sự của Long Môn Hội sẽ không chỉ trở thành cao thủ số một của Long Môn, mà còn có cơ hội vinh dự được vào Long Môn và có cơ hội trở thành chủ của Long Môn.
Một khi đã ngồi vào vị trí chủ của Long Môn sẽ có vị trí cực kì cao quý ở Đại Hạ và không ngoa khi nói rằng đó là hoàng đế.
Vì vậy, danh tiếng và quyền lực này đã khiến vô số lăm le.
Bùi Nguyên Minh xem những tài liệu khác, có lẽ những người đến từ thánh địa võ học và gia tộc Guwu sẽ xem thường cấp độ của trận đấu ở Đại hội Long Môn, nhưng cơ bản ở mỗi thành phố đều có hàng trăm người đăng ký tham gia.
Bất kể trường thi có bao nhiêu chỗ, nhưng ai cũng nhiệt tình đăng ký tham gia là đủ khiến người ta kinh ngạc.
Sau khi đọc xong những tài liệu này, Tân Ý Hàm còn chu đáo chuẩn bị một phần thường thức trong võ học.
Sau khi Bùi Nguyên Minh liếc nhìn vài lần, anh nhất thời cứng họng.
Rất nhiều người không thể đoán được rằng tuyển chọn của Đại hội Long Môn lại kiểm tra lý thuyết.
Khi Bùi Nguyên Minh đọc xong thông tin, điện thoại của anh rung lên.
Sau khi anh bắt máy, giọng nói của Vạn Khiếu Đường truyền đến từ đầu dây bên kia: “Diệp Tiểu Phàm, cậu nhớ đến cuộc thi hôm nay đấy!”
“Tôi chúc cậu thẳng trước nhé!”
“Đúng rồi, để tránh có người ngáng chân cậu, tôi đã đặc biệt thay đối thông tin thân phận của cậu.”
*Theo tài liệu hiện tại, tuy rắng cậu vẫn tê là Bùi Nguyên Minh, nhưng cậu không phải là đường chủ của chấp pháp đường Long Môn mà là một người yêu thích võ học bình thường.”
Bùi Nguyên Minh nghe xong liền cười nói: “Cảm ơn sự sắp xếp của ông Vận, như thế quả thực có thế giảm bớt rất nhiều phiền phức cho tôi: Dù gì với thân phận đặc biệt bây giờ, một khi việc đường chủ của chấp pháp đường Long Môn tham gia đại hội Long Môn truyền ra ngoài, sợ rằng nó sẽ khơi dậy vô số sự chú ý không cần thiết.
Chỉ có thể nói Vạn Khiếu Đường không hồ là một con cáo già, việc gì cũng tính trước một bước.
Vạn Khiếu Đường sy nghĩ đi suy nghĩ lại rồi nói: “Cậu Bùi, tôi biết võ công của cậu không ai địch được, cho nên tuyển chọn và thi đấu thành phố không quá khó với cậu.”
“Cậu cứ làm sơ sơ thôi, đừng có hoàn hảo quá, tránh người ta kinh ngạc rồi dò xét”
“Đây lại là Vũ Thành, có nhiều tai mắt lắm.”
“Nhưng khi đến trận đấu cấp tỉnh, cậu phải cẩn thận hơn chút nữa.”
“Dù gì thì ngoài tam đường trong Long Môn thì có ngũ đường và ba mươi sáu chỉ nhánh cũng đào tạo ra một số nhân tài.”
“Nói không chừng còn có cả thiên tài võ học ngàn năm có một đấy!”
“Đến lúc đó tuyệt đối không được để tụt mất!”
“Tôi tin rằng chỉ cần cậu ra tay thì chäc chắn sẽ độc chiếm vị trí đứng đầu đại hội Long Môn!”
Rõ ràng, Vạn Khiếu Đường rất tin tưởng vào thực lực của Bùi Nguyên Minh.